XtGem Forum catalog
Hạnh Phúc Đơn Giản Là Ta Được Bên Nhau

Hạnh Phúc Đơn Giản Là Ta Được Bên Nhau


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 125 đánh giá )

Hạnh Phúc Đơn Giản Là Ta Được Bên Nhau - Chương 13

↓↓
Tiết trời hôm nay khá là mát mẻ, gió nhè nhẹ thổi qua cũng đủ làm cho tâm trạng con người trở nên thư thái nhẹ nhàng.

Dương bước bộ trên con đường đến trường, thư thái tận hưởng khí trời thanh mát, đưa tay đón nhận những chiếc lá vàng lìa cành bay bay trong gió buổi sớm. Trang phục nam sinh, chiếc mũ lưỡi trai đinh tán, đeo chiếc ba lô đen, trông Dương rất giống một cậu nhóc mới lớn đầy tinh nghịch và đáng yêu.

Từ phía đằng sau, Bảo đã nhận ra Dương. Không hiểu sao dù ở đâu hay trong hoàn cảnh nào, anh vẫn nhận ra Dương, ở cô có diều gì đó đặc biệt cuốn hút anh chăng? Trông cô lúc này cũng có chút nữ tính ấy chứ, một cách nữ tính rất đặc biệt.

-Này nhóc, đi sớm thế?- Bảo tiến lên phía trước quàng tay qua cổ Dương kéo sát vào người.

bạn đang xem “Hạnh Phúc Đơn Giản Là Ta Được Bên Nhau ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

-Anh đang làm cái trò gì vậy?- Dương giãy nảy lên.

-Ồ, tôi cứ tưởng gặp được một cậu nhóc dễ thương nào đó chứ.- Bảo ra vẻ thất vọng.

-Anh biến thái à?

-Sao lại nói chính mình như thế.- Bảo tiếp tục lắc đầu.

-Anh... Đồ biến thái, thấy con trai thì cứ sán lại gần, anh biến thái chứ ai.- Dương tức giận.

-Tôi biến thái ư? Cứ cho là vậy đi, dù gì cũng có bạn.

-Tôi không có biến thái giống anh.

-Tôi có nói là nhóc sao?- Bảo tỏ vẻ ngạc nhiên.

-Anh... Anh... Anh muốn chết phải không?

-Đâu có, tôi đây còn yêu đời lắm cơ. Trông mặt ai kia hình như đang muốn nổ tung rồi. Ôi chạy mau thôi.- Bảo trêu tức Dương.

-Anh đứng lại đó. Anh chưa xong với tôi đâu. Đứng lại.- Dương đuổi theo, quyết bắt cho bằng được Bảo.

-Tôi không ngốc đến mức đứng lại đâu.

-Anh có giỏi thì đứng lại coi.

-Nhóc có giỏi thì bắt tôi đi.- Bảo nhại lại giọng Dương.

-Anh... Anh... –Dương dừng lại lấy sức, không ngờ một buổi sáng đẹp trời như thế này lại hoàn toàn bị anh ta phá hỏng.- Anh đứng lại đó.

Dương ra sức đuổi theo nhưng vẫn không đuổi kịp, tức giận, cô đứng lại đưa ánh mắt đầy ai oán nhìn người đang toét miệng cười đang đứng ở phía xa kia.

-Haizz, nhóc mà nhìn như thế thì mắt sẽ bị...- Bảo tiến lại gần Dương.

-Hừ, tại ai cơ chứ.- Dương vẫn như muốn ăn tươi nuốt sống Bảo.

-Ấy ấy, đừng như thế nữa, nhìn như thế hại mắt lắm đấy.- Bảo không ngừng trêu chọc.

Cơn thịnh nộ lại tiếp tục được bùng nổ, Dương nhanh chóng bắt lấy Bảo. Lần này thì Bảo lại để cho Dương bắt được, thế là cô cứ tới tấp đấm Bảo cho hả dạ. Dương đâu biết rằng những cú đấm đó chỉ như gãi ngứa cho anh mà thôi.

-Chà, nhóc như thế này thì làm sao để người khác có thể che chở được bây giờ.

-Tôi không cần.- Bỗng nhiên Dương dừng tay lại, cả người trầm lặng hẳn đi rồi lặng lẽ bước đi.

-Này, sao thế, giận rồi à?- Thấy thái độ này, Bảo cũng lấy làm lạ.

-Không có gì, anh không đi học à?- Giọng nói lại trở về vẻ lãnh đạm hàng ngày.

-À... đi học...

Bảo như ý thức được một chút nhìn qua đồng hồ. Mà hình như giờ này thì...

-Hai em là học sinh mà như thế hả? Hai em ra ngoài hành lang đứng cho tôi.

Sau khi nghe giám thị lải nhải cả một tiếng đồng hồ về tội đi học trễ, cuối cùng thì cả hai phải chịu phạt ra ngoài đứng.

-Tại anh hết đó.- Dương lầm bầm.

-Sao lại đổ tội cho tôi.

