Và ngạc nhiên rằng người đó trước đây lạnh lùng, kiêu ngạo là thế mà giờ lại có thể hạ mình xuống vì tình yêu thì thật hiếm thấy. Anh chỉ khẽ cười nhìn bộ dạng “tối như mực tàu” của Vyl
bạn đang xem “Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Anh vẫn chưa về sao?? – Puny ngạc nhiên nhìn Vyl
Tôi tại sao phải về? – Anh ngồi xuống ghế bình thản đáp
Vậy cậu ở đây chăm sóc tôi sao? – Kì Long khó nhọc cười lên một tiếng
Tầm phào
Puny lại tiếp:
Anh không về anh Ryo sẽ lo lắm đấy!
Tôi không thể để cậu ta và cô . . . ở một mình – Anh có chút lưỡng lự
Sau đó là một tràng cười của Kì Long. Nhất thời không kìm lại được anh cứ cười mãi
Yên tâm đi. Tôi thành ra thế này không làm gì được người của cậu đâu
Cậu. . . – Vyl suýt chút thì không kìm được tức giận
Cô bé thiếu chút là thở dài. Hai con người này cứ cãi nhau như trẻ con ấy!
Hai người lại bắt đầu rồi. Ở bệnh viện đừng ồn ào
Quý tử của mẹ sao thế này!! – Mẹ Kì Long chạy ùa vào giường bệnh khi thấy con mình bị băng bó như thế
Nhìn cảnh tượng này chắc hẳn cả trường sẽ ghen tỵ với Kì long không chừng. Cô Hiệu phó hiền từ là một người mẹ cực kì yêu thương con. Bố anh là võ sư luôn nghiêm túc. Kì Long vốn dĩ không cô đơn. Anh chỉ tự làm mình trở nên xấu xa và cô độc!
Bà cứ như thế nên nó mới cứ đi đánh nhau đấy.Huy này,nó mà còn như thế này thì cháu cứ đánh nó cho bác.Cái thằng này không gây chuyện là không chịu được – Bố Kì Long chợt nhìn sang Vyl
Vyl nhìn lướt qua Kì Long cười khểnh. Không, là nụ cười đắc ý! Như là tôi có toàn quyền đánh cậu vậy!
Ông thôi đi. . . Con bị thành thế này còn ca cẩm gì nữa! – Cô Hiệu phó đánh nhẹ vào tay ông chồng
Con đáng bị như vậy mà mẹ. Bố nói đúng. Con không nên như vậy. Chỉ vì như vậy mà con làm hại đến người con yêu quý ! – Anh nhìn sang phía Puny
Ông thấy chưa. Nó luôn yêu quý ông đấy!
Thưa hai bác, anh ấy bị như vậy một phần là vì cứu cháu. Cho nên cho phép cháu ở đây cho đến khi anh ấy khỏe lại ạ – Puny lên tiếng
Mẹ và bố Kì Long quay lại vẻ rất ngạc nhiên. Trước nay có mơ cũng không nghĩ rằng Kì Long quen biết được với người con gái lễ phép và ngoan ngoãn thế này. Chuyên gia đi gây chuyện nên chẳng ai dám dây dưa. Giờ thì con mắt ngạc nhiên ấy cứ nhìn Puny mà không thể tin được
Hai người đừng có nhìn nữa. Để cô ấy ngồi xuống đi – Kì Long phải giải vây cho cô
Ừ. Cháu là. . .
Vâng. Cháu là Bảo Uyên. Một phần là do cháu nên cháu muốn ở đây
Không sao. Cháu quan tâm tới Kì Long nhà bác là bác vui lắm rồi. Mấy đứa ở đây để bác đi mua đồ ăn một lát
Con xin lỗi bố mẹ !Là lỗi của con!Từ nay về sau nhất định con sẽ trở thành người như mong ước của bố !
