Old school Swatch Watches
Mèo Xù Ngốc Nghếch

Mèo Xù Ngốc Nghếch


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 61 đánh giá )

Mèo Xù Ngốc Nghếch - Chương 35

↓↓
Vy mở to mắt, bật dậy, trên trán đầm đìa mồ hồi. Cô sợ hãi thở không ra hơi, mắt dáo dác nhìn xung quanh. Cô chợt nhận ra đây không phải là căn nhà nhỏ của đôi vợ chồng trẻ đó nữa mà chính là nhà của mình. Vy thở phào nhẹ nhõm. Cô đưa tay lên lau mồ hôi trên trán. Hóa ra đó chỉ là mơ, một giấc mơ thực sự đáng sợ.

- Các anh làm gì vậy? Các anh là ai mà dám tự tiện vào đây?

- Xin lỗi! Nhưng đây là lệnh của cậu chủ! Chúng tôi buộc phải đến đây để thu dọn đồ đạc cho cô!

Nghe thấy tiếng người lạ ở ngoài cửa, Vy ngồi dậy, khoác tạm chiếc áo len mỏng, mở cửa phòng. Đập ngay vào mắt cô là 4 người đàn ông mặc đồ đen, đeo kính râm, nghiêm nghị đứng ở trước cửa và đang nói chuyện với Huyền Anh.

bạn đang xem “Mèo Xù Ngốc Nghếch ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Huyền Anh à! Họ là ai vậy?

Huyền Anh sợ hãi chạy đến bên Vy, cô chỉ thẳng tay vào mấy người mặc đồ đen kia:

- Chị Vy à! Họ nói đến đây thu dọn đồ đạc của em! Làm thế nào bây giờ?

- Thu dọn đồ đạc?- Vy nhíu mày.

Một tên bước vào, cúi xuống chào 1 cái, trầm giọng lên tiếng:

- Thưa cô! Theo lệnh của cậu Duy, chúng tôi đến đây thu dọn đồ đạc và đưa cô Huyền Anh đi!

- Duy ư?- Cả 2 đồng thanh.

Cái tên chết tiệt này! Chưa xin phép mà đã dám tự tiện sai người khác đến đây dọn đồ đạc của mình ư?- Huyền Anh tức giận.

- Tôi không đi!- Cô thẳng thừng.

- Đúng! Dựa vào cái gì mà mấy người đòi đưa em tôi đi? Tôi cũng không đồng ý!

- Nhưng đây là lệnh của cậu Duy! Trái lệnh thì chúng tôi sẽ bị phạt!

- Phạt thì sao? Ai biểu các ông đến đây dọn dẹp đồ đạc của tôi chứ? Có chết tôi cũng không đến đấy ở đâu!

Bỗng đám người lui ra, dạt sang 2 bên, một người con trai mặc vest bước vào, tay đút túi quần, mái tóc hung đỏ ánh lên trong nắng, anh mỉm cười nhìn Huyền Anh rồi quay sang đám vệ sĩ.

- Vào trong thu dọn!

- Không!

Huyền Anh tức giận chạy về phía anh, hét ầm lên:

- Em không đi đâu! Tại sao anh chưa hỏi gì mà đã dám đến đây như vậy?

- Anh hỏi bố mẹ em rồi! Cần gì phải thông qua em nữa! Đúng không?

- Anh...

Huyền Anh cứng họng, nhăn nhó nhìn nụ cười đắc thắng trên môi của Duy. Anh quay xuống đám vệ sĩ, hất mặt:

- Có muốn bị đuổi việc không?

Ngay lập tức đám vệ sĩ kéo nhau vào trong, cho dù Vy có ngăn cản đến đâu cũng không thể được. Họ mở cửa phòng cô, lấy hết sạch đồ đạc của Huyền Anh rồi lạnh lùng bước ra ngoài. Trước cửa ra vào là 2 đôi mắt thất thần của 2 cô gái nhìn chằm chằm vào căn phòng vừa bị đám vệ sĩ lục tung lên chỉ để lấy đồ đạc. Duy khoác vai Huyền Anh, hôn lên má cô.

- Từ nay em sẽ đến ở cùng anh!

- Không!- Cô đẩy người anh ra.

