Kì Long Tốt Bụng
Mặt cậu bị sao vậy Vyl ?? – Tiếng anh quản lí vọng ra từ trong khi nhìn thấy Vyl trong bộ dạng thương tích bước vào nhà
Không sao – Vyl gạt tay Ryo trước khi anh quản lí chạm vào mặt mình
Cậu lại lặp lại chiến tích năm trước đấy à?!! Còn chưa thấm sao??
bạn đang xem “Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Đã nói là đừng nhắc rồi
Đợi tôi vào lấy đồ sát trùng cho cậu
Khỏi .Cứ để vậy đi
Khuôn mặt đẹp trai của cháu bà sao lại để thế được – Bà quản gia lên tiếng
Thấy anh bị vậy bà cũng rất đau lòng. Thực ra thuốc của anh chỉ có cô bé mà thôi. Mọi thứ khác chẳng có tác dụng gì hết nhưng cái hôn của cô làm anh hết hẳn đau .Cảm giác như những vết thương này đã khỏi sau lúc đó rồi!
Xem ra cậu chỉ muốn cô chủ đụng vào thôi !!!
Vyl cười :
Anh nên biết điều ấy
Thế thì kệ cậu. Tôi đi làm việc – Ryo ” dỗi” (@@~~)
Ken thế nào rồi?!
Thằng bé ngày nào cũng đòi về mà ông bà chủ có nghe đâu!! Cậu và Ken cũng lâu lắm rồi không gặp nhau. Chắc thằng bé muốn về đây lắm!!
Anh để bà nói chuyện với tụi nó. Ai lại không cho nó về nhà!! Ở bên đó suốt rồi còn gì!! – Bà quản gia nói xong liền vào trong bấm điện thoại
Ít ai biết Vyl có một cậu em trai học lớp 8 sống ở bên Nhật. Cậu bé rất thông minh và láu lỉnh nên được bạn bè bên đó rất yêu quý. Tính cách 2 anh em hoàn toàn là trái ngược. Một đằng lạnh lùng, một đằng hòa nhã . . .Nhưng có điểm chung là cùng đẹp trai như nhau.
Ken có về nhà được vài lần nhưng hầu như là đều chỉ ở có 1-2 ngày là phải đi về bên đó học. Cuộc sống của cậu bé này vất vả và khổ sở hơn anh mình gấp mấy lần. Dù thế từ nhỏ Ken đã thích sau này trở thành một nhà kinh doanh giỏi như bố của mình! Cậu bé rất ham học và đặc biệt muốn tiếp quản công ti ngay từ khi còn bé xíu. Chỉ tiếc là cậu bé còn quá nhỏ để làm việc ấy!
* * *
Mẹ Puny rất hào hứng khi thấy cô bạn mới của Puny – Gum
Gum cũng bất ngờ khi thấy mẹ của Puny lại trẻ và teen như thế! Cùng tài nấu ăn tuyệt cú mèo thật khiến Gum thích thú và ghen tị . Mặc dù nhà chỉ có 2 người nhưng lại vô cùng ấm cúng
Thế nào Gum?!! Cậu thấy khu phố này thanh tĩnh chứ? – Lin nhấp 1 ngụm trà lên tiếng
Gum giơ ngón cái tỏ ý hào hứng và thích thú khi đang ngồi trên ghế sofa ăn bánh
Mấy đứa ăn ngon miệng không?
Có ạ – Lin và Gum đồng thanh
Ăn bánh và uống trà hợp với thời tiết này đấy mẹ – Lin cười
Sao cậu cứ xưng hô thế hả? – Puny lên tiếng
Mẹ cậu nhận tớ là con từ lâu lắm rồi chứ bộ!!
Thế bác nhận cháu làm con nuôi nữa nhé – Gum cũng đồng tình theo Lin
Mẹ Puny rất dễ thương, đáp ngay:
Ừ được. Giờ mẹ phải ra xem tiệm bánh làm việc thế nào các con ở lại chơi rồi về nhé!! Quên nữa, mai nhớ kêu con rể đẹp trai của mẹ tới!
Sao??? – Sau khi chào hỏi mẹ Puny xong cả Lin và Gum đều quay sang nhìn cô bạn mình
Các cậu bình tĩnh đi !! Chỉ là . . .
Anh ấy tới nhà cậu rồi sao? Cậu lần trước còn ở nhà anh ấy! Đừng nói là sắp kết hôn rồi nhé!
Puny gõ vào đầu Lin để xua đi cái tư tưởng quái gở đấy! Ở cạnh Zita cô có nảy ra mấy cái ý nghĩ quái đản này không nhỉ?!
Vớ vẩn nào. Hoàn toàn là do hiểu lầm nên mới thế
Gum thắc mắc:
Tên đó thực sự tới đây với tư cách là con rể của mẹ cậu sao??
Puny gật đầu
Cậu làm tớ ghen tị đấy – Lin lên tiếng
Không như cậu nghĩ đâu
Lin như chợt nhớ ra điều gì cười cười nói:
Cậu có biết chuyện Gum và Huan đang quen nhau không Puny!!!
