Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu!

Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu!


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 53
5 sao 5 / 5 ( 150 đánh giá )

Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu! - Chương 36

↓↓
Cô Chủ Tương Lai Tốt Bụng



1. Bà nhím ơi sao Sen ngu vậy, ngu tới nỗi tui muốn đập điện thoại.

Không có gì để nói, chỉ xin nhớ rằng em ấy tiền sử bị u não, tới hết truyện nó vẫn ngu mà thôi.

bạn đang xem “Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu! ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

2. Bà Nhím ơi sao thằng Hiển nó nóng tính vậy, không thích chút nào.

Anh ấy nóng tính thế rồi, Nhím cũng chịu thôi.

3. Bà Nhím ơi sao bà chảnh chọe thế, trước thì bà rep hết comment, inbox, giờ nổi rồi nên kiêu gớm.

Hix, đã cố gắng, nhưng chỉ rep được tầm mấy chục inbox gần nhất mà thôi. Ai có vấn đề gì quá bức xúc hoặc ức chế có đặc biệt thể vào fanpage Đại Thiếu Gia Em Lạy Cậu Confession làm cái cfs nha!

4. Bà Nhím sao bà làm màu làm mè câu like trên facebook chi vậy, stress cũng kêu làm gì, bớt làm màu đi.

Hình như từ đợt viết ĐTG mới kêu có mỗi một lần stress do về nước và một lần là hôm qua bị ngộ độc thực phẩm thì phải, nhưng thôi xin lỗi ta quên chưa set friend mấy status về cuộc sống riêng tư, yên tâm, đã set lại rồi!

5. Bà Nhím ơi Nhi bị bênh gì đó mà từ chối tình cảm của Hiển?

Thấy nhiều người đoán được rồi mà <3.

6. Ngày xưa viết ACASMHOS thì bà ra ngày một chap, giờ sang chảnh mấy ngày mới ra là sao?

ACASMHOS mỗi chạp dài có 1-2 trang ạ, mà hồi đó cũng không ai kêu độ dài cả, giờ mỗi chap dài 1-2 trang chắc bị ném đá mất, mà 5-6 trang thì ta không thể viết trong một hai ngày được, còn lên ý tưởng, viết, sửa…

P/S: Tiện đây cũng gửi lời cảm ơn tới những người luôn bên ta, động viên ta những lúc mệt mỏi, còn giới thiệu phim truyện cho ta những lúc ốm đau, cảm động lắm lắm, ta hận không kể được hết tên các tình yêu ra đây. Thank you…so so much!!!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Người mệt nhoải, lại bị ai đó nhấc bổng, cô đờ đẫn hỏi.

-“Cậu…cậu làm gì vậy?”

-“Đi viện!”

Hả? Không được. Nhi cực ghét bệnh viện nha, ghét bị tiêm nữa, trước mặt ba mẹ mới nghe lời thôi, còn trước mặt cậu…y như rằng…có người mè nheo.

-“Ơ em khỏe rồi cậu ạ, khỏe lắm rồi!”

Cậu nhìn cô, mặt hằm hằm, một tay khẽ ấn nhẹ xuống vùng bụng.

-“Á…đau…cậu làm gì đó?”

Chết, lộ tẩy. Mặt cậu đen sì, đúng kiểu bắt quả tang ai đó nói dối. Trời ơi ghét cậu quá à.

-“Rồi, nhưng mà…em uống thuốc dưới phòng y tế rồi…mấy hôm nữa sẽ khỏi thôi…”

Đại thiếu gia của cô, Phó Tổng của cô, chẳng để cô mặc cả, cứ theo ý mình mà làm. Trên đường đi, còn không ít người ở công ty suýt xoa ghen tỵ, thỉnh thoảng còn có người thì thầm ước chi được như cô.

Nhi thấy lạ lắm, mọi người bị sao vậy? Khỏe mạnh không muốn, lại muốn bị bệnh à???

Phía xa xa, có ánh mắt gần như giết người. Ghen tỵ, lộn ruột, tức tối…và thêm một chút sợ hãi. Không ngờ anh quan tâm tới nó nhiều như vậy? Tính cách anh, Ngọc Nhi cũng coi như là có chút hiểu biết, việc này, nếu anh không điều tra chắc cô bé làm con kiến luôn.

Nghĩ ngợi, nghĩ ngợi, cuối cùng cũng nghĩ ra, khẽ mỉm cười. Hoàng Thế Hiển, thực ra chỉ có em mới đủ tư chất để đấu cùng anh thôi, anh nên thuộc về em mới phải!!!

