Ring ring
Mèo Xù Ngốc Nghếch

Mèo Xù Ngốc Nghếch


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 147 đánh giá )

Mèo Xù Ngốc Nghếch - Chương 10

↓↓
- Này! Đến nơi rồi! Dậy đi Mèo Xù!

- Hả? Đến đâu?

Vy ngồi dậy, trước mặt cô là biển, ánh nắng phủ lên làm những hạt cát nhỏ li ti thêm óng ánh.

- Ôi! Biển! Đẹp quá!- Vy thốt lên.

bạn đang xem “Mèo Xù Ngốc Nghếch ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Cô lao ra khỏi xe rồi chạy đến trong niềm hạnh phúc tột cùng. Kevin ngạc nhiên nhìn Vy, anh không ngờ cô lại thích biển đến thế, anh mỉm cười.

- Woa! Anh nhìn này! Nhiều vỏ sò quá! Đẹp thật đấy!- Vy cầm vài cái vỏ sò rồi ngắm nghía mãi không chán.

- Vỏ sò mua ở cửa hàng lưu niệm thì thiếu gì?

- Tôi không thích những cái vỏ đó! Trông giả tạo lắm! Vỏ này đẹp, hấp dẫn hơn nhiều!

- Cô đúng là lắm chuyện!

- À! Hay xây lâu đài cát đi!

- Lâu đài cát?

- Ừ! Ra đây đi, tôi chỉ cho!

- Xây bằng 2 cái này á?- Kevin 1 tay cầm xô đồ chơi còn tay kia cầm xẻng nhựa.

- Anh đi biển nhiều rồi mà không biết chơi những trò này sao?- Vy ngạc nhiên.

- Tôi toàn đi biển những khi gặp chuyện buồn bực thôi! Lúc ấy thì còn tâm trí đâu mà làm mấy cái này?

- Anh là đồ ngốc! Chắc anh lại ngồi 1 mình trong phòng uống rượu chứ gì?

- Sao… sao cô biết?

- Tôi còn lạ gì nữa? Nếu anh không biết thì lại đây tôi chỉ cho!

Vy xúc xô cát rồi úp xuống, cứ làm liên tục như vậy sau đó bắt đầu dùng tay nhào nặn chỗ cát đó thành 1 lâu đài nhỏ xinh.

- Xong rồi ha ha ha ha! Ê lại đây xem thành quả của tôi này! Ơ đâu rồi?- Vy ngó nghiêng xung quanh.

Khi cô quay ra đằng sau thì nhìn thấy Kevin đang nằm ngủ ngon lành, đôi lông mày hơi nhíu lại vì nắng.

”Á à! Hóa ra là đang ngủ! Hừ! Tôi sẽ cho anh biết tay!”

Ào…

Kevin bật dậy, quần áo anh ướt sũng.

- Ha ha ha ha! Cho đáng đời anh!- Vy cười lớn.

- Cô… cô dám?

- Ai bảo anh không xem tôi xây lâu đài cát cơ! Dám ngủ à?

- Ya! Cô chết với tôi!- Kevin đuổi theo Vy.

- Á! Đau quá!

- Anh sao thế?- Vy chạy lại chỗ Kevin.

- Bắt được rồi! Chạy à?- Kevin chụp lấy tay Vy.

- Á! Anh chơi ăn gian!

Ào… Kevin hất 1 xô nước vào người Vy.

- Này thì ăn gian! Quả báo nhé! Lêu lêu!

- Anh được lắm! Tôi sẽ cho anh biết tay!- Vy lấy tay lau mặt rồi đuổi theo Kevin.

Họ cứ trêu đùa nhau như vậy. Té nước, nghịch cát, thu lượm vỏ sò,… những việc tưởng chừng như đơn giản nhưng nó đã khiến cho khoảng cách giữa họ trở nên ngắn dần, ngắn dần.

***

- Sao? Xe anh hết xăng rồi ư?

- Tôi quên khuấy mất không đổ xăng! Ở đây có 1 cây xăng nhưng mà xa lắm, phải đi mất 3 cây cơ! Giờ này muộn quá rồi! Đi không kịp đâu!

- Trời ơi! Người tôi ướt hết rồi! Không có quần áo để thay này! Tất cả là tại anh đó! Sao anh lại đưa tôi ra đây cơ chứ?

- Cô vũ phu nó vừa vừa thôi chứ! Cô cũng thích ra biển còn gì? Xí! Chờ tôi 1 tý!

Kevin mở cốp xe, trong đó có 1 túi đồ màu đen. Anh mở túi lấy trong đó ra 1 bộ quần áo.

- Này thay đi! Tôi không biết size của cô là bao nhiêu nên bị chật hay rộng thì chịu khó tý nhé!- Kevin ném bộ quần áo cho Vy.

- Anh mua từ lúc nào vậy? Hóa ra anh sắp đặt chuyện đi biển từ trước rồi à?

- Hỏi nhiều! Có quần áo thay là được rồi! Thay mau lên!

- Không có chỗ để thay! Anh định bắt tôi thay ở đây à?

- Quên mất! Đi theo tôi!

Kevin dẫn Vy đến 1 ngôi nhà lớn gần đó.

- Cậu chủ! Cậu đến ạ?- 1 người đàn bà có khuôn mặt phúc hậu chạy ra mở cửa cho Vy và Kevin.

- Dẫn cô ấy lên phòng đi!

- Vâng thưa cậu chủ! Cô hãy đi theo tôi!

Người đó dẫn Vy lên cầu thang, ngay đối diện cầu thang đó có 1 căn phòng.

- Đây là phòng của cô! Tôi đã dọn dẹp rồi! Mời cô vào!

