Diệp Thảo mỉm cười, nhìn sang phía hồ nước và bước đi.
bạn đang xem “Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!- Đây là nơi yên tĩnh, đẹp đẽ. Mỗi khi tôi buồn tôi thường đến đây, mọi mệt mỏi đều tan biến hết. Nơi này còn có một ý nghĩa rất đẹp. Anh biết không? - Thảo hỏi
.
Nhật Anh tay đặt lên lan can quanh hồ. Mặt hướng ra phía trước, gió như trêu đùa lướt qua khuôn mặt đẹp trai của anh.
- Tôi chỉ biết người ta gọi đây là con đường Hàn Quốc. Còn ý nghĩa thì không quan tâm lắm. - Nhật Anh nói.
Thảo bật cười. nhẹ nhàng nói
- Đúng vậy. Nó được gọi là con đường Hàn Quốc, nhưng nó còn được mệnh danh là con đường Tình Yêu. Nếu hai người cùng đi với nhau hết con đường này là sẽ trở thành chân mệnh thiên tử của người kia, bên nhau suốt đời suốt kiếp. Nhưng đó chỉ là truyền thuyết tôi không biết đúng không nữa.
Nhật Anh nhếch mép.
- Cô tin vào những thứ hoang đường đó sao?
Thảo cười, chuyển sang chủ đề khác.
- Cũng không biết được có phải hoang đường không? Nhưng anh đã cùng ai đi hết con đường này chưa.
Nhật Anh quay sang nhìn. Khuôn mặt chuyển sang vẻ lạnh lùng.
- Chưa bao giờ. Toàn tôi tự đi một mình.
Thảo bất ngờ.
- Anh như vậy mà chưa có bạn gái đi cùng sao? My chưa đi cùng anh bao giờ sao?- Thảo hỏi
Bầu trời Hà Nội quanh Hồ Tây được nhuốm một màu vàng rất đẹp. Mùa thu, càng về tối thời tiết càng lạnh, gió thổi từng đợt. Lạnh buốt.
Thảo vừa bước đi, vừa xoa xoa cánh tay của mình vì lạnh. Nhật Anh thấy vậy định mặc kệ, nhưng lương tâm anh không cho phép. Anh lại lấy áo khoác của mình khoác cho cô như đã làm với My. Thảo ngước lên nhìn, ánh mắt thắc mắc.
- Muộn rồi! Tôi đưa cô về. Người nổi tiếng như cô nếu đi cùng tôi quá lâu sẽ tạo nên Scandal đấy. - Nhật Anh vẫn cái tính đấy, vẫn bước đi trước không thèm đợi ai.
.
Lát sau, trên chiếc xe Lexus đã được đóng mái xe. Chiếc xe di chuyển trên thành phố lung linh. Thảo nhìn ra cửa sổ, ngắm cảnh thành phố. Bất chợt cô hỏi
- Anh đã thích ai chưa?
Nhật Anh không ngần ngại trả lời.
- My. Bạn cô
Thảo tròn xoe mắt nhìn.
- Thích My sao? Anh vẫn còn tình cảm sao.
.
- Chia tay rồi mới bắt đầu thích. - Nhật Anh nói
Thảo định mở mồm hỏi thêm một câu. Nhưng đã bị Nhật Anh chặn lại
- Cô chỉ cần biết thế thôi! Đừng hỏi thêm gì nữa.
- Đến nhà rồi cô mau xuống đi.
Thảo bàng hoàng. "Nhanh vậy sao" từ Hồ Tây đến nhà cô cũng phải mất 5-7 km mà chưa đến 20p anh đã về rồi. Cô nhanh chóng xuống xe. Khi cô vừa bước chân ra khỏi xe. 3 giây sau xe đã khởi động, lao đi nhanh như cắt. Cô đứng một mình nhìn theo.
- Anh đúng là người thú vị - Cô vừa nói vừa mỉm cười mãn nguyện
Sáng hôm sau.
Tại Nhà My.
Trong căn phòng rộng, tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên. My lơ ngơ cầm điện thoại lên trả lời.
- Ai vậy? Mới sáng ra đã làm phiền người ta. Phiền - My tức giận vì vừa bị phá mất giấc ngủ ngon lành.
Đầu dây bên kia trêu trọc.
- Mấy giờ rồi mà chưa dậy hả? Định làm heo à.
Lúc này Mỹ mới nhận định là ai quấy rối giấc ngủ của mình đó vừa nãy không nhìn tên.
- Là anh sao? Mới sáng sớm đã gọi làm gì vậy? - My hỏi.
Duy trả lời.
