XtGem Forum catalog
Ranh Giới

Ranh Giới


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 36
5 sao 5 / 5 ( 93 đánh giá )

Ranh Giới - Chương 18

↓↓
_Có gì đâu ! Nếu cậu không ra tay giải cứu kịp thời thì chắc giờ này tớ đã ...- Tôi lè lưỡi nhún vai :

bạn đang xem “Ranh Giới ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

_Một phút anh hùng mà suýt yên giấc ngàn thu !

_Haha ..cậu ví von hay thật đấy ! Nếu cho quay trở lại khoảnh khắc khi nãy thì cậu có còn muốn làm anh hùng nữa không ? – Hoà bật cười .

_Sao lại không ? - Tôi cũng tủm tỉm .

_Thế hả ? Động lực gì khiến cậu bất chấp cả tính mạng vậy ? - Hoà ngừng cười, tròn mắt nhìn tôi .

_Chẳng có động lực nào cả, anh hùng luôn có trong mỗi chúng ta . Chỉ cần có một tấm lòng rộng mở, quan tâm một chút đến cộng đồng, thì cái phần anh hùng sẽ lấn át sự hẹp hòi ích kỷ, giúp ta có thêm can đảm để làm những việc mà ngay cả chính bản thân cũng không thể ngờ tới - Tôi buột miệng nói như hát hay .

_Và cậu cũng đã đánh thức rất nhiều anh hùng khác ở trong xe đấy, theo mình được biết thì trước khi cậu ra tay, không có một ai giám cả . Có thể cậu đã giúp họ và cả mình có thêm niềm tin và cả lòng can đảm - Hoà nháy mắt .

_Tớ cũng không biết ! Nhưng nếu như tất cả mọi người đừng dửng dưng quá với cuộc sống thì cái ác và sự bất công sẽ không có nhiều cơ hội để phát triển !

_Nhờ vậy nên tháng này tớ mới không phải nhịn ăn !

_Giá như mà tớ cũng được nhờ thì ...- Tôi bùi ngùi nhớ lại những kỷ vật vô giá của cuộc đời mình .

_Sao cơ ..? - Hoà nhìn tôi hơi khó hiểu .

_À không ! Không có gì ! - Tôi đỏ mặt cười trừ .

_Thế giờ Hoà về đâu ?

_Tớ bắt tiếp xe về phòng thôi, thế còn Hiếu ? À mà Hiếu trọ ở chỗ nào nhỉ ? Hôm nào rảnh tớ qua chơi !

_Tớ ..ở nhà trọ bình dân ! Vẫn đang tìm phòng để thuê, nhưng chưa có ! - Tôi thở dài .

_Oh thế à ! Hay là ... hay về phòng tớ ở cùng cho vui ?

_Cái gì cơ ? - Tôi sửng sốt

_Phòng tớ có 3 người rồi, nhưng vẫn rộng lắm . Toàn anh em sinh viên với nhau cả, tính cũng thoải mái, hơi xa trường cậu một chút, nhưng tiện xe bus lắm .

_Nhưng mà ...- Tôi hơi ngập ngừng trước lời đề nghị bất ngờ này .

_Tớ nghĩ là một giải pháp không tệ cho hoàn cảnh của cậu, trước mắt tính gì thì tính, cứ phải ổn định chỗ ở thì mới học hành được ! Sau này , nếu không thích cậu có thể chuyển ra bất cứ lúc nào cậu muốn !

_Uhm ...

_Vậy là cậu đồng ý rồi nhé ! Bảo đảm là cậu sẽ thích ! - Hoà mừng rỡ .

_Tất nhiên ! Cậu nói xuôi như vậy tớ còn biết nói gì hơn - Tôi nhoẻn cười .

_Vậy giờ về chỗ tớ luôn nhé, cậu còn gửi đồ ở đâu không ?

_Cũng may là chưa kịp mua sắm gì, hành trang của tớ chỉ thế này thôi !

_Vậy chúng ta về thôi, sẽ làm một bữa ra mắt thành viên mới thật hoành tráng nhé !

_Ok ! Thế giờ mình bắt xe nào về vậy ?

