Sau một hồi lăn lộn đủ kiểu, Puny vẫn không tài nào chợp mắt được. Có lẽ cô bé bị mất giấc rồi nên khó ngủ lại được. Haizzz
bạn đang xem “Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Vì lời nói của anh mà khó ngủ sao?
Hơ. Anh đừng tưởng bở nhá!
Em có ngủ nổi đâu
Thì em. . . đang cố ngủ lại sau khi tỉnh giấc đó
Có anh nằm cùng em sẽ dễ ngủ hơn
Anh biến thái vừa thôi chứ! Em không nằm ngủ với anh đâu. Không bao giờ!
Chúng ta ngủ chung nhiều rồi mà! Không lẽ kết hôn rồi em cũng bắt anh ngủ dưới sàn?! – Anh ôm cô
Cô thật sự hoảng. Anh sao lại làm thế này trong khi nhà có người lớn chứ! Mẹ anh mà biết thì sẽ nghĩ sai mất!
Anh đừng ép em nữa. Nếu không, em cắn anh đấy
Cắn đi – Anh chỉ chỉ vào cổ mình
Không biết xấu hổ! – Nói xong, cô bé xoay người, kéo chăn, nhắm mắt ngủ mặc kệ anh với cái ước mong được cắn kia!
* * *
Sáng hôm sau, mẹ Vyl tỉnh lại đầu óc vẫn còn choáng váng. Ngày hôm qua bà bị tụi bạn cũ trách móc vì không đi họp lớp nên bị chuốc say! Mà người ép bà uống nhiều nhất là cô bạn thân Lan cũng chính là mẹ Puny. Trong khi đó mẹ Puny chẳng thèm uống lấy cốc rượu nào…
Bà quản gia lên tiếng:
2 đứa này làm gì mà thi nhau uống rượu thế?Mẹ nào con nấy !
Bà Vân xoa xoa đầu cất giọng mệt mỏi:
Thằng Huy dám uống rượu nữa sao?
Bà quan giả lắc đầu:
-Con dâu con uống đấy! Con làm gì mà để cả 2 mẹ con say xỉn hết cả!
Bà Vân vội nhìn sang Ryo:
Anh làm gì để con dâu uống rượu thế ??
Ryo nghẹn ngào đáp:
Hôm qua bà chủ say khướt nên tôi không thể đi đón cô chủ. Chỉ kịp gọi cậu chủ đốn cô ấy không ngờ ở đó cô ấy uống rượu
2 đứa nó đi học chưa?? – Bà Vân lên tiếng
Đã đi từ sớm rồi !
Chiều nay tôi qua bên kia. Cậu chăm sóc Huy cẩn thận
Vâng thưa bà chủ!
* * *
Ở trường
Puny uể oải nằm trong phòng y tế vì cái đầu đau vô cùng. Lin và Gum cứ nghĩ cô bạn mình vì vụ chia tay Tan mà buồn. Ai biết cái cơ sự đêm qua cô vì lòng tốt muốn bảo vệ cô bé tóc bím mà bị lũ trẻ con hành hạ đến thân tàn ma dại! Nhưng kì lạ lắm, cô vừa nhìn cô bé ấy đã thấy có cảm giác rất quen thuộc. Thật sự kì lạ!
Giờ về lên tiếng gọi bằng tiếng chuông dài !
Cô đã đỡ đau đầu nên ngồi dậy đi ra ngoài! Vừa ra khỏi cửa đã thấy Vyl đứng dựa lưng vào tường đợi mình
Cô bé vui vẻ nhảy ra trước mặt anh nở nụ cười dễ thương :
Anh đợi đưa em về hả?Ha ha
Không
Cô bé xịu mặt. Lần nào cũng bị anh làm cho mất hứng . Cô không nở nụ cười dễ thương nữa mà nói như gắt lên :
Thế anh đứng đây đợi gì?
Đợi hỏi tội
Hỏi tội?
Hôm qua làm cái gì mà uống rượu? Báo hại anh phải đưa em về,chăm sóc em, không được ngủ tử tế !
Em . . .có lòng tốt muốn giúp cô bé bị tụi bạn bắt nạt. Vì thế phải uống rượu để tụi nó tha cho con bé!Em tốt bụng thế mà anh không biết
Muốn giúp sao không gọi bố mẹ nó ra !
Thì … cuống quá em không nghĩ được gì. Có phải anh có chút khâm phục khi em uống hết 6 cốc không??? Tuyệt quá mà!
