Teya Salat
Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi

Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 66
5 sao 5 / 5 ( 147 đánh giá )

Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi - Chương 45

↓↓
. 30 phút sau - Phòng họp.

Giám đốc ở các công ty nhỏ khác của General gần như đã tập hợp đầy đủ. Vì tính tính nóng vội của Hoàng Chấn Phong nên buổi họp đã bắt đầu sớm.

- Jessi! Cuối tháng rồi phòng thiết kế đã có ý tưởng chưa

. My mỉm cười rồi gật đầu. - Đã xong hết.

bạn đang xem “Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Tốt lắm! Quả thật cô không làm tôi thất vọng. Bây giờ hãy cho tất cả mọi người ở đây xem qua được không?

My đáp. - Được

Nói rồi cô tiến lên phía trên bục. cả gian phòng tối mịt, ánh đèn máy chiếu bừng sáng, hình ảnh những bản vẽ quần áo và dòng chữ thuyết trình đang dần hiện lên.

- Jessi. Cô có nhận xét gì về kết quả làm việc của nhân viên không?

My trả lời.

- Tôi thấy họ đã làm việc rất tốt. Thích nghi với công việc cao, và cho ra những sản phẩm rất vừa ý.

Cô vừa nói xong cả phòng đã ngập tiếng vỗ tay tán thưởng. Nhưng chỉ riêng có một người vẫn lặng thinh.

- Tôi thấy bản thiết kế này có vấn đề. - Nhật Anh nói

Tiếng vỗ tay ngừng, cả phòng im bặt. - Tổng giám đốc Hoàng. Xin hỏi có vấn đề ở đâu?

Nhật Anh vẫn để nguyên bản mặt lạnh băng của mình như mọi khi.

- Tôi thấy hầu như các mẫu mới này gần như là đi sao chép lại của Fashion Group. Một người tài giỏi như cô lại không nhìn ra sao?

My nhìn xuống tệp san, rồi xem lại một lần. Cô cố gắng nhìn thật kĩ từng bản vẽ, bỗng nhiên nhận ra điều kì lạ.

- Tôi xin lỗi về sai sót lần này.

Không gian im ắng đã bắt đầu tràn ngập lời xì xào bàn tán. Hoàng Chấn Phong tức giận đập bàn.

- Yên lặng. Jessi bình thường cô làm việc rất cẩn trọng mà. Đây là lần đầu xảy ra sai sót nên tôi sẽ bỏ qua. Chú tâm làm việc chút đi.

Cuộc họp kết thúc. Ai nấy đều lắc đầu buồn phiền rồi đứng dậy. Nhật Anh vẫn ngồi uy nghiêm ở đó, Còn cô thì đứng như tượng.

- Tổng giám đốc đúng tài giỏi, chỉ cần nhìn qua đã biết sao chép.

Anh cười nhạt rồi nói. - Thì ra cô vẫn thế. Vẫn không chịu nhìn nhận vấn đề một cách kĩ lưỡng.

Vừa dứt câu anh đã quay người bước đi.

- Anh ghét tôi vậy sao?

Câu nói đó khiến anh phải đứng khựng lại. Đắn đo một hồi lâu rồi lại đi tiếp. Anh không muốn trả lời.

-----------

Buổi chiều nhà Hạ Vy.

Cô nhăn nhó nhìn con người đang thản nhiên ngồi vắt chéo chân trên ghế bộ mặt dáng ghét kia nhiều lúc làm cô tức điên.

- Sao anh cứ đến đây là lại im lặng nhìn em như bị thần kinh thế?

Nhật Anh từ vừa nãy ngồi im như tượng liền đứng bật dậy nắm lấy cổ tay Hạ Vy

. - Anh làm gì vậy? Bỏ tay ra. Đau đấy.

Nhìn nét mặt đau đớn của Hạ Vy, và những ngón tay đang cố gỡ bàn tay cứng ráp kia ra khỏi cổ tay mình. Anh nhếch môi tự đắc.

- Em dám chửi anh? Đúng là bao năm qua đã thay đổi rất nhiều. Em và Huyền My quả thực tính cách giống y hệt nhau. Hạ Vy ngang bướng vẫn đáp trả.

- Sống trong thế giới tàn ác này. Không thay đổi thì sao sống được? Anh cũng hiểu rất rõ mà. Đồ ác độc, không tình người.

Anh từ từ thả lỏng cổ tay Ha Vy ra, đứng hình một lúc lâu. Từng câu, tững chữ, ngay cả tính cách Hạ Vy đều giống y hệt My. Cũng vì lý do đó nên anh mới yêu My, để lấp đầy khoảng trống thiếu sót, gần giống như một người thay thế hoàn hảo.