Gum đánh vào tay Lin phản biện:
Cậu khùng à!! Tên đó sao tớ quen nổi
Rõ ràng hôm trước tớ nhìn thấy Huan cõng cậu mà
Òa – Puny thốt lên
Thực ra hôm đó là tớ không cẩn thận bị trượt chân. Lúc đó có mỗi anh ta ở đấy nên mới như thế
Dù sao cũng là có ý rồi
Gum cúi đầu không nói nữa. Trước giờ cô bé có biết tới tình yêu đâu!! Từ bé luôn bị tụi con trai chọc vì mái tóc Tomboy này! Chúng nó như thế thì lấy đâu ra người thích cô. Mà thực ra cô cũng không cần ai yêu hết!
Trong nhà ai cũng coi cô như con trai vì nhà toàn chị em gái nên nhiệm vụ của em út là phải đảm đương trách nhiệm như một người con trai. Cũng không ai cảm nhận được vẻ đẹp của một người con gái khi để kiểu tóc này!!!
Gum lờ mờ trong tiềm thức nhận thấy mình đang có chút rung động!! Có chăng giờ đây cô cũng dần cảm nhận được nhịp đập của con tim mình . . .
* * *
Mới sáng sớm vừa tới được lớp Puny giật nảy mình khi bất chợt quay ra nhìn cửa sổ.Kì Long giơ tay chào cô bé rất “ thân thiện” . Cô cười khổ từ từ đi ra thầm cầu trời khấn phật cho thân mình. . .
Sao mặt em lại nhăn nhó khi gặp tôi vậy??? – Kì Long lên tiếng
Cô bé ngẩng đầu lên nhìn anh nói :
Đâu có
Lạnh nhạt vậy sao?
Nếu tôi gặp em trước cậu ta liệu em có thích tôi?
Cô không nói gì. Hoàn toàn là không muốn vì mình mà người khác tổn thương. Có đáng để như vậy không?!
Xin anh đừng nói mấy lời đó nữa
Tôi rất thích em
Anh đừng thích tôi. Tôi không có gì đáng để anh phải như vậy!!
Cô bước vội đi. Nhưng vẫn kịp nói:
Về chuyện hôm qua! Tôi thay anh ấy xin lỗi anh. Lần sau anh đừng hành xử vậy nữa!
Mấy cái vết thương đó có là gì so với trái tim đang rỉ máu của tôi !!!! – Kì Long đi lướt qua người cô
Puny cảm thấy mình thật ác. Nhưng mình cũng đâu có lỗi. Tại sao lại phải khổ sở như vậy. Với người mình không thích cũng thấy khó thở và nghẹn ngào. Vì tự trách bản thân,thấy người ta vì mình mà khổ trong khi mình cứ là người ta đau…
( Cái cảm giác người ta thích mình nhưng mình lại chẳng làm gì đc cho ng ta chỉ biết phũ thôi, tệ thật (( )
Gấu heo mà lại đi học sớm vậy sao?? – Vyl từ đâu cất tiếng
Lại là mỉa mai và châm chọc. Một phong cách rất Vyl ==. Không nghe thấy câu nào đó châm chọc của anh thì hôm đó thực sự là rất lạ
Ai như anh!!!
Dám nói vậy với tôi sao?
Cô bé gật đầu theo tự nhiên nhưng rồi lắc đầu theo lí trí
Anh cười:
Vô hiệu
Không được. Ở nơi thế này mà anh lại…
Xem ra anh ta giận lên là lại giở trò biến thái! Puny cố gắng đẩy người Vyl ra trước khi bản tin mới nhất của trường có hình ảnh của cô bé và anh với tiêu đề không hay ho gì đại loại như:
Một cô nữ sinh ngang nhiên “cưỡng” ôm Hoàng tử Vyl trước của lớp ==
Và chuyện liên quan tới Prince thì ai cũng biết : Dù đúng dù sai Prince vẫn là nhất ! Người bị lên án là cô bé chứ anh đâu có hề gì! Có khi còn được thương vì bị cô dụ dỗ cũng nên. Trong khi ai mới là người dụ dỗ ai ?!!!
Thì sao?? – Vyl đáp
Anh . . .không được. Ở đây . . . – Cô bé kiên quyết
Nói hết câu đi ! – Khuôn mặt Vyl không nén nổi ánh cười
Em chào thầy !! – Puny giả bộ lên tiếng
Nhân lúc Vyl không để ý cô đẩy anh ra cố gắng đi thật nhanh . . .
Này!! – Anh gọi cô sau khi nhận ra mình bị lừa
Cô vẫn đi. Ở trường học mà Vyl cũng như vậy được. Cô nên tránh gặp anh ở trường thì hơn. . .
Con bé ngốc !- Vyl lẩm bẩm một mình >”<
Ở gần đó, Hoa Phương chứng kiến cảnh hai người thân thiết với nhau trong lòng không thể bình yên. Nhưng liệu
Nổi cáu thì Vyl có để ý đến cô?
Than trách thì Vyl sẽ nghe sao?
Chương trước | Chương sau