Pair of Vintage Old School Fru
Nếu Như Yêu

Nếu Như Yêu


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 40
5 sao 5 / 5 ( 38 đánh giá )

Nếu Như Yêu - Chương 04

↓↓
Hạnh phúc của đời người

- Mình xin lỗi, nếu không tại mình chắc bạn đã không bị lôi vào chuyện rắc rối này đâu – Cẩm Tú nằm trên giường, thấy cô đến thăm thì nắm tay cô áy náy.

- Bỏ đi, chuyện đã qua rồi – Kiểu Chinh vỗ tay bạn an ủi. Cô rất muốn hỏi Cẩm Tú vì sao lại quan hệ với đám người nguy hiểm ấy, nhưng nhìn sắc mặt vẫn còn hoảng loạn của Cẩm Tú, cô không muốn khơi gợi thêm nỗi sợ hãi nào trong lòng bạn mình nữa.

Cẩm Tú gật đầu, trầm ngâm một lát rồi nói:

bạn đang xem “Nếu Như Yêu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Năm mình mười sáu tuổi, ba mình làm ăn thất bại rồi sinh nợ, sau đó nợ nần ngày càng tăng. Không có khả năng trả nợ, mẹ mình phải vất vả ngược xuôi chạy vạy kiếm tiền. Mình vì thương mẹ nên liều lĩnh theo bọn người xấu, nếu không có anh Phong kéo mình lại có lẽ mình chẳng thể nào gặp được bạn.

Im lặng một lát, Cẩm Tú nói tiếp:

- Mẹ mình đang bệnh nặng cần tiền mổ gấp nên mình mạo hiểm theo dõi và thu thập chứng cứ phạm tội của tên buôn lậu giàu có đó. Lần này tụi mình chụp hình được cảnh mua bán thú hoang của hắn, định dùng hình tống tiền. Không ngờ lại bị hắn phát hiện ra nhanh như vậy, lập tức cho người đuổi theo truy sát. Mình vì lo lắng nên đã vạch ra kế hoạch truyền tay cái thẻ nhớ chứa hình ảnh kia, mới đến trễ buổi văn nghệ. Không ngờ còn lôi kéo cả bạn vào.

Kiều Chinh nghe bạn nói thì không khỏi xót xa, vì cuộc sống túng quẫn, vì mưu sinh mà Cẩm Tú phải liều lĩnh như vậy. Lo lắng cho bạn, cô bèn nói:

- Có biết tên đó là ai không? Chúng ta có thể tố cáo hắn với cảnh sát.

- Tụi mình không biết hắn là ai đâu. Hắn cho đàn em đi thay mà, nếu có chuyện gì thì cũng chỉ là đàn em hắn chịu. Lần này hắn bỏ qua, nếu cứ làm ầm lên, hắn mà nổi giận thế nào cũng không để bọn mình yên thân.

- Ừ, mình hiểu rồi, bạn đừng nghĩ nhiều nữa, nghỉ ngơi đi cho lại sức.

- Hiện giờ mình rất lo lắng, tuy chúng nói bỏ qua, nhưng thế nào cũng cho người giám sát bọn mình. Mình lại ở trọ một mình, lỡ như bọn chúng ập vào... – Cẩm Tú ngửa mặt nhìn trần nhà than thở.

- Hay là đến ở nhà mình đi – Kiều Chinh bèn đề nghị.

- Nhưng mà… – Cẩm Tú có vẻ do dự

- Đừng nhưng nhị gì hết, cứ dọn đến nhà mình. Ba mẹ mình chẳng phải cũng rất mến bạn hay sao. Mình ở một mình buồn lắm, nếu có bạn ở cùng thì sẽ vui hơn – Kiều Chinh hào hứng nói.

- Được sao?

- Cứ quyết định vậy đi.

- Đã cho người giám sát bọn nhóc đó chưa? – Ông Nghiêm lạnh lùng hỏi, khói thuốc càng khiến gương mặt ông đáng sợ, tàn độc hơn.

- Dạ rồi, ông chủ cứ yên tâm - Một tên đàn em thận trọng trả lời.

