Định Mệnh Nhóc Là Của Anh!!

Định Mệnh Nhóc Là Của Anh!!


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 72 đánh giá )

Định Mệnh Nhóc Là Của Anh!! - Chương 24

↓↓
-Em gặp Chính Phong!-Cô trả lời.

bạn đang xem “Định Mệnh Nhóc Là Của Anh!! ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Ánh mắt của anh không còn diệu dàng như trước mà trở nên lạnh giá. Lúc vừa về, anh được biết là Bá Thông và Ngọc Yến đến tìm cô. Cả hai người này đều là những người mà cô không nên gặp trong lúc này. Và anh thấy được một vài thứ, một vài tấm hình anh và Ngọc Yến ân ái, một tấm ảnh xét nghiệm và chiếc USB.

-Được rồi! Thay đồ rồi ăn cơm cùng anh!-Anh cố giữ lại giọng bình thản.

-Dạ!

Sau khi thay đồ, anh và cô cùng ăn cơm. Không khí trong phòng có chút ngượng ngạo.

-Chuyện cái thai của Ngọc Yến…-Anh nói có chút lấp lửng.-Anh sẽ nhanh chống xử lí!

-Xử lí?-Cô nhìn anh.-Cách xử lí thông thường của một người đàn ông là sẽ đem cô ta về nhà sống chung với vợ hợp pháp hoặc mua cho cô ta căn nhà khác để ở!

Rồi từ từ sẽ lãng quên người vợ hợp pháp!

-Ngốc quá!-Anh muốn cốc lên đầu cô gái này ngay lập tức nhưng kìm lại.-Sẽ không như thế!

-Vậy anh định sẽ thế nào?-Cô nhìn anh mong chờ.

-Anh sẽ có cách!-Anh nói.-Nhưng anh nhất định sẽ nắm tay em đi suốt cuộc đời! Kiếp này, anh sẽ không buông tay em ra!

Bằng chứng của lời nói này chính là anh đã đăng kí kết hôn với cô.

-Có câu này của anh là được rồi!-Cô cười cười nhìn anh.

Khi buổi ăn tối kết thúc, anh ôm cô cùng nhau xem ti vi.

Kết Cục Bi Thương...

Sáng hôm sau, Khắc Huy và Diệu Phương đang ngồi trong phòng làm việc thì Dương Thắng bước vào với vẻ mặt nghiêm trọng, tiếp sau là Gia Minh.

-Khắc Huy, có chuyện rồi!

Anh nhìn Dương Thắng như muốn hỏi lý do.

-Sắp tới, Tập đoàn chúng ta sẽ tung ra mẫu thiết kế trang sức Rubi “Mùa yêu” hoàn toàn mới! Nhưng sáng nay, Tập đoàn King đã cho ra sản phẩm rất giống với mẫu thiết kế chúng ta lần này!-Dương Thắng gấp gáp nói.

-Bộ phim mà Royal mua lại bản quyền mang tên “Kiếp này em đã từng yêu anh” chúng ta sắp ra mắt lại giống với bộ phim “Trọn đời em yêu anh” vừa ra mắt sáng nay!-Gia Minh giọng căng thẳng nói.-Giống đến từng chi tiết và cả tên nhân vật! Và Tập đoàn King là người ra mắt bộ phim này!

Anh nghe thấy hơi nhíu mày. Làm sao có chuyện trùng hợp thế này được! Chắc chắn là King đã giở trò.

-Bộ phim “Kiếp này em đã từng yêu anh” và mẫu thiết kế Rubi mang tên “Mùa yêu” dự địn sắp tới sẽ mang lại rất nhiều lợi nhuận cho chúng ta!-Dương Thắng trầm tĩnh phân tích.-Nếu bây giờ cứ tiếp tục đưa ra thị trường những sản phẩm “đụng hàng” như thế, chắc hẳn sẽ bị quần chúng phê phán. Nhưng nếu không đưa ra thị trường thì chắc chắn rằng tiến độ của chúng ta sẽ bị chậm trễ!

-Chuyện này có liên quan đến kĩ thuật thiết kế, có cần gọi Bảo Anh về không?-Gia Minh thuề thào hỏi.

-Không cần! Để cô ấy nghĩ ngơi!-Khắc Huy mặt tối sầm lại.-Thời hạn còn bao lâu?

-Bộ trang sức “Mùa yêu” sẽ ra mắt vào cuối tháng sau!-Gia Minh chậm rãi nói.-Còn bộ phim “Kiếp này em từng yêu anh” thì theo kế hoạch đầu năm sau sẽ ra mắt!

