Tình Cảm Nhà Người Ta
Đại thiếu gia, ông chồng khó tính của cô, đang cau mày rồi. Có ai cau mày mà vẫn phong độ thế này không hả trời, mới sáng ngày ra làm Nhi tim đập chân run, tý nữa quên béng mất việc chính.
Cô hơi nhoi người, ra hiệu cho bác Súng đi mau, còn mình ngọt ngào nịnh nọt.
bạn đang xem “Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu! ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!-“Thôi mà, em xin…bác ấy không cố ý mà…”
-“…”
-“Cậu ơi…”
-“…”
-“Cậu ơi.”
-“…”
-“Cậu sao đấy? Cười cái em xem nào!”
-“Cười miễn phí hả?”
Ặc, cười phải có phí à? Nhi ngu ngơ.
-“Gọi chồng rồi thực hiện hiệp ước vợ chồng đi!”
-“Dạ, hiệp ước gì cơ ạ?”
-“Cái con này, hôm qua mày vừa kí xong cơ mà, định nuốt lời à? Làm người mà như thế hả?”
-“Dạ?”
Cậu ra điều chán nản, với tập giấy ở bàn trang điểm gần đó, đưa cho con bé đang ngẩn ngơ trong lòng mình.
-“Đây, may mà tao mang theo, tao biết kiểu gì mày cũng quên mà…”
Uyển Nhi trố mắt tiếp lấy hiệp ước, giở giở tìm tìm…uầy uầy…đây rồi…đây rồi…
Hiệp ước sáng ngủ dậy.
‘Vợ chồng phải chủ động thơm lên mặt nhau năm phát, ở năm vị trí khác nhau!’
Trời ạ, cái này là tối qua cậu lừa cô kí đây mà? Có cái dại nào như cái dại này chứ?
-“Mau lên…”
-“Vâng, đây, đây, đợi em tý…”
-“Tý tách cái gì, tao đếm tới ba…MỘT…HAI…”
Vẫn như thường lệ, chưa kịp đếm tới số ba thì người kia đã vội vã làm theo lệnh. Cậu thật, thơm là thơm thôi, lại còn năm vị trí khác nhau. Nhi chu môi, đặt một cái lên trán cậu, một cái lên má cậu, một cái lên mũi cậu, một cái lên môi cậu.
-“Chỉ được có bốn cái thôi cậu ạ, hay sửa thành bốn nhé!”
-“Mày ngu như con lợn ấy…”
Hoàng Thế Hiển khẽ nhắm mắt, chỉ bảo Trương Ngọc Uyển Nhi. Rồi, cô đã hiểu, thơm một chụt một phát lên mi mắt cậu.
-“Gọi chồng đi!”
Sững một lúc, ngại một lúc, mới dám cất tiếng bẽn lẽn.
-“Cậu…chồng…”
-“Ngoan lắm!”
Bây giờ cô mới thấy cậu cười à, cười rạng ngời luôn, cậu như ánh mặt trời rực rỡ chiếu bừng buổi sáng tinh mơ của cô vậy. Hiển khẽ xoay người, đặt Nhi bên dưới thân mình, nhưng cậu không chỉ thơm cô năm phát như trong hiệp ước, còn đểu cáng nhâm nhi cánh môi đỏ mọng, hình như cậu chẳng bao giờ chán thì phải?
Cậu từng chút từng chút một xâm chiếm, cảm giác như đang ăn một món gì đó thật mỹ vị, phải nhấm nháp thật cẩn thận, bàn tay ấm áp vuốt ve mái tóc đen dài, nhẹ nhàng ma sát khiến cô tâm trí mơ màng, đầu óc mông lung hết cả.
Mãi một lúc sau cậu mới thủ thỉ.
-“Chúc vợ ngày mới tốt lành!”
Tốt lành, chẳng biết có tốt lành được không, tự dưng thấy quấn hơi cậu quá à, tự dưng lại chẳng muốn dậy gì cả!
-“Chồng không muốn đi làm, muốn bên vợ mãi thôi!”
-“Em cũng thế!”
Nhỡ mồm thốt ra, bị cậu nhìn chằm chằm ngại hết cả người, vội vã chui vào chăn cho bớt xấu hổ.
-“Sáng nay có một buổi họp quan trọng, chồng đi tý rồi về thôi, đưa vợ đi đăng kí kết hôn…”
-“Dạ, xong em đưa tờ giấy đó cho mẹ là mẹ chuyển cổ phần cho cậu phải không ạ? Là cậu lên được Tổng Giám Đốc phải không?”
Hiển nhìn Nhi, cười thầm trong lòng, đúng là ngô nghê. Cả đời này, nếu cô không ở bên cậu, chắc cậu không yên tâm mà chết mất thôi, tại ngốc quá mà, Hiển sợ Nhi bị người ta gạt.
-“Ừ, vợ yêu thông minh lắm!”
Được cậu khen, trong lòng như có trăm đóa hoa đua nở, cô gật đầu.
-“Thỉnh thoảng em cũng thông minh mà, chẳng qua cậu ít khi khen em thôi!”
-“Ừ, chồng sẽ rút kinh nghiệm.”