- Nếu thấy bọn chúng có động tĩnh gì thì thẳng tay trừng phạt – Ông lạnh lùng ra lệnh, có vẻ xem mạng người chẳng ra gì.

- Em biết rồi. Lần trước bọn nó may mắn vì cô Kiều Chinh xuất hiện, nhưng lần sau sẽ không để chúng may mắn như vậy đâu – Tên này gật đầu khẳng định.

Ông Nghiêm nghe nhắc đến tên con gái thì đôi mắt đáng sợ kia bỗng dịu lại. Ông chậm rãi đưa tay lên môi, điếu thuốc trên tay ông bị rít một hơi nhanh chóng tàn lụi, sắc mặt ông trầm lại:

- Không được làm cho con bé kinh sợ.

- Tụi em biết rõ, ông chủ yên tâm. Không ngờ con bé đồng bọn của mấy tên đó lại là bạn của cô Kiều Chinh. Tụi nó coi như gặp may mắn, nhờ có cô Chinh mới thoát được.

- Cốc cốc… - Hai người đang nói chuyện trong phòng khách thì bà giúp việc gõ cửa.

- Vào đi – Ông Nghiêm nói vọng ra.

Bà giúp việc liền mở cửa bước vào:

- Ông chủ, cô Chinh về rồi ạ. Cô ấy dẫn theo bạn về nhà, nói là bạn cô sẽ ở lại nhà chúng ta.

Một tên đàn em ghé mắt nhìn qua cửa sổ phòng làm việc trên lầu xuống dưới thì thấy một cô gái đang xách túi hành lí, nét mặt quen quen. Hắn liền quay phắt sang ông chủ của mình:

- Ông chủ… - Hắn lạnh giọng.

Ông Nghiêm hiểu ý bèn ra lệnh cho bà giúp việc:

- Được rồi, mọi việc giao cho dì sắp xếp.

Bà giúp việc gật đầu lui ra, tên đàn em liền liến thoắng:

- Chính là con bé đó. Xem ra tụi nó đang đề phòng chúng ta.

- Tụi nó đã biết mặt mày chưa?

- Chưa ạ! Mấy chuyện này em giao cho tụi đàn em làm cả.

- Vậy thì cứ coi như không có gì, còn con bé đó cứ bỏ qua cho nó. Giám sát mấy thằng kia được rồi.

- Em hiểu rồi.

Ông Nghiêm ra lệnh xong thì đứng dậy đi ra ngoài gặp con gái.

- Ba! – Kiều Chinh vừa thấy ba thì nũng nịu gọi, rồi sà vào lòng ông.

- Coi con kìa, có bạn đến mà còn nhõng nhẽo, không sợ bạn cười chê à?! - Ông Nghiêm âu yếm vuốt mái tóc dài của con gái.

Nghe nhắc đến bạn, Kiều Chinh bèn rời khỏi lòng ba, chạy đến nắm tay Cẩm Tú còn đang lóng ngóng, kéo đến trước mặt ông Nghiêm.

- Con chào bác – Cẩm Tú vừa bước đến gật đầu chào ông. Đây không phải là lần đầu cô đến đây, nhưng số lần cô gặp ông Nghiêm rất ít.

- Cẩm Tú đến chơi hả con – Ông Nghiêm cười thân thiện.

Cẩm Tú cũng cười.

- Ba... Nhà Cẩm Tú xảy ra chút việc, nên con bảo bạn ấy đến đây ở cùng con. Có được không ba? – Kiều Chinh ngẩng đầu nhìn ba cầu khẩn.

- Sao lại không được. Có Cẩm Tú đến ở đây, con gái ba sẽ không buồn nữa, đương nhiên là ba đồng ý rồi – Ông gật đầu tán thành.

- Con cảm ơn ba – Kiều Chinh nhoẻn miệng cười tươi rói – Mẹ đâu rồi ba?

- Chắc mẹ con đến nhà bạn chơi rồi. Con dẫn Cẩm Tú về phòng khách lầu hai đi. Ba đã bảo dì Hai dọn dẹp trước. Hai đứa thay đồ rồi xuống ăn cơm luôn ha.

