Biển Khóc

Biển Khóc


Tác giả:
Đăng ngày: 27-07-2016
Số chương: 28
5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Biển Khóc - Chương 26

↓↓


bạn đang xem “Biển Khóc ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hắn tỉnh lại trong một căn phòng toàn màu trắng và có mùi thuốc sát trùng nồng nặc. Ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào mắt khiến hắn phải nheo mắt lại mới có thể nhìn rõ được mọi thứ xung quanh. Hắn gượng ngồi dậy, việc đầu tiên mà hắn làm sau khi tỉnh dậy là đảo mắt tìm kiếm một dáng người nhỏ nhắn có gương mặt đáng yêu ấy. Nhưng thay vì gặp em thì hắn lại gặp một người mà hắn không bao giờ muốn gặp lại nữa. Ông Henry ngồi bên cạnh giường bệnh của hắn và đang đưa mắt nhìn hắn. Vừa nhìn thấy ông, hắn bất mãn liền nhìn đi hướng khác, hờ hững hỏi:

- Sea đâu? Sao cô ấy không đến thăm tôi?

Ôm im lặng, không trả lời hắn, chỉ lẳng lặng quan sát gương mặt hắn. Hắn còn có thể ăn nói ngông nghênh như vậy chắc là không sao nữa rồi. Khi hay tin hắn bị trúng đạn và đã nhập viện, ông liền chạy ngay đến bệnh viện để xem hắn thế nào. Bác sĩ nói hắn bị mất rất nhiều máu nên cần phải truyền ngay nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Vì máu dự trữ đã hết nên cần có người tình nguyện hiến máu và ông là người đã làm việc đó.

Sau khi biết hắn đã qua cơn nguy kịch, ông liền thở phào nhẹ nhõm. Ông là người đã túc trực bên cạnh hắn cả ngày lẫn đêm, Liz đã nhiều lần khuyên ông nên về nghỉ ngơi nhưng ông đều lắc đầu và bảo không mệt. Đó là ông nói dối, thực sự ông mệt lắm chứ nhưng chỉ cần nhìn thấy hắn khỏe mạnh thì những mệt mỏi của ông sẽ biến mất. Bao lâu nay, ông luôn thờ ơ với hắn nhưng như thế cũng không có nghĩa là ông không thương yêu hắn. Ông thương lắm chứ, chẳng qua là tình thương đó được ông giấu kĩ quá thôi.

Im lặng khá lâu, vẫn chất giọng trầm khàn ấy, ông trả lời:

- Nó vẫn chưa chết, con yên tâm. Hiện giờ nó đang ở nhà, vì nó mà con phải bị thương nên ta không cho phép nó đến gần con.

Hắn nghe thế liền quay phắt lại, nhếch môi:

- Chứ không phải tất cả là tại ông sao? Nếu không tại ông thì tôi sẽ không phải nằm đây và Jane cũng sẽ không chết.

Nói đến Jane, trong lòng hắn cảm thấy có chút nuôi tiếc. Lẽ ra cô không phải chết nếu như cô không mù quáng nghe theo lời ông bắt cóc em. Hắn rất tiếc cho sự ra đi đột ngột của Jane mặc dù cô đã làm sai. Hắn coi cô như người thân và như một cô em gái. Từ nhỏ, ngoài Liz ra thì người luôn ở bên cạnh và chơi với hắn là cô. Dù đôi lúc hắn có nóng nảy và cáu gắt với cô nhưng cô vẫn luôn ở cạnh hắn. Bản chất cô vốn không xấu nếu như không có sự xuất hiện của em. Nhưng cũng không nên vì cái chết của Jane mà đổ lỗi cho em được, vì bản thân em cũng đã chịu không ít tổn thương. Cô hãy yên nghỉ và đừng bận lòng thêm nữa, mọi chuyện đã kết thúc rồi.

- Ta thừa nhận Jane chết là do lỗi của ta nhưng nếu con bỏ tổ chức và từ chối quyền thừa kế để chạy theo con nhỏ kia thì ta dám chắc với con, nó sẽ cùng xuống địa ngục với Jane. - Ống cố tình nhấn mạnh mấy chữ cuối.

- Ông dám?

- Không có chuyện gì là ta không dám, nếu như con không bỏ nó thì đừng trách sao ta độc ác. Bây giờ con có hai sự lựa chọn, một là con từ bỏ nó và trở lại tiếp tục công việc của mình, còn hai là nó sẽ chết. Con chọn đi, một hay hai? - Ông chậm rãi nói, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào mắt hắn.