Bố Kì Long thở phào. Tâm trạng bất an của ông đã vơi dần sau câu nói của Long. Người bố này dã lo lắng và quan tâm Kì Long rất nhiều. Có điều Kì Long cứ mải mê với việc chọc ghẹo người khác mà quên rằng mỗi lần cậu bị đánh,bị thương ông là người đau lòng nhất. Nhìn cậu con trai bị thương tích nằm trên giường bệnh là trong ông vô cùng đau.
Người cha, người mẹ nào cũng thương yêu con mình dù cho con của mình có tốt hay xấu cũng là đứa con yêu quý của gia đình
Người ta cứ phải xảy ra chuyện mới trân trọng những gì trước mắt mình
* * *
Đám nhí nhố sau khi biết chuyện thì chạy ùa vào bệnh viện lũ lượt. Đến mấy cô y tá cũng phải ngạc nhiên khi một ngày mà có tới mấy lượt thăm bệnh.Anh chàng bị thương đó là Idol quốc tế chắc?!
Puny!Cậu có làm sao không? Cậu bị đau ở đâu? Cậu không được có chuyện gì đấy nhé! – Lin và Gum cứ tìm khắp người Puny xem có vết thương nào không
Không sao. Tớ chỉ bị trầy nhẹ thôi. Các cậu khóc gì chứ! – Puny ôm cả hai đứa
Hức hức. Tại bọn tớ không đi cùng cậu nên mới xảy ra chuyện. Từ giờ sẽ không để cậu về mình – Lin vẫn nức nở
Puny dễ thương, tớ rất sợ đấy! Lần đầu tiên Gum này có cảm giác ấy
Được rồi! Tớ rất khỏe còn gì. Đừng khóc nữa mà – Cô bé lau nước mắt cho Lin và cả Gum vốn rất mạnh mẽ
Kì Long chẹp miệng. Khóc lóc cái khỉ gì chứ?! Người bị thương là anh chứ cô bé ấy đâu có hề gì! Mà nếu người bị đánh là cô chắc chắn anh sẽ giết chết cái tên An đó! Chỉ cần cô bé ấy không sao, anh có bị nặng hơn cũng chẳng hề gì
Kì Long, cậu bị vậy là đáng đấy – Tan chẹp miệng
Kì Long khó nhọc lên tiếng:
Tôi lại có cảm giác phòng tập và phòng Hội trưởng hơi bị chướng mắt quá
Gì nữa thế?!!! Cậu ta không phải lại định châm lửa đốt hai cái phòng anh yêu hơn cả mạng sống đó chứ! ==
Cậu ta đùa được như vậy thì chắc bị thương không nặng đâu – Huan lẽ ra nên nhìn Kì Long thì lại nhìn Puny với Vyl
Ý gì đây?
Em không cần ở lại với cậu ta đâu – Huan nói với Puny
Không. Em đâu phải người vô tâm
. . . – Tất cả im lặng nhìn Vyl
Vậy ý cô Vyl là người vô tâm sao?! Cả đám không nói gì nữa sợ là có án mạng ngay, luôn, tức thì!
Anh thực sự, thực sự là hết chịu nổi cô rồi! Sau lần này nhất định để cô ghen vì anh! Khi ấy phải van nài anh ở bên cạnh!
Anh… nghĩ được…làm được !!!
Kì Long, cậu nghỉ đi. Chúng ta về thôi – Zita lên tiếng
Em… không muốn về – Lin đáp
Tớ cũng thế – Gum lại đáp
Hai đứa cứ ôm tay Puny không chịu đi. Cứ như là sợ rời cô một tẹo thôi là sẽ xảy ra chuyện. Thế nên tất cả lại ở thêm một lúc lâu!!!
Puny phải dỗ mãi Lin và Gum mới chịu đi về!
Kì Long cảm thấy mình bây giờ còn thảm hơn lúc trước. Muốn yên tĩnh nằm đây mà cuối cùng cái đám ấy làm cho inh hết cả đầu. Cuối cùng cũng được yên giấc ngủ
* * *
7 pm
May mà Puny đã nhờ Lin nói với mẹ là cô phải ở đây! Mẹ cô chỉ cần nghe thấy hai từ con rể là chẳng cần nói thêm lập tức đồng ý! Thật là hết nói nổi!
