-Không-nó
bạn đang xem “Đồ Heo... Thích Cãi Anh Lắm Hả? ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!-Của chùa đó cô hai-Thư quá hiểu tính nó
Nó mắt sáng rỡ giật lấy tấm menu và...
-Cho em salas, cơm sườn, gà quay, hải sản, sốt bò và nước cam ép à quên cho thêm kem dâu và kem socola nữa nhé!- Nó sổ một tràn làm anh phục vụ chóng mặt rồi lại cười một cái làm anh đơ ngay
Hắn cảm thấy rất khó chịu, tại sao chưa bao giờ nó cười với hắn như thế nhỉ? (thì tại anh toàn làm người ta ghét)
-Nè salas, cơm chiên , pepsi nhanh đi tôi đói rồi!-hắn
Khi anh phục vụ vừa đi khỏi
-Nè anh thực sự háu đói đến vậy sao? Vậy mà nói tôi heo anh mới là heo...-nó được trớn mắng hắn một tua nhưng chưa kịp dứt câu
-Stop! Hazz...Cô thật phiền phức-hắn
-Anh...anh...dám nói tôi phiền phức...-nó tức nói không nên lời
-Thôi thôi! Cho tôi xin, đồ ăn lên rồi kìa bạn hiền à-Thư nhảy vô can (khiếp...lại đánh trúng điểm yếu của người ta rồi! Nó thường nói có thực mới vực được đạo mà)
-Tạm tha!-nó không chịu thua (mặc dù đã thua)
Hắn không nói gì chỉ lắc đầu mỉm cười bó tay. Hành động này của hắn đã lọt vào mắt của anh chàng Khôi (Hàn Mạnh Vũ lạnh lùng thường ngày đấy sao?)
----------------
Mình định bỏ pic này rồi nhưng nhờ có sự ủng hộ của các bạn nên mình rất phấn khởi.Mình hứa sẽ ra chap thường xuyên. Cac ban hay dong gop y kien giup minh nhe!
Nó nhìn đống đồ ăn mà mắt sáng rỡ lên như đèn pha lê. Chà! Háu ăn nhỉ? Nó ăn một cách ngấu nghiến cứ như thể chẳng còn ai ở đây nữa. Mà có thì đã sao chứ? Nó chẳng quan tâm người khác nghĩ gì miễn sao no cái bụng là được
-NÀy! Có cần phải vậy không tôi đâu có dành ăn với cô-hắn lại nói móc
-Hứ! Đợi tôi ăn xong anh sẽ biết tay-Nó vừa nhai vừa nói
Mọi người đều ăn từ tốn trừ nó.Ăn xong cả bọn kéo nhau ra về sau khi hành hạ cái thế yêu dấu của hắn"hic...hic...đây đâu phải là ý kiến của mình chứ"- hắn thầm than
Về đến nhà, nó chui tọt lên phòng đánh một giấc say (ăn với chả ngủ). HẮn cũng vậy nhưng không phải là ngủ mà là ngồi vào bàn máy tính xem lại một ít tài liệu mà thư kí của anh vừa gửi qua (hắn là phó giám đốc trong công ty của ba hắn)
-Thật không tầm thường!-hắn xem xong tài liệu thì mỉm cười thán phục
-Nguyen Vy! Dù cô có là ai đi chăng nữa thì Hàn Mạnh Vũ tôi chắc chắn sẽ làm cho cô phải chú ý đến tôi-hắn ngồi nói một mình (khìn)
Ở một góc nào đó trong bếp nhà hắn
-Quảy?-Băng
-Con khỉ nhỏ, sao rồi mày?-Nhi
-Khỉ mày thì có! Không biết chuyện gì mà từ nãy đến giờ thằng anh tao cứ ngồi trong phòng hát hát rồi lại cười cười-Băng tỏ vẻ khó hiểu
-Còn bà nhà tao thì tao phải dựng đầu dậy hỏi mãi bã mới chịu nói là đi ăn với bạn-NHi
-Thế bã có nói bạn nào không?-Băng
-Yên tâm, tao làm ăn kĩ lưỡng lắm, tao hỏi chị Thư rồi là hai mày với anh Khôi đó!-Nhi
-Hàn chi! Vậy là rõ rồi, nguyên nhân mà cái tên kia tự nhiên khìn khìn là đây!-Băng
-Xem ra đã có tiến triển rồi-Nhi
-Tiến hành kế hoạch 2 luôn hông mày?-Băng
-Từ từ đã, để vài hôm nữa thử-Nhi
-Ừ...vậy thui nha-Băng
-Bye-Nhi
Hôm nay có vẻ đẹp trời nhỉ!
Vừa bước chân vào lớp nụ cười trên môi của nó đã tắt ngẩm vì nhìn thấy cái kẻ nào đó ở góc lớp với gương mặt không hề thiện cảm một tí nào (bà này điên rồi! Con người ta đẹp vậy mà là không có thiện cảm)
-Sớm nhỉ?-nó
-Thường thui!-hắn
Đang định im luôn thì hắn chơi một câu làm nó xém té ghế.
-Chứ đâu ai ngủ như cái đồ heo nhà cô
-Anh được lắm! Ngày mai tôi sẽ đi sớm hơn anh cho coi-nó
Vừa lúc đó, Thư và Khôi cũng bước vào lớp
-Ờ hớ! Hôm nay đi chung hả ta?-nó
Khôi không nói gì chỉ mỉm cười rồi về chỗ
-Chung cái đầu mày ý-Thư
-Chứ sao...
-Tình cờ-Thư cắt lời nó
-Ồ vậy à!-nó vẫn chưa giấu đi cái vẻ mặt gian tà
-Cái đầu mày chứa gì vậy hả? Nghĩ ba xàm ba lác không à-Thư vừa nói vừa chỉ chỉ cái đầu nó
-Chứa bã đậu chứ gì-hắn lẩm nhẩm
-Anh nói cái gì?-nó vừa chợt nghe trót lọt câu nói của hắn
-Ở tôi có nói gì đâu-hắn làm bộ mặt vô (số ) tội "sao tai cô ta thính thế nhỉ?"
-Cô vào kìa-Thư nhắc nhở
-Hứ....!-nó liếc xéo hắn và lấy tập ra bắt đầu học
--------------
chương sau sẽ có 1 sóng gió nho nhỏ khởi đầu cho những sóng gió to to nhé!
Chương trước | Chương sau