Tan học…..
-Khanh!! Đii chơi đii…. -Lam
-Ko đii!! Mày đii với Minh Anh đii… -nó
-Hoy hông chịu đâu…mày đii với tao đii!! Quân ko đii với tụi tao giờ tới mày à!? -Lam nũng
bạn đang xem “Bộ Tam Siêu Quậy ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!-Tao mệt thật mà! Mày đii chung xe với Bảo đii rồi muốn đii đâu thì đii!! À mà tối về mua cho tao ly Matcha kem nhá -nó cười, nháy mắt
-Ok!!! Cơ mà tối uống Matcha cho mai lên kí à con khùng…. Ờ mà hoy tao mua cho :) bye bấy bề -Lam
-Ừa…. -nó
Thế là cả đám lanh chanh lóc chóc kia kéo tay nhau đii chơi (trừ hắn ra vì hắn đã từ chối và biệt tăm biệt tích luôn). Nó rảo bước xuống lấy xe rồi phóng ngay đến cánh đồng hoa dại hồi sáng mình vừa mới tới. Ngồi xuống bên gốc cây, nó khẽ tựa đầu vào, đưa mắt nhìn ra những bông hoa mãi đến 9h tối nó cũng xách xe về. Bước vào bên trong căn nhà, nó ngồi bịch xuống bộ sofa, mắt hướng thẳng lên trần nhà, trông vẻ rất mệt mỏi…
-Cô vừa đii đâu về?? -hắn từ trên lầu đi xuống, nói
-Đii đâu đến phiên anh quản à!! -nó lạnh lùng
-Cô muốn làm cho người khác lo cho mình lắm à!? -hắn
-Lo!? Hờ, tôi ko cần!! Cơ mà mới 9h mấy thôi mà, sao anh làm quá vậy?? Tôi đâu phải con nít…. Với lại tôi và anh cũng có quan hệ gì với nhau đâu? -nó khẽ nhếch môi rồi đứng dậy đii lên lầu
-Đừng như vậy nữa!! Tôi xin lỗi mà…. -hắn xoay người lại nắm lấy tay nó, khẽ nói
-Làm gì vậy?? Buông ra….. -nó nói rồi hất mạnh cánh tay hắn ra
-Tôi xin lỗi…… -hắn ôm lấy nó, vuốt nhẹ mái tóc nâu đen ấy rồi thì thầm vào tai nó như đang dỗ ngọt một đứa con nít
-Xin lỗi, xin lỗi…. Anh lạm dụng từ “xin lỗi” này nhiều quá rồi đó…. Buông ra…. -nó hét lên, nước mắt tèm nhem trên mặt, tay thì đánh mạnh vào vòng ngực rắn chắc của hắn rồi cố đẩy hắn ra nhưng ko được vì sức nó sao đọ nổi với thằng con traii khỏe như hắn
Hắn vẫn ôm nó, mặc cho nó vẫn cứ đánh, hắn muốn mình luôn là bờ vai để nó khóc mỗi khi nó buồn. Sức của nó cũng đâu có vừa,vẫn làm cho hắn đau đó chứ nhưng….đau cũng chịu!! Nhờ cơn đau này mà hắn đã nhận ra… Hắn yêu nó!! Tình yêu hắn dành cho nó còn hơn cả tình yêu dành cho Mia, người con gái trong quá khứ…..
-Đừng khóc….. -hắn
-Tôi hỏi anh… Tại sao anh lại xin lỗi tôi?? -nó ngước mặt lên nhìn hắn, hỏi (chị giả ngu hay ngu thiệt voại O_o)
-Tại vì tôi….tôi YÊU cô!! -hắn nói lí nhí
-Hả….!?? Anh nói….. -nó chưa kịp nói hết câu thì đã bị hắn cưỡng hôn
Nó bàng hoàng mở to đôi mắt của mình ra nhìn chằm chằm vào mặt hắn. Hắn đang hôn nó sao!? Từ đâu đó có một dòng cảm xúc mạnh đang chảy trong người nó và hắn. Nụ hôn này của hắn đầy mạnh mẽ nhưng cũng rất ấm áp, làm cho nó như tan chảy trong vòng tay hắn…
Một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng khá sâu của hắn đã đem lại cho nó từ những bất ngờ này đến những bất ngờ khác. Ánh mắt của hắn lúc này rất ấm áp, ko còn lạnh giá như ngày nào. Rồi hắn từ từ rời khỏi môi nó nó, nghiêng đầu, nở nụ cười ranh mãnh nhìn nó.