- Này! Anh đang nghĩ gì vậy?

Nhật Anh giật bắn, quay ra nhìn Hạ Vy rồi lắc đầu như không có gì xảy ra. Anh rút từ trong túi ra chùm chìa khóa rồi đưa cho Hạ Vy.

- Chuyển đồ về nhà anh trong ngày hôm nay. Còn đây là chìa khóa phòng em.

Hạ Vy tức giận.

- Đã kết hôn đâu mà sống chung chứ? Anh nghĩ có thể dễ dàng sắp xếp cuộc sống của em à? Anh không làm được đâu. Nét mặt anh đã thay đổi rõ rệt.

- Hạ Vy! Em có nghĩ mình đã quá ngông cuồng rồi không?

Hạ Vy cười khểnh.

- Ngông cuồng? Hai chữ đó phải dành cho anh mới phải. Dẹp cái dáng vẻ đáng sợ đó đi. Điều đó không làm em run sợ đâu. Em không phải Hạ Vy hiền lành của ngày xưa để anh điều khiển.

Nhật Anh đang rất cố gắng kìm nén sự tức giận của mình. Và thắc mắc với cơn giận vô cớ của Hạ Vy.

- Anh đã làm gì sai? Mà khiến em tức giận như vậy?

Hạ Vy lắc đầu, cô đang cố nén nước mắt bức xúc.

- Không gì cả! Chỉ là em đang dần có cái nhìn khác về anh.

- Giờ em mới hiểu cảm giác của chị My khi phải chịu đựng anh như thế nào? Mỗi ngày chỉ biết đến than vãn về cuộc hôn nhân khổ sở, buộc tội vô cớ và không nghe lời giải thích. Sao anh không chịu hiểu chứ? Cuộc sống chị ấy đã đủ khổ rồi.

Hạ Vy bước đi. Bỏ lại anh phía sau với hàng nghìn câu hỏi. " Hạ Vy! Em đang tức giận thay cô ấy sao?" .

Hạ Vy lái chiếc xe moto chạy trên đường cao tốc, cô đi thẳng ra biển. Ngồi xuống bãi cát trắng với bao tâm sự. Cô gái đang khóc, không ai để tâm để cô và họ cũng không biết rõ cô khóc về cái gì. Có lẽ vì thất tình, cái suy nghĩ đơn giản của mọi người không nhìn thấu con người cô. Ngay cả việc, Bảo Duy đã thay đổi cách nhìn của mình về cô, anh đã nghĩ cô sẽ như San San. Nhưng không phải vậy. Ngày hôm qua, Hạ Vy cô đã đến gặp Trịnh Vân Khuê. Cô nhìn nét mặt xanh xao, ốm yếu kia khiến cô tò mò rất nhiều, sau khi nghe kể hết mọi chuyện cô dường như cũng sốc nặng

- Hạ Vy. Ta mong con sẽ không kể chuyện này với Huyền My. Con bé dạo này đang chịu rất nhiều khổ sở với việc Nhật Anh đang dần đáp trả nó từng bước một.

Hạ Vy ngạc nhiên. - Đáp trả? Bác nói vậy là sao ạ?

Vân Khuê thở dài. - Cũng chỉ vì hiểu lầm do San San tạo ra. Nhật Anh không hề nghe lời giải thích nào, nó chỉ hành động theo cảm tính thôi.

Hạ Vy đáp

. - Cháu không nghĩ anh ấy bây giờ lại nhỏ nhen như vậy.

- Ta biết cháu sẽ không trở thành người như San San. Ta cầu xin cháu hãy giúp My, một mình nó không thể chống lại Hàn Kim Trạch.

Hạ Vy, nhìn thấy vẻ ốm yếu kia đang cầu xin cô khẩn thiết. Cô không thể ngừng khóc. Cô đã suy nghĩ rất nhiều từ hôm qua đến giờ. Ngay cả khi anh cư xử thân mật với cô, điều đó cũng khiến cô khó chịu. Hạ Vy nghĩ mình thật tệ, hôm đó ở công viên khi nhìn cách cư xử của Huyền My cô đã dễ dàng nhận thấy tâm tư của chị nhưng lại không muốn bỏ qua tất cả, nhường hạnh phúc của mình cho My. Bây giờ đã day dứt rất nhiều. Hạ Vy gào khóc thật to.

- Chị. Em xin lỗi. Em thực sự xin lỗi.

-----------

Elly đưa một tệp hồ sơ lý lịch của các nhân chứng đăt lên bàn.