-“Ơ, thế còn chuyện bác Súng, bác ấy nhìn thấy rồi, hay mình nói thật ạ?”
-“Có ai hỏi chỉ cần nói chúng ta đang trong giai đoạn yêu đương thôi, không cần nói nhiều!”
-“Dạ…”
-“Nhưng riêng bà Súng thì…chắc sẽ cho xuống nông trại Bò Sữa làm việc…”
-“Sao lại thế hả cậu?”
Cậu xoa đầu cô, động viên.
-“Ở đó lương cao hơn, mày yên tâm!”
-“Vâng!”
…..
…..
Trong gian bếp chật hẹp, có bà mẹ bấm số gọi cho con trai yêu. Bà định nói với nó những gì bà trông thấy, nhưng bà lại sợ nếu vậy nó chán, không định theo đuổi con Nhi nữa, thì làm sao mà hưởng được cổ phần bà chủ cho nó?
Thôi cứ coi như không có chuyện gì xảy ra, chỉ là lấy thôi mà, xong xuôi sẽ bảo Sên bỏ Nhi, sau đó rước cho bà một nàng dâu thật hiền thảo, đẻ một bầy con cháu, thế chẳng phải hoàn mỹ hay sao?
Nghĩ vậy, bà chỉ hỏi thăm sức khỏe con trai, động viên con cố gắng, ở nhà mọi thứ vẫn ổn. Kể cả việc chuyển xuống nông trại Bò Sữa bà cũng không nói. Ngày xưa, Sên và bà định mua chuộc mấy người giúp việc khác ở nhà họ Hoàng để phòng trường hợp này đây, nhưng khổ nỗi, toàn bọn ngu, trung thành như chó vậy!
Bây giờ mới khổ, bà đi rồi, ai là người thông báo tình hình? Thôi, mặc kệ vậy, đợi thằng Sên về, lên chức, lắm tiền, lúc đó con Nhi còn chạy theo không kịp ấy chứ! Nghĩ bụng, bà yên tâm đóng gói hành lý.
Từ tác giả: Mọi người vào wattpad để được cập nhập chap mới nhanh nhất, mình chỉ đăng truyện trên đó thôi.
…..
…..
Trương Ngọc Uyển Nhi tranh thủ buổi sáng đi mua cho cậu dây chuyền và nhẫn theo yêu cầu hôm qua. Thực cũng nhanh thôi, cậu họp xong liền đợi cô ở dưới trung tâm thương mại.
Ai đó vội vàng chạy xuống, mãi mà chẳng tìm thấy người kia đâu, lơ ngơ một lúc, mới nhận ra đại thiếu gia nhà mình, đang ngồi uy nghiêm…trong chiếc xe hơi…màu hồng…Ặc! Trông cậu dễ thương quá à, mà sở thích của cậu thay đổi nhanh thật đấy!
Nhi vừa vào vừa hỏi.
-“Anh Ổi đâu rồi cậu?”
-“Về nhà trước rồi…”
Hoàng Thế Hiển cao hứng nói.
-“Sao lại về ạ?”
Cậu quay sang thơm trán cô.
-“Vợ thật là…để thế giới chỉ có hai ta chứ sao!”
Ngọt ngào quá, không ngờ cậu lạnh lùng là vậy, đi tới đâu sát khí tới đấy mà có thể thốt ra câu này, phúc phận cô tu mấy đời mấy kiếp đây! Nghe cậu nói mà mặt đỏ bừng, ấp a ấp úng.
-“Cậu này…quà…em mua cho cậu…như hôm qua cậu bảo ý…cậu không vừa lòng thì để em đổi…”
-“Không sao, mày mua là tao thích rồi, đeo cho tao đi…”
Cô mở dây chuyền, bỏ vào đó chiếc nhẫn nhỏ, rồi cẩn thận đeo cho cậu. Cự ly gần quá, lại bị cắn một phát rồi, nhưng mà cô cũng không có thấy thiệt thòi gì cả, môi cảm giác run run, người lâng lâng, chỉ là hơi xấu hổ tý thôi.
Cậu quay ra, thắt dây an toàn cho cô, ấm áp quá đi mất.
-“Tao cũng có quà tặng mày đấy con vợ bé bỏng ạ!”
-“Dạ, cái gì vậy cậu?”
-“Mày đoán xem…”
Cô nhìn xung quanh, chẳng có gì sất.
-“Cậu giấu ở đâu kĩ vậy?”
-“Có giấu đâu, to lù lù thế mà…”
-“Trước mặt em á…sao em không thấy…”
Nhi lại ngó quanh lần nữa, chắc mẩm bị cậu trêu rồi. Hiển thì phì cười, véo má cô một phát, chiếc xe hồng thẳng tiến tới địa điểm đăng kí kết hôn.
Lần đầu đi đăng kí thật nhiều điều mới lạ, trước đây Nhi cứ nghĩ ai lấy nhau thì dắt nhau đi đăng kí thôi, ai ngờ cũng có người còn dẫn theo bạn bè đi cùng cho vui. Lúc đợi còn có người tám chuyện cùng. Biết thế cô cũng mang các bác theo.
-“Mệt không để tao vào bảo họ một tiếng…”
Chương trước | Chương sau