XtGem Forum catalog
Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ

Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ


Tác giả:
Đăng ngày: 27-07-2016
Số chương: 55
5 sao 5 / 5 ( 41 đánh giá )

Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ - Chương 05

↓↓
Cô chủ ! Cô để cậu Vyl đưa đi- Anh quản lí vừa nói vừa huých tay Vyl

bạn đang xem “Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Puny quay sang nhìn vẻ mặt của Vyl chả có gì là định đưa cô đi cả.Hơn thế còn tỏ ra là bị ép buộc vậy. Cô bé định từ chối thì anh đột nhiên đứng dậy rồi kéo tay cô ra ngoài. Trong thoáng chốc cô còn tưởng anh tự nhiên thay đổi bản tính muốn đưa cô đi. Nhưng cái kiểu “ lôi xềnh xệch” người ta với cái vẻ độc đoán kia thì chắc chắn là không phải. Không nên mơ tưởng, không nên huyễn hoặc với kẻ này chứ!!!!

Anh làm gì thế ?? – Puny giằng cánh tay nhỏ bé,yếu ớt của mình khỏi cái nắm chặt kia

Cô định ở đây ??? – Anh tra hỏi Puny

Đành rằng phải vờ làm bạn gái tên đáng ghét đã đành lại còn phải đi nài nỉ anh cho cô được cái đặc ân đó!! Quá ư là vô lí nhưng giờ cô bé đang phải thực hiện sự vô lí đó chỉ vì bản tính thích lo chuyện người khác của mình . Hơn thế, còn vì ông nội anh. Chuyện này có thể giải thích rõ ràng với bố mẹ anh nhưng với một người như ông nội anh cô không có đủ can đảm gây sốc cho ông. Nếu như thế chẳng phải là quá độc ác rồi sao??

Là . . . tại mọi người đều hiểu nhầm. Coi như để họ vui tôi và anh cùng giả vờ chút. . .

Tôi không muốn – Anh chắc nịch

Anh còn không muốn?? Tôi mới là người chịu thiệt đấy !!!

Cô??? Chịu thiệt??? – Anh nhắc lại kiểu khó tin

Không vậy thì gì !!! Tôi giúp anh để nhà anh yên tâm. Tôi giúp anh vô điều kiện như thế thử hỏi có ai tử tế và tốt bụng hơn thế nữa??? Ở cùng với anh có biết tôi bực bội, khó chịu , bức bách tới đâu không??? Thế mà vẫn chịu đựng, giúp đỡ anh. Không 1 câu cảm ơn còn khinh thường nữa !!!

Thôi được. Nhưng cho cô biết , tôi chỉ vì ông nội. Ngoài ra, không vì bất kì ai !! Coi như tôi chịu thiệt để chấp nhận một đứa ngốc như cô đi

Gì mà chịu thiệt chứ??? Rõ ràng cô là người thiệt thòi, anh còn dám mặt dày nói ra từ đó. Anh ta nghĩ cô như bao người khác : ái mộ, tung hô, ao ước có được anh sao?? Đã nhầm tuyệt đối rồi. Cô mà cần, mà thèm, mà khao khát anh ư?? Cô sẵn sàng cãi lộn thậm chí tặng anh một cái nhìn khinh thường lắm chứ!!! Đâu cần giữ ý với con người như vậy. Cô kết thúc cuộc nói chuyện vì thực sự nói chuyện với anh rất rất mất hứng . . . nhiều lúc còn đuối lí . . .

Anh cuối cùng sau câu nói “ chịu thiệt” kia thì quyết định đưa cô về nhà. Trèo được lên xe. Cô bé đội mũ bảo hiểm. Trước khi đi cô có dặn Vyl :

Anh đừng đi nhanh ! Tôi sợ lắm

Vừa dứt câu Vyl phóng vù đi Puny chỉ biết la hét. Anh rõ ràng là hành hạ người quá đáng. Lần trước không biết thì coi như cô xui xẻo. Lần này cô còn nói tử tế trước đó là sợ rồi mà người ta vẫn phóng nhanh như thế không phải hành hạ thì là gì!!! Không phải ưa tốc độ mà chính là cố ý hành người khác . . . Hoàng Tử hắc ám . . . hắc ám . . .vô cùng hắc ám . . .