- Vâng! Cháu cảm ơn bác!

- Nếu cần gì thì cứ gọi tôi! Giờ tôi xin phép xuống chuẩn bị bữa tối!

- Vâng! Cháu chào bác ạ!- Vy lễ phép.

”Woa! Căn phòng đẹp quá! Nhìn ra biển được này! Kể ra tên Kevin cũng không đến mức đáng ghét lắm. Ít ra còn cho mình ở trong phòng tử tế.”

- Này! Xong thì xuống ăn tối nhé!

- Biết rồi!

- Nhanh lên đấy!

***

Sáng hôm sau…

Duy vào lớp học, anh đang mong chờ 1 hình bóng quen thuộc, 1 cô gái có khuôn mặt giống búp bê, tính cách tuy ngang bướng nhưng rất đáng yêu, hồn nhiên. Anh ngồi xuống, chốc chốc lại ngó ra cửa lớp nhưng không thấy đâu.

Reng reng…

Bắt đầu vào tiết 1, cô giáo bước vào lớp, Huyền Anh vẫn chưa thấy đến, anh bắt đầu thấy sốt ruột.

- Thưa cô, bạn Huyền Anh xin phép nghỉ ngày hôm nay ạ! Bạn ấy bị ốm!

Ốm ư? Tại sao lại bị ốm? Cô ấy ốm có nặng không? Đã có ai ở bên cạnh để chăm sóc chưa? Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu Duy, anh cứ tự trách mình, tại mình mà Huyền Anh mới trở nên như vậy. Suốt cả buổi sáng anh chẳng nói chẳng rằng, cũng không tập trung học, anh chỉ ngồi nhìn ra ngoài cửa lớp. Anh cảm thấy lo lắng cho Huyền Anh.

Tan học, Duy phóng xe qua nhà Huyền Anh. Căn nhà im lặng 1 cách đáng sợ. Anh đến gần cửa và giơ tay định bấm chuông. Nhưng dường như 1 cái gì đó đã ngăn cản anh lại.

”Phải rồi! Cô ấy đang ghét mình cơ mà! Vả lại chị cô ấy đang ở nhà rồi! Lo gì chứ?”

Sau suy nghĩ ấy, anh hạ tay xuống và quay lại, lên xe phóng về nhà. Trước khi đi, anh ngoái đầu lại nhìn căn nhà 1 cách luyến tiếc.

”Tôi xin lỗi vì đã làm cho em bị tổn thương!”

Huyền Anh bật dậy, cô có cảm giác như ai đó đang nói với mình, giọng nói rất quen thuộc nhưng cô không thể nhớ được đó là ai. Cô cố gắng trấn tĩnh lại mình nhưng giọng nói đó cứ vang vảng bên tai làm cô không thể nào bình tĩnh được.

”Lạ thật! Đó là ai nhỉ? Giọng nói này… quen quá!”

- Thôi Huyền Anh à! Kệ đi! Gì thì gì vài ngày sau là mày quên hết ý mà! Tạ Huyền Anh này không hề quen biết Hoàng Bảo Duy! Mà sao mình lại nhắc đến tên hắn nhỉ? Điên mất! Aishhhhhhh!- Huyền Anh vừa lẩm bẩm vừa tự cốc vào đầu mình.

***

- Dậy! Sáng rồi!

- Ơ! Sáng rồi á? Thôi để tôi ngủ thêm tý nữa đi! Buồn ngủ lắm!

- Ngủ ngáy gì nữa? Dậy mau! Đi ăn với tôi!

- Tôi không đói! Anh đi mà ăn! Tôi muốn ngủ cơ!

- Này thì ngủ!- Kevin hất tung chăn mà Vy đang đắp ra.

- Anh là đồ chết tiệt! Sao cứ nhất thiết phải kéo thêm tôi thế? Anh đi 1 mình thì chết người à?

- Ừ đúng rồi đấy!

- Đã thế thì tôi không dậy!

- Có dậy không?

- Không!

- Dám cứng đầu với tôi hả?

Kevin nắm lấy tay Vy, anh bế xốc cô lên.

- Anh làm cái trò gì vậy? Thả tôi ra!- Vy giãy giụa.

- Vì cô không chịu xuống nên tôi đành phải đưa cô xuống thôi!

- Thả ra! Sao anh cứ bắt ép tôi thế?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Sống Như Tiểu Cường

Sống Như Tiểu Cường

Tiểu Cường là một chàng trai sống đầy bản năng, với cái xấu có sẵn trong máu: Để

23-07-2016 44 chương
Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh

Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh

Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh là tựa truyện teen nói về một loài hoa được coi là Cỏ Dại,

20-07-2016 15 chương
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Đôi Cánh

Đôi Cánh

Đôi Cánh là một câu chuyện kể về cuộc đời của cô, những thử thách, những sóng

22-07-2016 50 chương
Nhật kí của chồng

Nhật kí của chồng

Tôi choáng váng mặt mày, ngước mắt nhìn trời, nước mắt tuôn trào thành sông, phụ

24-06-2016
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Hành trình yêu thương

Hành trình yêu thương

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Phía đợi chờ

Phía đợi chờ

Hải mở hộp thư đi xem lại, nội dung tin cụt lủn. "Phiên ơi, chân em lạnh như xác

24-06-2016
Ba mươi

Ba mươi

Đàn bà làm tới bà này bà nọ thì cũng có gì ngon lành? Có giỏi thì lo có chồng, sanh

30-06-2016
Mẹ kế

Mẹ kế

Có lẽ trong tâm thức của mỗi người khi nhắc đến dì ghẻ chắc chắn là một người

23-06-2016