The Soda Pop
Ranh Giới

Ranh Giới


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 36
5 sao 5 / 5 ( 10 đánh giá )

Ranh Giới - Chương 20

↓↓
_Còn đi được sao ?

bạn đang xem “Ranh Giới ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

_Đi chứ ! Nhưng tao không thể yên tâm nếu ngồi sau mày, nhỡ đâu lại gặp lại mấy đứa Sài Gòn tối hôm kia , thì ...

_Không nhắc lại chuyện đó nữa ! - Tôi ngắt ngang lời nó . Rồi vớ lấy cốc cafe tu ừng ực ...

_Tính tiền anh ơi ! - Tôi với tay gọi người phục vụ rồi đứng dậy tập tễnh bước đi . Phớt qua cái nhún vai lắc đầu tỏ vẻ khó hiểu của thằng Hoà ... Kệ nó ! Ngay cả chính tôi cũng chả thể hiểu nổi bản thân mình lúc này nữa mà ...

c♥♥ (¯`•♥gh♥•´¯) ♥♥d

Phút thứ 89 ...

Chúng ta đang bị dẫn trước 1-0 và chỉ còn 10 người khi Quốc Vượng phạm lỗi thô bạo với Sakda và nhận thẻ vàng thứ hai rời sân. Cả sân vận động Mỹ Đình im phăng phắc trong một bầu không khí nặng nề xen lẫn tuyệt vọng, đâu đó khẽ vang lên tiếng nấc nghẹn ngào và cả những tiếng thở dài não nề . Chỉ còn vài phút nữa thôi, với thế trận 10 người và một bàn bị dẫn trước, liệu chúng ta còn làm được gì ? Giờ chỉ có phép lạ có đến trong những giây phút hiếm hoi còn lại mới có thể cứu vãn được tình thế . Chúng ta có 3 phút đá bù giờ. Phép lạ hay kỳ tích lúc này phải chăng là một điều quá viển vông ...

Tôi gục xuống ôm đầu, thằng Hoà cũng bịt chặt tai lại, như để không muốn nghe thấy tiếng còi báo hết trận ...

_Vào ! Vào rồi !!!! Vào rồi !!!! - Cả cầu trường Mỹ Đình như muốn nổ tung ra, tôi ngước lên.... và như quên cả những vết thương chưa lành trên người tôi nhảy cẫng lên hẳn ghế, thằng Hoà cũng vậy ...

Kỳ tích đã đến phép lạ đã xảy ra. Phép lạ mang tên Văn Quyến. Cú vô lê cách khung thành khoảng 10m, bóng bật đất và bàn gỡ hòa đã có ngay phút cuối cùng của giờ đấu chính thức. Pha chuyền bóng từ cánh phải của Minh Phương và cú nhả bóng bằng đầu của Tài Em đưa bóng đến tầm chân của Quyến. Cú vô lê trước một rừng chân của Quyến đã đi chính xác.Tỷ số là 1 -1.

Trận đấu kết thúc giờ đấu chính thức.

Hiệp phụ thứ nhất bắt đầu, và cũng mở ra tia hy vong mới cho đội tuyển U23 Việt Nam và cho cả hàng triệu con tim Việt trên khắp mọi miền tổ quốc đang hướng về chảo lửa Mỹ Đình ...

Trong sân, từng tiếng kèn trống, gào thét cổ động lại vang vọng lên mỗi khi Việt Nam có bóng dâng lên ..rồi lại im bặt nín thở hồi hộp trước mỗi pha áp sát khung thành của người Thái, cảm xúc cứ đế đan xen, lúc dâng cao lúc hạ xuống ....

Và rồi hạ xuống hẳn ...

Phút thứ 5 của hiệp phụ thứ nhất ...Thái Lan đã có bàn thắng vàng sau cú sút của Nataporn ... Các cầu thủ của chúng ta gục xuống, và chúng ta cũng vậy ...Với thế trận 10 chọi 11, chúng ta đã không thể làm gì hơn . Một lần nữa, ngôi vua lại không về với chúng ta ...Một lần nữa chúng ta lại lỗi hẹn với tấm huy chương vàng ...