Đến nơi. Như lần trước Puny lại trong tình trạng thê thảm hết mức còn Vyl thì lại gặp lại cái tiếng aaaa của cô bé phiền phức này.

Này ! Cô thừa calo đấy à??

Anh phóng nhanh vậy ai mà không sợ ! Hành người quá đáng mà

Tôi còn chưa tính chuyện cô thừa lúc ôm tôi đâu

Tôi . . . tôi . . . chỉ là tại anh đi nhanh đấy chứ !!! Tôi đâu muốn như vậy !!!

Cô bé lắp bắp đáp. Ai mà thèm ôm cái kẻ như anh. Tình thế dồn ép thôi mà. Cô cũng chỉ là quán tính và phản xạ thôi !!!

Được thôi. Nhưng đừng thấy tôi quá dễ dãi mà thích tôi !!!

Anh thật dễ dàng nói ra 2 từ: Được thôi. Cứ như mọi chuyện đơn giản lắm vậy. Cô có chết cũng không nghĩ rằng thích được người thế kia. Tự tưởng tượng. Cô mà thèm ư?? Có thể lúc đầu hơi rung động vì vẻ ngoài ưu tú kia nhưng ngay khi tiếp xúc với anh thì mới biết rõ bản chất con người. Làm sao cô sống chung được với anh đây !!!!

Tôi thà ế chứ không thèm thích anh !!

Nói rồi, cô đi vào nhà. Rồi như cảm giác ngờ ngợ. Lỡ như có thích anh thật, chẳng lẽ cô lại chịu cảnh ế sao?? Mà mặc kệ, cô không đến nỗi nào, dù có ngốc 1 chút, lùn 1 chút, cứng đầu 1 chút nhưng kể cả là vậy đâu đến độ không ai thèm. An tâm hơn, cô trở lại vẻ vô tư, hồn nhiên. . .

Miễn cưỡng đi theo Puny vào nhà. Cô bé cũng hơi ngượng khi cho 1 người con trai vào phòng mình. Nhưng nhiều đồ cô cần đến nên không thể 1 mình dọn được. Và sau đó, Vyl biết vì sao cô bé có nhiều đồ thế rồi. Thì ra là cô bé đó định đem theo cả đám gấu già , gấu trẻ này đi theo nữa. Thật không hiểu nổi

A-A-Anh nhìn gì thế ? – Puny đang dọn quần áo thấy anh cứ đứng thừ người ra

Cô là học sinh lớp mấy? – Vyl hỏi cô bé khi đang giơ con gấu bự bự lên ngắm nghía

À mấy con gấu đó. Tôi ngủ ôm cho đỡ sợ – Puny giằng lấy con gấu Vyl đang cầm

Anh có hơi ngạc nhiên vì cô lại giữ đồ như thế nhưng rồi kiểu : Người lớn không chấp trẻ con . Anh để cho cô cầm lại đồ quý giá !!!

Bỗng chốc từ đâu một chú mèo nhỏ đi ra dụi vào chân anh. Không chỉ có gấu bông chất đống như viện bảo tàng nhồi bông mà còn có cả thú cưng thế này. Xem ra cô không hề cô đơn chút nào !!! Căn phòng cũng ấm cúng đấy chứ. Anh ôm lấy chú mèo đang quấn lấy chân mình lên ngắm nghía. Đúng là rất dễ thương – dễ thương y như chủ nó vậy !!! Anh thích thú vuốt ve chú mèo trên tay .

Là mèo của tôi đó. Anh đừng hành hạ thú cưng của tôi !!!!

Anh đặt chú mèo cưng của cô xuống đất. Anh còn chưa gây tổn hại gì cho nó mà cô đã lo như vậy. Có lẽ với cô chú mèo đó thực sự rất quan trọng

Chính là món quà sinh nhật bố cô dành tặng cô nhưng đó là mẹ của chú mèo này. Khi vừa mới sinh ra nó thì mẹ nó đã chết vì bị bệnh. Cô rất thương nó vì dường như cảm giác người thân rời bỏ mình quả là rất đáng sợ, rất đau đớn !!!

Công việc dọn những thứ cần thiết đã xong. Anh quản lí để đồ lên xe và 3 người trở về nhà Vyl.