Bây giờ đã là giữa tháng sáu. Vậy chỉ còn sáu tháng nữa phải ra mắt bộ phim. Khắc Huy nhắm mắt, dựa vào thành ghế nhưng miệng nói:

-Được rồi, các cậu về phòng đi! Tôi sẽ giải quyết chuyện này nhanh nhất có thể!

Dương Thắng và Gia Minh nhìn nhau gật đầu rồi bước ra ngoài. Khi mà họ ra ngoài, anh mở mắt nhìn Diệu Phương chằm chằm như nghĩ ra được việc gì đó.

-Sao anh lại nhìn em?-Cô nhìn anh ngơ ngác.

-Lúc trước, khi còn đi học em đã từng nói có ý nghĩ sẽ muốn làm đạo diễn biên tập! Em cũng đã từng thử viết ra những câu chuyện!-Anh nói chắc chắn.

Chẳng những thế, cô còn thi học sinh giỏi Văn cấp trường và đạt giải nhì cấp Thành phố.

-Có sao?-Cô không có ấn tượng.

-Nhưng anh không hiểu tại sao lúc sao em lại thi vào Quản lí kinh doanh!-Anh nhìn cô nói.-Em có thể giúp anh một chút về kịch bản được chứ?

-Không…-Cô từ chối.-Em không có qua trường lớp về vấn đề này. Em không thể!

-Anh tin em sẽ làm được!-Anh nói.

-Em không chắc…-Cô có chút lưỡng lự.

-Không sao! Em có thể hỏi anh!-Anh cười cười.

Cô gật đầu. Không khí im lặng một chút…

-Chúng ta quen nhau bao lâu rồi?-Cô lên tiếng phá tan không khí im lặng.

-Sáu năm!-Anh trả lời.

-Ở bên nhau sáu năm, không có xa cách hiểu lầm gì sao?-Cô nhìn anh, mong muốn câu trả lời của anh.

-Không…-Giọng anh có chút hơi lưỡng lự.

Cô hơi thất vọng, Dương Thắng đã nói họ chia tay năm năm.

***

Chiều, cô về biệt thự trước. Anh đến quán café vì đã hẹn với một người. Hạ Lâm bước vào chiếc ghế đối diện anh.

-Cứ tưởng em không đến!

Hạ Lâm im lặng vì không biết nói thế nào. Anh để một tờ báo trước mặt Hạ Lâm. Đó là bài báo ra mắt bộ sản phẩm mang tên “Yêu thương” của Tập đoàn King, bộ trang sức này giống bộ trang sức “Mùa yêu” không chút khác biệt nào. Hạ Lâm là người vẻ ra bản thiết kế này nên anh mới tìm đến Hạ Lâm.

-Anh nghi em bán đứng Tập đoàn?-Hạ Lâm trợn mắt nhìn anh.

-Không.-Anh nói.-Anh sẽ tìm ra nội gián nhanh chống. Anh chỉ muốn nhờ em làm lại giúp anh một bộ trang sức khác!

-Em nhớ không lầm là cuối tháng sau sẽ ra mắt! Liệu có kịp không?-Hạ Lâm nói.-Hiện tại em rất bận, với lại em cũng không còn là thành viên của Royal nữa, em có quyền từ chối!

-Anh sẽ thẳng thắng vào vấn đề!-Anh chậm rãi nói.-Nếu em giúp anh hoàn thành em sẽ giúp đỡ gia đình em cái khoản phí ở bệnh viện. Như vậy, em không cần phải bán hôn nhân của mình để kiếm tiền! Em cũng không cần làm việc bán mạng ở các quán bar, nhà hàng!

Hạ Lâm nhìn anh, làm sao anh biết được? Nhưng cô lại cười khổ, anh biết, tại sao Dương Thắng không biết? Chắc là do Dương Thắng không quan tâm đến những gì liên quan đến Hạ Lâm này nữa!

-Anh biết, người thân của em bị tai biến nằm liệt giường! Vì vậy hôm ấy người quan trọng như vậy lại không có mặt trong hôn lễ của em!-Anh chậm rãi nói.-Dương Thắng thất vọng vì ngay từ đầu em không tin tưởng cậu ấy, không nói cho cậu ấy biết!

Hạ Lâm im lặng, hôn lễ bất thành lần trước, ba không đến được do bị tai biến, nằm liệt giường. Chi phí phẩu thuật rất cao, và phải điều trị lâu dài. Hạ Lâm không muốn người khác nhìn vào nói là lợi dụng lòng tin của Dương Thắng nên mới chia tay và bán hôn nhân của mình để cứu cha. Và đây cũng là ý nguyện của mẹ, do bà không muốn gã con gái đi xa. Đồng ý cuộc hôn nhân đó có lẽ là một sai lầm lớn, lẽ ra không nên chấp nhận. Nhưng rất may đến phút cuối nhìn ra được sự giả dối của người đàn ông họ Châu kia nên đã bỏ hôn lễ.

