The Soda Pop
Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 10
5 sao 5 / 5 ( 83 đánh giá )

Khoảng Trời Thơ Dại - Chương 08

↓↓
Không thể sai lời hứa với Mỹ Vy, Ngọc Như đã xin phép gia đình để về quê bạn chơi một chuyến. Sự háo hức đã khiến cô bé thức dậy lúc năm giờ sáng và quơ đại chiếc túi du lịch của mình nhét vội vàng ít đồ dùng rồi phóng thẳng tới nhà Mỹ Vy.

Thấy cửa nhà bạn còn đóng, con bé dùng cả hai tay vừa đấm vừa kêu:

- Dậy đi đồ lười biếng. Sáng trắng rồi mà còn nằm nướng hay sao?

Mỹ Vy trong bộ đồ lửng bước ra, cô bé vừa hé cửa vừa buông tiếng:

bạn đang xem “Khoảng Trời Thơ Dại ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Mày làm ơn tắt cái loa phóng thanh đi dùm tao. Mới sáng sớm mà tới đây gây ồn ào cả khu phố! Coi chừng người ta chửi cho là sui lắm đó biết không?

Nghe thấy vậy, Ngọc Như mới vội vàng bịt miệng. Giọng cô bé nhỏ lại:

- Biết rồi... khổ lắm... nói mãi...

Mỹ Vy vẫn chưa tha:

- Nói mãi mày cũng chưa chịu tiếp thu. Con gái gì mà đi tới đâu giống cái chợ đến đó!

Ngọc Như nói xìu:

- Lên mặt "thầy đơi: hoài, tại cái tính tao trời ban chứ tao đâu có muốn.

- Không muốn thì phải sửa. Hồi đó tao cũng giống hệt như mày, nhưng chỉ bị kẻ khác chỉnh một lần là tao bỏ tật ấy ngay.

Bỗng nhiên, Ngọc Như nghe thắc mắc:

- Ai vậy mày?

Vẻ mặt Mỹ Vy thoáng chút ngượng:

- Hoàng.

- A, thì ra cái tên này.

Nụ cười bỡ ngỡ của Ngọc Như làm Mỹ Vy xấu hổ, cô bé cố gượng chống chế:

- Hoàng là con trai nhưng trầm tĩnh và điềm đạm hơn tụi mình nhiều.

Ngọc Như tra gạn bạn:

- Có khi nào mày và tên Hoàng nghĩ gì khác ngoài tình bạn không?

Mỹ Vy lườm bạn bằng đuôi mắt:

- Ðặt câu hỏi bậy bạ.

- Bậy cũng phải trả lời.

- Hoàng là nhân chứng kỷ niệm tuổi thơ của tao.

Ngọc Như tỏ ra mình là người lớn:

- Mày dùng từ nghe dội quá. Kỷ niệm tuổi thơ thì ai mà chẳng có.

Tao đang muốn hỏi hiện thời nè.

Thốt nhiên Mỹ Vy đấm thùm thụp vào lưng bạn:

- Hiện thời nè... đồ con nít ranh mà cứ thích làm người lớn.

Hai nhỏ con gái giỡn tới đây thì Hoàng xuất hiện. Cậu con trai gọn gàng trong bộ đồ jean và chiếc túi khoác vai. Nụ cười trên môi Hoàng lúc nào cũng dịu dàng như con gái:

- Thế nào hai công chúa, mình lên đường cho sớm chứ.

Vì là người tới trước nên Ngọc Như không bỏ lỡ cơ hội trêu:

- Nè, tới sau rồi tính đánh trốn lãng phải không? Tụi này chờ Hoàng cả tiếng đồng hồ rồi chứ đâu phải giỡn.

Hoàng gãi đầu trông thật dễ mến:

- Thông cảm dùm cho đi nhị vị cô nương. Tại vì ở trọ cho nên phải đợi người ta thức dậy mở cửa chứ.

Ngay lúc ấy chẳng biết từ đâu có một mùi thơm bay tới mũi Ngọc Như, cô bé ra sức hít rồi thừa cơ bắt tội:

- Thông cảm thì được. Nhưng ít ra phải có gì đền bù với cái bụng mới vui.

Biết ý Ngọc Như, Mỹ Vy nói ra:

- Nó muốn đòi ăn đó, Hoàng à.

