Insane
Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu!

Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu!


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 53
5 sao 5 / 5 ( 7 đánh giá )

Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu! - Chương 47

↓↓
Mẹ vẫn chưa yên tâm mà dặn dò.

bạn đang xem “Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu! ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

-“Con tự biết nên làm như nào!”

Đợi vợ yêu ăn xong, cậu dắt cô về phòng, rồi đi được một đoạn không có mặt ba mẹ, bỗng dịu dàng bế lên.

-“Em nặng đó…”

-“Ôm cổ!”

Bất giác đưa tay ôm lấy cổ cậu, đầu cũng dựa vào bờ vai săn chắc thì thầm.

-“Cậu…cậu yêu em không?”

-“Sao tự dưng hỏi vậy?”

-“Em có thể…làm vợ cậu đời này được không?”

Nhi nói, rất nhỏ. Giờ cô có thể sinh con rồi, nếu cậu không chán ghét, cô mong được làm vợ cậu mãi mãi, cả đời được sống như này.

Hiển hơi sững lại, có thể thời gian qua cô đã yêu cậu thêm một chút, có thể cô là vì nghĩ cho đứa trẻ, nhưng sao cũng được, cậu chấp nhận, với cậu, cũng chẳng có mong muốn gì hơn, nở nụ cười tỏa nắng, cậu trả lời.

-“Không được!”

Tim cô như bị cái gì đó xuyên qua, đau lắm. Hóa ra khi cô từ chối không kết hôn với cậu lâu dài, cậu đau như này sao? Là lúc đó cô đã tự tước đi quyền lợi của mình, giờ còn trách ai được nữa?

Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi, cô không nói gì nữa, cũng chẳng biết nói gì cả, chỉ là dụi đầu vào áo cậu, ngăn cho nước mắt đừng chảy.

Lúc mở mắt, đã thấy được cậu đưa về phòng rồi. Cậu ngồi trên giường, nhưng vẫn tư thế bế cô trong lòng, còn nhìn chằm chằm, bàn tay bẹo má cô trêu chọc.

-“Xem này, sắp làm mẹ rồi mà vẫn tính con nít?”

-“Em đâu có con nít đâu!”

-“Còn cãi à?”

Bờ môi ai đó khẽ miết xuống vành tai ai đó, ngậm thật lâu, rồi thủ thỉ trìu mến.

-“Không đồng ý, vì vợ không những phải làm vợ của chồng đời này, kiếp này mà phải làm vợ của chồng kiếp sau, kiếp sau nữa…vĩnh viễn…hiểu chưa?”

Nhi gật đầu, bị cậu làm cho cảm động quá à.

-“Vợ nguyện ý không?”

-“Em nguyện ý!”

-“Vì sao? Vì vợ yêu con?”

-“Vâng…em yêu con…”

Ánh mắt Hiển hơi tối lại, phải, vì cô yêu con, chứ trái tim cô, chưa thực sự dành cho cậu…

-“Vậy, có chút nào yêu chồng không?”

Chẳng có rào cản nào để cô né tránh câu hỏi đó cả, giờ đây, cô đã có thể tự tin mà trả lời, có, cô thực sự yêu cậu, yêu cậu nhiều nhiều nhiều lắm. Hoàng Thế Hiển nghe mà như mơ, tấm chân tình của cậu đã cảm động được cô, có phải thế không?

-“Cậu sao vậy?”

-“Thấy khó tin quá!”

-“Khó tin gì ạ?”

-“Là vợ yêu chồng ý? Hay vợ chứng minh đi…”

-“Chứng minh như nào ạ?”

Cậu cười gian tà, thì thầm tai cô, Nhi đỏ bừng, nhưng mặc kệ, cô yêu cậu mà, cô cực kì yêu cậu luôn ấy, mới cả nhìn cậu cơ bắp quyến rũ thế kia, những việc đó…cô đâu có ghét. Bỏ qua ngại ngùng, môi nhỏ xinh bắt đầu chủ động hôn lên môi ai kia, vụng về lướt xuống chiếc cằm cương nghị, cô giống như con chuột nghịch ngợm chui rúc khiến cậu phát điên, xoay người, đặt cô dưới thân mình, cậu mắng.

-“Ghét!”

-“Kệ cậu, em vẫn yêu cậu là được…”

Có loài sinh vật nào đáng ghét tới thế này không? Hoàng Thế Hiển luồng nhiệt bộc phát, tự dưng lườm lườm cái bụng vô tội của Trương Ngọc Uyển Nhi, thở dài, sau rồi cũng ôm vợ vào lòng, thơm nhẹ lên trán rồi cùng vợ ăn hoa quả, xem vài chương trình giải trí, sau đó vỗ về cho cô ngủ ngon hơn, có người con gái này trong vòng tay, đối với cậu mà nói, là giống như có cả thế giới rồi.

…..

…..

Sáng hôm sau Uyển Nhi mới nhớ ra chuyện phải thông báo cho anh Sên, mà gọi cho anh thì anh bảo đang ở sân bay, nên cô định bao giờ anh về nước mới thông báo cho vui.

