Old school Swatch Watches
Định Mệnh Nhóc Là Của Anh!!

Định Mệnh Nhóc Là Của Anh!!


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 104 đánh giá )

Định Mệnh Nhóc Là Của Anh!! - Chương 09

↓↓
Trót yêu…

-Diệu Phương, em lên xe đi!

Người nói là Tuấn Anh. Diệu Phương lên xe, cô ngồi ghế sau, hai ghế trước là anh và Tuấn Anh, cô rất lạnh. Khắc Huy từ ghế trước ném xuống cho cô có áo vest của anh.

-Lạnh thì khoác vào!

bạn đang xem “Định Mệnh Nhóc Là Của Anh!! ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Cô rất lạnh nên nhanh chống khoác áo anh vào. Trên chiếc áo còn thoản một mùi hương nam tính đặc biệt của anh.

-Cô ấy thế nào?-Tuấn Anh hỏi.

-Chị ấy bình tĩnh hơn lúc nãy nhiều rồi! Anh yên tâm phẩu thuật!-Diệu Phương nói.-Khi anh quay về sẽ cùng chị ấy sống hạnh phúc!

-Anh cũng mong vậy!-Tuấn Anh nói.

Khắc Huy chở Diệu Phương về căn phòng mà cô đang số cùng Hạ Lâm. Cô đi vào chợt nhớ mình chưa trả áo vest cho anh. Chạy ra ngoài thì thấy anh đã đi mất. Sáu năm trước cũng vì trả cái một cái áo sơ mi cho anh mà cô và anh dây dưa không dứt…

*Một ngày của sáu năm trước*

Sau vụ cưỡng hôn ở hành lang tầng một dường như cô nổi tiếng hẳn. Cô thường xuyên “vô tình” gặp anh. Hôm nay cũng thế, cô vừa bước ra khỏi lớp thì gặp anh.

-Này!-Anh chặn đường cô.

-Anh muốn gì đây?-Diệu Phương tính vốn tha thẳng thắng nên hỏi ngay.-Làm người thì thẳng thẳng một chút!

-Được rồi!-Khắc Huy nói.-Bữa ở buổi tiệc cô đã va vào người tôi, làm hỏng chiếc áo mới của tôi, tôi muốn cô đền! Cái áo đó trị giá năm triệu!

Anh không hề nói dối nha. Cái áo đó anh mua bên anh, là hàng hiệu bên Anh.

-Năm triệu?!-Cô giật mình.-Cái giẻ rách đó mà bằng giá gấp năm lần tiền lương của tôi? Anh phun phí quá, có biết trên đời này bao nhiêu người nghèo không có ăn, không có mặc, vậy mà anh mua một cái áo giá trên trời như thế!

Cô rất bức xúc về cách xài tiền này nên thẳng thắng “dạy bảo” anh. Anh cau mày nhìn cô gái này, cô “dạy bảo” anh mà không một chút cân nhắc đến hậu quả.

-Với lại bữa hôm ở hành lang tầng 1 anh đã…-Diệu Phương nói.

Cô nói được đến đây là nghẹn. Cô nói cảm ơn anh bảo muốn bằng hành động. Dù sao đó cũng là nụ hôn đầu của cô, anh lợi quá rồi! Còn đến đây đòi nữa!

-Đó là hành động cảm ơn!-Anh nói.-Bây giờ đến lượt xin lỗi!

-Hay nhỉ?-Cô nhếch môi một cái.-Anh đòi cảm ơn bằng hành động hôn, vậy xin lỗi bằng hành động gì?

Cô và anh nói khá lớn tiếng nên hiện tại đang là trung điểm của mọi người. Anh thấy vậy kéo cô đi đến phòng học nhạc, nơi đây có một cây đàn piano, ghita, sáo, các loại nhạc cụ khác. Phòng nhạc nằm ở góc tầng 2 nên ít bị để ý. Anh buông tay ra thì thấy tay cô đỏ ửng.

-Xin lỗi. Lúc nãy tôi mạnh tay quá! Tôi không thích người khác xen vào chuyện của mình.

-Được rồi!-Cô xoay xoay cổ tay.-Xin lỗi anh, cái áo có lẽ tôi không đền được cho anh! Tôi đã giặt cái áo đó anh…

-Nghe tôi đàn một bài nhé…-Anh khẽ nói rồi ngồi xuống từng ngón tay thon dài khẽ đánh một bài hát... Một bài hát rất quen thuộc, cô thì thầm nhẩm theo hát, càng lúc quen thuộc thì hát to hơn…

Có chút bối rối chạm tay em rồi..

Vì em đang mơ giấc dịu dàng..

Có chút tan vỡ chạm môi em rồi..

Vì anh yêu chỉ yêu mùa ghé thôi…

Có chút thương nhớ làn môi nhẹ nhàng..

Khi em yên say trong giấc..

Có chút yêu dấu chỉ là mơ mộng thôi..

Vì em luôn mong được có anh…

Người nói yêu em đi, người nói thương em đi..

Để cho con tim này đừng ngóng trông hao gầy..