-Đó là câu trả lời của tôi cho câu hỏi vừa nãy của cô!! -hắn
-Anh….. Nụ hôn đầu của tôi… Tên biến thái…. Trả nụ hôn đầu cho tôi -nó đỏ mặt, dùng chân mình đá vào chân hắn một cái rõ đau (quào :”>)
-Ko trả…. Lêu lêu… Làm gì được tôi -hắn nhe răng cười
-Anh đúng là cái đồ BIẾN THÁI!! BIẾN THÁI nhất mà tôi từng gặp ấy -nó
-Hehe….. À mà hồi nãy, cô ghen à?? -hắn bây giờ đang nở một cười phải gọi là….Biến thái vô cùng -_-
-Ghen gì? Đâu ra?? -nó
-Ko ghen sao lại tránh mặt tôi từ hôm bữa đến bây giờ!?? -hắn
-Ờ thì….ko thích thôi!! -nó (trả lời như ko!! =.=!!)
-Hờ hờ, thôi được rồi!! -hắn -Này Khanh, rảnh ko?? -hắn
-Rảnh!! -nó
-Thế cô yêu tôi đii cho nó bận :”> -hắn (anh rất tỉnh và cute =]] )
-Thế anh có rảnh ko?? -nó
-Rảnh sao ko!! -hắn
-Thế 2 mình yêu nhau cho vui nhà vui cửa há!! -nó (vãi cả tỏ tình ( ̄∀ ̄) )
♥♥♥
9h30′ sáng hôm sau, trong căn biệt thự nguy nga của 6 người bạn trẻ ấy, từ trong bếp, một cảnh tượng hùng vĩ xảy ra :v Một người con gái đang đứng làm bếp, kế bên là một chàng trai đang nhe răng cười, tay thì với lấy cái này, đưa cái kia như đang tỏ thành ý phụ việc (ôi vãi =]] phụ luônn cơ đấy) 2 người đó ko ai khác chính là nó và hắn… Trong khi đó, sau bức tường ở gần bếp, 4 con người với khuôn mặt đa nghi, lúp lúp ló ló với một mục đích hết sức cute :3 rình coi bạn Khanh và bạn Quân đang làm cái mô gì trong bếp từ sáng sớm đến bây giờ….
-Ê ê tụi nó bị gì á mày!?? -Tuấn Anh nói rồi lấy tay khều khều Bảo
-Ngu…… Người ta đang cùng nhau làm bếp đó mày!!! -Bảo nở nụ cười ranh ma :))
-Hai người im coii….. -Minh Anh liếc xéo -Con Khanh hết giận ông Quân rồi kìa Lam!!
-Ờ ờ biết rồi biết rồi!! Nhìn kiểu sến súa này cũng đủ biết mà…. Cơ mà tụi nó đang làm cái mô tê gì mà tùm lum cái bếp voại ._. -Lam
-Bó tay…. -đồng thanh
-4 đứa kia chúng mày làm gì đấy, ra đii, làm gì lấp ló như ăn trộm vậy!?? -hắn bỗng dưng lên tiếng
-Hễ?? Aii…? -nó
-Kìa… -hắn lấy tay chỉ vào vách tường, nơi mà 4 bạn kia đang núp :”>
Thế là 4 bạn đa nghi ấy bước ra với nét mặt vô (số) tội, gãi gãi đầu tỏ vẻ ngượng ngùng…
-Hờ… Làm gì vậy mấy má? -nó
-Ờ thì làm gì đâu…. -Minh Anh nhún vai, cười
-Tán mày phát giờ, dám đii rình tao ha! -nó
-Ai biểu Khanh với nó tình cảm quá chi!? Tụi này đii rình coi 2 người có quánh lộn ko thôi mà :”> -Bảo nói rồi lấy tay chỉ vào mặt hắn, miệng nở nụ cười phải nói là nham nhở phải biết :)
-Vk ck người ta làm gì mà tụi bây cũng rình à!! Tụi bây làm vk tao ngượng kìa… -hắn cười, lấy tay vẹo má nó khiến nó ngượng, mặt đỏ như trái cà chua
-Mô??? 2 đứa bây nói cái mô? -đồng thanh
-Yêu là phải nói, cũng như đói là phải ăn!! Ô kê :) Khanh cute, xinh đẹp chịu quen tao rồi nè -hắn (vãi cả nịnh  ̄▽ ̄ )