-Được rồi, yêu cầu của anh, em sẽ chấp nhận! Sau hai tuần nữa em sẽ gửi cho anh một bản hoàn chỉnh!-Hạ Lâm nói chắc chắn, gạt bỏ những suy nghĩ trong lòng.

-Được! Hy vọng sẽ nhận được tin tốt của em!

Sau đó, Hạ Lâm về trước chỉ nói là có việc.

***

Hạ Lâm đến căn biệt thự Hoa Quỳnh, thật ra dạo này Dương Thắng không về nhà, và sống ở đây. Đi qua, đi lại cánh cổng, muốn bấm chuông nhưng không đủ bản lĩnh. Chiếc BMW chạy đến, ánh sáng làm chói mắt, nhưng Hạ Lâm vẫn nhận ra được kiểu xe quen thuộc này. Một người đàn ông bước xuống xe. Dương Thắng mặc trang phục đi làm, áo vest, chỉ là cà vạt kéo xuống, như chủ nhân của nó có chuyện không vui.

Ánh mắt Dương Thắng dừng lại ở người con gái trước cổng. Đã bao lâu rồi không gặp nhau? Chỉ một thời gian ngắn, trong cô gái vốn nhỏ nhắn này thêm xanh xao, gầy gọc. Bốn mắt nhìn nhau, thời gian như dừng lại… Cả Hạ Lâm và Dương Thắng đều mong muốn thời gian ngay lúc này dừng lại, vì không biết sẽ phải nói gì với nhau, chỉ cần nhìn nhau là đủ!

-Sao lại ở đây?-Dương Thắng mở lời, phá tan không khí im lặng đến ngượng ngùng.

-Em…-Hạ Lâm có chút ngập ngừng.-Anh vẫn sống tốt chứ?

-Tốt!-Anh nói như mĩa mai.-Đáng lẽ phải để tôi hỏi cuộc sống của em, sau hôn lễ bất thành, em sống có tốt hơn không?

-Tốt! Rất tốt!-Hạ Lâm đau đớn ở nơi ngực trái, nơi chứa đựng trái tim duy trì sự sống.-Tốt hơn rất nhiều!

-Thì ra sống bên cạnh tôi, em không hạnh phúc bằng làm việc trong quán bar, bị đàn ông truê đùa!-Miệng tuy cười, nhưng lòng đau gấp trăm lần.

-Không có. Em tuyệt đối chỉ làm nhân viên phục vụ! Không hề làm các công việc nào khiến lương tâm hổ thẹn!

Do cấp bách, tiền lãnh theo tháng sẽ không kịp tiền chữa trị hằng ngày ở bệnh viện của ba, nên Hạ Lâm mới làm việc ở quán bar vào ban đêm, còn ban ngày thì phục vụ ở nhà hàng. Ở nhà hàng công việc lãnh lương theo ngày, còn ở bar theo tháng nhưng tiến được bo thêm thì cũng rất khá. Hạ Lâm cũng có ngoại hình chỉ là chiều cao có chút khiêm tốn, làm việc chỉ là nhân viên phục vụ đơn thuần.

-Được!Vậy em đến đây làm gì?-Dương Thắng hơi nhếch môi.-Chẳng phải chúng ta chia tay rồi sao?

-Có thể…-Để nói được câu này, Hạ Lâm gần như lấy hết can đảm.-…quay lại chứ?

-Quay lại?-Dương Thắng nhìn Hạ Lâm, cười khinh khi.-Có phải do không còn ai để bán hôn nhân thích hợp nên em mới quay lại tìm tôi?

Bây giờ chỉ biết im lặng, ai bảo lú trước Hạ Lâm sai.

-Khuya rồi, em về đi!-Dương Thắng dứt khoát nói, gương mặt quay vào trong, cố không để Hạ Lâm trông thấy.

-Nhưng… em thật sự cần có anh trong cuộc sống này!-Hạ Lâm vô thức bậc lên câu này.

-Nhưng…-Dương Thắng cũng có chút bất ngờ bởi câu nói này của Hạ Lâm.-Rất tiếc, tôi không cần em! Không cần một người không tin tưởng tôi!

Dương Thắng mở cửa, xoay người bước vào bên trong.

Bên trong nhà, Dương Thắng đóng cửa, lưng dựa vào tường, khẽ thở dài. Bên ngoài, Hạ Lâm dựa vào cánh cửa cứng nhắc lạnh giá.