Cô chủ ! Bà đã dọn xong phòng cho cháu rồi – Bà quản gia hiền từ

Cảm ơn bà ! Có gì bà cứ để cháu tự làm ! Đừng gọi cháu là cô chủ gì hết ! Được không bà ???

Thôi được ! Tùy cháu vậy

Cô bé chào bà quản gia và đang mỉm cười bước vào trong thì bất ngờ nhận ra người bên cạnh cũng đang bước vào như mình thì nụ cười dần tắt ngúm và thay bằng vẻ khó hiểu :

Sao anh lại vào đây ?? – Puny thấy lạ khi Vyl cũng vào trong

Ngày hôm nay, cô hình như hỏi câu này lần 2 rồi thì phải???

Phòng của tôi – Vyl thản nhiên đáp lại

Vâng!! Và cứ bước chân tới nhà anh là cái gì cũng của anh !!!

C-C-Cái G-G-Gì ??? – Puny quay sang nhìn Vyl nhưng đáp lại cô bé chỉ là cái nhún vai thản nhiên. Anh đi vào trong để cô bé ở ngoài với nỗi lo lắng và sự khó hiểu

Phòng trống ở đây đều là phòng của người làm. Chỉ có phòng cậu chủ là cô có thể ở được thôi – Anh quản lí giải thích

Nhưng mà . . . chúng tôi . . . – Puny ấp úng chỉ vào mình và Vyl cứ loạn lên

Cô chủ yên tâm trong phòng có phòng nữa mà . Lần trước tôi có ở cùng cậu Vyl nhưng giờ thì chuyển phòng đồ đạc vẫn cứ để đó – Anh quản lí chấn an tinh thần cô

Vào lúc này chẳng còn lựa chọn nào khác Puny đành chấp nhận. Cô bé dọn đồ vào trong và nằm vật ra chiếc giường dành cho cô. Cô bé chợt nhớ ra chú mèo bự BuBu của mình. Vừa nãy còn chạy nhảy ở gần đây mà thoáng chút đã mất hút là sao???

Cô sợ Bubu lạ nhà sẽ đi lạc mất. Đối với cô, Bubu rất quan trọng. Nó đã gắn bó với cô bao lâu nay, mẹ nó vừa sinh nó ra thì đã ra đi. Vì thế, cô cảm thấy Bubu rất tội nghiệp. Cả cô và nó đều không có một gia đình trọn vẹn !!!

Này ! Anh có biết Bubu của tôi đâu không? – Puny quay sang hỏi Vyl khi anh đang nằm ngủ

Nghe tiếng cô bé anh mở mắt đáp chính xác hơn là hỏi lại:

-Bubu ???

Là chú mèo anh vừa ôm khi nãy !!!

Anh đáp lại :

Tôi đâu phải người giám hộ của nó !!! ~_~

Không phải người giám hộ nên không cần có trách nhiệm quản lí chú mèo của cô. Câu nói của anh rất đúng nhưng Puny vẫn nhìn anh với con mắt hình viên đạn.Người gì mà “ tử tế” và “ lịch sự” thế không biết. Rõ ràng vừa nãy còn yêu chiều, tỏ ra thích thú với Bubu mà giờ vô tâm thế đấy!!! Không lẽ cuộc đời tươi sáng của cô lại phải gắn với tên Hoàng Tủ hắc ám này sao??? Trái ngược với những gì trong mơ của cô quá rồi !!!

Puny không thể tìm thấy BuBu , cô bé xuống nhà đi dạo vòng quanh. Ở đây thật tuyệt vời. Từ không khí thoáng đãng cho tới khung cảnh yên bình. . 1 căn biệt thự tuyệt vời. . Ở cùng nhà với 1 Hoàng Tử Mà sao cô bé lại thấy kì lạ và u ám vậy nhỉ???

