Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ

Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ


Tác giả:
Đăng ngày: 27-07-2016
Số chương: 55
5 sao 5 / 5 ( 28 đánh giá )

Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ - Chương 47

↓↓
Gặp Lại

Có một lần Nana tới phòng tập tìm Huan. Đúng lúc thấy cảnh Huan và Gum đang đuổi nhau khắp phòng tập rất vui vẻ. Còn có khán giả cổ vũ nữa! Là mấy đứa còn lại ngồi xem hai bạn chơi Tom và Jerry 4D!

Và… Nana chính là em gái bảo bối của đại thiếu gia Huan!

Sau lần đó Nana rất quý Gum vì cô bé thấy Gum là một người cá tính và luôn hòa đồng! Đặc biệt hơn là dám đối trọi với anh trai cô bé. Ở nhà Nana chỉ sợ mỗi Huan mà thôi!

bạn đang xem “Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Gum nhấn nút nghe:

- Nana.Em gọi chị có gì sao?

Cô bé ở đầu dây bên kia đáp ngay:

- Chị ra ngoài đi!

Gum vội ra ngoài . Đập vào mắt là hình ảnh cô bé Nana đã đứng ngay ở cửa nhà mình. Cô vội vàng chạy tới:

- Sao em lại ở đây?Anh trai em mà biết thì sao? Em một mình tới đây hay có ai đưa đi?Để chị đưa em về nhà!

Thấy bộ dạng hoảng hốt của cô, Nana vội đáp hết tất cả:

- Em ở đây là vì em muốn chị qua nhà em chơi. Anh Huan không biết em tới đây. Em tự đi xe bus đến đấy!Chị thấy em có giỏi không?

- Không được đâu. Bố mẹ em mà biết em tự ý đi mình sẽ lo lắng lắm. Lần sau không đi mình biết chứ!

Cô bé mặt buồn buồn:

- Vâng. Em luôn phải đi cùng mấy tên bảo kê đáng ghét đó em chán lắm rồi. Cứ như áp giải tù binh ấy.Tụi bạn em thì thoải mái, tự do đi đâu thì đi. Em làm gì có tự do chứ!

Gum vỗ vai cô bé an ủi:

- Như thế tốt cho em mà. Ở ngoài xã hội có nhiều kẻ xấu cho nên ba mẹ em muốn tốt cho em thôi. Em phải cảm thấy hạnh phúc! Đợi chị lấy xe đưa em về!

Nana vừa về chưa kịp nói lời nào Huan đã lên tiếng trước:

- Nana ngố! Em đi đâu từ sáng sớm thế hả? Anh bảo em bao lần mà không nghe!

Cô bé Nana tội nghiệp bị anh trai xả 1 trận như thế chỉ muốn khóc. Trước giờ Huan luôn cưng chiều cô em gái bé bỏng không lời trách móc! Anh thương cô em gái mình không thể bằng lời mà nói hết được !

- Bình tĩnh đi! Nana là do em muốn cô bé tới chơi nên gọi đến. Không phải lỗi của Nana đâu – Gum lên tiếng

Nana vội vàng nhìn Gum bằng đôi mắt ngấn nước:

- Anh ơi!Không phải lỗi của chị ấy.Là em chán đám bảo vệ kia nên muốn đi mình. Em đã tới nhà chị Gum một mình.Anh phạt em đi

Huan cúi xuống lau nước mắt cho đứa em gái đang khóc lóc tội nghiệp.Anh thực sự cũng không muốn cô bé bị kiểm soát suốt ngày như thế nhưng vì cô bé còn nhỏ mà kẻ xấu thì nhiều vô cùng. Nếu không có ai đi cùng cô bé thì rất nguy hiểm

Có thể miêu tả cái xã hội này bằng câu: Nhân sâm thì ít mà rễ cây thì nhiều!

- Na ngốc.Nín anh thương. Mau vào nhà đi.Lần sau muốn đi đâu thì bảo anh rõ không?

Nana gật đầu rồi đi cùng quản gia vào trong phòng. Anh thở dài 1 tiếng!

- Em cũng nhìn thấy đấy! Con bé muốn tự do kết giao bạn bè .Nhưng gia đình anh thì không muốn để con bé đi đâu mình !Nếu cứ như vậy nó sẽ sinh bệnh mất

Gum hiểu. Nếu bị giam cầm như thế này thì thật khó chịu. Như nàng công chúa trong truyện cổ tích sống trong tòa lâu đài nguy nga, tráng lệ nhưng cô độc một mình. . .

