Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Em Là Cô Ấy Thứ Hai


Tác giả:
Đăng ngày: 26-07-2016
Số chương: 24
5 sao 5 / 5 ( 6 đánh giá )

Em Là Cô Ấy Thứ Hai - Chương 19

↓↓
Thật may là Hoàng Quân cũng có mặt trong số đó. Anh đứng bên cạnh một người đàn ông trung niên gương mặt điềm tĩnh và nghiêm nghị. Tuy tuổi có lẽ cũng phải ngoài năm mươi nhưng trên người ông vẫn toát ra một phong thái rất nhanh nhẹn đĩnh đạc, vẻ mặt ông ôn nhu, đôi lông mày ánh lên vẻ thông minh, trải đời.

bạn đang xem “Em Là Cô Ấy Thứ Hai ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hoàng Quân nhìn thấy Lệ Dương, lúc đầu cảm thấy bất ngờ vì không nghĩ cô lại đến nhanh như vậy. Nếu anh biết Lệ Dương vì sợ tắc đường lâu mà nhảy ra khỏi taxi chạy bộ, còn trèo ba, bốn bức tường để mang tài liệu tới cho anh kịp giờ họp chắc có lẽ phải cảm động đến chết mất.

“Lệ Dương. Em đến rồi sao?”

Lệ Dương còn đang ngẩn người vì không ngờ lại gặp Hoàng Quân ở đây. Ban nãy vì nhìn từ phía sau nên cô không biết anh cũng có mặt trong đoàn người này. Cô không trả lời câu hỏi của anh ngay mà hơi ngây ra một chút, sau đó mới từ từ ấp úng:

“À... Em mang tài liệu cho anh.”

Hoàng Quân bước về phía Lệ Dương, anh đưa tay đỡ lấy xấp tài liệu từ tay cô, ánh mắt nhìn cô ánh lên niềm thương yêu vô hạn.

“Cảm ơn em...”

Sau câu cảm ơn, Hoàng Quân mới để ý thấy Lệ Dương trên người vẫn còn mặc nguyên bộ pizama cô thay ra lúc ngủ, mái tóc cũng hơi rối. Anh khẽ đưa tay lên vuốt làn tóc mai rủ xuống mắt cô, giọng anh nhẹ nhàng:

“Em về phòng làm việc chờ anh một chút.”

Hoàng Quân bảo trợ lý Bình đưa Lệ Dương về phòng làm việc của anh. Khi cô đã vào trong thang máy, người đàn ông trung niên nhìn anh mỉm cười:

“Cô gái đó là ai vậy?”

“Cô ấy là Lệ Dương ạ.” Hoàng Quân lễ phép đáp lại.

“À... Là cô bác sỹ đã phẫu thuật cho cháu sao? Nghe mẹ cháu nói cô ấy rất giống Ngọc Linh phải không?”

“Vâng.”

“Nhưng hình như… giữa hai đứa không phải quan hệ bệnh nhân, bác sỹ bình thường.” Đôi mắt trải đời của ông Trọng nhìn sâu vào mắt Hoàng Quân chờ câu trả lời.

Hoàng Quân thở nhẹ một hơi, sau đó mới chậm rãi nói:

“Cháu thực sự... rất muốn giữ cô ấy ở bên cạnh.”

Ông Trọng khoác tay lên vai Hoàng Quân, rất tự nhiên mà nói:

“Nếu thật sự thích cô bé thì hãy giữ lại đi. Con người không phải lúc nào cũng tìm được hạnh phúc, cháu phải biết trân trọng…”

“Cháu hiểu ạ.” Hoàng Quân khẽ gật đầu, nhìn về phía thang máy nơi Lệ Dương vừa bước vào, thấy lòng mơn man một cảm xúc khó tả.

Ông Trọng bỏ tay xuống khỏi vai Hoàng Quân, bước lên phía trước.

“Được rồi, chúng ta vào phòng họp thôi.”