- Dạ - Kiều Chinh ngoan ngoãn nghe lời, kéo Cẩm Tú lên lầu với mình.

Cô dẫn Cẩm Tú vào một căn phòng khá rộng, giường nệm trắng muốt, sạch sẽ thom tho.

- Từ nay chỗ này sẽ là phòng của bạn, bạn cứ tự nhiên sử dụng, đừng ngại gì hết – Kiều Chinh hào hứng giới thiệu – Cần gì cứ nói với mình hay dì Hai.

Cẩm Tú xúc động bỏ túi xách xuống đất, nắm lấy tay Kiều Chinh nghẹn ngào nói:

- Cám ơn bạn rất nhiều.

- Ngốc quá, chúng ta là bạn bè tốt của nhau mà, nói những câu khách sáo thế để làm gì?! – Kiều Chinh nghiêm nét mặt lườm bạn.

Cả hai cùng bật cười, bàn tay họ siết chặt nhau hơn.

So với ông Nghiêm thì bà Kim Xuân hoàn toàn khác. Ở bà có sự cao quý, sang trọng lịch thiệp và đầy kiêu ngạo. Đối với bạn của con gái, bà không lạnh nhạt cũng không ân cần, đơn giản chỉ là một người lạ đến tá túc tạm ở nhà mình mà thôi. Đối với bà, chỉ có chồng và con gái mới đáng để bà bận tâm tới. Đặc biệt là Kiều Chinh, cô là sinh mạng của bà. Từ nhỏ đến lớn, bà chăm sóc cô từng li từng tí, không để bất cứ chuyện gì nghiêm trọng xảy ra với cô.

Một gia đình hạnh phúc như thế, không ai ngờ lại có ngày bị cơn bão lớn nhấn chìm xuống đáy vực sâu.

Có Cẩm Tú ở bên, Kiều Chinh vui vẻ hơn nhiều.

- Bạn thích bộ quần áo nào thì cứ lấy đi – Kiều Chinh mở rộng tủ quần áo của mình ra cho Cẩm Tú xem và chọn lựa.

Cẩm Tú sững sờ chết lặng trước tủ quần áo lộng lẫy của Kiều Chinh.

Cô cắn chặt môi cố không nghĩ đến những bộ quần áo rẻ tiền và cũ kĩ mà mình vẫn mặc. Cô đưa tay chạm vào từng thớ vải trên những bộ quần áo đầy màu sắc đó, cảm giác mát rượi và mịn màng khiến người ta muốn được khoác ngay lên mình.

- Thử đi – Kiều Chinh thấy vẻ say mê của bạn liền giục.

Cẩm Tú còn ngại ngùng thì Kiều Chinh đã với tay lấy một bộ đồ xuống rồi đẩy Cẩm Tú vào trong phòng thay đồ.

- Mình… - Cẩm Tú e dè nói.

- Vậy có thể thay đồ trước mặt mình – Kiều Chinh không để bạn có cơ hội từ chối.

Cẩm Tú đành đi vào phòng thay đồ. Một lúc sau cô bước ra, Kiều Chinh reo lên:

- Đẹp quá!

Cẩm Tú quay người ngắm mình trong chiếc gương lớn. Cô có chút sững sờ khi nhìn thấy dáng vẻ của mình. Người ta nói: người đẹp vì lụa quả thật không sai.

Cẩm Tú biết cô giống mẹ nên khá xinh đẹp, sự khổ cực và lấm lem đã làm lu mờ vẻ đẹp của cô. Bộ quần áo này lại tôn lên nét đẹp đó.

- Mình tặng bạn đó.

- Nhưng mà… - Cẩm Tú ngập ngừng.

- Đừng nhưng nhị gì hết. Mẹ mình đi đâu thấy quần áo đẹp là lại mang về cho mình. Mình cũng có mặc đâu, để hoài cũng phí, chi bằng bạn mặc giùm mình. Những bộ ở đây, nếu bạn thích thì cứ lấy mặc tự nhiên – Kiều Chinh gạt bỏ sự ái ngại của bạn sang một bên, đề nghị tiếp.