- Từ giờ em sẽ qua chơi với Nana.Sẽ là bạn của con bé!Như vậy có được không???

Huan chưa từng nghĩ tới điều này. Nghe cô nói vậy anh không thể không đồng tình. Anh chơi với Nana nhưng cô bé lại bắt anh làm Hoàng Hậu rồi còn bắt thay váy cho barbie, chơi mấy trò của con gái làm anh khó chịu không thể chơi cùng nó quá 3 phút. Cô bé muốn có bạn. Mà bạn bè cô bé đều sợ mấy tên bảo vệ luôn đi sau cô bé. Vì thế chẳng ai có thể chơi vui vẻ với Nana . Nếu giờ Gum tới thì có thể Nana sẽ bớt buồn và vui vẻ lên !

- Con bé sẽ rất vui ! Cảm ơn nhóc

Nói xong Huan còn hôn nhẹ lên má Gum. Chứng kiến cảnh này quản gia nhà Huan cũng có chút ngạc nhiên nhưng nhìn Huan quan tâm đến cô thì có thể dễ hiểu anh đang “Fall in love”

Mối tình đơn phương của anh với một người bạn của Tan đã được gỡ bỏ. Có lẽ điều gì đến cũng sẽ đến thôi

* * *

Puny lười biếng cứ được nghỉ là ngủ không biết trời trăng là gì. Mẹ cô từ sớm đã qua tiệm bánh, Puny đoán chắc hôm nay lại bận rộn nên mẹ cô mới bỏ rơi cô ở nhà không miếng gì bỏ bụng thế này. Lục lọi tủ lạnh vì cái dạ dày kêu ầm ĩ , cô khổ sở lấy ra chai nước lạnh uống ừng ực

Cả căn nhà chẳng có lấy thứ đồ gì để ăn, cô đành đi nấu mì vậy. Với cô, mì chính là thứ nhàm chán nhất ở nhà . Ăn xì xụp một lúc, cô lại lăn ra ngủ tới chiều

2h . . .

Cô lăn lộn trên chiếc sofa yêu quý, ngã không đếm được bao nhiều lần mà vẫn chung thủy ngủ tiếp. Chân không sửa được lại vắt vẻo trên thành ghế. Áo thì xộc xệch , váy bị co lên vì cái tướng ngủ có có một không hai kia. Cô bé không để ý vì đằng nào cũng chỉ có cô ở nhà, có ra sao, tệ hại tới đâu có cần quan trọng thế hay không?

Cô bé hắt hơi vài cái, chắc là cảm mạo, thay đổi thời tiết một tẹo là bắt đầu sụt sịt ốm, sức khỏe sao lại yếu như bà ngoại thế này. Cô bé đang tự hỏi là có phải do gen di truyền không? Mơ màng một lúc rồi lại ngủ tiếp

Vẫn ngon lành ngủ trên sofa, cửa không bao giờ nhớ rằng phải khóa cẩn thận. Cứ mở ra là quên khóa làm ai đó nhíu mày khó chịu bước vào. Cái tính bất cẩn chẳng sửa nổi dù đã bị nhắc nhở kịch liệt

Nhìn quanh phòng, ai đó thấy dáng ngủ rất ” câu dẫn” của chủ nhà thì đi gần đến . Nhìn đi nhìn lại đúng là có chút vô ý nhưng tại sao lại thấy đáng yêu thế này

Lông mi cong cong rủ xuống, môi chu ra dễ thương kinh khủng, hơi thở đều đều làm người ta ngẩn ngơ nhìn ngắm không dứt ra được. Không nỡ đánh thức nàng công chúa đang ngủ ngon giấc, Hoàng Tử chỉ biết ngồi bên cạnh vuốt ve tóc của cô, thi thoảng nhéo cái mũi của cô

Ôm chăn đắp cho Puny , Hoàng Tử chợt nghĩ đến câu chuyện cổ tích mà cô thích nhất công chúa ngủ trong rừng. Anh từ từ cúi xuống gần mặt cô, nhìn ngắm thật kĩ và rồi . . . Chưa để câu chuyện trọn vẹn Công chúa đã tỉnh giấc

Mắt chớp chớp nhìn anh. Rồi theo phản xạ từ nhiên đẩy người anh ra , miệng bắt đầu la lên:

- Sao anh vào được đây? Còn định làm chuyện quá đáng lúc người ta ngủ?Nếu không phải em kịp dậy thì anh đã . . .

Anh cười cười nhìn cô giãy nảy lên. Phải ngắm thật kĩ để khi anh rời xa cô sẽ vẫn nhớ kĩ những lúc cô bé giận dỗi

- Đã làm gì?