Nhi tìm số của Kim Chi, sung sướng nói chuyện, chẳng thể ngờ được, đầu dây bên kia cười ha hả.

-“Trương Ngọc Uyển Nhi, mày đúng là con ngu số một trên đời!”

-“Kim Chi, bạn sao vậy? Bạn ốm à?”

-“Tao không ốm, nghe rõ tao nói đây này, ngày đó là tao và thằng anh quý hóa của mày bày ra màn kịch đó đấy, tất cả chỉ là để ngăn mày với Hoàng Thế Hiển tới với nhau, nhưng chẳng thể ngờ, Hoàng Thế Hiển bị mày bỏ bùa nặng quá, dù tao có nhân cơ hội đó tiếp cận cũng chẳng thể nào lọt vào mắt hắn…”

-“Bạn đùa à…”

-“Đùa khỉ mốc, mày không bị vô sinh, mà mày bị bệnh đần, đần thối nát luôn, không ngờ lão Sên có thể lừa mày lâu như vậy!”

-“Đừng…đừng vu oan cho anh ấy…bạn thật ác…”

-“Mày không tin thì hỏi hắn ý, dù sao chuyện tới nước này, tao cũng chẳng đóng kịch với mày nữa, giờ tao có cuộc sống mới rồi. Chào thân ái nhé!”

Tiếng tút tút dài vô tận, cả người cô bàng hoàng…

Không, chuyện đó không phải sự thật! Chắc chắn Kim Chi nói dối!

Đó là người mà cô tin tưởng, là người làm chong chóng cho cô, kiệu cô đi thả diều, là người mua kẹo kéo cô ăn, là người chở cô đi bán sen, là người mua bánh cuốn thịt nướng cho cô…

Là người luôn chiều chuộng cô.

Đó, đâu phải là người lừa cô?

Cả ngày hôm ấy, cô ăn không vào, ngủ cũng không yên giấc, Hiển tưởng cô vì thai nghén khó chịu nên cố gắng cưng chiều. Cũng là lỗi của cậu, biết thế đã dùng biện pháp an toàn, Nhi còn trẻ con quá, tự dưng phải mang bầu rồi chuẩn bị làm mẹ thế này, có lẽ cô chưa kịp thời chuẩn bị tâm lý.

-“Em xin lỗi, là do em quá ngu nên cậu cũng khổ theo em…”

Bỗng dưng cô nói, nghẹn ngào, nước mắt vương từng giọt trên má. Cô như vậy, khiến lòng cậu chua xót, lau nước mắt cho vợ yêu, cậu nịnh ngọt.

-“Vợ đâu phải lúc nào cũng ngốc đâu…”

-“Cậu không cần động viên em!”

-“Vợ nghĩ mà xem, chồng cao to đẹp trai tư chất ngời ngời thế này, vậy mà vẫn bị vợ đưa vào tròng, vợ cũng không phải dạng vừa đâu…”

Hiển trêu, rồi cù Nhi vài phát, cô bật cười khanh khách.

-“Đừng mà, xin cậu…đừng…em buồn lắm…”

-“Có dám khóc nhè nữa không?”

-“Em không…không dám nữa…”

Có cậu ở bên khiến cô cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, vẫn thói quen cũ chui rúc quấn quanh người cậu, cảm giác rất tuyệt vời nhé, ước gì kiếp này cậu mãi mãi là của cô, kiếp sau dù khổ như nào cô cũng chịu.

Ngày hôm sau, Sên về nước, Uyển Nhi tìm gặp anh, cô thực sự vẫn mong muốn, là Kim Chi nói dối.

Hai người hẹn gặp nhau ở khách sạn, cô chỉ mong anh phủ nhận, nhưng anh chẳng hề, khi nghe tin cô có thai, anh gần như nổi khùng, đó là lần đầu tiên trong đời cô thấy anh không giữ được bình tĩnh.

Cô sợ hãi, cô muốn rời khỏi, mà không có cách nào, điện thoại của cô, họ cũng thu mất. Có rất nhiều người mặc áo đen đi theo anh, họ ép cô lên xe, chở tới một khu rất vắng vẻ, cô không biết anh muốn làm gì cả, chỉ thấy rất sợ, rất run, lúc này đây, cô chỉ ước được gặp cậu.

Ba tiếng sau đó, ở công ty, Hoàng Thế Hiển nhận được cuộc gọi từ vợ yêu, nhưng người đầu dây bên kia lại không phải Nhi.

-“Nói mau, nói nó tới cứu em!”

-“…”

-“Hoàng Thế Hiển, Trương Ngọc Uyển Nhi đang nằm trong tay tao, khôn hồn thì tới đây một mình…”

-“Nhi, nói mau, nói nó tới, chẳng phải em bảo nó yêu em hay sao? Bảo nó tới cứu em đi chứ?”