Hoà khóc tu tu như một đứa trẻ, tôi ngả người ra ghế nhìn lên trời, gương mặt thất thần ...những tiếng thổn thức lại vang lên xung quanh ...tất cả bao chùm một bầu không khí buồn thảm như ngày tận thế vậy ...

Bước ra khỏi sân vận động, chúng tôi ngồi bệt ngay giữa quảng trường . Giữa những con người ủ rũ và não nề ...đoàn người vẫn nườm nượp đi ra, cờ hoa rủ xuống thê lương, đâu đó lại vang lên tiếng khóc, hoặc tiếng gào thét không cam lòng .

Tôi nằm ngả người xuống, nhìn lên bầu trời tối đen mịt mù ...

_Không có sao ! - Tôi buột miệng .

_Mùa đông thì lấy đâu ra sao ? - Thằng Hoà nặng nề đáp trả lại . Rồi nó cũng nằm xuống .

_Niềm tin của cậu có đáng giá một xu không ? Ôi 5 triệu ...hix ! - Nó thở dài thườn thượt .

Tôi bật ngồi dậy cười rũ rượi ...

_Cậu còn cười ? - Thằng Hoà gắt gỏng .

_Chẳng có thước nào đo được giá trị của niềm tin cả ! Tớ biết là cậu không hối hận - Tôi ngoảnh lại nhìn nó .

_Chúng ta chẳng phải cũng đã có những giây phút bay bổng tuyệt vời đó sao ? - Tôi mỉm cười nói tiếp .

Nó vẫn nằm ngước nhìn lên trời với khuôn mặt đăm chiêu .

_Đứng dậy thôi cậu !

_Làm gì !? - Nó liếc nhìn tôi .

_Về nhà chứ còn làm gì nữa ! Định ngủ luôn ở đây chắc .

_Uhm - Nó uể oải ngồi dậy .

_Taxi ! - Tôi với tay gọi một chiếc xe đang rẽ đám đông đi tới ...

c♥♥ (¯`•♥gh♥•´¯) ♥♥d

Một mùa Giáng sinh mới lại về, khắp nơi trên cả nước đều đắm chìm trong bầu không khí tưng bừng và náo nức với ngày lễ lớn đang gần kề, lan toả trên mọi con đường, ngõ hẻm, và hiện rõ trên những khuôn mặt rãng rỡ của những người đi đường . Tất cả đều đang hào hứng chờ đón một Noel tươi vui và hạnh phúc .

Trên khắp các phố nhỏ đến những con đường lớn ở Hà Nội đã tràn ngập những sắc màu rực rỡ, những hình ảnh đặc trưng của Noel . Đâu đâu ta cũng thật dễ bắt gặp những cây thông lơn được trang trí rất đẹp với những trái châu đủ mọi mầu sắc, đèn nháy lấp lánh, và cả những món quà nhỏ, hình nộm ông già Noel ...

Các dãy nhà hàng, những cửa hàng thời trang, khách sạn, quán cafe ...v..v.. và nhất là nhà thờ, đều được trang hoàng đèn màu rực rỡ, với những khung cảnh ấn tượng như hang đá, ông già tuyết, công chúa tuyết, những chú lùn, người tuyết, cỗ xe tuần lộc...tất cả được tô điểm thêm một màu trắng xoá của những bông tuyết trang trí trên ô cửa kính, hoặc cành cây khô .

Đến đâu cũng bắt gặp những giai điệu của những bản nhạc mừng giáng sinh rộn rã vang lên khiến cho lòng người cảm thấy tươi vui và ấm áp hơn trong những ngày cuối năm này .

_Đã cân chưa mày ! Hai bên bằng nhau chưa ? - Đứng trên thang, với tay treo trùm đèn nháy, và cả những vòng hoa chuông, thằng Kha quay xuống hỏi tôi .

_Bên trái hơi thấp, cho nhích lên một tí là vừa ! - Tôi nheo mắt nhìn .

_Ok !

_Cây thông anh để hơi lệch đấy, phải cho vào chính giữa một chút ! - Vừa nhắc thằng Kha xong tôi bước vội vào nhà cùng anh Tuyền khệ nệ kéo lại cây thông .