Có lẽ Hạ Lâm đã sai. Sai khi không nói cho Dương Thắng biết chuyện gia đình, sai khi chính miệng nói chia tay khi lòng không muốn, sai khi cách đây hơn nữa tiếng còn nghĩ rằng chưa muộn để họ quay lại, sai khi nông nổi, bần bột chạy đến đây chỉ muốn nói là có thể quay lại hay không, để cho người ta sĩ nhục, cũng chỉ biết im lặng. Từ đầu đến cuối, Hạ Lâm chỗ nào cũng không đúng.

***

Tối hôm sau, thấy Diệu Phương đang chăm chú vào bản bản cũ và kịch bản sơ lược mới. Thật ra anh chỉ nhờ cô làm kịch bản sơ lược về cuộc đời của nhân vật chính, còn những chi tiết cụ thể thì đạo diễn chuyên nghiệp sẽ làm. Anh muốn cô tự nhớ lại ngày trước nên mới dùng cách này. Cô ngừng lại, chăm chú suy nghĩ…

-Có chút víu víu gì chăng?-Thấy cô dừng lại, anh hỏi.

-Anh về rồi à!-Cô nói.-Thật ra có chút ở cái kết!

-Kết luôn rồi! Tốc độ của em nhanh thật đấy!-Anh cười cười, bàn tay vuốt tóc cô.

-Em có cảm giác công việc này rất quen thuộc với mình! Nhưng cũng chẳng nhớ ra.-Cô thở dài.

-Không sao! Từ từ rồi em sẽ nhớ ra!-Anh nói.

-Anh đọc thử kịch bản em hai ngày nay xem sao?-Cô đưa anh sấp giấy.

Kịch bản “Kiếp này em từng yêu anh” là một câu chuyện xoay quanh tình yêu đơn phương của cô gái tên Lâm Ngọc Hân đối với chàng trai tên Dương Khiết Đạt. Dẫu biết anh đã có bạn gái, dẫu biết anh không yêu cô, dẫu biết sẽ không có kết quả, cô vẫn yêu anh. Cô yêu anh từ lúc đi học, nhưng anh đã có bạn gái, và anh rất yêu người đó. Đại học, vô tình cô lại học chung trường với anh. Khó khăn lắm cô mới nén lòng, mới không bộc lộ, tìm mọi cách né tránh không đụng mặt anh. Cô yêu anh mỗi ngày mỗi để dành một chút, mỗi ngày lại yêu hơn một chút, ngày mai yêu nhiều hơn ngày hôm qua. Khi biết cô có tình cảm với anh, anh đã một mực thẳng thắng vì không muốn bạn gái hiểu lầm. Sau khi tốt nghiệp, cô đi du học, sau năm năm thì gặp lại anh. Anh không gây khó dễ cho cô, nhưng cô lại gây khó dễ cho chính bản thân mình. Vì cô đã yêu anh, yêu đến mức khắc xâu tận xương cốt, tim gan…

Khát quát của kịch bản là vậy, nhưng chưa có cái kết.

-Anh nghĩ thế nào? Cái kết cho chuyện tình đơn phương này?-Cô nhìn anh hỏi.-Em chỉ nghĩ ra hai phương án.

Cô nói với anh hai phương án của mình…

Chuyện tình đơn phương này liệu sẽ có kết cục thế nào…??

Chương trước | Chương sau

↑↑
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19 là một câu chuyện tuổi teen rất hay được viết bởi 2 tác giả là

22-07-2016 2 chương
Mèo Xù Ngốc Nghếch

Mèo Xù Ngốc Nghếch

Truyện Mèo Xù Ngốc Nghếch là một truyện teen khác hấp dẫn và thú vị, truyện đưa

22-07-2016 37 chương
Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở như một lời tâm tình của một kẻ đang yêu trong mê dại. Mời

21-07-2016 33 chương
Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong

23-07-2016 45 chương
Gió, mưa, em và yêu...

Gió, mưa, em và yêu...

Có ai trách Nhỏ đâu, Nhỏ chỉ xem hắn là bạn thôi – chí ít là vậy. Còn hắn

24-06-2016
Vợ xấu

Vợ xấu

Vậy là Sanh lấy vợ. Không ngờ anh lại có vợ sớm như thế, mới hai hai tuổi đầu

29-06-2016
Con cáo và cái bóng

Con cáo và cái bóng

Một con cáo tinh thần đang vui vẻ thèm ăn rời hang đi tìm mồi. Khi nó chạy, nắng

24-06-2016
Tổ ấm

Tổ ấm

Hùng đút lá thư vào miệng và nhai ngấu nghiến như thể hắn đang nhai những uất ức

26-06-2016
Ba giỏ khoai lang

Ba giỏ khoai lang

Ngày xưa, có một lần Gấu, Thỏ và Khỉ rủ nhau cùng tới thăm nhà bác Dê. Trước khi

24-06-2016

Duck hunt