Mọi thủ tục cậu đều lo, cô chỉ cần an dưỡng, việc di chuyển cũng là cậu mang. Bác sĩ bảo Nhi thiếu nước, cách tốt nhất là truyền, ai đó bặm môi khổ sở tỏ vẻ không thích khiến người kia cười ngọt…có những thứ chẳng bao giờ thay đổi được, lớn rồi vẫn trẻ con như vậy, mà chẳng sao cả, cậu thấy rất rất đáng yêu.

-“Nhi này!”

-“Dạ?”

-“Từ ngày về nước tao quên không nói cho mày biết một chuyện?”

-“Chuyện gì ạ?”

-“Mày càng lớn càng xinh, xinh chết người luôn ấy!”

Uầy, thì cũng được nhiều người khen xinh, nhưng được cậu khen hình như có khác khác thì phải, má đỏ hây hây, người sướng lâng lâng. Quên béng mất bác sĩ đã cắm được kim truyền nước vào từ bao giờ, lúc phát hiện ra thì méo cả mặt, nước mắt lưng tròng.

-“Thương…thương…thương…”

Cậu cầm tay bên kia của cô, xoa xoa nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng còn thơm lên nữa, a…đúng là tuyến nước bọt của cậu thần kì nha, Nhi thấy tê hết cả người, không sợ gì hết, ốm đau, đầu óc dở dở ương ương, tự dưng lại như xưa, làm nũng người khác.

-“Em xinh thật không đấy?”

-“Xinh thật, xinh ngất ngây con gà tây luôn…”

-“Không…con gà tây xấu mà…vừa béo vừa xấu…”

-“Ừ, thì mày xinh như con công!”

-“Cái cổ con công cao lắm! Em không thích!”

-“Thế xinh như con quạ!”

-“Hả, con quạ đen sì ý! Cậu thật là…”

-“Rồi, xinh như con tinh tinh…được chưa?”

-“Con tinh tinh là con gì? Sao em chưa nghe thấy bao giờ? Có xinh thật không đấy?”

-“Nó là loài vật quý hiếm ở Mỹ, xinh lắm, con tinh tinh nó xinh như mày ý!”

Yên tâm quá, thế là cô xinh như con tinh tinh luôn ý, thích quá à. Sướng, thiêm thiếp ngủ. Thật tốt, chẳng phải là người yêu, không ảnh hưởng ai cả, nhưng vẫn được ở bên cậu, cô thích như này nha. Lúc nãy còn bực cậu, giờ lại thấy quý cậu thế không biết!

Nhờ có đại thiếu gia, ba ngày Sen khỏe mạnh hoàn toàn. Tuy nhiên người cô vẫn chưa đủ hồng hào như mẹ muốn, nên phải tạm hoãn lịch xem mắt, để thêm chút thời gian nữa.

Vui vẻ đi làm, mọi chuyện suôn sẻ, tới buổi chiều thì nghe tin sốc, vội vàng lên phòng cậu.

-“Phó Tổng, tôi đã ngăn rồi nhưng cô ấy…”

Thư kí sợ sệt.

-“Được rồi, cô ra trước.”

-“Dạ!”

Phó Tổng tiếp tục cắm cúi làm việc, coi như trong phòng không có ai.

-“Cậu!”

-“…”

-“Cậu!”

-“…”

-“Nghe em nói nè cậu, cậu không được đuổi việc chị Hương, từ ngày vào công ty chị ấy thân với em nhất!”

-“…”

-“Không thể có chuyện chị ấy bỏ thuốc vào đồ ăn của em được, bao nhiêu năm chị ấy vẫn cho em đồ ăn, em ăn có làm sao đâu?”

-“…”

-“Cậu…cậu ơi…chị ấy nhà còn mẹ già, còn 2 đứa con nữa, chị ấy sống một mình, anh chồng bỏ đi với người khác rồi, mất việc thì buồn lắm, cậu ơi xin cậu đấy, năn nỉ cậu đấy…”

-“…”

-“Đại thiếu gia, em lạy cậu!”

…..

Trời ơi cậu lạnh lùng quá à, khua tay múa chân trước mặt mà không thèm để ý tới cô, xem ra phen này toi rồi, chị Hương mà bị đuổi việc chắc cô buồn chết mất. Cũng muốn phô mẹ, mà mẹ thì nghe ai hơn, chắc chắn không phải cô rồi! Giờ quyền sinh quyền sát trong tay cậu, không nịnh cậu thì nịnh ai đây? Mà vô cớ làm sao cậu có thể kết luận chị ấy hại cô được cơ chứ?