Nghe ông nói, trong lòng hắn khẽ run lên một cái. Hắn biết ông xưa nay chuyện gì cũng dám làm nên việc giết em, ông hoàn toàn có thể. Từ bỏ em, hắn chưa bao giờ nghĩ đến và cũng không có can đảm để thực hiện. Hắn lại càng không dám nghĩ đến vì sự cố chấp của hắn mà em phải chết dưới họng súng tàn ác của ông như mẹ hắn đã từng. Có lẽ tình yêu của em và hắn có quá nhiều thử thách chông gai, tuy hai người đã vượt qua tất cả nhưng thử thách cuối cùng này thực sự rất khó khăn nên hắn không cách nào cùng em vượt qua.

Trầm mặc mồi lúc, hắn quyết định chọn cách từ bỏ em. Cách đó, có lẽ sẽ tốt cho cả hai.

Vài ngày sau, hắn được xuất viện, khỏi phải nói cũng biết là em vui mừng biết chừng nào. Mặc dù có nghe Liz nói là hắn không sao nhưng mấy ngày qua, không ngày nào em ăn ngon ngủ yên. Nhiều lần em có đến bệnh viện thăm hắn nhưng cha hắn đã ngăn cản không cho em vào và lần nào em đến, chưa kịp nhìn thấy mặt hắn thì đã bị ông mắng cho một trận rồi đuổi về. Liz cũng có xin giùm cho em nhưng vẫn không thay đổi được ông. Vì thế mà từ lúc hắn nhập viện cho đến lúc xuất viện, em luôn ở nhà cùng với Puppy để chờ đợi hắn.

Hơn một tuần qua không được gặp hắn, em nhớ hắn biết bao. Nỗi nhớ nhung ấy chỉ tan biến khi nào em được nhìn thấy hắn và ôm hắn thật chặt. Em đỡ giùm hắn một gậy còn hắn đỡ giùm em cả một viên đạn, nỗi đau của em so với hắn quá chênh lệch. Khoảnh khắc khi nhìn thấy hắn nằm bất động trên băng - ca, em như người chết đi. Nếu như lúc đó không có Liz và Andrea bên cạnh, chắc chắn em sẽ gục ngã mất. Lại một lần nữa, hắn đã để em thoát khỏi tay của tử thần.

- Vào thay đồ rồi anh chở em đi chơi. - Hắn hôn lên đỉnh đầu em và nói.

- Nhưng anh mới vừa xuất viện mà. - Em chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn hắn.

- Anh không sao, em vào thay đồ đi. - Hắn cười rồi đẩy em vào phòng.

Kể từ ngày mai hắn sẽ không thể đưa em đi chơi và ở bên cạnh em nữa đâu. Bây giờ, mỗi một giây, một phút trôi qua đối với hắn là vô cùng quý báu. Sau ngày hôm nay, em và hắn mỗi người sẽ ở một nơi. Hắn đã nói với Andrea mọi chuyện và nhờ anh thay hắn chăm sóc em. Hắn biết Andrea là một người tốt và anh cũng rất yêu em. Ở bên cạnh Andrea, em nhất định sẽ hạnh phúc.

Hắn thở dài, chỉ còn hôm nay nữa thôi, hắn tự nhủ với mình hãy quên hết tất cả mọi chuyện để có một bữa đi chơi thật vui vẻ với em vì thời gian không còn nhiều nữa.



Ngồi trước màn ảnh rộng trong rạp chiếu phim, em đang say sưa xem bộ phim hoạt hình "Tom and Jerry" mà mình yêu thích. Em vừa xem vừa bóc miếng bắp rang lên ăn và lâu lâu lại cười khúc khích như một đứa con nít. Dẫn em đi xem phim và chọn phim hoạt hình cho em đều là chủ ý nghĩa hắn nhưng lại đúng ý của em. Em tuy lớn nhưng khi được xem phim hoạt hình em lại chẳng khác gì một đứa trẻ, cứ vô tư mà thể hiện cảm xúc của mình. Nói là xem phim nhưng thời gian hắn nhìn lên màn hình là rất ít, đa phần thời gian hắn đều nhìn em. Thấy em vui vẻ và cười được nhiều như thế, hắn cũng thấy rất vui. Nhưng liệu khi hắn bảo em nên rời khỏi đây và hãy sống một cuộc sống mới thì nụ cười của em có còn hé nở nữa hay không?

Dù có xảy ra chuyện gì, hắn cũng không muốn em vì chuyện đó mà khiến cho nụ cười của mình thay đổi. Em là công chúa của nụ cười, là người có nụ cười đẹp nhất, trong trẻo nhất. Hắn muốn mỗi ngày khi thức dậy đều có thể trông thấy em cười nhưng tiếc là hết ngày hôm nay, hắn sẽ không bao giờ được nhìn thấy nữa.