Puny bị anh hỏi ngược , nhất thời cuống quá chưa kịp trả lời sao nhưng không thể để anh đắc ý thêm nữa :

- Đã làm chuyện quá đáng !

- Ví dụ như?

- Như là . . .

Đầu vẫn đang suy nghĩ miên man, anh đã hôn trộm cô bé một cái, anh có vẻ như rất hứng thú tiếp tục :

- Như thế phải không?

Puny bực bội cầm lấy cái gối ôm ở cạnh mình đánh vào người Hoàng Tử không thương tiếc. Miệng không ngừng kích động:

- Lợi dụng. Em đánh chết anh !

Bị anh giữ chặt tay , gối từ lâu đã buông ra, Puny khổ sở nhìn anh. Nhưng vô ích, anh cứ tiến lại gần, gần hơn nữa, cô chỉ biết tránh bằng cách cúi người xuống, càng như thế, lại càng rơi vào đường cùng. Đến lúc khoảng cách chỉ còn là giây lát thì tiếng chuông cửa cứu người vang lên. Puny như vớ được vàng vội đẩy anh ra trong lúc anh không để ý

- Em đi mở cửa !

Vyl nhìn bộ dạng câu dẫn người ta của cô bé nhất định không đồng ý, anh đẩy cô ngồi xuống trên ghế, hôn lên tóc cô, chiều chuộng!

Puny khó hiểu nhìn anh. Đến mở cửa cũng tranh giành là sao?

Cô tặc lưỡi cho qua rồi toan nằm ngủ tiếp. Ai dè, cô thấy hộp bỏng ngô to đùng ở bàn trước mặt, trong giây lát đã bóc xong xuôi và ngồi ăn ngon lành, còn mở ti vi để thêm sinh động

Mở cửa được một lúc rồi mà người đàn ông trước mặt Vyl vẫn không ngừng lên tiếng. Anh không thể hiểu ông muốn tìm ai khi mà cứ thao thao bất tuyệt :

- Cậu. . là ai . .? Không lẽ họ lại chuyển nhà ?

Anh nghe không hiểu liền hỏi lại:

- Bác muốn tìm ai ?

- Tôi về nhà mình thì có gì mà tìm ai hay không. Tôi phải hỏi cậu mới đúng. Cậu là ai mà lại ở đây? Con gái tôi đâu?

- Con gái?

Thấy Vyl đứng ở cửa từ nãy mà chưa vào, cô bé chạy vù ra chỗ anh , hỏi han tình hình. Rõ ràng là vì anh mua bỏng ngô cho cô nên mới thay đổi thái độ vậy đấy !

- Sao anh lâu thế? Người ta tìm ai vậy? Hắt xì ! – Kèm theo câu hỏi là một mớ hắt hơi liên tục

Cô bé vừa chạy tới vừa nhìn lên người đang đứng trước cửa. Cô tự hỏi mình đang nhìn nhầm hay vì nhớ người bố đó quá hay không mà dạo gần đây cô lại nhìn thấy ông nhiều lần tới vậy!Cô vẫn đứng như trời trồng nhìn ông, không có ý định sẽ mở miệng

- Bảo Uyên !- Tiếng ông cất lên vẫn như những ngày trước đã lâu rồi cô không được nghe

Có lẽ cô phải cảm động tới phát khóc lao vào ông ôm lấy ôm để vì nhớ , vì yêu. Ai mà không yêu cha mẹ mình chứ! Chỉ là trong tình cảnh của cô, muốn yêu mà lại không thể , chỉ cảm thấy hận, hận vô cùng !

Cô không đáp mà chỉ đóng sầm cửa lại

Người đàn ông vội vã lấy tay chặn cửa, không cho cô đóng. Ông vẫn tiếp tục:

- Bảo Uyên !Bố muốn nói chuyện với con !

Cô giữ im cửa vẫn không lên tiếng. Một lúc sau, cô trấn tĩnh lại mới hắng giọng:

- Tôi không có gì để nói hết !Xin về cho

Người đàn ông biết mình đã làm cô tổn thương sâu sắc nhưng ông thực sự nhớ cô, muốn được ngắm đứa con đã lớn tới chừng này. Nếu không phải đến đây thì có lẽ ông cũng không nhận ra cô nếu vô tình gặp ở ngoài!

- Con không muốn nói chuyện với bố cũng phải thôi. Bố về đây muốn lấy vài thứ sổ sách còn lại. Vậy cũng được chứ!

