Nhật Anh mỉm cười nhìn Hạ Vy, rồi nắm lấy tay cô dắt đi.
bạn đang xem “Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!- Đi chơi thôi. Vì em mà anh phải đỗ xe ngoài ngõ rồi đi bộ vào đó. Em phải thấy hạnh phúc chứ?.
Hạ Vy. - Chưa đủ...!
- Vậy mà chưa đủ à? Mệt mỏi của anh đổi lấy hạnh phúc của em? Còn không thích sao?
Hạ Vy lấy tay đập đầu anh. - Mệt mỏi cái đầu anh. Tức là yêu em khiến anh mệt mỏi sao?
Nhật Anh im bặt. Đứng chôn chân tại chỗ. Còn Hạ Vy thì tung tăng đi trước vì vừa đấu võ mồm thắng được ác quỷ ngang tàn.
- Đến công viên trò chơi nha anh. - Hạ Vy hét to.
Anh đứng sau lắc đầu, bó tay. - Em lớn rất còn muốn đến chỗ trẻ con đấy à?
Cô không nói gì chỉ tươi cười vui vẻ.
.
20 phút sau.
Công viên trò chơi.
Lại một lần nữa một chiếc xe xa hoa mới, một anh chàng mới, lại thu hút mọi người. Nhưng tình hình vẫn thế, vẫn khiến mọi người ghen tị. Riêng cô bán vé chỉ mừng thầm "Hôm nay là ngày gì mà nhiều người đẹp trai vậy? Chỉ tiếc là có bạn gái hết rồi"
- Đi thôi. Em cứ chơi thoải mái nhé.
.
Một nơi khác.
- Aaaaaaa. Ghê quá đi.
Duy nhíu mày. - Sợ à? Sao không nói ngay từ đầu là em sợ độ cao mà cứ đứng im một chỗ như thế. Anh lại tưởng em thích đi.
Căn nhà di động trên không đang ngập tiếng cãi nhau chí chóe.
- Em chưa kịp giải thích thì nó đã di chuyển rồi. Tại anh hết đó.
Duy cười đểu. - Tưởng thế nào? Nữ bang chủ, ngang bướng, tài giỏi hóa ra lại có điểm yếu này.
Bỗng nhiên Duy lại nhớ ra thứ gì đó. - Hình như anh đã từng đi chơi với em. Hôm đó em đã nói em sợ độ cao. Phải không?
My tức giận. - Đúng vậy đấy. Anh quên nhanh quá. Mà nói ít thôi.
Duy mỉm cười rồi kéo cô ngồi xuống. Lấy áo khoác của mình bao chùm lên hai người.
- Sợ thì nhìn anh thôi nhé. Mọi thứ sẽ ổn thôi.
.
Hạ Vy tung tăng trong khu giải trí, cô vẫn còn nguyên nét ngây thơ như hồi nhỏ. Đột nhiên cô chỉ về hướng nhà di động trên không.
- Chúng ta đi cái đó đi.
Nhật Anh gật đầu. - Được thôi. Chỉ cần em thích.
Hai người bước đến phía quầy bán vé trò chơi này.
- Phiền hai người đứng rồi đợi lượt sau nhé.
Hạ Vy gật đầu rồi bước về phía cổng trò chơi. Cô nhìn đồng hồ thời gian "2 phút".
- Đến đúng lúc quá.
2 phút trôi qua nhanh như chớp.
Cánh cửa nhà di động bật mở. Điều gì đó khiến Hạ Vy ngạc nhiên. Đôi nam nữ trong chiếc áo khoác đứng dậy, không ai khác lại chính là My.
- Chị.
Vừa nhìn thấy Hạ Vy và Nhật Anh cũng khiến cho cô bất ngờ hơi lớn. Nhật Anh nhìn thấy cô thì để nét mặt lạnh băng không quan tâm.
Duy thấy vậy liền nắm lấy tay cô bước ra.
- Thật trùng hợp. Anh cùng bạn gái mới đi chơi à?