-Khanh… Sao mii quen trai mà ko nói cho tụi này biết? Muốn chết à con điên -Lam và Minh Anh đồng thanh
-Ha, Minh Anh vs Lam xinh đẹp bình tĩnh nào…. Đừng nóng, nóng khét đầu, cháy hư tóc bây chừ :) tao định sáng hôm nay nói cho tụi mày biết mà -nó năn nỉ
-Tạ lỗi cho tụi tao đii! -Lam
-1 chầu kem… -nó
-Ko ko ko… -Minh Anh
-Đi cắm trại 1 ngày.. -nó
-Đi cắm trại hả? Đii đii… -Tuấn Anh
“Cốc…” -Nhiều chuyện này…. -Minh Anh cốc đầu Tuấn Anh một cái mạnh, khiến chàng ôm đầu la í oái =]]
-Nể tình mày có lòng tốt nên tao sẽ thay mặt con Minh Anh chấp nhận lời mời đii cắm trại của mày -Lam (Yuu: mê mà còn giả bộ :”>)
-Cơ mà địa điểm cắm trại là ở đâu dợ?? -Tuấn Anh
-Hả? Địa điểm hả? Ai biết đâu :) -hắn trả lời, mặt tỉnh bơ
-Ờ ha, sao ko đii tìm địa điểm đii!! -nó
-Vậy để tụi này đii tìm địa điểm cho, 3 người ở nhà lo đồ ăn, đồ uống đii rồi tụi này phone cho mà ra há!! -Bảo
-Bye bye -tụi nó đồng thanh
……………..
Sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng tụi hắn cũng đã tìm được một cái cây cổ thụ to ở giữa bãi đất trống, không khí mát mẻ, yên tĩnh đúng là nơi tốt nhất để cắm trại. Bảo và Tuấn Anh đứng đứng trải tấm bạc ra, còn hắn thì ngồi dựa vào vách cây, móc đt ra, phone cho nó…
………………………….
-Awwww, sướng thiệt ấy!! Lâu rồi mới ra ngoài chơi, cảm giác thoải mái dễ sợ… -Minh Anh vươn vai một cái rồi nằm xuống, đặt đầu mình lên chân của Tuấn Anh khiến cậu đỏ mặt
-Ý ý, cái con quỷ làm người ta đỏ mặt kìa!! -Lam chọc
-Hỉ? Anh cũng biết đỏ mặt hỉ?? Thôi thôi, bớt đỏ bớt đỏ… -Minh Anh cười ngây ngô, lấy tay chà chà hai bên má của Tuấn Anh. Mặt Tuấn Anh lúc này đã đỏ lại càng đỏ hơn (Chị giúp ảnh hay chị chọc cho mặt ảnh đỏ thêm thế!? :”>)
-Thôi 2 chúng bây yêu nhau luôn đii cho đều… Tụi tao có đôi có cặp rồi lầy -nó cười
-Vâng… Chị Khanh cao tay lắm!! Thu phục được cục băng di động này là quá siêu rồi nhễ!! -Lam
-Hề hề…. -hắn
-Mà Khanh này, nãy mày nói cái gì thế? Tao nghe ko rõ…. -Minh Anh giả ngu
-Tao bảo 2 đứa bây yêu nhau luôn đii -nó
-Ờ ờ…. -Minh Anh -Này, Tuấn Anh….
-Hở…!?? -Tuấn Anh miệng vừa ngậm cục kẹo mút vừa trả lời
-Kun yêu Hann ko?? Hann yêu Kun lắm nè -Minh Anh (O_o chị này tỉnh :>)
-Hễ?? Cô ns cái gì thế?? Ai là Hann? Ai là Kun? -Tuấn Anh ngạc nhiên, chớp chớp mắt dòm
-Thì anh là Kun… Em là Hann -Minh Anh
-……-chớp chớp mắt
-Yêu Hann đii, Kun hứa là lớn sẽ cưới Hann mà!! -Minh Anh
-Hann yêu Kun lắm hả?? -vẫn chớp chớp mắt
-Ừa~~~ -Minh Anh
-Kun cũng yêu Hann lắm nè, nhớ Hann lắm nè…. Sao Hann ko nói Kun biết sớm hơn?? -Tuấn Anh nhào tới ôm Minh Anh
Chương trước | Chương sau