Hãy đến bên em đi, để cho tình trọn vẹn chúng ta..

Vì nơi con tim này luôn có , tình yêu dấu kín cùng thương nhớ.....cho anh…

Có chút bối rối, có chút tan vỡ..

Có chút thương nhớ tình ai..

Người hỡi đến bên em này, nói yêu mình em thôi..

Để cho lòng em thoả nhớ mong…

Bài hát kết thúc, cô chợt nhận thức được lời bài hát, cô đang ngồi không cách xa anh là mấy.

-Rất hay!-Anh nói, gương mặt rõ nét cười.

-Anh đàn hay lắm!-Diệu Phương híp mắt cười.

Anh gật đầu không nói gì chỉ cười. Anh thừa nhận rằng nụ cười của cô có gì đó cuốn hút anh.

-Anh cười trong rất đẹp đó!-Cô nói không hề suy nghĩ.

Anh phì cười một cái rồi xoa đầu cô. Nụ cười của anh cũng rất cuốn hút cô. Anh đứng khỏi ghế đàn piano. Tiến lại gần cô, nắm lấy tay cô, anh bước một bước, cô lùi một bước. Cứ thế cô bị anh ép vào tường, tiến đến môi cô, anh muốn cảm giác ngọt ngào như ở hành lang tầng 1 hôm đó. Môi anh vừa chạm môi cô, cô nhanh chống rút tay mình khỏi tay anh, đẩy anh ra rồi chạy ra khỏi phòng.

-Ngày mai giờ này, tại đây, em sẽ trả lại cái áo cho anh!

Cô nói rồi nhanh chống chạy đi, gương mặt ửng đỏ không gì che dấu được. Anh ở lại căn phòng khẽ chạm vào môi mình, cảm thấy có chút thú vị với cô gái này… Đây là lần đầu tiên anh bị từ chối bởi một cô gái…

Việc làm mới…

Sáng hôm sau, vừa mở mắt ra Diệu Phương thấy Hạ Lâm tay cầm điện thoại khóc nức nở. Cô vội tỉnh giấc, lao đến Hạ Lâm khóc đến sắp ngã khuỵ.

-Sao vậy?

-Mình phải làm sao bây giờ Diệu Phương, ba mẹ muốn mình về quê!-Hạ Lâm giọng mếu máo.

-Chẳng phải cậu mới về quê mấy bữa trước sao?-Diệu Phương đỡ Hạ Lâm ngồi xuống ghế.

-Mấy bữa trước ba mẹ mình bắt mình về xe mắt ai đó dưới quê!-Hạ Lâm nhẹ giọng.-Ba mẹ nói mình thu xếp để về quê luôn, không ở thành phố nữa! Sau đó sẽ lấy chồng ở quê nhà!

-Còn Dương Thắng?-Cô hỏi.-Cậu đã nói chuyện của cậu và Dương Thắng cho gia đình biết chưa?

-Mình nói rồi nhưng ba mẹ không đồng ý.-Hạ Lâm nói.-Mình không thể cải lời ba mẹ!

-Bây giờ theo mình thấy, cậu nên nói chuyện này với Dương Thắng trước!-Diệu Phương nói, Hạ Lâm và Dương Thắng quen nhau cũng gần 6 năm, cô không muốn họ chia tay như thế này.-Chỉ cần hai người cố gắng, chuyện gì rồi cũng sẽ vượt qua!

-Cảm ơn cậu!-Hạ Lâm cố cười một nụ cười miễn cưỡng.

Diệu Phương nghĩ lại bản thân của mình, chuyện của người ta thì lúc nào cô cũng đưa ra được lời khuyên còn chuyện của bản thân thì lại không xử lí được. Bởi vậy người ta hay nói “Người ngoài bao giờ cũng sáng suốt hơn người trong cuộc”. Nhưng có ai hiểu được rằng chỉ có người trong cuộc mới hiểu được rõ hoàn cảnh và nổi đau của mình.

***

Diệu Phương nộp đơn xin nghĩ ở Phú Nhuận cho trưởng phòng của cô. Biết tin, Bá Thông gọi cô lên phòng ngay.

-Diệu Phương, em nghĩ việc sao? Cho anh biết ly do cụ?

-Em đã ghi rất rõ ràng trong đơn rồi!-Diệu Phương nói.-Em tìm được một công việc tốt hơn!

Cô cũng rất muốn làm công việc đúng với chuyên ngành của mình, cô làm việc ở Phú Nhuận vì lương cao và cô chưa tìm được công việc nào thích hợp hơn.

-Được rồi!-Bá Thông nói.-Hy vọng anh và em vẫn có cơ hội gặp nhau!

-Tất nhiên!-Diệu Phương cong môi lên cười.-Chúng ta vẫn là bạn tốt!

-Chỉ là bạn thôi sao?-Bá Thông theo phản ứng thốt nhỏ câu nói này.

-Sao ạ?-Vì Bá Thông nói khá nhỏ nên cô không nghe được.

-Không.-Bá Thông nở một nụ cười.-Em thu xếp đồ đạc đi!