Cuộc họp cổ đông bất thường của Star chủ yếu tập trung vào việc bãi nhiệm Giám đốc điều hành Đỗ Xuân Diệp. Đỗ Xuân Diệp và Đỗ Xuân Thành sau khi bị phát hiện có liên quan đến việc tổ chức mua bán trái phép chất ma túy và có hành vi rửa tiền đã bị tạm giam để tiếp tục điều tra xét xử. Hoàng Quân tạm thời nắm giữ chức vụ Giám đốc điều hành. Mọi người gần như khẳng định anh chắc chắn sẽ trở thành chủ nhân của chiếc ghế Chủ tịch Hội đồng quản trị kia. Ai nấy khi nói đến chuyện này đều tỏ ra rất hân hoan. Vị trí như vậy trong công ty này ngoài Hoàng Quân ra thì có lẽ không còn ai xứng đáng.

Trợ lý Bình đưa Lệ Dương đến trước cửa phòng Giám đốc ở tầng thứ hai mươi rồi chào tạm biệt cô. Lệ Dương đẩy cửa bước vào. Phòng làm việc của Hoàng Quân rất rộng, ngoài phòng chính có bàn tiếp khách còn có thêm phòng ngủ và phòng tắm, thực sự chẳng khác gì một căn hộ chung cư cao cấp. Lệ Dương vào phòng tắm rửa mặt và chải lại tóc, sau đó thăm thú xung quanh nơi làm việc của Hoàng Quân.

Căn phòng thật giống con người của anh: gọn gàng và sạch sẽ.

Phòng làm việc có cách bài trí không khác là mấy so với phòng của Hoàng Quân ở nhà. Trên bàn làm việc đặt một chậu cây xương rồng, loại cây mà anh yêu thích. Rèm cửa sổ phòng làm việc màu xanh nhạt, rất hợp với lớp sơn xanh của tường phòng. Trên bàn tiếp khách đặt một bộ ấm chén uống trà bằng gốm theo phong cách cổ xưa. Tất cả những thứ trong phòng nói rằng chủ nhân của nó là người cẩn thận và yêu thích sự yên tĩnh. Quả thật rất khác xa với phong cách trang trí phòng của Lệ Dương và Hồng Liên, tuy đã qua giai đoạn tiền mãn teen từ lâu nhưng trên tường phòng của hai cô vẫn ngập tràn tranh ảnh mèo Kitty.

Xem chán mà vẫn chưa thấy Hoàng Quân quay trở lại, Lệ Dương cầm một quyển tạp chí trên bàn làm việc của anh rồi trèo lên ghế sofa vừa đọc vừa ngáp.

Đang say ngủ, Lệ Dương mơ màng cảm thấy có ai đó khoác lên người cô một tấm chăn mỏng. Sau đó một hơi thở ấm áp phả vào tai cô và một nụ hôn nhẹ nhàng đặt lên trán cô.

Lệ Dương từ từ mở mắt.

Hoàng Quân đang ngồi bên cạnh cô. Anh khẽ nâng chén trà lên và nhấp một ngụm nhỏ, nhìn cô mỉm cười:

“Em dậy rồi à?”

“Ừm.” Cô khẽ gật đầu với anh, vẫn còn cảm giác ngái ngủ.

“Xin lỗi đã để em đợi lâu.”

Lệ Dương ngồi dậy, cô co chân lại để Hoàng Quân ngồi được rộng hơn:

“Anh họp xong rồi à?”

Hoàng Quân gật đầu.

“Anh bảo em đợi, có chuyện gì vậy?”

“Chỉ là muốn đưa em về thôi.”

Không phải chứ? Bảo cô đợi ba tiếng chỉ là muốn cô về cùng anh. Biết thế cô đã ra bắt taxi về từ lâu rồi. Nhưng nhìn lại bộ dạng của mình, Lệ Dương mới ngớ người ra. Cô mà cứ như thế này chạy ra khỏi công ty quả thật rất mất mặt. Lúc sáng nay khi ngồi trên taxi, ông tài xế vừa lái xe vừa nhìn cô như người từ trên trời rơi xuống.

“Có phải em… trông rất khó coi không?” Lệ Dương e dè nhìn anh.