4 tên vệ sĩ bước đến, tay cầm chiếc vali màu xanh dương.

- Thưa cậu chủ, đã xong!

- Mang về đi!

Huyền Anh hoảng hốt lao đến định giật lại chiếc vali chứa quần áo của mình. Nhưng chưa kịp chạy thì tay cô đã bị giữ lại.

- Anh làm gì vậy? Thả em ra! Trả quần áo đây!

Anh kéo cô vào lòng mình, giơ tay xua xua mấy tên vệ sĩ như để ra hiệu. Tên cầm vali cúi đầu lễ phép chào, theo sau là 3 tên còn lại. Họ thẳng thừng bước ra trước sự đắc ý của Duy và khuôn mặt ngơ ngác của Vy.

Huyền Anh vẫn không từ bỏ, cô cố chấp với người về phía mấy tên vệ sĩ nhưng đã quá trễ, họ đã lên xe và phóng đi mất hút, tay cô lại chơi vơi giữa không trung. Giờ đây căn phòng của Vy sẽ chẳng còn bộ quần áo nào mang tên của Huyền Anh nữa.

Tức giận, cô quay sang Duy, nghiến răng:

- Tại sao anh quá đáng thế? Anh muốn em điên lên phải không?

- Không nói nhiều! Về thôi! Em sẽ đi theo anh!

- Không! Anh tránh xa em ra!- Cô giãy nảy.

Không thể bình tĩnh hơn được nữa, Duy bế xốc cô lên, đưa ra ngoài. Trước khi đi, anh không quên quay đầu lại, mỉm cười.

- Cảm ơn bà chị!

Vy vẫn còn ngơ ngác không hiểu gì thì chiếc BMW đỏ của Duy đã đi từ lúc nào.

***

Vy ngồi trên ghế, rót tạm cốc nước uống cho đỡ khát. Cô bỗng cảm thấy đau đầu, choáng váng. Có lẽ dư âm của giấc mơ đêm qua vẫn ám ảnh cô từng giây, từng phút. Cô chợt nhận ra có 1 việc cần phải làm nhưng vẫn không thể nhớ ra.

Ngày mai hãy đến đây dọn dẹp đồ đạc rồi rời khỏi đây!

Câu nói của ai đó lại 1 lần nữa xuất hiện trong suy nghĩ của Vy. Cô ôm đầu, lắc nguầy nguậy.

- Không!

Trong vô thức, cô đến bên tủ quần áo, chậm rãi mở nó ra và lấy trong đó 1 bộ quần áo công sở. Khoác nó trên mình, cô chỉnh cổ áo, buộc tóc lên, đánh 1 chút son để trông khuôn mặt đỡ nhợt nhạt hơn.

Bước đi trên con đường quen thuộc, cô bỗng cảm thấy nó xa lạ lạ thường. Mặc dù ngày nào cô cũng phải đi qua đây mới đến được những nơi mà mình mong muốn. Cô ngó nghiêng xung quanh để tìm trạm xe buýt nhưng chẳng thấy có 1 cái nào. Cô hoảng hốt đi tìm, hỏi rối rít những người gần nhất.

- Bác ơi! Cho cháu hỏi gần đây có trạm xe buýt nào không ạ?

Một người đàn ông đứng tuổi là chủ của cửa hàng tạp hóa đối diện với ngõ nhà cô, ông ngạc nhiên:

- Ơ kìa! Cô gái này! Trạm xe buýt ở ngay đằng sau cô mà!

Vy giật mình quay ra đằng sau, cả 1 trạm xe buýt với ghế ngồi sừng sững trước mặt cô. Cô ngạc nhiên tột độ, rõ ràng ban nãy cô có chạy quanh đây nhưng không có. Tại sao bây giờ nó lại xuất hiện trước mặt cô thế này?

Cô đập đập tay vào trán mình để tỉnh táo hơn. Từ hôm qua đến nay cô cứ như người mất hồn, chẳng phân biệt nổi cái gì với cái gì. Thậm chí phòng của mình cô cũng cảm thấy xa lạ. Nhưng đường đến nhà và căn phòng của ai đó thì cô lại nhớ như in, không sai 1 chi tiết.