-“Cậu chẳng suy sét kĩ càng gì cả!”

-“…”

-“Cậu…cậu…cậu ơi…cậu ơi…nhìn em một cái đi…”

-“Mày nói đủ chưa? Đã cho xét nghiệm bát canh hầm đấy, đúng là có hàm lượng thuốc tả trong đó, mày còn bênh, ngu vừa thôi!”

-“Không phải mà, đừng đuổi việc chị ấy….em xin đó…em xin đó…”

Phó Tổng nhìn người trước mặt, cô có cái tật, đã quyết tâm cầu xin cái gì thì năn nỉ ỉ ôi, mè nheo tới khi người khác phát mệt thì thôi. Đấy đấy, chưa nói xong đã chủ động vào xoa vai bóp cổ rồi, thế có đáng ghét không cơ chứ?

Thảo nào khách hàng không từ chối được cái bản mặt này. Mẹ cậu cũng sáng suốt ghê gớm.

-“Uầy, cậu đẹp trai thế? Uầy, sao cậu tự dưng lại có sợi tóc bạc thế? Ai làm cậu suy nghĩ nhiều à, để em nhổ giúp cậu nhé!”

-“Em pha sữa ấm cho cậu uống nha!”

-“Cậu…để em để em…cậu nóng phải không? Em bật điều hòa lên cho cậu vậy!”

-“Cậu ơi cậu mệt chưa ạ…nghỉ tay ăn chút hoa quả nha…”

….

Hôm nay chẳng có hợp đồng nào phải ký kết mà đi theo mọi người, cho nên Trương Ngọc Uyển Nhi cứ thế mà trấn áp ở phòng Phó Tổng, mặt dày như thớt luôn. Hoàng Thế Hiển gặp thời, cứ im ỉm lặng thinh mà hưởng thụ.

Sắp tới giờ tan làm rồi, nhìn sắc mặt cậu không có biến chuyển, ai đó buồn bã quá, phụng phịu, nước mắt rơm rớm ra rồi.

-“Cậu!”

-“Cậu ơi…”

-“Nể tình đi mà, dù sao em cũng là em gái cậu rồi mà…”

Cậu đang ngồi, đóng sầm máy tính một phát, mắt nhìn cô, trợn tròn giống kiểu muốn ăn tươi nuốt sống luôn rồi.

-“Vâng, em gái, em gái tôi giỏi, ngu nhưng lại thích nhiều chuyện. Lo cho bác Hồng, lo cho bác Súng, lo cho anh Sên, lo cho anh Tuấn…lo cho chị Hương…tới cả con Milu già sắp chết cũng lo…”

-“Em…em…”

-“Cái người cần mày lo thì mày không lo đây này…”

Chương trước | Chương sau

↑↑
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương
Cáo Sa Bẫy Cáo

Cáo Sa Bẫy Cáo

Tên truyện: Cáo Sa Bẫy CáoTác giả: SâuThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhCông

23-07-2016 29 chương
Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Tên truyện: Yêu Nhầm Người Gỗ ĐáTác giả: Tiểu LiênThể loại: Truyện TeenTình

26-07-2016 10 chương
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Đôi Cánh

Đôi Cánh

Đôi Cánh là một câu chuyện kể về cuộc đời của cô, những thử thách, những sóng

22-07-2016 50 chương
Bản năng diệu kỳ

Bản năng diệu kỳ

Bố mẹ của tôi gặp nhau tại Úc khi cả hai đang du học. Cả hai đã quyết định kết

25-06-2016
Bản Châng mùa gió lạ

Bản Châng mùa gió lạ

Cả bản Châng mấy ngày hôm nay cứ ồn ào như ong vỡ tổ, cái tin cô Hẩn con gái nhà

24-06-2016
Không chỉ là kỉ niệm

Không chỉ là kỉ niệm

Dù điều gì mang chúng ta đến với nhau không quan trọng, quan trọng là chúng ta nhận ra

25-06-2016
Định kiến

Định kiến

Hãy bắt đầu một ngày mới không định kiến.    *** Tôi xin bắt đầu bài viết

24-06-2016
Con xin lỗi

Con xin lỗi

Đã từ lâu lắm, mẹ luôn mong đợi ngày này... Trong ngôi nhà bé nhỏ này, chỉ có con và

25-06-2016
Ngày nghỉ của đàn ông

Ngày nghỉ của đàn ông

Ngày nghỉ là ngày để nghỉ. Ngày nghỉ là của tất cả mọi người: đàn ông, đàn bà,

01-07-2016

pacman, rainbows, and roller s