Sau buổi xem phim, hắn chở em đi ăn rồi dẫn em đi dạo bộ. Buổi tối cảnh thành phố thật đẹp, thật nhộn nhịp, những cặp tình nhân đang sánh vai bên nhau cùng bước đi trên con đường dài. Em mỉm cười nhìn các cặp tình nhân đang hạnh phúc đó, trong lòng cũng thấy vui thay cho họ. Vì đang là mùa thu nên tiết trời hơi lạnh, trên người em chỉ mặc duy nhất một chiếc váy, ngoài ra không có áo khoác hay khăn choàng cổ kèm theo nên người em có hơi run. Để giảm đi cái lạnh đang bủa vây cơ thể, em chỉ còn cách ôm hai tay lại với nhau và hà hơi vào lòng bàn tay để làm ấm. Hắn đi bên cạnh, thấy cả người em run lên bần bật, liền cởi áo khoác của mình ra để mặc vào cho em và đồng thời dẫn em đi mua một cái khăn choàng cổ ở một cửa hàng nhỏ ven đường.

- Lấy cho con cái khăn màu đen kia đi ạ. - Em chỉ tay vào cái khăn choàng cổ màu đen được treo ở trên cao, hí hửng nói với cô bán hàng.

Cô bán hàng lấy cái khăn đó xuống rồi đưa cho em, em nhận lấy và cởi chiếc khăn choàng trên cổ mà hắn mới mua cho mình ra và choàng thử chiếc khăn màu đen kia lên. Khi đã cảm nhận được hơi ấm của chiếc khăn, em tháo ra rồi nhón chân lên và choàng vào cổ hắn.

- Tặng anh!

Hắn cười, cảm ơn em rồi móc bóp ra trả tiền nhưng liền bị em cản lại.

- Cái này là em tặng anh nên để em trả.

- Anh có nói là trả tiền cái khăn em tặng anh đâu, anh đang tính trả tiền cái khăn anh mua cho em mà.

Câu nói của hắn khiến em xụ mặt, em lầm bầm:

- Đáng ghét! Đâu nhất thiết phải làm người ta quê như vậy chứ!

Em hỏi cô bán hàng bao nhiêu tiền rồi lấy tiền của mình ra trả.

Không chỉ hắn mà ngay cả cô bán hàng cũng phải bật cười trước thái độ trẻ con của em. Sau khi cả hai trả tiền xong, hắn và em lại tiếp tục cùng nhau đi dạo.

Hắn xem đồng hồ xong liền thở dài một cái. Thời gian hôm nay sao mà trôi qua nhanh quá, mới đó mà đã hơn chín giờ rồi. Chỉ còn vài tiếng nữa thôi là sẽ qua một ngày mới và trong ngày mới đó, em và hắn sẽ không còn sống chung và sẽ không được gặp mặt nhau thường xuyên như lúc trước. Hắn cũng sẽ không còn được nghe câu chào buổi sáng từ khóe môi chúm chím ấy nữa. Nếu như hắn có thể điều khiển thời gian thì ngay giây phút này đây, hắn sẽ làm cho thời gian dừng lại để hắn có thể ở bên cạnh em lâu hơn. Nhưng tất cả... chỉ có thể là nếu mà thôi! Đã đến lúc, hắn nên nói mọi chuyện cho em biết rồi.

Cả hai im lặng đứng trên cầu Brooklyn, một người cúi nhìn mặt sông phẳng lặng, còn một người thì ngẩng đầu ngắm sao. Mãi một lúc sau, hắn mới ngước lên nhìn em, khẽ gọi:

- Sea à!

- Dạ? - Em quay qua nhìn hắn, đôi mắt to tròn sáng rỡ như những vì sao trên bầu trời.

- Qua chuyện bắt cóc vừa rồi, em có thấy sợ không?

- Ừhm... - Em lấy ngón trỏ gõ gõ vào cằm, vờ suy nghĩ. - Có anh thì không việc gì em phải sợ cả. Hi hi!

Hắn không kìm được xúc động ôm em vào lòng, nhẹ giọng nói:

- Em không sợ nhưng anh... thì thấy rất sợ. Anh sợ rằng nếu chẳng may anh không có mặt ở đó và đỡ cho em phát đạn đó thì Jane ra tay giết em thì anh biết làm sao? - Nói đến đây, hắn buông em ra, gương mặt hiện lên nỗi thống khổ tột cùng. - Leaders vốn không phải là nơi an toàn, nó có thể khiến em mất mạng bất cứ lúc nào nên em hãy nghe anh, qua đêm nay em hãy theo Andrea rời khỏi Leaders. Em hãy đến sống ở tiệm trà sữa mà anh đã tặng em. Anh đã nói với Andrea, anh ấy nhất định sẽ chăm sóc tốt cho em.