Ôi! Tôi làm sao thế này? Tại sao khuôn mặt của anh ta cứ hiện lên trong đầu mình thế? Biến hết đi!

Cô lại ôm đầu, lắc liên tục. Người đàn ông lo lắng nhìn cô gái mà ngày nào ông cũng gặp khi cô đi ra ngoài.

- Cô gái à! Cô không sao chứ?

Cô không trả lời, một mạch chạy đến bến xe buýt, tay nắm chặt lấy quai túi xách, lòng bồn chồn đến kì lạ. Lại 1 lần nữa cảm xúc chiến thắng cô, nó cứ đến rồi lại đi khiến cô không thể kiểm soát nổi. Cô muốn đến gặp người đó thật nhanh, đầu cứ ngó liên tục ra ngoài để mong ngóng xe buýt tới thật nhanh.

Kevin ngồi lên ghế, đầu anh choáng váng tột độ, 1 phần là do loại rượu mà anh uống tối qua tác động quá mạnh.

Đạt tiến đến bàn làm việc, lấy bình rót 1 cốc nước đưa cho Kevin. Anh khổ sở đón lấy cốc nước từ tay Đạt.

- Cảm ơn mày!

Đạt cười trừ, ngồi lên chiếc ghế đối diện với Kevin. Anh xót xa nhìn dáng người gầy gò của thằng bạn thân suốt bao nhiêu năm trời.

- Kevin à! Đã có chuyện gì xảy ra vậy?

Kevin khựng lại, lúc sau anh lại bình tĩnh uống cốc nước. Anh đang cố tình lảng tránh câu hỏi của Đạt.

- Kevin...

- Chẳng có gì cả!

- Tao không tin! Bạn thân với mày bao nhiêu năm như vậy, chẳng lẽ tao lại không hiểu mày sao?

- Tùy!

Đạt nhíu mày khó chịu. Cho dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì anh vẫn bình thản đến kì lạ mặc dù cảm xúc trong lòng đối lập hẳn so với sắc thái trên khuôn mặt của Kevin. Anh không lạ gì Kevin cả. Từ trước đến nay khi uống rượu anh luôn làm chủ được bản thân mình. Khi có chuyện bực tức, anh chỉ uống say rồi ngày hôm sau lại trở nên bình thường. Đây là lần đầu tiên Đạt nhìn thấy Kevin trong bộ dạng này, dù đã qua 1 đêm nhưng anh vẫn còn bị choáng, tay chân run rẩy. Chắc chắn phải có chuyện gì đó rất quan trọng xảy ra mà Đạt không thể biết được.

Anh nhắm mắt lại suy nghĩ một hồi. Ngay sau đó, như biết được gì đó, anh ngẩng mặt lên, nhìn thẳng vào mắt Kevin.

- Vì Tiểu Vy đúng không?

Xoảng...

Chiếc cốc vỡ tan tành trong tích tắc, nước trong cốc bắn tung tóe ra khắp sàn nhà. Đạt không nói gì, khuôn mặt lạnh lùng nhìn Kevin đang tức giận, mắt hằn lên những tia đỏ.

- Đừng nhắc tới cô ta trước mặt tao!

Vậy là đã rõ, nguyên nhân khiến Kevin như thế này chỉ có thể là do 1 người. Lại là do ghen tức nhất thời sao? Đạt cười nửa miệng, anh đã hiểu hết tất cả mọi chuyện. Không cần biết nguồn gốc, chỉ cần biết Kevin tức giận là do Tiểu Vy thôi.

Bên ngoài, mọi người hoảng sợ khi nghe thấy tiếng đổ vỡ trong phòng và tiếng nói trầm của Kevin. Ai cũng nín thở, một khi giám đốc của họ mà như vậy thì đồng nghĩa với việc 1 người sẽ phải cuốn gói ra đi.

- Em đến rồi ạ!

Nhìn thấy Vy, Ngân lo lắng tiến lại gần cô, cố gắng hết sức để chạy không bị ra tiếng động. Cô đưa ngón tay lên ra hiệu im lặng. Vy khó hiểu nhìn mọi người đang đứng xúm vào nhau ở góc tường cạnh cánh cửa trong suốt của văn phòng tổng giám đốc.

- Mọi người sao vậy?