Bị gõ đầu cô mất hết tinh thần nói chuyện với anh
Vậy hôm qua em có nói gì không phải không vậy?? Người ta nói lúc say thường sẽ nói những điều thật lòng. Em sợ đêm qua nói toàn lời chế giễu anh trước mặt mọi người
Nói rằng em thích anh đến ăn không ngon ngủ không yên, ngày đêm thương nhớ. Làm gì , đi đâu cũng đều nhớ. Đặc biệt muốn anh thân thiết với em hơn
Cô bé há hốc miệng kinh ngạc :
Gì chứ! Em nói những điều phi lí thế cơ à!Thì ra rượu là thứ khiến người ta dối lòng như vậy. Haizzz
. . .
* * *
Về nhà, mẹ Vyl đang chuẩn bị hành lí để chiều bay. Thấy cậu con trai về bà vội vàng kêu Ryo gọi Vyl vào trong nhà !
Gì thế?? – Vyl bị Ryo kéo vào trong bực bội hỏi
Bà chủ có chuyện muốn nói – Anh quản lí đáp gọn
Anh vừa ngồi xuống ghế bà Vân liền ngồi xuống cạnh anh nhẹ nhàng lên tiếng:
Mẹ muốn nhắc con về chuyện tiếp quản công ti. Chuyện này mẹ đã nói từ lâu lắm rồi. Đến tận bây giờ con cũng học tới năm 3 . Con có thể học vượt năm ở đây để tốt nghiệp! Thiết nghĩ con nên nhận công việc này. Mẹ biết con không muốn sang bên đó. Nhưng con không thể để công ti cho ba con quản lí mãi được
Anh cũng không ngạc nhiên khi mẹ mình nói vậy. Dù sao lần bị ép sang bên đó, phải chia tay với Hạt Tiêu. Vyl cũng nhất quyết không chịu ở lại bên đó học. Mãi sau đó mẹ Vyl mới cho anh về trường Ko – san
Bao lâu nữa con phải sang đó? – Anh biết không thể tránh
Mẹ Vyl thấy anh đã có chút quan tâm tới việc này bà lên tiếng:
Chỉ cần học đủ học phần là có thể tốt nghiệp rồi, phải không? Thế nên khoảng 6 tháng sau con hãy qua bên đó!
Con sẽ ở đó rất lâu đúng không?
Mẹ phải nói là đúng như vậy. Khi nào công việc ổn hơn khi đó hãy trở về đây. Mẹ sẽ không ép con nữa. Mẹ biết con muốn ở bên cạnh con dâu nhưng… mẹ không thể làm khác. Hãy hiểu cho mẹ
Ryo cũng lên tiếng:
Bà chủ có nên cho cậu Ken thay vị trí của cậu chủ !!
Nghe anh quản lí nói thế bà Vân có vẻ cũng có chút đồng tình. Nhưng việc này không thể dễ dàng tới thế
Ken còn nhỏ. Nó mới lớp 8 anh xem sao có thể tiếp quản công ti. Ít nhất cũng để cho nó học hết lớp 12!
Nói xong bà Vân lên phòng. Anh quản lí và Vyl vẫn còn ở đó. Vyl thực sự lại nhớ cái hồi bị ép sang bên đó, lại nhớ bé Hạt Tiêu bé bỏng không muốn xa anh
Cậu chủ!Cậu đừng lo nghĩ quá.Dù gì cũng phải làm.Tôi nghĩ cô chủ cũng hiểu thôi!
Anh không nói gì. Chỉ là anh sợ cô bé ngốc của anh sẽ rất buồn, sẽ rất nhớ anh!
Một lần nữa… anh lại tàn nhẫn xa rời cô…
* * *
Mấy ngày sau
Vậy mấy đứa cố lên nhé!Anh đi đây
Nói xong anh vẫy tay chào tạm biệt
Anh quay về trường sớm nhé !Tạm biệt – Cả bọn cũng vẫy tay chào lại
Không khí trở nên u buồn khi thiếu vắng anh Hội trưởng.Dù sao cũng là việc sớm muộn phải xảy ra
Cả bọn nhìn nhau trong phòng tập không ai nói gì
Một lúc sau thì thầy Long – người thầy dạy nhảy của Prince bước vào. Nhìn cả bọn đang im ắng lạ thường thầy bất giác thấy hơi là lạ. Bình thường động chút là đập bàn đập ghế gây chiến suốt ngày cơ mà!
Lũ trẻ này thật làm người khác khó hiểu
* * *
Vì được nghỉ khá lâu nên Gum chủ yếu dành thời gian chăm sóc hoa tại nhà
Cô bé đặc biệt thích trồng hoa. Có lẽ sở thích đó là từ mẹ Gum vì mẹ Gum chính là bà chủ tiệm hoa ngay tại nhà.Ngày nào cũng ngập tràn hương thơm của các loài hoa.Cô đang mải mê với những bông hoa mới nở thì điện thoại chợt rung lên
Màn hình hiện dòng chữ : Nana is calling!
Chương trước | Chương sau