- Con quỷ này, sao mày biết tao đòi ăn chứ?

- Sao lại chẳng biết. Tao chỉ cần nhìn cái mũi mày hỉnh hỉnh là tao đoán được rồi.

Nghe bạn nói, Ngọc Như thẹn đỏ mặt, quát khẽ:

- Biết rồi thì im miệng đi, lát nữa tao sẽ chia cho chút đỉnh mà ăn.

Mỹ Vy hứ lên thật lớn:

- Tao không thèm lòng tốt của mày.

Ðể hai nhỏ bạn gái ngồi cãi cọ ở trong nhà, Hoàng lẻn ra ngoài chốc lát rồi trở vào với một bọc bánh bao đang bốc khói. Ðặt xuống trước mặt Ngọc Như, Hoàng tỏ ra ân cần:

- Mình ăn cái này đầy bụng rồi lên đường được chứ?

Ngọc Như tíu tít cười:

- Ðược! Hoàng quả là ý nhị ghê.

Không để ý đến lời bạn khen, Hoàng cầm một cái bánh trao cho Mỹ Vy rồi nhắc chuyện ngày xưa:

- Hồi đó trước khi rời quê, Mỹ Vy đã mua cho Hoàng một cái bánh bao giống như thế này.

Mỹ Vy bồi hồi nhớ:

- Và hai đứa mình đã ăn chung cái bánh bao ấy ở bệnh viện phải không?

- Vậy là Mỹ Vy đâu có quên, nhưng thôi để chừng nào đặt chân về đến quê mình sẽ ôn lại kỷ niệm nhé!

Ngọc Như tiếp lời bằng cách cầm lấy bánh đưa lên môi c¡n một cái rồi nhìn cả hai nói:

- Còn bây giờ thì các bạn hãy ăn đi kẻo tui chịu hết nổi rồi.

- Xí... cái thứ ham ăn nói hoài không bỏ tật.

Mỹ Vy nháy mắt về phía bạn rồi cũng thưởng thức món bánh bao của Hoàng mua. Công việc điểm tâm của cả ba mất vài phút, sau đó họ lên đường với cả bao nhiêu điều háo hức.

Ngồi trên chiếc xe đò dài đông nghẹt, Ngọc Như đã hỏi ướm chừng Mỹ Vy:

- Liệu bà ngoại mày có nuôi nổi tao nửa tháng không?

Mỹ Vy xếch đôi mắt:

- Chưa nói chắc. Còn chờ xem sự co giãn của bao tử của mày.

Cô bé khẽ lườm lườm:

- Hứ. Mày làm như tao ăn nhiều lắm không bằng.

- Ai biết đâu được. Tao vẫn nghe má mày nói con Ngọc Như nó ăn bằng thúng, uống bằng thùng mà.

- Trời! Mày nói xạo vừa thôi, má tao đời nào lại đi bêu xấu con gái chứ.

- Ðó đâu phải là bêu xấu, chỉ tại má mày thiệt thà thôi.

Ngó thấy khách trên xe có người để mắt nhìn mình, Ngọc Như không dám ra mồm nữa. Cô bé hích nhẹ vào hông bạn nhắc chừng:

- Tạm ngưng chuyện của tao đi.

Hoàng nghe thấy cười xoà:

- Thôi để Hoàng kể chuyện ở quê cho Ngọc Như nghe nhé.

Mỹ Vy làm bộ không tán thành:

- Ðừng Hoàng. Cứ để cho nó háo hức về tới dưới đó sẽ hay.

Không chịu thua, Ngọc Như vung cú đấm lên dứ dứ:

- Mày đừng có mà lẻo mép xúi, nhắm có chịu nổi mấy cú nốc ao của tao không?

Mỹ Vy cũng chẳng phải vừa gì, cô bé bèn hăm doạ tới tấp:

- Tao không biết đánh võ, nhưng sẽ có món trị mày.

- Trên đời này tao chưa hề sợ gì.

- Ðược rồi, đừng làm bộ nói cứng. Tao chỉ cần bắt con vật nhỏ xíu đưa tới cho nó cắn mày là mày sẽ chắp tay mà lạy ngay.

Ngọc Như trừng mắt lên:

- Nè, đừng có ăn hiếp tao nghe. Mai mốt tao trở lại thành phố tao sẽ cho mày biết mặt.

