- Em mặc như vậy mà không lạnh sao? - Nhật Anh
bạn đang xem “Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!My chỉ khoác một chiếc áo cardigan dáng dài. Bên trong mặc một chiếc áo crop và quần short bò.
- Không! Tôi ổn - my
Thấy My miệng nói "ổn" nhưng bàn tay cứ bám chặt lấy khủy bên kia. Nhật Anh mang áo khoác của mình, khoác lên người My
- Này! Tôi không cần nhé. Dù anh làm gì thì tôi cũng không có ý định thích anh lại đâu. - My kiên quyết
- Mặc vào đi. Phải biết giữ gìn sức khỏe. Em mà cứ chống đối tôi sẽ khiến em phải đau khổ - Nhật Anh đe dọa
My không nói gì chỉ bước đi, rồi mới sực nhớ ra điều gì. Đứng khựng lại, cởi áo khoác trên người trả cho Nhật Anh
- Sao không mặc
- Tôi với anh không cùng đường - My
- Tôi cũng đi ăn sáng - Nhật Anh
- Sao anh biết tôi đi ăn? - My hỏi
Nhật Anh mỉm cười
- Do vừa nãy em nói chuyện rủ Diệp Thảo đi ăn. Nhân tiện tôi cũng chưa có gì bỏ vào bụng nên đi luôn cùng em. Đi thôi sắp muộn rồi
Nói rồi Nhật Anh lại cầm lấy áo khoác, khoác cho My. Rồi lôi cô vào xe. Lao đi vun vút
----
Lát sau tại quán ăn
Diệp Thảo đã chờ ở đây lâu. Có chút bực dọc, nhưng khi nhìn thấy My đang bước đến bên cạnh còn có một người con trai, Thảo hiếu kì
- Ai đây My? - Diệp Thảo
- À! Hàng xóm ý mà. - My
- Hàng xóm sao? Thế cái áo khoác kia của ai? Một anh chàng bí ẩn à ? - Thảo càng hỏi nhiều hơn
- Là bạn trai cũ - Nhật Anh chữa cháy
Diệp Thảo đưa mắt nhìn sang Nhật Anh.
- À! thì ra là Nhật Anh sao? - Thảo
Nhật Anh không nói gì, lại kéo My ngồi xuống bàn. Diệp Thảo lại không khỏi bất ngờ trước hành động đó, dán mắt vào hai người.
.
Lát sau trên bàn ăn là 3 đĩa thức ăn đơn giản cho bữa sáng, bánh mì sandwich, trứng cuộn, bánh kem và cộng thêm cả sữa.
.
- Tôi vào nhà vệ sinh chút - Nhật Anh.
Hai cô nàng xinh đẹp như chẳng để ý đến anh vẫn tiếp tục nói chuyện
- Anh ta đẹp trai quá đi! Hơn hẳn Bảo Duy
- Kệ chứ! Đẹp nhưng mà độc - My
Thảo không hiểu rõ ý nghĩa câu nói của My, chỉ mở to đôi mắt nhìn cô.
.
Một lúc sau Nhật Anh quay trở lại.
- Lát ăn xong! Anh có thể đi mua sắm với chúng tôi không? Hôm nay tôi không mang vệ sĩ - Thảo hỏi
.
Nhật Anh quay ra nhìn My rồi mới khẽ đồng ý.
Việc tiếp theo là đi mua sắm.
My và Thảo tung tăng bước đi trên con phố nhỏ. Nhật Anh tay đút vào túi quần, bước đi chậm rãi.
Khi tiến đến gần xe Lexus của Nhật Anh. Anh ga lăng mở cửa xe cho hai tiểu thư. Rồi khởi động xe lao đi nhanh như chớp.
-----
Tại Hà Nội 36 phố phường
Chiếc xe Lexus vừa dừng. Hai cô gái trong xe nhanh chóng mở cửa xe chạy đi thật nhanh. Nhật Anh bước ra sau, nhìn thấy dáng vẻ kì lạ đằng trước anh thắc mắc
- Hai người cứ như là lần đầu tiên đến phố cổ vậy.
My và Thảo đang đi quay lại cười rạng rỡ
- Thì đúng là lần đầu mà - Cả hai cùng đồng thanh.