- Cám ơn – Cẩm Tú cảm động trước tình cảm của Kiều Chinh – Bạn thật tốt với mình. Mình chẳng có gì đền đáp bạn cả.

- Khờ quá, bạn đã cho mình rất nhiều rồi. Bạn cho mình một người bạn chân thành và đáng để mình tin tưởng.

Kiều Chinh mỉm cười nhìn Cẩm Tú:

- Bạn cho mình cảm giác ấm áp, vui vẻ.

- Mình hứa với bạn, chúng ta mãi mãi là bạn thân – Cẩm Tú nắm chặt bàn tay mềm mại của Kiều Chinh, khẽ nói.

- Ừ!

Bà Kim Xuân đối với việc con gái cho bạn những bộ quần áo hàng hiệu đắt tiền mà mình đã mua cho có vẻ hững hờ. Nhưng ông Nghiêm thấy bộ dạng xinh đẹp của Cẩm Tú thì nheo mắt nhìn. Ông nhếch môi cười, đôi mắt thâm trầm nhìn cô đầy ẩn ý.

- Bác nghe Kiều Chinh nói mẹ con hiện giờ đang bệnh rất nặng đúng không?

- Dạ, đúng ạ - Cẩm Tú gật đầu lễ phép nói.

- Yên tâm đi. Bác sẽ nhờ một bác sĩ quen khám cho mẹ con. Con đừng ngại gì hết, chi phí bác và bác gái sẽ lo giúp – Ông đề nghị rồi quay sang nhìn vợ thân mật – Phải không mình?

Bà Kim Xuân cũng thiện ý đáp:

- Đúng đó, con cứ yên tâm đi.

Cẩm Tú nhìn hai người cảm kích, cô rơm rớm nước mắt nghẹn giọng:

- Con cảm ơn hai bác rất nhiều.

- Được rồi, không có chi đâu. Từ nay về sau con giúp bác chăm sóc Kiều Chinh là được rồi – Bà Kim Xuân khẽ cười.

Sau đó, mọi người cùng ngồi ăn một bữa cơm vui vẻ, coi như đã tiếp nhận thêm một thành viên nữa trong gia đình.

Sáng sớm, Kiều Chinh và Cẩm Tú vừa đến trước cổng trường thì một chiếc mô tô màu đỏ rồ tới trước mặt họ. Cả hai giật mình lùi lại mấy bước.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Tên truyện: Gặp Anh Trong Chiều MưaTác giả: Himasu RinThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 25 chương
Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ là một truyện rất teen nhí nhảnh nhiều lúc gây cười phù hợp cho

22-07-2016 8 chương
Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em? là một truyện teen có nội dung xoay quanh cô nàng Tường Vy, ngây

21-07-2016 20 chương
Bánh Mì Thơm Cà Phê Đắng

Bánh Mì Thơm Cà Phê Đắng

Tên sách: Bánh Mì Thơm Cà Phê ĐắngTác giả: Ngô Thị Giáng UyênNXB: TrẻTình trạng: Hoàn

23-07-2016 7 chương
Bác Sĩ Bảo Cưới

Bác Sĩ Bảo Cưới

Trích đoạn:Giống như bất cứ lần nào khác trong đời. Anh biết khi có một con người

21-07-2016 15 chương
Giữa Cơn Gió Lốc

Giữa Cơn Gió Lốc

Duy ngửng lên, buông thõng hai tay và buồn bã quay sang ngó vợ, người vợ nắm lấy tay

22-07-2016 20 chương
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tên truyện: Tôi Ghét Thần TượngTác giả: mysweetlovelydayThể loại: Truyện TeenTình

28-07-2016 22 chương
Chiếc hộp tình yêu

Chiếc hộp tình yêu

Chiếc hộp rỗng chứa đầy những nụ hôn của cô con gái chính là món quà vô cùng quý

29-06-2016
Thầy

Thầy

Hồi bé nghĩ "thầy" đơn giản lắm, miễn ai dạy mình ở trường thì là thầy. Lớn lên,

23-06-2016
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tên truyện: Tôi Ghét Thần TượngTác giả: mysweetlovelydayThể loại: Truyện TeenTình

28-07-2016 22 chương