-Nếu không phải tại anh thì tôi bây giờ đứng đây chắc?- Dương trừng mắt.

-Này, nhóc không thấy tôi cũng bị phạt đây hả, là cả hai cùng có lỗi mới đúng.

-Anh tự làm tự chịu, còn lôi kéo tôi vào. Mà sao anh cứ gọi tôi là nhóc thế nhỉ, tôi không phải trẻ nhỏ, anh hiểu chưa?- Dương hơi nâng âm lượng.

-Nhóc nói thế là không đúng rồi, nếu nhóc lơ tôi mà tiếp tục đến trường thì đâu có chuyện gì, cũng là nhóc muốn chơi đùa với tôi thôi, đâu thể trách tôi được. Còn cái miệng này là của tôi, tôi muốn nói như thế nào là việc của tôi.- Bảo tỏ ra vô cùng dửng dưng.

-Bây giờ anh muốn tôi nổi cáu lên mới chịu phải không?- Con người anh ta đúng là nói sao cũng là mình đúng.

-Nhóc như thế nào là chuyện của nhóc, liên quan gì đến anh đâu chứ.- Bảo nhún vai.

-Không được gọi tôi là nhóc.- Dương dường như đã gào to lên làm cho Bảo cũng phải giật mình.

-Hay nhỉ, đã đứng đây chịu phạt mà còn hăng quá nhỉ hay là muốn “uống trà” tiếp?- Tiếng thầy giám thị đi ra làm Dương hoảng hốt, không ngờ trong phút chốc lại hành động thiếu suy nghĩ như vậy. Ôi, tại anh ta cả, tất cả đều tại anh ta cả.

-Em xin lỗi thầy ạ.- Dương lí nhí.

-Hai em đứng hết buổi học cho tôi.- Thầy “nhẹ nhàng” buông một tiếng rồi đi mất.

-Haizz, vậy là nhờ “phúc” của nhóc mà tôi lại phải tiếp tục đứng đây thêm mấy tiếng đồng hồ rồi.- Bảo nói.

-Anh im đi. –Dương liếc mắt nhìn Bảo, có thể thấy ánh mắt này có sức sát thương rất lớn. Bảo đành ngậm miệng lại.

ÔI trời ơi, cuộc đời học sinh chăm ngoan học giỏi phút chốc đã bị anh ta phá tan, sao cô lại gặp phải anh ta nhỉ? Đúng rồi, là do Mai giới thiệu. Ôi, bạn tốt bao nhiêu năm cuối cùng lại bị nó hại thành ra thê thảm thế này đây. Mai ơi là Mai.

Ở trong lớp học, có ai đó vừa bị hắt xì liên tục.

Giữa Mai và Hoàng lại tiếp tục xảy ra chiến tranh lạnh. Mặc dù cậu cũng không hiểu tại sao nhưng thái độ lạnh nhạt của nó đối với cậu cũng đủ khiến cậu cảm thấy bực mình. Tự nhiên bị đối xử như vậy không phải ai cũng có thể bình thường, có thể nói là đang giận dỗi đi. Hai người chẳng ai nói với nhau một câu nào.

Châu và Dương cũng chẳng biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy hai người họ lúc nào cũng mang vẻ mặt đằng đằng oán giận nhìn nhau. Haizz, rốt cuộc có chuyện gì vậy, có ai nói cho họ biết với, như thế này thì làm sao mà tập trung học được.

Cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp. Mọi tiếng ồn đều lắng xuống.

-Cuối tuần sau, trường sẽ tổ chức một buổi dã ngoại, em nào muốn tham gia thì đăng kí với lớp trưởng. Cô mong các em sẽ tham gia đầy đủ. Đây là hoạt động thường niên của trường, vì vậy sẽ có nhiều hoạt động hay, các em sẽ có thể thư giãn cùng các bạn.

Mai, Châu và Dương đều rất hứng thú, nhưng một điều lạ là mọi người trong lớp đều không mấy quan tâm. Có thể thấy bản danh sách đăng kí không quá 15 người. Sao vậy nhỉ, đi dã ngoại vui mà, tại sao lại không có ai đi nhỉ?

Vốn định không đi, nhưng thấy Mai đăng kí đi, Hoàng chần chừ một lúc rồi cũng đăng kí.

Một màn sau đó thật khiến Mai cảm thấy buồn cười.

Sau khi Hoàng đăng kí xong thì danh sách đăng kí tham gia đã tăng vọt.

-Chuyện gì mà kì vậy?- Nó ngây ngốc hỏi.

-Mọi năm đều vậy.- Hoàng nhún vai.

-Năm nay mới là lần thứ hai cậu đi. Nói cứ như cậu đi nhiều lắm vậy.- Nó bĩu môi

-Dựa theo tình hình mà nói thôi.- Hoàng đối với thái độ của nó cũng chẳng có phản ứng gì.

-Là sao?

-Có hotboy đi thì đương nhiên là có người sẽ đi.

-À...