Nhật Anh không trả lời lại. - À không! Tôi nhầm. Hạ Vy đã từng là bạn gái anh rồi. Có lẽ sẽ thành chị dâu mới thôi.
Anh nhìn xuống tay My đang năm chặt. Cười nhạt rồi khoác lấy vai Hạ Vy bước vào nhà di động.
- Dù sao bây giờ cũng đã sắp đến giờ ăn trưa. Hay là hai người đợi chúng tôi chơi xong cái này rồi đi ăn chung luôn.
Duy nhanh chóng chữa cháy. - Huyền My cô ấy thấy hơi mệt nên tôi muốn đưa cô ấy về trước. Anh và Hạ Vy chơi vui vẻ. Hạ Vy chào em.
.
Nhà di động bắt đầu di chuyển trên không. Phía bên trong, Hạ Vy nhìn nét mặt của Nhật Anh đã thay đổi cô có hơi buồn.
- Anh còn yêu chị ấy? Anh cứ nói rõ với em. Em không làm kẻ ngáng đường đâu. Em biết em đã là quá khứ nên anh hãy từ bỏ em và bắt đầu lại với chị....!
Nhật Anh đáp. - Không có lý do gì để anh từ bỏ em cả. Đối với anh cô ấy cũng là quá khứ. Quá khứ của cả anh và em.
.
My và Bảo Duy đã rời khỏi công viên trò chơi đến nhà hàng gần đó.
- Chắc hẳn em phải khó xử lắm.
My mệt mỏi đáp. - Em không sao.
- Em thấy quan hệ giữa cả anh và Hạ Vy đều không đơn giản.
Duy bật cười. - Trong quá khứ. Anh đã từng thích cô ấy, nhưng anh đã nhường cho anh họ của mình. Đó là nuối tiếc lớn nhất của anh khi đó.
My trả lời miễn cưỡng. - Thì ra cả hai đều thích em ấy.
- Và bây giờ anh sẽ không nhường em cho Nhật Anh nữa. Anh sẽ không để em thành nuối tiếc thứ hai của anh.
"Ting ting" Chuông điện thoại cô lại kêu vào đúng lúc quan trọng "Mẹ"
- Mẹ. Con nghe đây!
Đầu dây bên kia trả lời. - Dạo này ở nhà buồn chán nên mẹ đi du lịch rồi. Về nhà không thấy mẹ con đừng lo nhé.
- Mẹ đi bất ngờ quá. Sao không nói trước với con.
Vân Khuê đáp. - Mẹ không muốn ảnh hưởng đến công việc của con. Vậy thôi nhé con gái.
Cô đặt điện thoại xuống bàn tiếp tục cuộc trò chuyện.
- Nhưng em phải nói trước. Nếu không thể trở thành người như vậy đối với anh thì cũng đừng trách em. Bởi vì anh còn rất nhiều sự lựa chọn, hà tất gì phải bám theo một cô gái đã từng kết hôn.
Duy đáp. - Thật sự là không thể? Không phải anh đã từng là mơ ước của em sao?
My mỉm cười.
- Đó là suy nghĩ trước kia. Bây giờ em chỉ muốn gạt bỏ mọi thứ để sống vui vẻ với mẹ thôi.
Duy nhăn mặt. - Tại sao bây giờ lại không thể như trước kia chứ? Chúng ta đã từng yêu nhau đã từng vui vẻ mà.
- Không thể là không thể không có lời giải thích tại sao! Em không phải là sự lựa chọn duy nhất của anh mà, còn rất rất nhiều người tốt hơn em.
Duy lắc đầu lia lịa. - Anh không biết. không biết, không nghe thấy gì cả. Chỉ muốn em là của anh thôi.
Cô bĩu môi. - Thôi nào. Đừng trẻ con như thế, anh phải chín chắn lên chứ.
- Anh không biết, anh sẽ đợi em. Vì em là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của anh.
Chương trước | Chương sau