Nhật Anh bàng hoàng trước câu nói đó. Cùng là người Hà Nội đến một thiếu gia nhà giàu như anh cũng đã từng đến đây vậy mà hai tiểu thư kia chưa một lần đặt chân đến. Nhật Anh tiến đến gần My, cầm lấy tay cô kéo đi.
- Anh làm gì vậy? Tôi có bạn trai rồi. Làm như vậy mọi người sẽ hiểu lầm - My nói
Nhật Anh quay sang
- Chả phải tôi cũng đã từng là bạn trai cũ của em sao?
- Cũ là cũ. Bây giờ khác rồi.
Ngay sau câu nói vừa kết thúc. Đợi cho Diệp Thảo bước đến Hàng Bè. Nhật Anh đẩy My vào tường.
- Từ bây giờ em phải nghe lời tôi! Tôi có thể tăng số năm ở tù của mẹ em lên và cũng có thể giảm. Chỉ cần em bướng bỉnh tôi sẽ không nương tay đâu.
My sững sờ, mở to đôi mắt
- Sao anh có thể ác độc vậy chứ. Anh không thể tha cho tôi sao? - My
Nhật Anh không nói gì, chỉ cầm tay My kéo đi. Diệp Thảo nhìn thấy hai người như vậy đôi mắt không thể hết tò mò. Trước lúc hai người rời khỏi chỗ đó, Thảo đã nhìn thấy hết, tự mình cười thầm.
- Nơi này rất đơn giản nhưng nó độc và lạ đó. Phải chụp ảnh kỷ niệm mới được. My chụp với tớ nhé
Nói rồi thảo rút Iphone chụp ảnh. Hai người tạo dáng đẹp đẽ trong mọi tấm hình. Chụp xong, Thảo lấy máy ảnh kỹ thuật số, chụp lại Hàng Bè, Hàng gai, Hàng Nón,.....Đi đến đâu cô cũng chụp.
My đi đằng sau với Nhật Anh, cứ như một đứa trẻ không thể thoát khỏi sự không chế. Ngoan ngoãn bước đi
.
Diệp Thảo tràn đầy năng lượng, nhưng cuối cùng cũng đuối sức.
- Muộn rồi ta tìm nhà hàng nào đó ăn. Rồi trở về nhà nhé
- Tìm nhà hàng thì tớ đồng ý nhưng về nhà thì không đâu. Phải đốt hết thời gian của ngày hôm nay.
My và Thảo ngước lên nhìn Nhật Anh.
- Không sao. Anh có thể đi tiếp - Nhật Anh trả lời
- Anh biết nhà hàng ở đây. bây giờ anh sẽ dẫn hai người đến đó
-----
Lát sau tại Nhà hàng Phố cổ
- Nơi này trang trí bên ngoài đẹp nhưng bên trong không được rộng lắm - Thảo nói
Nhật Anh đáp
- Ở một nơi như vậy còn muốn đòi nhà hàng sang trọng sao? Hão huyền.
Diệp Thảo nghe vậy như bị sỉ nhục.
- Anh....Anh....- bàng hoàng không nói nên lời, tay thì liên tục chỉ về phía Nhật Anh
Nhật Anh coi như không thấy gì, ngồi xuống bàn ăn.
- Thôi nào! Nhịn đi, anh ta là ác quỷ đấy - My nói
Thảo nghe vậy đành phải ấm ức nuốt trôi cơn tức. Nhưng ánh mắt cứ nhìn về phía anh, lườm.
.
Nhật Anh thấy vậy càng thích thú.
- Bản chất của diễn viên là vậy sao? Tôi tưởng cô phải hiền lành đáng yêu như trong phim chứ - Trêu trọc
Thảo càng tức hơn
- Anh là đồ điên. - Thảo nói
Nhật Anh mở to đôi mắt, tay chỉ vào Diệp Thảo
- Chuyện gì đang xảy ra? Diễn viên hot nhất hiện nay đang chửi fan sao? Nếu tôi mà công khai chuyện này thì coi như cô xong. - Nhật Anh nói
Thảo đập bàn, ánh mắt căm thù không nói được gì.
.
Trong suốt bữa ăn đến khi kết thúc không khí rất căng thẳng.
- Bây giờ ta đến Royal City nhé! - My gợi ý.
Thảo mỉm cười với My
- Ok - Lại tràn trề sức sống, vui vẻ trở lại. Đã hết giận.
Chương trước | Chương sau