Vậy không phải là đi để ngắm người đẹp sao, học sinh gì mà háo sắc quá vậy. Ngẫm lại một chút, Mai quay sang nhìn Hoàng.

-Ý cậu nói cậu là hotboy?

-Không phải vậy sao?

-Ảo tưởng.

-Đó là sự thật không thể phủ nhận.

-...

Mối quan hệ của hai người rốt cuộc cũng trở lại bình thường.

-Mẹ ơi, cuối tuần sau con sẽ đi dã ngoại với trường.- Chưa vào tới nhà đã nghe tiếng nó lanh lảnh.

-Em đã đăng kí?- Minh bỏ chiếc cặp sách sang một bên.

-Vâng, anh cũng đi chứ ạ?- Nó tỏ ra vô cùng háo hức.

-Không.- Anh nói một từ khiến nó cứng miệng- Em cũng đừng đi.

Anh như thế chẳng khác nào tạt một gáo nước lạnh vào mặt nó. Ôi anh trai yêu quý, sao anh nỡ đối xử với nó như vậy.

-Tại sao ạ? Em muốn đi.- Nó lắc đầu.

-Anh không muốn em đi.- Hôm nay Minh chẳng còn nhẹ nhàng nữa.

-Nhưng mà em muốn đi, em muốn đi.- Nó nũng nịu.

-Em... Ai sẽ chăm sóc cho em?- Minh lúc nào cũng chịu thua cửa này của nó. Ai bảo anh yêu quý nó như vậy.

-Em tự chăm sóc cho mình được.- Nó tự tin nói.

-Vẫn không được.- Minh lắc đầu.

-Hu hu, bố ơi, mẹ ơi, anh Minh bắt nạt con.- Mai nức nở.

-Có chuyện gì thế? Mọi hôm hai đứa thân thiết lắm mà.- Mẹ nó từ trong bếp ra hỏi.

-Anh không cho con đi dã ngoại.

-À, chuyện đó à, mọi năm anh con đều không đi, nếu không cần thiết thì con cũng đừng đi.

-Mẹ.- Mẹ nó đang giúp anh Minh.- Nhưng cả lớp con đều đi cả, con cũng muốn đi.

-Cả lớp đều đi?- Mẹ nó hỏi lại.

-Vâng ạ.- Nó gật đầu.

-Vậy thì chắc Hoàng cũng đi chứ?- Mẹ nó tiếp tục.

-Vâng.- Vì nóng lòng muốn mẹ đồng ý nên nó cứ trả lời thật tự nhiên.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chuyện Tình Hoàng Gia

Chuyện Tình Hoàng Gia

Tên truyện: Chuyện Tình Hoàng GiaTác giả: Du HuyễnThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 6 chương
Em Vẫn Chờ Anh

Em Vẫn Chờ Anh

Truyện xoay quanh cô gái Lệ Na 16 tuổi, cô sống trong sự giàu sang và phù phiếm, gặp gỡ

22-07-2016 34 chương
Hoa Hồng Là Em

Hoa Hồng Là Em

Vũ Hoàng Bảo Anh: (nó) 16 tuổi mang một tính cách lạnh lùng, tàn ác . Sở hữu đôi mắt

22-07-2016 21 chương
Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline bên sợi dây đàn là một câu chuyện về cô gái tên Hiểu Tranh và xung quanh cô lúc

22-07-2016 10 chương
Cô Nàng Hổ Báo

Cô Nàng Hổ Báo

Truyện này đem lại cho mình rất nhiều tiếng cười, nó không có những tình tiết rắc

23-07-2016 32 chương
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan

Tác phẩm này được đổi tên những ba lần. Lần đầu tôi đặt tên là “Bóng Hoàng

23-07-2016 55 chương
Đồ mặt đểu

Đồ mặt đểu

Tôi mở tin nhắn, những con chữ cứ nhấp nhô như sóng trước mắt làm tôi lại... say:

30-06-2016
Khúc phim cuối

Khúc phim cuối

Anh đọc tin tức ở từng dòng, rồi lại ngồi gõ tên nàng lên Google. Anh không gọi

30-06-2016
Người thứ ba

Người thứ ba

Sai lầm lớn nhất cuộc đời anh đó chính là đã đem lòng yêu hai người phụ nữ, anh

26-06-2016
Oan gia

Oan gia

1. Tôi ghét Nguyên, thật sự rất ghét, vì đúng là từ nhỏ nhỏ đến lớn cậu ấy chỉ

23-06-2016
Gấu Em Là Hot Girl

Gấu Em Là Hot Girl

Tên truyện: Gấu Em Là Hot GirlTác giả: ngocanh216Thể loại: Truyện VOZTình trạng: Còn

18-07-2016 23 chương
Bài học lớn

Bài học lớn

Có làm thì mới có ăn Không dưng ai dễ đem phần đến cho. *** Một người đàn bà ăn

26-06-2016
Thương nhớ tháng ba

Thương nhớ tháng ba

Đã là giữa xuân, tháng ba lặng lẽ về đem theo sắc màu hoa gạo rực đỏ góc phố quê

23-06-2016