- Suỵt!!!

Lần này thì tất cả mọi người cùng ra hiệu im lặng. Ngân kéo cô về phía họ, ghé tai vào tường nghe ngóng tình hình.

- Mọi người sao vậy?

- Sắp có người bị đuổi việc rồi!

Đuổi việc ư?

Vy cười nhạt. Người bị đuổi việc đang đứng trước mặt mấy người đây. Phải nói là đã bị đuổi chứ không còn là sắp bị đuổi nữa. Nếu là sắp thì quá tốt rồi, ngày mai mới phải đến dọn đồ, ít ra vẫn còn lưu luyến mọi người được chút ít.

Vậy là anh ấy vẫn quyết tâm đuổi mình ư? Thật là...

Cô chậm rãi đứng dậy, đi về phía bàn làm việc của mình, bê tất cả đồ đạc cho vào thùng xốp nhỏ để dưới gầm bàn. Mỗi khi cho 1 thứ vào thùng thì 1 giọt nước mắt của cô lại vô thức rơi xuống. Nhớ lại những ngày làm việc ở đây cùng mọi người, cùng Kevin thì lòng cô lại quặn thắt. Cô nhẹ nhàng đặt thùng đồ đạc lên bàn, tiến về phía cánh cửa phòng làm việc của Kevin. Mỗi bước chân như 1 gánh nặng đối với cô. Cô không muốn rời xa nơi này 1 chút nào. 5 tháng làm việc ở đây là quả một khoảng thời gian quá ngắn ngủi, chưa kịp để cô bộc lộ hết tình cảm của mình thì đã phải dời đi 1 cách dễ dàng như thế này rồi.

Cạch...

- Ô! Vy!

- Chào anh!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi là một truyện teen mình mới sưu tầm được muốn chia sẻ với các

23-07-2016 36 chương
Phong Lưu Gặp Kẻ Đa Tình

Phong Lưu Gặp Kẻ Đa Tình

Tên truyện: Phong Lưu Gặp Kẻ Đa TìnhTác giả: Miss SunThể loại: Truyện TeenTình trạng:

22-07-2016 18 chương
Nói Yêu Em Đi Anh

Nói Yêu Em Đi Anh

Tôi trở về nhà sau một ngày học mệt mỏi. Mình có nên đi đến buổi lễ đó không

22-07-2016 24 chương
Em Đã Là Thiên Thần

Em Đã Là Thiên Thần

Tên truyện: Em Đã Là Thiên ThầnTác giả: mrxau (vozer)Thể loại: Truyện Teen, VOZTình

22-07-2016 22 chương
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan

Tác phẩm này được đổi tên những ba lần. Lần đầu tôi đặt tên là “Bóng Hoàng

23-07-2016 55 chương
Hận Thù

Hận Thù

Truyện teen Hận Thù là câu chuyện xoay quanh Hoàng Anh Tuấn - thiếu gia tập đoàn Hoàng Gia

22-07-2016 16 chương
Điệu Slow Trong Thang Máy

Điệu Slow Trong Thang Máy

Với Điệu Slow trong thang máy đã thoát ly khỏi các tiểu thuyết ngôn tình hàng loạt

26-07-2016 1 chương
Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Truyện kể về quãng thời gian trung học của iloveviu, một cậu học sinh không bình

23-07-2016 37 chương
Người bới rác

Người bới rác

Có một đêm, ông cai thầu đi kiểm tra, từ rất xa, ông ta đã nghe thấy những tiếng rên

30-06-2016
Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Truyện có nội dung nhẹ nhàng đơn giản nhưng hấp dẫn được đăng tải miễn phí tại

20-07-2016 59 chương
Ở bên cô ấy

Ở bên cô ấy

Anh biết thế giới này đầy rẫy những người cô độc. Người ta quá khó tìm thấy

26-06-2016
Cái gọi là "Ông xã"

Cái gọi là "Ông xã"

Cái gọi là "ông xã" đó chính là tiếng chuông điện thoại trong nhà vang lên thì sẽ la

25-06-2016
Tháng 12

Tháng 12

Tháng 12, nỗi xốn xang những cơn mưa Thu ngọt ngào hóa ra cũ kĩ, anh chẳng cất mình

24-06-2016