Những Câu Chuyện Của Nhóm Xi Ha

Những Câu Chuyện Của Nhóm Xi Ha


Tác giả:
Đăng ngày: 26-07-2016
Số chương: 28
5 sao 5 / 5 ( 91 đánh giá )

Những Câu Chuyện Của Nhóm Xi Ha - Chương 26

↓↓
Lúc cậu đọc bức thư này, có lẽ mình đã lên máy bay rồi. Phải, mình đã đi, hãy tha lỗi cho mình một lần nữa ra đi không lời từ biệt. Xin cậu dừng đau buồn, hãy đọc hết bức thư này.

bạn đang xem “Những Câu Chuyện Của Nhóm Xi Ha ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Cậu có nhớ không? Cậu đã từng hỏi mình, tình yêu là gì? Lúc đó mình trả lời cậu: tình yêu chính là vừa cố chấp, vừa tùy tiện, vừa khó đối phó, lãi cãi vã, thích tranh chấp, nói khóc là khóc, toàn thân đâu cũng có khuyết điểm, khiến mình xoi mói, hờn ghen, ngày đêm mong nhớ, làm mình trở nên điên cuồng, tính khí nóng nảy! Tuy nhiên lại không có cách nào không nhớ đến cậu, không có cách nào không bảo vệ cậu, và không có cách nào không yêu cậu, đó chính là tình yêu!

Nhưng bây giờ cách nhìn của mình đã thay đổi, mình không biết là minhd trở thành người lớn hơn hay là càng thêm ngốc nghếch, nhưng giờ đây mình thật sự cảm thấy tình yêu thật đơn giản. Chỉ có một câu nói, đó là: yêu một người thì phải để người đó tự do và hạnh phúc!

Hãy thứ lỗi cho mình đã dối gạt cậu trước lúc đến đảo Tề Châu, mình nói với cậu bệnh của mình sẽ nhanh chóng khỏi. Thật ra tình hình rất gay go, vết thương cũ để lại nghiêm trọng hơn những gì mình tưởng tượng. Mình phải lập tức trở về Mỹ để phẫu thuật lần cuối. Mình cũng không biết kết quả phẫu thuật sẽ ra sao nữa? Có thể thành công nhưng cũng có thể thất bại, không ai biết được? Nhưng mình muốn cậu nhớ rõ một điều. cho dù có cắt mình thành bao nhiêu mảnh đi chăng nữa, thì mỗi phần trong con người Bùi Kỷ Trung này yêu đều là cậu, nhớ cũng là cậu.

Cậu còn nhớ làn đầu tiên chúng mình gặp nhau không? Lúc đó, mình ở trong lễ đường của trường trung học Thừa Nguyên để biễu diễn chào đón những học sinh mới, cậu đã đạp hỏng chiếc đàn ghi ta của mình nhưng không xin lỗi trước, lại còn nói năng hung hồn đầy lí lẽ nữa. Buổi biễu diễn bắt đầu, mình phát hiện cậu chỉ cổ vũ cho những bạn nam khác, hoàn toàn không xem anh em của nhóm Xi Ha này ra gì. Lúc đó, cậu làm mình phát điên lên được! Việc đó tạo thành một vết đen cực lớn đối với một con người tự phụ kiêu căng như mình. Một thời gian dài, mình không tài nào bước ra khỏi “Sự chấn động to lớn” này được. Lúc đó mình nghĩ, cậu chẳng phải là cô gái xinh đẹp nhất trong trường trung học Thừa Nguyên ( nói thật lòng, trong bảng xếp hạng của mình, 10 tên cô gái đầu tiên, 50 tên đầu tiên, thậm chí 100 tên đầu tiên cũng không hề có cậu). Nhưng cậu lại là cô gái khó đối đãi nhất trong trường Thừa Nguyên.

Cậu cần phải biết, mình là ai? Mình được các nữ sinh bình chọn là nam sinh tính khí hung dữ, khó tiếp cận nhất của trường Thừa Nguyên! Từ sau khi mình phát biểu trên đài BBS, mình nghĩ cậu nhất định rất phục mình rồi. Trước lúc quen mình, cậu luôn tự do tự tại, không hề ràng buộc, nhưng cậu lại gặp phải mình, một kẻ bạo quân luôn muốn trói buộc, quản giáo và chỉ huy cậu. Mình không cho phép cậu có bất kì một hành vi “Đại nghịch bất đạo nào”, như “mỉnh cười”, “nháy mắt” với bất kì người con trai nào ngoài Kỷ Trung này.

Sau đó, dưới sự tấn công mãnh liệt của mình, cuối cùng cậu cũng “cố gắng” đồng ý làm bạn với mình. Mình thật sự vui mừng, mình đã chinh phục được một nữ sinh mạnh mẽ, khó bảo như rồi! Vì thế, chủ nghĩa đàn ông trong mình lại bắt đầu bùng phát. Mình không cho phép cậu uốn tóc, không được mặc quần jean lưng ngắn, không được đeo dây chuyền, không được mang giày cao quá 5 phân, không được mặc váy cao hơn đầu gối, không được hở da quá 5%, muốn gặp người con trai nào ngoài mình ra thì phải báo cáo với mình!

Bây giờ nhớ lại, những ngày tháng trong trường Thừa Nguyên của cậu lúc đó chắc là là rất khó chịu! Hàng ngày, hẳn là cậu luôn thầm nguyền rủa tên bạo chúa là mình đây! Cậu nhất đinh căm ghét mình lắm! Nhưng mình muốn cậu biết, mình không phải muốn trói buộc cậu, không muốn quản giáo cậu, càng không muốn thống trị cậu. Thật ra, mình chỉ muốn yêu cậu thôi!