Nếu là khi trước Hoàng Tử ở trong 1 tòa lâu đài tuyệt mĩ, cưỡi trên 1 con bạch mã đẹp tuyệt, tính cách thì hiền hòa và tốt bụng . . Giờ đây, cô bé không còn cái định nghĩa tươi đẹp về Hoàng Tử vốn hằn sâu trong tâm hồn thế nữa. . Mọi thứ đã dần lụi tàn đi từ khi gặp anh – chàng Hoàng Tử thời hiện đại với 1 căn biệt thự tuyệt mĩ, đi trên 1 chiếc mô tô phân khối lớn tốc độ thì miễn bàn, tính cách khó ưa và hắc ám . .

Đến tối, bữa ăn được dọn lên. Thật lạ, mọi ngày Vyl rất ít khi ăn ở dưới này.Nhưng hôm nay anh đang ngồi ở đây cùng với mọi người. Hơn ai hết, bố mẹ Vyl là người vui nhất. Bữa ăn có đầy đủ cả gia đình khiến cả Vyl và Puny đều có chút hứng khởi. Đây chẳng phải là bữa cơm cả 2 đều mong 1 ngày được 1 lần sao? Hạnh phúc đôi khi thật giản đơn. Chỉ 1 bữa cơm có đầy đủ cả gia đình quây quần bên nhau. Vậy thôi

Sau bữa ăn, mặc cho bà quản gia không cho phép Puny vẫn cứ cố chấp nhận công việc dọn dẹp. Dù gì cô bé cũng không phải cô chủ gì hết không thể để mọi người dọn được. Cô bé nằng nặc đòi làm bà quản gia hết cách đành để cô bé dọn dẹp. 1 cô bé hiểu chuyện và ngoan ngoãn.Bà quản gia thầm nghĩ và trong lòng đã có một cảm giác yên tâm hơn . . .

Đây chính là cô bé bà muốn là cháu dâu của bà bấy lâu nay – Bà quản gia đến chỗ Vyl vỗ vai cậu

Bạn gái cậu Vyl mà lại – Anh quản lí lên tiếng

Bố mẹ cậu nhìn nhau gật đầu đồng ý. Cô con dâu này 2 ông bà cũng rất quý mến từ lần gặp đầu tiên. Hơn nữa lại là con của cô bạn thân không có lí do gì để phản đối. Vyl tuy không thể hiện ra ngoài nhưng trong lòng anh có 1 cảm xúc vui lạ thường. Mong sao cô bé ở lại lâu hơn chút nữa. Căn nhà này đã lâu rồi không có tiếng cười. Cô bé dọn dẹp xong xuôi bà quản gia kéo cô bé tới ngồi cạnh Vyl. Cả nhà ngồi trên ghế sofa xem phim và tiếng cười của cô bé như làm mọi người xích lại gần nhau hơn. Thấy mình hơi lố khi cười oang oang như vậy. Puny nhìn xung quanh mọi người vẫn đang xem mà không phản ứng gì cả. Cô bé ngồi im ngưng cười

Ha ha ha ha – Tiếng cười của anh quản lí

Ryo! Sao thế ? – Bà quản gia hỏi anh

Phim hài sao mọi người lại không cười nữa ? Cô chủ cũng đang cười mà

Sau câu nói của anh Puny cũng cười tiếp. Phim hài thì phải cười chứ nhi? Cô bé không e ngại nữa. Như lúc cô đi xem phim cùng bố mẹ bộ phim đó cũng có cảnh hài hước và cả 3 người đều cười rất vui. Thứ hạnh phúc này lần thứ 2 cô bé lại có lại . Thật hạnh phúc. Mọi người cũng bắt đầu cười cùng nhau. Ước gì lúc nào cũng vui thế này.

Bố mẹ của Vyl dặn dò anh quản lí và bà quản gia rồi lên phòng ngủ trước. Và 2 người cũng lên ngủ sớm để mai đi học

Chúc 2 cô cậu ngủ ngon – 2 người họ đồng thanh

Bà và anh cũng ngủ ngon nhé! Cháu lên trước đây ! Mai còn đi học – Puny ngáp ngủ nói

Vyl đã lên trước cô bé rồi. Puny đi sau cứ gật gà gật gù mắt díp hết lại. Vyl thấy bộ dạng đó anh chẹp miêng nhận định sự ham ăn, ham ngủ của cô bé. Lên đến nơi Puny không cần suy nghĩ nằm xuống và ngủ luôn. Cô bé thật dễ ngủ . Anh thấy Bubu đang đang nằm ngủ ở dưới sàn nhà thì không để nó yên, lại nhấc Bubu lên vuốt ve bộ lông mượt kia. Bubu không hiểu sao lại cũng thích quấn lấy anh, quên mất cô chủ của nó. Vì ngày thường Bubu vẫn hay ngủ cùng Puny. Hôm nay vừa chuyển địa điểm mà cô nàng đã thích thú với người ta là thế nào đây???