_Xe 32 ...úi hình như nó đang đi đến kìa ! Chạy ra bến nhanh lên - Hoà quay lại đằng sau nhìn rồi co giò chạy, vừa chạy vừa hối hả giục tôi . Chẳng quay lại nhìn, tôi khệ nệ vác cái balo chạy theo .

_Nhanh lên sao cậu chậm thế, không kịp mất !

_Với ...cái túi đồ ...này thì tớ vẫn ...đang chạy rất nhanh đấy - Tôi cười méo xệch .

_Nào để tớ giúp - Hoà dừng lại đợi, rồi đón lấy chiếc Balo đỡ đằng sau, chiếc xe Bus phóng vụt qua 2 thằng, táp vào bến .

_Ấy , đợi ...đợi với - Hai thằng cùng la toáng lên rồi chạy thục mạng .

_Này này 2 cậu kia không được lên cửa sau !

Mặc kệ tiếng quát của anh soát vé, chúng tôi vẫn cứ lao bừa lên . Cũng may là vừa kịp, đặt phịch cái balo xuống, hai thằng chống tay thở hồng hộc .

_Chúng mày điếc à mà không nghe thấy tao nói gì ? - Anh soát vé bước xuống, mặt hằm hằm .

_Vâng ạ ! - Hai đứa cùng đồng thanh . Rồi tự nhiên không nhịn được, cả hai cùng bật cười giòn rã trước con mắt ngạc nhiên của anh soát vé và tất cả những hành khách đang có mặt trên xe ...

c♥♥ (¯`•♥HƠN 1 NĂM SAU♥•´¯) ♥♥d

_Đánh đi ! Làm gì mà ngẫm nghĩ lâu thế cậu ?!

_Hay để tao ngủ một giấc vậy, lúc nào thằng Hiếu đánh xong thì gọi tao dậy nhé !

_Đang cây chốt phải từ từ đã chứ - Tôi đỏ mặt tía tai . Rồi rút bừa ra một con .

_Này thì ăn đi mà ù !

_Ờ, suýt ăn - Thằng Thanh cười khề khà, rồi rón rén rút một quân trên nọc .

_Ối , Q sót , ù rồi ù rồi !!! Hé hé , hết hội rồi ,thằng Hiếu rửa bát ! – Nó hạ bài xuống rồi nhảy cẫng lên .

_Số ông em vẫn chưa hết đen – Anh Kiên nhìn tôi cười .

_Tại cậu rửa bát sạch nhất nhà ý mà – Hoà nhìn tôi tỏ vẻ thương hại .

_Ôi giời ! Đen thì phải chịu vậy chứ biết làm sao - Tôi ngán ngẩm nhìn mâm bát đũa vứt ngổn ngang dưới đất.

_Thôi không nói nhiều ! Rửa luôn đi, rửa luôn đi ! Đêm nay về làm tiếp hội giặt quần áo nữa nhỉ . Còn đống quần áo vứt ngâm trong nhà tắm mấy hôm roài ..Hiếu nhỉ ! - Thằng Thanh liếc liếc tôi rồi nhe răng cười .

_Đánh thì đánh chứ tao sợ đếk gì ! Tối nay sẽ là mày đấy - Tôi vừa cắm cúi dọn bát đũa vừa bực bội gắt .

_Thôi sắp qua trưa rồi, anh làm giấc đây chiều còn đi học .- Anh Kiên ngả lưng xuống .

_Ờ , ra mạng cái đã ! - Thằng Thanh đứng dậy khoác cái áo lạnh .

_Chờ tao với - Hoà cũng bật dậy theo .

_Hiếu chút nữa có ra đó không ?

_Không ! Chúng mày cứ đi đi, chiều tao còn đi làm .

_Uhm ...

_Cậu là đảm nhất phòng đấy, sau này con nào lấy phải cậu cũng sướng ...

Tiếng cười khoái trá của hai thằng bạn chết dẫm xa dần ... Tôi thở dài với tay vặn vòi nước rồi vục tay vào chậu bát ...lạnh thật ! Đã cuối tháng 11 chuẩn bị sang đầu tháng 12 rồi ...