- Em nên tiến hành bảo vệ nhân chứng ngay đi. Mấy ngày nay mọi hành động của chị Hàn Kim Trạch đã nắm được thóp. Ông ta sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu, có lẽ chị sẽ gặp nguy hiểm. Nên trong việc này em hãy cẩn trọng nhé.

My cầm lấy tay Elly ngồi xuống.

- Không được. Chị không được xảy ra chuyện gì, em không muốn ai vì em mà phải gặp nguy hiểm.

Elly mỉm cười đáp. - Được rồi chị sẽ hứa với em sẽ luôn an toàn.

- Này! My nếu mẹ em đột nhiên biến mất, không còn trên thế giới này thì em sẽ như thế nào?

My bàng hoàng nhìn Elly.

- Tại sao chị lại hỏi vậy?

- Chị nói nếu thôi mà.

My đáp. - Em cũng chưa nghĩ tới nữa. Có lẽ sẽ rất buồn, như khi ba mất vậy. Cả bầu trời như sụp đổ, cuộc sống trở nên khó khăn không còn ý nghĩa. Nếu mẹ mà cũng như vậy có lẽ em sẽ chết đi

Elly giật mình.

- Không được. Cuộc sống còn nhiều thứ không đáng để em từ bỏ mà. Đừng dại dột vậy chứ?

Cô cười hồn nhiên.

- Chị đang hỏi nếu nên em cũng chỉ trả lời nếu thôi mà.

Câu nói vừa nãy khiến Elly lo lắng, cô không biết phải làm thế nào để My có thể đối diện với sự thật.

-------------

Bar J&K My ngồi lau những chiếc ly ướt đẫm, dần trở nên bóng loáng. Cả dãy Bar của cô dạo này làm ăn ế ẩm, chẳng có khách đông như trước. Cô cũng biết rõ lý do, đã có người bao hết nên chả ai vào được.

- Đại tỷ không cần phải làm việc đó đâu.

My cười trừ.

- Không sao đâu. Việc này ai cũng làm được hết mà.

Đột nhiên từ cửa quán, một dáng người cao ráo bước vào. Một vài vị khách trong quán vừa thấy đã sợ hãi, vội vàng đứng dậy.

- Anh đến đây làm gì? Làm khách của tôi sợ hết rồi.

Anh cười nhạt. - Cô yên tâm. Tôi sẽ trả hết tiền tối nay. Tôi chỉ muốn đến tham quan.

.

My đứng ở quầy pha chế lạnh lùng hỏi. - Uống gì?

Nhật Anh đáp.

- Cô đối xử với khách tệ quá đó. Cho tôi cocktail Angelina.

- Được rồi. Đợi chút.

Nhìn những động tác pha chế cocktail điêu luyện của cô, khiến anh không khỏi bất ngờ.

- Là một nhà thiết kế mà bà chủ kinh doanh bar cũng có tay nghề không kém nhỉ?

My đặt cocktail xuống trước mặt anh rồi đáp.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Yêu Em - Nữ Ma Đầu

Yêu Em - Nữ Ma Đầu

Truyện xoay quanh về Lâm Thiên Vũ – giám đốc của một công ty lớn. Chính vì sự gả

21-07-2016 31 chương
Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại là một truyện teen của tác giả Việt Nam Dạ Hương.Trích

22-07-2016 10 chương
Lấy Chồng Xứ Lạ

Lấy Chồng Xứ Lạ

Kim Thy rất siêng năng chơi thể thao nên tuy dáng dấp thanh mảnh nhưng lại khá mạnh

22-07-2016 16 chương
Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh

Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh

Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh là tựa truyện teen nói về một loài hoa được coi là Cỏ Dại,

20-07-2016 15 chương
Thỏ Con Và Sói

Thỏ Con Và Sói

Đã mười bảy tuổi- cái tuổi người ta hay bảo "bẻ gãy sừng trâu", vậy mà tôi thì

22-07-2016 25 chương
Bà Xã Ô Sin

Bà Xã Ô Sin

Bà Xã Ô Sin lại mang đến một cái nhìn mới về tình yêu xoay quanh mối quan hệ vợ

21-07-2016 25 chương
Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi là một truyện teen mình mới sưu tầm được muốn chia sẻ với các

23-07-2016 36 chương
Nắng không mùa

Nắng không mùa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Ngã ba đường

Ngã ba đường

Trọn đời là gì? Ràng buộc hay là một loại hình khác của ràng buộc?  *** - Anh yêu

24-06-2016
Điệu múa thiên thần

Điệu múa thiên thần

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Mương rộng hào sâu

Mương rộng hào sâu

Hồi đầu cũng không ai nghĩ tới chuyện làm một ranh giới giữa hai nhà. *** Con mương

24-06-2016