- Hôm nay ta đi chơi đi! Mai anh phải đi sang Canada có chút việc rồi. Phải 1 tuần sau mới về được.
My vẫn đang trong cơn buồn ngủ, còn gật gù. Nhưng vẫn ý thức được điều gì đó.
- Bao giờ anh đến? - My hỏi
Duy đáp
- Anh đang ở trước cửa nhà em rồi. Còn không nhanh lên
My vừa nghe xong, sững sờ, đôi mắt to tròn mở to.
- Nhanh vậy sao? lát nữa em xuống ngay - Cô vừa nói chuyện điện thoại vừa chạy thật nhanh vào phòng tắm
-----
Duy đứng trước cửa nhà My, khi nghe thấy giọng hồ hởi liền bật cười. Định mở cửa xe bước vào trong, nhưng đằng sau vang lên một giọng nói.
- Cậu đến đây sớm như vậy làm gì - Nhật Anh.
Duy quay người lại.
- Đến đón bạn gái đi chơi chả nhẽ không được. - Duy đáp
Nhật Anh nhếch mép.
- Tại sao anh ở đây? - Duy hỏi.
Nhật Anh định quay người bước đi nhưng khi nghe thấy câu hỏi đó liền đáp.
- Nhà tôi gần đây.
Duy bất ngờ, ánh mắt chuyển sang vẻ khác
- Anh có ý đồ gì với My?
Nhật Anh giữ nguyên ánh mắt sắc lạnh, quay lưng lại đáp.
- Chả có gì! Chỉ là tôi muốn bảo vệ người con gái mà tôi thích.
.
Cuộc nói chuyện đang dở dang bỗng nhiên My chạy ra.
- Chào buổi sáng - My mỉm cười, chào hai anh chàng đẹp trai.
Duy vuốt mái tóc màu socola của My. Nhẹ nhàng hỏi
- Ngủ ngon chứ! - Vừa nói anh vừa mở cửa xe cho cô.
My mỉm cười bước vào.
.
Lát sau chiếc xe nhanh chóng chuyển bánh. Bên này là một người con trai cô đơn nhìn theo bóng chiếc xe khuất dần trong chiếc ngõ nhỏ.
-----
Một tiếng sau.
Diệp Thảo đứng trước cửa nhà My. Bấm chuông liên hồi. Nhà Nhật Anh ngay cạnh nghe thấy bấm chuông nhiều lần như vậy, đang đọc sách anh đi xuống thật nhanh, xem kẻ nào phá đám. Vừa nhìn thấy Thảo anh liền nhếch mép.
- Sao cô còn đứng đấy? Bạn cô đi chơi rồi. - Duy trọc ngoáy.
Thảo đưa ánh mắt màu xám tro nhìn Nhật Anh.
.
Anh sững sờ một lúc, anh không quen con gái nhìn anh như vậy. Đôi mắt xám tro huyền bí, khuôn mặt mang nét đẹp của người phương Tây, sắc sảo. Thảo cũng rất đẹp, không kém gì My cả. Thấy cô không nói gì, anh tiếp lời.
- Tại sao không nói gì? Cô coi thường fan đấy à. - Nhật Anh nói.
Lý do Thảo im lặng là vì vẻ đẹp đằng trước cũng mê hoặc cô. Anh đứng dựa vào tường, khóe môi khẽ nhếch lên, khuôn mặt tựa như thiên thần, xung quanh tỏa ra một sắc u ám lạ thường, điều đó càng làm cho anh thêm nam tính. Sau khi anh nói lần thứ hai, cô mới được đưa ra khỏi cái thôi miên đấy, giật mình trả lời.
- Bực quá! Tôi chờ rất lâu mà không ai mở cửa. - Thảo đánh trống lảng.
.
- Cô được ca ngợi là diễn viên trẻ đẹp, thông minh, xinh đẹp mà điều dễ dàng nhất mà không biết sao?. Cô không biết gọi điện thoại à - Nhật Anh chế giễu
Thảo dường như bây giờ mới nhớ ra mấy thứ dúng để liên lạc. Cô nhanh chóng rút điện thoại ra gọi.
- My! Bạn đang ở đâu vậy?
My trả lời, giọng thích thú, vui sướng,
- Tớ đang ở Kaengnam
Thảo bực dọc.
- Tớ đứng đợi trước cửa nhà bạn bao nhiêu lâu mà bạn đi chơi như vậy sao.
Đầu dây bên kia, như là hối lỗi.
- Xin lỗi! Bạn có thể đến đây chơi mà. Đang rất vui đấy
Thảo đáp
Chương trước | Chương sau