_Mua làm quái gì cái cây thông lớn thế này, vài ngay nữa lại vứt làm củi thôi chứ có làm gì đâu ! -Anh Tuyền vừa xoa tay vừa nói .

_To thế này mới hoành tráng chứ - Tôi đứng ngắm nghía .

_Thôi công việc trang trí để cho bọn cái Thắm, anh em mình ra trang trí thêm mấy cái cửa nữa là ok - Anh Tuyền giục tôi .

_Vâng ạ !

_Anh Hiếu ơi !

Tôi ngoảnh lại, cái Nếp đang bưng một chiếc làn to chứa đầy vật trang trí đi đến .

_Cái này treo thế nào đây ?

_Trời ! Tôi xin người ! Con gái mà cái đó còn phải hỏi nữa sao ? - Tôi trợn mắt lên .

_Nhưng em đã trang trí cây thông bao giờ đâu ?

_Nhìn trên đường đầy đấy ! Cứ thế mà làm theo !

_Nhưng mà em ...! - Nó nhăn mặt phụng phịu .

_Giời ạ ! Thế Thắm đâu ?

_Nó đang bận túi bụi trong kia kìa ! Anh giúp em đi !

_Tui còn bao nhiêu việc đây này, chờ nó ra bảo nó hướng dẫn cho mà làm .- Nói xong tôi xoay người bước theo anh Tuyền .

_Anh ơi ! - Cái Nếp vẫn nheo nhéo .

_Gì nữa đây ? - Tôi ngán ngẩm quay lại .

_Anh hết đau chưa mà đã đi làm vậy ? Em nghe nói anh ngã xe nặng lắm hả ! - Nó bước đến tỏ vẻ quan tâm .

_Hết rồi, mà kể cả đau thì cũng phải đi làm chứ ! Không thì mút ngón chân ngón tay mà sống à ? Thôi làm đi, cứ đứng chuyện trò bà chủ nhìn thấy thì làm sao ! - Tôi xua tay rồi lại quay người bước tiếp.

_Anh ơi ...- Nó vẫn chưa chịu buông tha cho tôi .

_Trời ơi ! Hôm nay bà nặng vía hay sao mà cứ ám tôi hoài vậy ? - Tôi chẳng quay lại nữa, vừa bước đi vừa gắt .

_Anh dán miếng Ugo đó trên má, nhìn dễ thương lắm đó ! - Nó vừa cười khúc khích vừa nói với theo .

Tôi đỏ bừng mặt, và bước nhanh hơn nữa ...

c♥♥ (¯`•♥gh♥•´¯) ♥♥d

_Khuya rồi mà thằng Thanh và thằng Hoà còn đi đâu vậy ? - Bước vào phòng thấy có mỗi anh Kiên đang ngồi chơi game, tôi liền hỏi .

_Anh chẳng biết nữa ! Hai đứa nó đi từ chiều mà, mày đi làm được 15 phút thì bọn nó cũng tót đi luôn !

_Anh ăn gì chưa ? Anh em mình đi ăn đêm đi !

_Thôi ! Anh ăn rồi, mà trong bếp còn cơm đấy, mày rang lại mà ăn, giờ này ra ngoài làm quái gì, rét bỏ mẹ !

_Vâng ạ ! - Tôi đặt balo xuống rồi cởi áo khoác ngoài ra vắt lên tường .

Bồng có tiếng rồ ga nẹt pô ầm ầm từ đầu ngõ, rồi vào đến tận cổng khu trọ ...rồ vào tận cửa phòng tôi .

_Hàng về ! Hàng về ! - Giọng thằng Hoà huyên náo cả khu xóm .

Tôi và anh Kiên ngó ra ngoài.

_Tình yêu của tao đấy ! Mày thấy thế nào ? - Thằng hoà ngồi trên một chiếc Minsk có vẻ như vừa mới được sơn sửa lại bóng loáng, vênh mặt nhìn tôi và anh Kiên với ánh mắt đầy kiêu hãnh .

_Đẹp lắm ! Nhìn cậu đúng dáng ba toa chở lợn - Tôi tủm tỉm cười trêu nó, nhưng cũng không giấu được vẻ thích thú đối với chiếc xe .