“Em trông rất dễ thương.”

Lệ Dương nhận ra Hoàng Quân rất không biết lựa chọn thời điểm để nịnh hót.

“Anh đừng có trêu em.” Lệ Dương nói, giọng có chút hờn dỗi.

Ánh mắt Hoàng Quân nhìn cô rất nghiêm túc.

“Anh không trêu…”

Lệ Dương bất chợt không biết phải nói gì.

“Em biết không, lúc đi từ phòng họp về đây, rất nhiều người trong công ty đã hỏi rằng: em có phải bạn gái của anh không? Có người còn hỏi, hai chúng ta bao giờ kết hôn.”

Kết hôn!?! Điều này Lệ Dương thực sự chưa nghĩ đến, mặc dù cô rất muốn. Nhưng cô và Hoàng Quân chỉ mới bắt đầu.

“Vậy… anh nói sao?” Lệ Dương khẽ hỏi lại. Cô thật sự rất muốn biết anh sẽ trả lời thế nào.

“Anh nói rằng… Cô ấy còn chưa đồng ý lấy tôi.”

“Là vì anh chưa hỏi...” Lệ Dương nói xong vội đưa tay che miệng. Cô thật sự rất muốn cắt cái lưỡi hay nói năng linh tinh của mình.

Hoàng Quân nhìn cô, Lệ Dương cúi đầu tránh ánh mắt của anh. Rất lâu không thấy anh nói gì, cô mới từ từ ngẩng đầu lên, phát hiện gương mặt Hoàng Quân đã gần trong gang tấc.

“Lệ Dương… Em đồng ý lấy anh chứ?”

Giọng anh rất nhẹ, nhẹ đến nỗi Lệ Dương cố gắng lắng nghe đến mức cảm thấy ngạt thở.

Lệ Dương vốn không nghĩ mọi chuyện lại diễn ra nhanh như vậy. Cô còn chưa chuẩn bị tâm lý. Vốn nghĩ rằng cứ thế ở bên Hoàng Quân, đi cùng anh cho đến khi anh tìm được một tình yêu mới. Cho đến khi trái tim anh không còn đau đớn mỗi khi nghĩ đến Ngọc Linh, cô có thể yên tâm mà rời xa anh. Nhưng mỗi ngày anh lại kéo cô lại gần hơn, khiến cô muốn dứt cũng thực sự không dứt được. Cho đến bây giờ, anh lại muốn cùng cô gắn bó bằng một đám cưới.

“Em… hơi bất ngờ.”

“Có phải anh hơi vội vàng không?”

“Không phải.” Lệ Dương vội vàng phản ứng. “Là em chưa chuẩn bị kịp.”

“Được rồi. Cho em ba phút để vừa chuẩn bị vừa trả lời.”

Ba phút? Chỉ đủ để cô uống một hớp trà cho bình tĩnh và quẹt lớp nước dính lại ở môi.

Hoàng Quân nhìn như thôi miên vào đôi môi cô. Bị anh nhìn như vậy, có đến ba mươi phút Lệ Dương còn không biết phải nói gì chứ đừng nói ba phút.

“Hoàng Quân…” Lệ Dương khẽ gọi tên anh.

“Em còn ba mươi giây.”

“…”

Anh bỗng rút từ trong bao quần ra một chiếc hộp nhỏ và mở ra trước mặt Lệ Dương. Trong hộp là một chiếc nhẫn được thiết kế rất tinh xảo, mặt nhẫn là một viên đá nhỏ hình giọt lệ màu hồng thẫm. Với trình độ hiểu biết về đá quý như Lệ Dương, cô còn không phân biệt được kim cương và đá mài thì chỉ biết nhìn vào ánh sáng rực rỡ phát ra từ viên đá để nhận xét rằng nó thực sự rất quý. Hơn nữa, chiếc hộp này gợi cho cô một cảm giác quen thuộc.

“Nếu em không trả lời, quyền quyết định sẽ thuộc về anh đấy.”

Cô đương nhiên muốn nói rằng cô đồng ý.