Chính Vyl cũng không hiểu sao lại thích chú mèo này đến vậy. Bubu cũng thích chí dụi dụi vào người anh. Cả 2 hình như đều quý nhau thì phải. Puny cũng không ngờ Bubu của mình sau đó lại có thể có mới, nới cũ như thế!!! Nhưng hiện tại thì cô vẫn đang chìm vào giấc ngủ mà không biết gì. . . Ngày hôm nay, cô đã chính thức trở thành bạn gái giả của Hoàng Tử hắc ám.

Kì lạ thật, cô vốn dĩ không phải người dễ dàng chấp nhận điều cô ghét nhưng hôm nay lại có thể đề nghị anh ta cùng diễn kịch. Có lẽ vì cô không muốn nhìn thấy người lớn đau lòng vì con mình. Bố mẹ anh đã rất vất vả với công việc chồng chất nhưng anh không thông cảm. . . Puny đã từng có 1 thời gian xa bố vì công việc quá bận rộn của ông. Cô khác anh ở chỗ là hiểu hoàn cảnh của bố mình. Mỗi lần tới công ti thăm bố, cô lại thấy ông ngập trong đống công việc ở trong một căn phòng kín chứa toàn tài liệu quan trọng. Giờ đây, khi ông rời xa mẹ con cô, cô lại sợ cái cảm giác gia đình không trọn vẹn ấy.

Nếu có thể cứu vãn được mối quan hệ của Vyl và bố mẹ anh, cô sẵn sàng giúp đỡ nhiệt tình. Nhìn gia đình người khác hạnh phúc trong lòng Puny cũng dâng lên một thứ cảm xúc diệu kì – tình yêu gia đình . . . Tuy tỏ ra hậm hực nhưng cô thực lòng mong Vyl sẽ có thể đón nhận và hiểu được bố mẹ anh. . . Điều cô làm hiện tại cũng chỉ vì mục đích đó. Cho dù là đóng giả cũng nên tạo nên một thứ thành tích nào đó. Ở đây, cô chính là đang giúp đỡ và gắn kết mọi người trong gia đình anh !!!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chuyện Tình Hoàng Gia

Chuyện Tình Hoàng Gia

Tên truyện: Chuyện Tình Hoàng GiaTác giả: Du HuyễnThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 6 chương
Thử Yêu Côn Đồ

Thử Yêu Côn Đồ

Tên truyện: Thử Yêu Côn ĐồTác giả: WinnyThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 42 chương
Thử Yêu Côn Đồ

Thử Yêu Côn Đồ

Tên truyện: Thử Yêu Côn ĐồTác giả: WinnyThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 42 chương
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương
Mèo Xù Ngốc Nghếch

Mèo Xù Ngốc Nghếch

Truyện Mèo Xù Ngốc Nghếch là một truyện teen khác hấp dẫn và thú vị, truyện đưa

22-07-2016 37 chương
Ép Yêu

Ép Yêu

Những nhân vật chính trong truyện!Văn Thanh Thu: là một cô gái dễ thương, xinh đẹp họ

23-07-2016 46 chương
Này Nhóc... Em Là Vợ Anh

Này Nhóc... Em Là Vợ Anh

Trích đoạn:Khi ba hắn nói chuyện điện thoại xong thì lại nhìn vào phòng cấp cứu và

20-07-2016 3 chương
Sau một tình yêu

Sau một tình yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Chiếc cầu

Chiếc cầu

(khotruyenhay.gq) Không biết ông nói gì mà kể từ giờ phút đó bố mẹ không trò chuyện,

28-06-2016
Mưa nửa đêm

Mưa nửa đêm

Tài muốn leo lên căn hộ của Thu, hỏi em và người kia có quan hệ gì? Nhưng tự ti đã

28-06-2016