Hoàng vui lây trước sự cãi cọ của hai nhỏ bạn gái. Trông họ trẻ con chứ không giống như những đứa bạn còn ở lại quê, sắp đến tuổi lập gia đình để rồi phải già đi vì trách nhiệm và bổn phận. Như con Tý đen bạn của Hoàng và Mỹ Vy ngày đó. Tuy cùng trạc tuổi với nhau song nó đang đánh mất sự ngây thơ qua lá thư mà nó gởi cho Hoàng vài tháng trước báo tin nó đã có người dạm hỏi. Ôi! mười lăm tuổi mà sắp lấy chồng ngộ thiệt. Cứ nghĩ đến chuyện con Tý trong chiếc áo cô dâu mà Hoàng cảm thấy buồn cười, tiếc thầm cho đời nó. Ðúng là con nít ranh vắt mũi chưa sạch. Chuyến này có Mỹ Vy cùng về, Hoàng nhất định xúi nhỏ cùng ngăn cản để cứu con Tý thoát khỏi sự tảo hôn vốn đã thành lệ ở miền quê.

Chiếc xe lao đi vun vút như xé gió làm khoảng cách trong lòng mỗi người hành khách như bị rút ngắn dần. Họ cũng bồn chồn mong đợi mau chóng đến đích như ba người bạn trẻ. Xa xa hai bên đường, đã thấy xuất hiện cánh đồng lúa và gió lùa vào xe đã mang hơi hướm của làng quê.

Hoàng chợt kéo tay Mỹ Vy chỉ vào vườn nhãn bên đường rồi thấp giọng:

- Hồi đó Mỹ Vy đi vườn nhãn này mới trồng mà nay nó đã già rồi.

Mỹ Vy cười tươi chỉ vào ngực mình:

- Thì lúc đó Mỹ Vy cũng còn nhỏ, mà nay trở về đã lớn như thế này.

Cả hai cùng im lặng, song tâm tư thì náo nức. Nỗi hồi hộp sắp được nhìn thấy quê hương cứ trổi lên làm Mỹ Vy nhấp nhỏm không yên. Cô bé không buồn chọc bạn nữa mà cứ nhóng mắt ngó cảnh vật bên đường. Cảm giác là lạ, quen quen nhớ dần trong tâm trí dù thời gian trôi qua đã sáu bảy năm dài. Ðến quá trưa, giữa lúc mọi người đang mệt mỏi vì phải giam mình hằng mấy tiếng đồng hồ trên chiếc xe chật chội thì Hoàng vụt reo lên:

- Tới rồi bác tài ơi! Cho tụi cháu xuống đây.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cáo Sa Bẫy Cáo

Cáo Sa Bẫy Cáo

Tên truyện: Cáo Sa Bẫy CáoTác giả: SâuThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhCông

23-07-2016 29 chương
Anh Đừng Đi

Anh Đừng Đi

Cô luôn luôn vui vẻ,nụ cười lúc nào cũng được nở trên đôi môi của cô,hồn nhiên

24-07-2016 1 chương
Buồn Làm Sao Buông

Buồn Làm Sao Buông

Bạn có thể đọc những dòng viết dưới đây bằng tất cả sự vị tha của mình - như

22-07-2016 24 chương
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh là một trong những truyện teen rất hay mà các bạn không nên bỏ

21-07-2016 120 chương
Gia sư khó tính

Gia sư khó tính

(khotruyenhay.gq) - Khai thật đi nào cô bé, rồi anh em ta sẽ tìm cách giải quyết!! *** Bao

26-06-2016
Cẩm tú cầu vẫn nở

Cẩm tú cầu vẫn nở

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Cẩm tú

25-06-2016
Người bạn một đêm

Người bạn một đêm

Khi bế tắc và khó khăn nhất trong cuộc sống, bạn sẽ tìm đến ai? Những người

24-06-2016
Dưỡng Thú Thành Phi

Dưỡng Thú Thành Phi

Mời bạn cùng đọc truyện huyền huyễn Dưỡng Thú Thành Phi tại website thichtruyen, nhớ

24-07-2016 199 chương
Hãy nắm lấy tay tớ

Hãy nắm lấy tay tớ

Ngày đầu gặp cậu, tớ không mấy ấn tượng về cậu bạn "lạnh như băng"ngồi ngay

23-06-2016