Chỉ có điều, chiếc hộp này gợi cho Lệ Dương nhớ đến một lần, cô tình cờ nhìn thấy Hoàng Quân ngồi một mình trong phòng cầm nó, anh vừa vuốt ve nó vừa khóc.

“Chiếc nhẫn đẹp quá!” Lệ Dương chỉ có thể nghĩ ra câu nói đó.

“Đây là của hồi môn của bà ngoại anh. Ngoài ra còn có một sợi dây chuyền nữa. Mặt của sợi dây chuyền và mặt của chiếc nhẫn giống nhau. Đó là hai vật mà bà ngoại yêu quý nhất. Khi hai con gái của bà lấy chồng, bà ngoại tặng cho bác gái anh sợi dây chuyền, còn tặng cho mẹ anh chiếc nhẫn.”

Hoàng Quân dừng lại một chút rồi mới tiếp tục:

“Mẹ anh nói, hãy đeo nó lên tay người con gái anh muốn lấy làm vợ.”

Lệ Dương chợt hiểu ra, chiếc nhẫn này Hoàng Quân từng muốn đeo lên tay của Ngọc Linh. Tiếc rằng còn chưa kịp thực hiện mong muốn đó thì cô ấy đã ra đi. Vì thế mỗi lần nhìn thấy nó, Hoàng Quân mới không kiềm được mà rơi nước mắt.

Vậy thì hãy để cô thay thế Ngọc Linh đi cùng anh nốt đoạn đường đời còn lại.

Thực ra, trong cuộc sống này, bạn không thể biết ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì. Vậy nên nếu hôm nay có được hạnh phúc, bạn hãy cứ tận hưởng nó mà đừng băn khoăn vì sao niềm hạnh phúc ấy đến quá sớm.

Cảm xúc của Lệ Dương lúc này chính là như vậy.

Cô vươn tay ôm chặt lấy Hoàng Quân, vùi đầu vào hõm vai anh, nước mắt cô nhuộm ướt một khoảng áo rộng của anh:

“Hoàng Quân, em đồng ý.”

Hoàng Quân không nói gì, chỉ vòng tay ôm cô thật chặt, anh khẽ mỉm cười hôn nhẹ vào làn tóc phủ xuống tai cô.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Kế Hoạch Phá Hoại

Kế Hoạch Phá Hoại

Kế Hoạch Phá Hoại là truyện teen của tác giả Himasu Rin mình thấy rất hay nên giới

21-07-2016 25 chương
Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em? là một truyện teen có nội dung xoay quanh cô nàng Tường Vy, ngây

21-07-2016 20 chương
Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Truyện Dạy Dỗ Vị Hôn Phu có cốt truyện hơi lạ so với những truyện teen cùng thể

22-07-2016 50 chương
Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ là một truyện rất teen nhí nhảnh nhiều lúc gây cười phù hợp cho

22-07-2016 8 chương
Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi là một truyện teen mình mới sưu tầm được muốn chia sẻ với các

23-07-2016 36 chương
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Mèo Xù Ngốc Nghếch

Mèo Xù Ngốc Nghếch

Truyện Mèo Xù Ngốc Nghếch là một truyện teen khác hấp dẫn và thú vị, truyện đưa

22-07-2016 37 chương
Nếu Như Yêu

Nếu Như Yêu

Tên truyện: Nếu Như YêuTác giả: BornNXB: NXB Văn HọcTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

22-07-2016 40 chương
Cô Nàng Hổ Báo

Cô Nàng Hổ Báo

Truyện này đem lại cho mình rất nhiều tiếng cười, nó không có những tình tiết rắc

23-07-2016 32 chương
Hai người bạn thân

Hai người bạn thân

Khi ấy tôi mới 5 tuổi, còn mẹ tôi đang ngồi lau sàn bếp. Tôi kể cho bà nghe về

30-06-2016
Kẻ bại trận

Kẻ bại trận

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Cuộn báo đi lạc

Cuộn báo đi lạc

Chúng tôi có một con chó cái dễ thương giống Labrador với bộ lông màu nâu sậm. Nó

30-06-2016

Old school Easter eggs.