- Không! Em không chịu. Em chỉ muốn sống với anh thôi. - Em ôm lấy hắn, dụi mặt vào lồng ngực hắn để tìm kiếm hơi ấm.

- Ngoan, nghe anh. - Hắn nhẹ gỡ tay em ra và dùng hai tay nâng mặt em lên, nói - Anh cũng rất muốn sống chung với em nhưng nếu em tiếp tục ở bên cạnh em thì cha anh nhất định sẽ giết chết em.

Em sững sờ, em biết là ông không thích em nhưng em lại không nghĩ là ông lại muốn giết em chỉ vì em ở bên cạnh hắn.

- Vậy thì em và anh sẽ cùng nhau rời khỏi đây. - Em nắm lấy tay hắn, cố gắng kìm chế để không cho mình bật khóc.

- Không được, nếu như biết anh và em bỏ cùng nhau bỏ đi thì nhất định cả hai chúng ta sẽ không được yên với ông đâu. Nghe anh đi, đợi anh giải quyết mọi chuyện ổn thỏa, anh sẽ đến tìm em.

- Anh nói thật chứ? - Em rưng rưng nước mắt nhìn hắn.

- Anh có bao giờ gạt em chưa? - Hắn nhướn mày hỏi em.

Em lắc đầu, nước mắt cũng vì vậy mà rơi xuống. Hắn lấy tay bịt ngang mắt em lại rồi vòng ra sau lưng em. Một tay che mắt, còn tay kia hắn lồng một chiếc nhẫn vào tay em, sau đó ôm em thật chặt, cằm đặt lên vai em, khẽ nói:

- Từ bây giờ anh muốn em không được khóc nữa. Anh muốn em hãy luôn cười và phải luôn sống vui vẻ. Vì chỉ có thế, anh mới có thể an tâm về em.

- Dạ!

Em gật đầu nhưng rồi không chịu được, liền xoay người lại ôm lấy hắn, dụi đầu vào ngực hắn và khóc thật lớn. Rời khỏi hắn mà sống vui vẻ, em không thể làm được. Em đã cùng hắn trải qua tất cả mọi chuyện nhưng cuối cùng em cũng phải rời xa hắn, rời xa người mà em rất yêu. Em và hắn tưởng chừng như hai đường thẳng giao nhau tại một điểm, chỉ dừng lại một lúc rồi sẽ không bao giờ gặp lại nữa. Nhưng tiếc là điểm giao nhau ấy đã dừng lại quá lâu để đến khi em không muốn đi tiếp nữa thì nó lại cố tình kéo em đi. Nhưng cũng biết làm sao được, số trời đã định em và hắn không thể tiếp tục bước đi trên cùng một con đường. Em không thể tiếp tục ở bên cạnh hắn nữa. Em là một con người bình thường nên em không thể cãi lại số trời.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Em Đã Là Thiên Thần

Em Đã Là Thiên Thần

Tên truyện: Em Đã Là Thiên ThầnTác giả: mrxau (vozer)Thể loại: Truyện Teen, VOZTình

22-07-2016 22 chương
Chuyện Tình Hoàng Gia

Chuyện Tình Hoàng Gia

Tên truyện: Chuyện Tình Hoàng GiaTác giả: Du HuyễnThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 6 chương
Mật Mã Cuối Cùng

Mật Mã Cuối Cùng

Tên truyện: Mật Mã Cuối CùngTác giải: Ry Hanna (Lệ Quỳnh).Thể loại: Truyện Teen Hài,

27-07-2016 18 chương
Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế? là tác phẩm truyện teen hài hước kể về nó - Phạm Băng Du,

21-07-2016 21 chương
Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em? là một truyện teen có nội dung xoay quanh cô nàng Tường Vy, ngây

21-07-2016 20 chương
Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi là một truyện teen mình mới sưu tầm được muốn chia sẻ với các

23-07-2016 36 chương
Bài học nhớ đời

Bài học nhớ đời

Gấu lớn cứ bắt nạt Thỏ nhỏ. Chẳng chi cả mà nó cứ tóm lấy Thỏ rồi bạt tai

24-06-2016
Ở trọ

Ở trọ

- Em đúng là đồ ngốc! Một con nhóc khờ khạo! Anh quay lưng bước. Những bước chân

26-06-2016
Lộc đầu xuân

Lộc đầu xuân

(khotruyenhay.gq) - Hoa, mày biết không, bây giờ tao mới hiểu tại sao nhà mình lại

27-06-2016
Kết thúc bất ngờ

Kết thúc bất ngờ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Đừng để ta gặp nhau

Đừng để ta gặp nhau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Những mảnh vỡ pha lê

Những mảnh vỡ pha lê

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016

XtGem Forum catalog