Lần chuyển nhà này cũng cùng ở với ông trong một thời gian nên có vài thứ vẫn còn lưu lại đây. Cô giờ mới nhớ ra thì ra ông về đây là thế. Không phải vì nhớ cô nên về, mà là nhớ đồ đạc của ông !Cô mở lại cửa, nói với vẻ rất khách sáo:

- Ở trên tầng, phòng đầu tiên. Mời tự nhiên

Cô dứt lời, ông vẫn nhìn cô con gái của mình. Từ đầu tới chân, đúng là đã lớn thật rồi. Như chợt nhớ ra điều gì, ông nhìn cô rồi nhìn chàng trai cao ráo, ưu tú bên cạnh. Nhìn cả 2 trong bộ dạng rất dễ hiểu lầm kia, ông kích động lên tiếng :

- Cậu không phải là bạn trai của con bé đấy chứ?Mà sao con lại ở trong bộ dạng thế này. Hai đứa không phải là làm chuyện. . .

Anh mặc áo sơ mi trắng để mở hai cái cúc áo trên cùng ( vì nóng :3)

Puny thì do lăn lộn lúc ngủ nên áo sơ mi trắng của cô bé bị nhăn nhúm và còn xộc xệch nữa, bộ váy đồng phục bị cô kéo lên hơi cao nên trông nó quá ngắn! Bình thường đến trường cô ăn mặc không tệ tới vậy chỉ là ở nhà nên

nghĩ mặc thế nào cũng được. Ai ngờ hôm nay lại gặp anh và cả bố cô nữa…

- Cậu. . . cậu đã làm gì con gái tôi? – Bố của Puny thấy cô con gái như vậy rất bực tức

Chợt nghĩ nó đã ốm như vậy rồi chàng trai kia còn tính làm gì nó nữa. Đã rất lâu rồi mà nó vẫn hay ốm vặt như thế! Thật tội

- Này, ông làm cái gì thế? Anh ấy có làm gì cũng không có liên quan – Puny chặn lại khi bố cô có ý định đánh Vyl đến nơi

- Con còn bênh vực người ngoài. Bảo Uyên, con sao lại để cậu ta dụ dỗ như vậy hả?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Giữa Cơn Gió Lốc

Giữa Cơn Gió Lốc

Duy ngửng lên, buông thõng hai tay và buồn bã quay sang ngó vợ, người vợ nắm lấy tay

22-07-2016 20 chương
Bác Sĩ Bảo Cưới

Bác Sĩ Bảo Cưới

Trích đoạn:Giống như bất cứ lần nào khác trong đời. Anh biết khi có một con người

21-07-2016 15 chương
Học Viện Glamour

Học Viện Glamour

Học Viện Glamour là một truyện teen khá hay các bạn cùng đọc và cho cảm nhận nhé

21-07-2016 18 chương
Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Tên truyện: Nhật Ký Mang Thai Khi 17Tác giả: Võ Anh ThơThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 45 chương
Bộ Tam Siêu Quậy

Bộ Tam Siêu Quậy

Nó) *Kill* Nguyễn Ngọc Đoan Khanh: xinh đẹp, body chuẩn ko cần chỉnh,16t, cao 1m73,nó sở

21-07-2016 19 chương
Guitar màu tím

Guitar màu tím

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Người ta nói,

27-06-2016
Mẹ kế

Mẹ kế

Có lẽ trong tâm thức của mỗi người khi nhắc đến dì ghẻ chắc chắn là một người

23-06-2016
Tiếng đàn núi

Tiếng đàn núi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") "Bấy lâu nay ai

24-06-2016
Tôi và những giấc mơ

Tôi và những giấc mơ

"Tôi là người có thể thâm nhập vào giấc mơ người khác. Và bạn biết đấy, mộng

24-06-2016
Kẻ ngoại đạo

Kẻ ngoại đạo

Em là cô gái theo đạo Kito, hiền lành, khuôn mặt tròn với đôi mắt rất to. Tôi là kẻ

23-06-2016
Nợ nhau lời xin lỗi

Nợ nhau lời xin lỗi

Mối tình đầu đã khiến trái tim cô băng lạnh đi. Cô thấy hận người cô đã yêu say

30-06-2016
Hoa nở đường về

Hoa nở đường về

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Không biết

27-06-2016
Đi ngang đời nhau

Đi ngang đời nhau

Em Ta gặp nhau thế nào anh nhỉ? Em đang phát điên còn anh là một nạn nhân. Nhưng không

23-06-2016

XtGem Forum catalog