Vậy là tôi lại đón thêm một mùa đông nữa ở Hà Nội với cuộc sống sinh viên bộn bề những lo toan đèn sách, những quyết tâm và cả những trăn trở khi lo nghĩ về tương lai ...Cuộc sống tự lập đôi khi thiếu thốn đủ đường, nhưng cũng nhờ vậy mà tôi cảm thấy mình ngày càng bản lĩnh hơn ... và không phải thiếu thốn là cũng thiếu đi niềm vui, trái lại niềm vui đã được nhân lên gấp bội những khi 4 thằng cùng chen chúc trong một tấm chăn mỏng, hay xì sụp ăn chung một gói mỳ tôm sống qua ngày ...

Bốn thành viên trong phòng mỗi người một tính, tôi thì không cần phải giới thiệu thêm nữa làm gì.

Hoà thoạt nhìn lúc đầu thì có vẻ hơi trầm tính và khá nghiêm túc, nhưng nếu đã thân quen rồi thì cũng rất xởi lởi và gần gũi, trong phòng thì tôi hay tâm sự và nói chuyện với cậu ta nhất .

Thằng Thanh thì cái mồm lúc nào cũng oang oang, có vẻ nó hơi kỹ tính mang hơi hướng gia trưởng và bảo thủ, nhưng cũng rất nhiệt tình với bạn bè .

Hoà với Thanh đều bằng tuổi và cùng là đồng hương với tôi .

Anh Kiên hơn chúng tôi 2 tuổi, hiền nhất phòng . Tính tình khá hoà đồng, nhưng hình như anh ấy sống hơi nhu nhược và cam chịu, có lẽ cũng do xuất thân từ một làng quê nghèo xứ Kinh Bắc nên cái vẻ khắc khổ và chịu khó đã ăn sâu vào bản tính rồi, trước khi tôi khởi xướng điều luật phân chia công việc trong nhà bằng ..oánh tá lả thì anh ý luôn là người làm hết tất cả mọi việc, chẳng bao giờ kêu ca phàn nàn gì cả, khiến đôi lúc chúng tôi hay trêu đùa ví von anh ý như một bảo mẫu vậy .

Rửa xong đống bát, tôi quay lên nhìn đồng hồ, cũng đã hơn 1h chiều rồi .

_Dậy đi học ông anh ơi ! – Tôi vừa khoác chiếc áo rét vừa gọi anh Kiên dậy .

_Uhm ...mới chợp mắt được tí ...mấy giờ rồi ? – Anh Kiên uể oải ngồi dậy, vẫn chưa hết ngái ngủ .

_1 rưỡi chiều rồi ! Em đi làm trước đây .- Tôi loay hoay dắt chiếc xe đạp ra .

_Uhm ..

c♥♥ (¯`•♥gh♥•´¯) ♥♥d

Mùa đông ! Khi những cơn gió heo may đã ngừng thổi, bầu không khí ảm đạm một màu sương lạnh. Những con đường ngập tràn xác lá vàng rơi, kỷ vật duy nhất của mùa thu còn để lại . Từng thân cây khẳng khiu với những nhánh cây trơ trọi, thê lương .

Rúm mình trong cái rét cắt da cắt thịt, tôi cố gắng đạp thật nhanh cho người nóng dần lên . Sáng đi học, chiều thì làm thêm công việc bưng bê tại một nhà hàng ngay trung tâm thành phố, mỗi ngày trung bình cả đi cả về tôi phải đạp dễ đến vài chục cây số . Nên đối với tôi thì mùa đông còn dễ chịu hơn nếu so với mùa hè . Bởi cái rét có thể vận động để làm nóng, như vậy thì một công đôi việc. Chứ còn cái nóng thì càng vận động càng nóng, mà tôi lại rất ghét phải đến lớp học hay chỗ làm với cái áo nhớp nháp mồ hôi .

Bụng bảo lòng vậy, chứ thực tế thì ...rét quá cũng khổ thật .

Trên đường lớn, đường nhỏ, ngóc ngách, và mọi không gian dường như đều chìm trong cái không khí âm hàn đang bao trùm lên vạn vật . Nhưng lẫn trong đấy là một bầu không khí nô nức tưng bừng khi đất nước đang diễn ra những sự kiện trọng đại, mà tiêu biểu đó chính là đại hội thể thao Đông Nam Á lần thứ 22 được tổ chức lần đầu tiên tại Việt Nam .