Có những giây phút, cô thực sự muốn kêu cậu tới, nhưng nhìn lũ người độc ác cười gian xảo, cô ngay lập tức xóa bỏ ý nghĩ ấy, chỉ mình cô chịu là quá đủ rồi, nếu cậu tới không biết chúng sẽ làm ra những chuyện gì nữa? Cô mím môi, nhất định không lên tiếng.

-“Gọi nó đi, gọi tên nó đi, cậu chủ ơi, đại thiếu gia ơi, cứu em với, mọi ngày em vẫn gọi tình cảm thế cơ mà? Sao hôm nay lại câm như hến vậy?”

-“Em nói, hoặc là em mất con?”

Trong gian phòng chật hẹp, người đàn ông cùng ánh mắt lạnh lẽo tiến con dao sắc nhọn theo một đường thẳng từ trán cô, qua mũi, lướt xuống cằm, dần xuống, dần xuống phía dưới, anh ta định hại đứa nhỏ thật ư? Quá đỗi kinh hoàng, Nhi van nài.

-“Xin anh…đừng…đừng làm gì…tôi cầu xin anh…”

-“Hoàng Thế Hiển, nghe thấy chưa?”

-“Đừng nghe anh ta, ở đây có nhiều người lắm…cậu…đừng tới một mình…xin anh, đợi em bé ra đời, anh muốn làm gì tôi cũng được, xin anh tha cho con tôi, tha cho cậu…”

-“Mày nghe rõ rồi chứ? Địa chỉ tao sẽ nhắn, tao cho mày ba mươi phút! Nếu mày dám mang theo, dù chỉ một người, tao thề mày sẽ chỉ nhận được xác!”

Thân thể cao lớn run lẩy bẩy, sắc mặt đột nhiên đổi trắng bệch, Hoàng Thế Hiển hít một hơi thật sâu, cố gắng kiềm chế lại nỗi lo sợ. Thế rồi, lần đầu tiên nhân viên ở CL Group thấy Tổng Giám Đốc vốn luôn bình thản của họ vội vã rời khỏi công ty như người mất hồn.

…..

…..

Đó là căn nhà gỗ cũ kĩ hai tầng, Hiển nhìn thấy bóng dáng quen thuộc trên lan can tầng hai thì khẽ thở phào, muốn thật nhanh lên đó mang cô về thì có tiếng nói độc ác lãnh đạm.

-“Mày đứng nguyên đó, hoặc là tao sẽ ném nó xuống…”

Trương Ngọc Uyển Nhi nhìn thấy Hoàng Thế Hiển liền sợ hãi la lớn.

-“Mau chạy đi, cậu…em xin đó…em nói rồi mà sao cậu không nghe…anh ta, thay đổi rồi, có nhiều người lắm, cậu mau chạy đi…”

-“Em bé, làm gì mà lo cho nó như vậy? Các người cũng tình cảm ghê gớm nhỉ? Để anh hôm nay cho em rõ, nó yêu em tới mức nào…anh cho em rõ, anh mới là người xứng đáng được em trân trọng…”

-“Thả Nhi ra, có chuyện gì tao và mày giải quyết với nhau!”

-“Dễ thế hả?”

Chương trước | Chương sau

↑↑
Điệu Slow Trong Thang Máy

Điệu Slow Trong Thang Máy

Với Điệu Slow trong thang máy đã thoát ly khỏi các tiểu thuyết ngôn tình hàng loạt

26-07-2016 1 chương
Hoa Hồng Là Em

Hoa Hồng Là Em

Vũ Hoàng Bảo Anh: (nó) 16 tuổi mang một tính cách lạnh lùng, tàn ác . Sở hữu đôi mắt

22-07-2016 21 chương
Ép Yêu

Ép Yêu

Những nhân vật chính trong truyện!Văn Thanh Thu: là một cô gái dễ thương, xinh đẹp họ

23-07-2016 46 chương
Yêu Em - Nữ Ma Đầu

Yêu Em - Nữ Ma Đầu

Truyện xoay quanh về Lâm Thiên Vũ – giám đốc của một công ty lớn. Chính vì sự gả

21-07-2016 31 chương
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Thế nào mới là yêu?

Thế nào mới là yêu?

Dẫu rằng hôm nay tôi sẽ không nói lời chia tay với em. Nhưng tôi quyết định hôm

26-06-2016
Chỉ cần ta yêu nhau

Chỉ cần ta yêu nhau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Ba giỏ khoai lang

Ba giỏ khoai lang

Ngày xưa, có một lần Gấu, Thỏ và Khỉ rủ nhau cùng tới thăm nhà bác Dê. Trước khi

24-06-2016
Tuyết

Tuyết

(khotruyenhay.gq) Tuyết của cô ấy, là màu trắng... Tuyết của tôi, lại là màu

28-06-2016
Để con đừng đau

Để con đừng đau

Thế là bọn trai trẻ thống nhất tối ngày mai sẽ cõng hết cha mẹ già đem lên rừng cho

24-06-2016
Chuyện ở cafe Đinh

Chuyện ở cafe Đinh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Em xin

25-06-2016