Sau đó, lúc năm mới sắp đến, mình ra đi không một lời từ biệt, mình biết lúc đó đang trong kì thi cuối kì, cậu nhất định rất đau lòng. Xin hãy thứ lỗi cho mình, mình mang cho cậu niềm hi vọng rồi lại để cậu thất vọng! Y Nghiên, cậu cần biết mình cũng rất đau lòng!

Thời gian mới đến Mỹ, cuộc sống của mình giống như bầu trời mùa đông đầy ảm đạm vậy, nhưng mình vẫn không dám quay về, mình sợ mình có thể sẽ gây ra những điều điên cuồng mà bản thân mình cũng không thể tưởng tượng ra được!

Sau đó mình đua xe, rồi xảy ra việc ngoài ý muốn, rồi mình cùng với Thái Chân, rồi mình im lặng quay về Hàn Quốc dưỡng thương. Mình cũng muốn im lặng trở về Mỹ, mình không dám gặp cậu. Nhưng thật không ngờ, chúng ta lại gặp nhau! Sau đó, mình cũng không ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như thế. Lúc cậu hiểu lầm mình, mình thật sự hận cậu! Mình nghĩ rằng sẽ mãi mãi không thèm quan tâm đến cậu nữa! Nhưng mình lại không thể không yêu cậu!

Vốn dĩ mình quay trở lại Hàn Quốc để dưỡng bệnh, không ngờ bệnh tim của mình không những không chữa khỏi mà còn nặng thêm! Lần đó ở nhà mình, lúc nhìn thấy cậu vì nhịn ăn cả ngày nên bị đau ở ngực; lúc thấy cậu và Thái Hi ngồi với nhau bên bãi biển; lúc mình thấy cậu bị Thái Chân tát tai; lúc mình thấy cậu không thèm để ý đến mình; lúc mình thấy cậu bị bắt cóc, bệnh phờ phạc nằm trong lòng mình như con mèo nhỏ yếu đuối, lòng mình đau lắm, cậu đã làm cuộc sống của mình trở nên hỗn loạn!

Bây giờ, cuối cùng mình cũng đi rồi, mình nghĩ cậu không nên đau buồn, cũng không thể đau buồn vì tên bạo chúa luôn muốn chỉ huy, quản giáo cậu từ nay về sau sẽ không xuất hiện trong cuộc sống của cậu nữa! Có lẽ sau này mình không thể mang đến cho cậu hạnh phúc, nhưng ít nhất bây giờ mình cho cậu được tự do!

Tuy vậy, mình nên vui mới phải, vì từ sau khi trở về Hàn Quốc, cả ngày cậu luôn khóc lóc, đã bào mòn hết khí phách đàn ông của mình trước đây rồi!

Đừng lo cho mình, cậu yên tâm, mình nhất định sẽ phối hợp với bác sĩ để phẫu thuật tốt.

Mình đi đây, xin cậu hãy vì mình mà chăm sóc bản thân thật tốt nhé!

Kỷ Trung”

Tôi ôm chặt thư của anh vào lòng, trân trong vuốt ve nó, như nhìn thấy nụ cười ngang tàng nhưng dịu dàng của Kỷ Trung, nhìn thấy những giọt nước mắt không thành tiếng của Kỷ Trung, nhìn thấy đôi lông mày dày rộng của Kỷ Trung. Tôi nắm chặt lá thư trong tay, nắm chặt hơn nữa, dường như sợ nó bay mất đi vậy.

Từng cảnh của những ngày trước đây hiện ra trước mắt tôi, những ngày cùng Kỷ Trung rượt đuổi ngoài bãi biển, chuyến du lịch hải đảo, tiếng cười đùa trong khu vui chơi, đêm trăng ở Thủ Nhĩ, bình minh và hoàng hôn ở trường Thừa Nguyên, từng tiết học trải qua trong lớp, ngón tay tôi đang nhè nhẹ lướt qua bức thư, miệng khẽ gọi: “Kỷ Trung, Kỷ Trung!”

Nhưng thật sự Kỷ Trung đã không còn ở đây. Mưa ngoài cửa sổ vẫn rơi không ngừng…

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh

Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh

Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh là tựa truyện teen nói về một loài hoa được coi là Cỏ Dại,

20-07-2016 15 chương
Mùa Thu Màu Hạt Dẻ

Mùa Thu Màu Hạt Dẻ

Truyện là những chuỗi những yêu ghét giận hờn của các cô cậu bé, tuổi học trò

22-07-2016 24 chương
Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở như một lời tâm tình của một kẻ đang yêu trong mê dại. Mời

21-07-2016 33 chương
Hai chiếc USB

Hai chiếc USB

Sáng nào cũng vậy, trước giờ đi làm, Diệp Thư lại đứng trước gương, cẩn thận

30-06-2016
Con nhớ...

Con nhớ...

Đang loay hoay với một loạt bài tập chưa biết phải giải quyết thế nào vì toán là

29-06-2016
Hai thằng con trai

Hai thằng con trai

(khotruyenhay.gq - Bài dự thi tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Điều quan

26-06-2016
Mùa nấm lại về

Mùa nấm lại về

Qua câu chuyện lần ấy, với tôi đó là bài học rất quý giá mà tôi mãi không bao giờ

23-06-2016

Snack's 1967