Sea Games 22 – Đi đâu cũng thấy cờ hoa, băng rôn, khẩu hiệu tuyên truyền . Khiến lòng bỗng dậy nên một niềm kiêu hãnh và tự hào dân tộc . Dù chỉ là tầm khu vực . Nhưng nếu đại hội được tổ chức thành công tốt đẹp thì sẽ là một cơ hội lớn để khuếch trương hình ảnh của nước ta đếnvới bạn bè trên khắp năm châu .

_Việt Nam vô địch !

_Hú ú ú ....

Một đoàn xe máy với cờ hoa rợp trời phóng vụt qua, từng tiếng hô hào cứ vọng đến rồi lại vọng xa ... Mấy ngày nay, đi trên đường phố Hà Nội ta đều rất dễ bắt gặp những hình ảnh như thế . Ấy là cả nước còn đang rất kỳ vọng vào đội tuyển U23 Việt Nam sẽ làm nên lịch sử tại kỳ Sea Games này .

Đâu đó văng vẳng bài hát chủ đề :”Vì một thế giới ngày mai”

Tôi vừa đạp xe vừa gật gù lẩm nhẩm hát theo ...

c♥♥ (¯`•♥gh♥•´¯) ♥♥d

_Anh chị dùng món gì ạ ?

_Cho một nồi lẩu ếch, một nầm dê nướng, 2 ngô chiên và một đĩa dưa chuột ra trước đã ! Có gì gọi sau .

_Dạ vâng ! Anh chị có dùng thêm đồ uống gì không ạ ?

_5 bia, Hà Nội nhá, và cho thêm 3 bò húc !

_Vâng ạ ! Anh chị đợi một chút đồ ăn sẽ mang ra ngay ! - Tôi cúi đầu chào rồi đi vào trong gian bếp .

_Một ếch, một nầm, 2 ngô, một chuột ! Bàn số 6 - Tôi gọi vọng vào trong .

_Ok ! Đã nhận - Anh Đạt bếp trưởng nói với ra

_Thắm ơi !

_Nghe !

_Cho tớ 5 Hà Nội và 3 bò húc ra bàn số 6 nhé !

_Uhm

Chương trước | Chương sau

↑↑
Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào là một truyện teen không chỉ có chút hài hước mà vô cùng, vô

24-07-2016 3 chương
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan

Tác phẩm này được đổi tên những ba lần. Lần đầu tôi đặt tên là “Bóng Hoàng

23-07-2016 55 chương
Hoa Hồng Là Em

Hoa Hồng Là Em

Vũ Hoàng Bảo Anh: (nó) 16 tuổi mang một tính cách lạnh lùng, tàn ác . Sở hữu đôi mắt

22-07-2016 21 chương
Em Vẫn Chờ Anh

Em Vẫn Chờ Anh

Truyện xoay quanh cô gái Lệ Na 16 tuổi, cô sống trong sự giàu sang và phù phiếm, gặp gỡ

22-07-2016 34 chương
Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở như một lời tâm tình của một kẻ đang yêu trong mê dại. Mời

21-07-2016 33 chương
Mùa Thu Màu Hạt Dẻ

Mùa Thu Màu Hạt Dẻ

Truyện là những chuỗi những yêu ghét giận hờn của các cô cậu bé, tuổi học trò

22-07-2016 24 chương
Cúc áo của mẹ

Cúc áo của mẹ

Buổi trưa về đến nhà, trước mặt khách đến thăm, cậu cắt nát vụn chiếc áo mới

30-06-2016
Nhà có hai cửa sổ

Nhà có hai cửa sổ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Truyện kinh dị số 1") Nhà

28-06-2016
Anh trai và em gái

Anh trai và em gái

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Ai rồi

25-06-2016
Non Dimenticar

Non Dimenticar

Tôi bất lực, nhưng tôi biết cô ấy còn đau khổ hơn tôi. Vậy nên chỉ đành có thể

25-06-2016