_Cậu hãy sống thật lòng mình đi ! Đôi mắt cậu đã phản bác lại điều cậu vừa nói đấy - Nó nhe răng cười .

_Anh tưởng mày định mua FX cơ mà !? Sao lại chuyển sang xe này ? - Anh Kiên tròn mắt .

_Đắt lắm ! Cũ cũng phải hơn hai chục, em còn để tiền vào việc khác nữa nên không thích . Với lại người em to, phải đi những thể loại như thế này mới phong độ anh ạ !

_Bao nhiêu vậy ? - Tôi tò mò .

_Tớ phải mất công suốt cả tuần nay chọn lọc mấy chục con và lặn lội về tận Hoà Bình mới săn được em này đấy, máy móc nguyên bản . Còn tốt lắm ! Mua 6 triệu rưỡi, về Hà Nội bỏ ra thêm 5 triệu nữa độ lại, sơn tút lại cái là nuột ngay !

_Ủa ! Thế cậu mua từ hôm nào vậy ?

_Mang về từ hôm kìa ! Rồi vứt qua chỗ cửa hàng ông anh họ để ông ý chăm sóc , mãi đến tối nay mới đưa được em ý về để ra mắt mọi người ! - Nó lim dim mắt mãn nguyện .

_Nào ! Mặc áo vào rồi đóng cửa lại đi hai sếp !- Bỗng nó hối hả giục .

_Làm gì ?

_Làm một vòng Hà Nội - Nó nhe răng cười .

_Thôi anh xin ! Lai 3 tối khuya thế này cơ động tóm thì chết ! - Anh Kiên lè lưỡi .

_À ừ nhỉ ...Vậy thì ra quán vịt nướng ngoài đầu ngõ liên hoan vậy !

_Uhm ! Nhưng mà thằng Thanh đâu, tưởng nó đi cùng mày ? - Tôi vừa khoác áo vừa thắc mắc .

_Nó qua chỗ vợ nó rồi, kệ ! Anh em mình cứ đi thôi ! Nhanh lên nào .

Tôi và anh Kiên đóng cửa rồi ngồi lên xe, chiếc xe rồ ga phóng vụt đi, trả lại cho khu trọ không gian im ắng và tĩnh mịch ...

c♥♥ (¯`•♥gh♥•´¯) ♥♥d

_Nào uống đi ! Sao hôm nay khí thế kém thế hai con giời ? - Thằng Hoà mặt đỏ phừng phừng nâng chén lên .

Chương trước | Chương sau

↑↑
Em Vẫn Chờ Anh

Em Vẫn Chờ Anh

Truyện xoay quanh cô gái Lệ Na 16 tuổi, cô sống trong sự giàu sang và phù phiếm, gặp gỡ

22-07-2016 34 chương
Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ là một truyện rất teen nhí nhảnh nhiều lúc gây cười phù hợp cho

22-07-2016 8 chương
Học Viện Glamour

Học Viện Glamour

Học Viện Glamour là một truyện teen khá hay các bạn cùng đọc và cho cảm nhận nhé

21-07-2016 18 chương
Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng nói về nó: Hà Minh Thư, gương mặt thanh tú, làn da trắng như

21-07-2016 42 chương
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan

Tác phẩm này được đổi tên những ba lần. Lần đầu tôi đặt tên là “Bóng Hoàng

23-07-2016 55 chương
Con thiêu thân

Con thiêu thân

Đã bao giờ bạn nghe kể về câu chuyện của con thiêu thân chưa? Người ta hay nói rằng,

29-06-2016
Ngược lại với yêu

Ngược lại với yêu

Một giáo sư đang giảng về "tiểu thuyết" ở một lớp học của các nhà văn trẻ, giáo

01-07-2016
Những ô cửa màu xanh

Những ô cửa màu xanh

Những phút giây ngắn ngủi ấy tôi đã kịp nhận ra mình là một đứa con tồi, đã rất

30-06-2016
Nếu anh yêu em sớm hơn

Nếu anh yêu em sớm hơn

Thổi tiêu cũng như yêu một ai đó. Không sớm, không muộn mà phải đúng thời điểm,

24-06-2016