Trước giờ cô chỉ xem La Bá Thông là bạn không hơn không kém. Cô gặp Bá Thông khi đang đi dự tiệc cùng Khắc Huy vào lúc hai người còn quen nhau. Bá Thông tìm đến trường theo đuổi cô mặc dù biết cô là hoa đã có chủ. Đến khi được cô nhờ làm một việc quan trọng, Bá Thông cứ ngỡ anh ta có cơ hội. Nhưng không phải, đã năm, sáu năm trôi qua, Diệu Phương không hề lay động, cô vẫn chỉ yêu một người…

***

Diệu Phương nộp đơn vào phòng Marketing và tất nhiên được nhanh chống nhận vào. Giám đốc Marketing là Gia Minh.

-Diệu Phương, làm việc tốt nhé!-Gia Minh cười.-Bây giờ anh sẽ dẫn em đi đến phòng làm việc.

-Vâng!-Cô nói.-Gia Minh, Hạ Lâm làm ở bộ phận thiết kế ạ?

-Hạ Lâm à?-Gia Minh cố nhớ lại.-Hình như là vậy, Bảo Anh là giám đốc Thiết kế kiêm thư ký cho Khắc Huy, bây giờ Chủ tịch cô ấy được phép nghĩ tịnh dưỡng…

-Xin chào!-Một giọng nữ quen thuộc vang lên.-Có người nhắc đến tôi à?

Là Bảo Anh, vẫn xinh đẹp trong bộ váy công sở, đôi mắt thâm quần được che bằng lớp phấn dày phải nhìn thật kĩ mới thấy được.

-Chị Bảo Anh, em nghe nói chị nghĩ tịnh dưỡng mà!-Cô khá ngạc nhiên, vừa hôm trước Bảo Anh không hề có chút sức sống nào, vậy mà hôm nay lại khác như vậy. Tuy nhiên, như thế không phải là không tốt.

-Chị cũng phải đi làm mới có lương để lo cho baby chứ!-Bảo Anh cười nhẹ.

-Nhìn cậu như vậy thì mọi người yên tâm nhiều rồi!-Gia Minh khẽ cười.-Sao cậu vào đây?

-Tôi nghe nói Diệu Phương xin việc ở phòng Marketing nên muốn đến xem Gia Minh cậu có ngược đãi với em gái tôi không!-Bảo Anh nói đùa, trên môi vẫn là nụ cười.

-Làm sao tôi dám chứ!-Gia Minh cười.-Thôi, cậu về phòng đi, tôi phải dẫn Diệu Phương đến chỗ làm việc.

-Được!-Bảo Anh nói.-Khi khác nói chuyện nhiều hơn!

-Vâng, tất nhiên ạ!-Diệu Phương cười.

Gia Minh dẫn Diệu Phương vào một căn phòng khá rộng, là phòng Marketing. Gia Minh bước vào, mọi người trong phòng đứng lên chào.

-Chào giám đốc Triệu!

-Được rồi!-Gia Minh nói rồi quay mặt về hướng trưởng phòng Marketing.-Trưởng phòng Giang, đây là Hạ Diệu Phương, nhân viên mới, chị giúp đỡ cô ấy!

Trưởng phòng Marketing họ Giang, là người phụ nữ trẻ, lớn tuổi lắm cũng là ngoài 30. Trông có vẻ khó tính.

-Vâng, thưa giám đốc Triệu!-Trưởng phòng Giang nói.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Điệu Slow Trong Thang Máy

Điệu Slow Trong Thang Máy

Với Điệu Slow trong thang máy đã thoát ly khỏi các tiểu thuyết ngôn tình hàng loạt

26-07-2016 1 chương
Lấy Chồng Xứ Lạ

Lấy Chồng Xứ Lạ

Kim Thy rất siêng năng chơi thể thao nên tuy dáng dấp thanh mảnh nhưng lại khá mạnh

22-07-2016 16 chương
Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Trích đoạn:Hạo Khang đứng bên ngoài rất muốn xem hết màn đấu này nhưng anh không

21-07-2016 59 chương
Thử Yêu Côn Đồ

Thử Yêu Côn Đồ

Tên truyện: Thử Yêu Côn ĐồTác giả: WinnyThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 42 chương
Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em? là một truyện teen có nội dung xoay quanh cô nàng Tường Vy, ngây

21-07-2016 20 chương
Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19 là một câu chuyện tuổi teen rất hay được viết bởi 2 tác giả là

22-07-2016 2 chương
Ép Yêu

Ép Yêu

Những nhân vật chính trong truyện!Văn Thanh Thu: là một cô gái dễ thương, xinh đẹp họ

23-07-2016 46 chương
Thử Yêu Côn Đồ

Thử Yêu Côn Đồ

Tên truyện: Thử Yêu Côn ĐồTác giả: WinnyThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 42 chương
Đâu rồi tuổi thơ

Đâu rồi tuổi thơ

Sài Gòn mấy hôm nay đột nhiên trở mưa giông kèm theo đó là tiếng sấm chớp, tuy không

23-06-2016
Đơn giản vì em yêu anh

Đơn giản vì em yêu anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") "Tình

25-06-2016