Kì Long , anh có muốn ăn gì không? – Puny lên tiếng
Bố mẹ của Kì Long về nhà lấy đồ nên chỉ còn có Puny và Vyl ở đây. Tay của Kì Long bị thương không tự ăn được nên Puny đành phải “chăm sóc tận tình”
Em sẽ đút cho tôi ăn? – Vẻ mặt rất hào hứng
Đương nhiên rồi
Vừa cầm bát canh gà lên định đút cho Kì Long thì Vyl lên tiếng:
Tôi cũng muốn ăn
Anh thực ra không thích canh gà. Nhưng nếu cô đút cho anh như thế anh có ăn cả nghìn bát cũng được ==
( hai anh yêu ngta mù quáng rồi x)
Tay anh cũng bị thương?
Không
Thế anh tự anh đi – Cô bé đáp phũ phàng
Kì Long khẽ cười. Cái tên ấy từ bao giờ lại nổi cơn ghen dữ dội thế nhỉ? Khi trước còn tưởng cậu ta vô cảm chứ! Thì ra khi yêu con người ta thay đổi nhiều tới vậy
Không để Puny làm cái việc chăm sóc ấy, Vyl nhào tới nở nụ cười không chút thiện cảm
Để tôi!
Thế rồi, người đút canh gà cho Kì Long lại là Vyl!
Cậu chủ suốt bao năm qua chưa từng biết tới cái gì gọi là chăm sóc thì bây giờ lại đang làm cái việc khó có thể chấp nhận. Puny chỉ ngồi đó ăn bánh và cười trong bụng
Cánh cửa phòng bệnh bật tung ra
Lại gì nữa đây? Hôm nay bệnh nhân Kì Long chào đón quá nhiều người thăm rồi đấy! Lần này cô y tá đã thực sự muốn vào xem lại khuôn mặt của Idol quốc tế kia! Nhân tiện hỏi xem còn có ai hạ cố đến thăm nữa không để còn nằm ngủ một giấc!
Cậu chủ ! – Tiếng anh quản lí hớt hải
Cậu. . . đang làm cái gì thế? – Ryo suýt thì rớt luôn cả hàm xuống đất
Anh không thấy sao. . .chăm sóc bệnh nhân – Vyl đáp
Kì Long ho một đợt. Rõ là Vyl làm anh sặc canh gà nãy giờ! Cậu ta chỉ muốn trả thù riêng thôi. Tốt nhất Ryo nên đem cậu ta về nhà ngay đi. Chịu hết nổi rồi. Cậu ta đang hành hạ anh chứ chăm sóc cái khỉ gì đâu!
Cậu bị bệnh rồi?? Đây mà là cậu sao?? – Ryo tiếp tục truy vấn
Anh về đi. Tôi sẽ ở đây
Không được. . .tôi sẽ bị …. – Anh quản lí lại nghĩ đến vụ lương @@
Anh Ryo, anh đưa anh ấy về đi. Ở đây có tôi là được rồi – Puny đáp
Cô biết là anh cần về nhà mà. Vốn dĩ chuyện này không liên quan tới anh mà bắt anh phải ở đây thì thật quá đáng. Cô chỉ nghĩ cho anh thôi!
Hai người??? Không được – Vyl đáp nhìn Puny với Kì Long
Trong đầu anh tưởng tượng ra không biết bao nhiêu cảnh tình cảm của hai người họ khi anh đi về! Không được. Anh sẽ ở đây!
Vậy vậy thì. . . cậu cứ ở đây đi. Tôi về một mình được rồi – Anh quản lí biết ý nên thôi không dài dòng nữa. Tính của Vyl chắc chắn có nằm đây ăn vạ cũng không ích gì
Hơn nữa, cậu chủ của anh rõ ràng là đang ghen ngầm trong lòng! Lâu nay chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày này. Giờ nhìn Vyl như thế Ryo có cảm giác cậu dường như chỉ tỏ ra lạnh lùng nhưng thực chất cậu rất ấm áp!
Chương trước | Chương sau