Old school Easter eggs.
Bắt Em Về, Tiểu Nha Đầu!

Bắt Em Về, Tiểu Nha Đầu!


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 22
5 sao 5 / 5 ( 62 đánh giá )

Bắt Em Về, Tiểu Nha Đầu! - Chương 21

↓↓
_ Mộc Trà!

_ Ông nội!_ cô chạy thật nhanh đến ôm ông, tuy biết ông hay đến thăm cô vài lần mỗi tuần nhưng cô vẫn cảm thấy rất nhớ ông.

_ Ơn trời, con đã khoẻ lại_ Mộc Đế vuốt mái tóc cháu, cười an tâm.

_ Ông à, sao nhìn ông ốm đi thế? Có phải lỗi tại Mộc Trà không?_ cô đưa mắt nhìn ông, là lỗi của cô, phải không? .

bạn đang xem “Bắt Em Về, Tiểu Nha Đầu! ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

_ Haha, làm gì có chuyện đó. Ta khoẻ lắm, còn phải sống thật lâu nhìn cháu gái xinh xắn của ông lớn khôn nữa mà_ ông cười xoa đầu cô.

Nghe ông nói vậy, cô cảm động đến mức ôm lấy ông thật chặt.

_ Ông à, con thương ông lắm, rất nhiều.

_ Chà, con bé này mới về đã nịnh nọt rồi. Không biết có âm mưu gì đây

_ Ông à!_ cô nhảy dựng lên, làm mặt dỗi

_ Haha, thôi lên phòng nghỉ đi. Con sẽ rất bận đấy_

_ Là tập đoàn đúng không ạ? Ông đừng lo, con sẽ xử lý tất!_ cô nói chắc chắn rồi chào ông đi thẳng lên lầu. Cô không đến phòng mình mà đi thẳng vào phòng làm việc, làm hết tất cả mọi sổ sách trong tập đoàn rồi liệt kê các thông tin điều hành các công ty con, cô lựa ra rất nhiều lỗi trong những sổ sách trước, vào khoảng thời gian cô nằm bệnh sau đó chỉnh sửa lại mọi thứ.

Tối

_ Chào bác

_ Là cậu sao?

_ Bác khoẻ không?_ người đàn ông tỏ ý quan tâm

_ Ta tất nhiên là khoẻ. Cậu đến thăm con bé à?_

_ À vâng, cháu có thể gặp con bé một lát được không?

_ Ta nghĩ nó cũng muốn gặp cậu lắm đấy, Tiêu Hạo_ ông cười nhẹ_ gọi Tiểu thư xuống đây cho ta

_ Vâng chủ tịch_ cô người hầu cúi đầu làm theo.

_ Không cần đâu, con xuống rồi_ cô cất tiếng, sau đó đi nhanh xuống ngồi cạnh ông, nhìn vị khách thân quen lễ phép_ Chào ông, chào chú

_ C..con nhớ ra ta là ai sao?_ Tiêu Hạo ngạc nhiên, chẳng phải Tiêu Dũ đã bảo là con bé đã mất trí nhớ, không nhớ được nó, chỉ nhớ hai đứa nhỏ và ông nội thôi sao…chẳng lẽ…

_ Chú nói gì vậy chứ, làm sao mà con biết chú là ai được _ cô trả lời khôn khéo, tránh bị hỏi về Tiêu Dũ.

_ À, ra là vậy…_ ông ậm ừ sau đó nói tiếp_ Mộc Trà, cháu có nhớ lần đầu ta và cháu gặp nhau là khi nào không?

!!

_ C..chú nói gì thế? Chúng ta đã gặp nhau sao? Không phải đây là lần đầu tiên à_ cô dù lo sợ bị phát hiện nhưng vẫn diễn sao ra bộ mặt ngạc nhiên hết sức có thể

_ Con thật không nhớ sao?_ Tiêu Hạo tiếp tục hỏi

_ Mộc Trà, con không nhớ lần đầu con gặp Tiêu Hạo à?_ Mộc Đế nhướng mày. Thật ra lúc chiều ông đã biết hết việc cháu ông bị mất trí nhớ, vì bác sĩ Tần luôn luôn báo cáo cho ông biết tình trạng sức khỏe của con bé sau mỗi đợt khám.

_ Con..con.._ cô cúi gầm mặt, cảm thấy tim đập mạnh không ngừng.

Hai người này đúng là chỉ giỏi ăn hiếp cô thôi, người ta đã không muốn nhớ rồi mà còn

_ Mộc Trà, con…có biết là mình bị chuẩn đoán là mất trí nhớ không?_

_ Chú cứ đùa, làm sao mà con bị mất trí nhớ được. Con vẫn nhớ ông nội và con của con mà_ môi cô nhếch nhẹ

_….được rồi. Ta xin lỗi đã hỏi con những câu vô lý. Ta là Tiêu Hạo, là chủ tịch cũ của tập đoàn Tiêu Gia_

_ Rất vui được gặp chú_ miệng nói vui nhưng khuôn mặt không nụ cười của cô lại làm người ta cảm thấy khác hẳn.

Tiêu Hạo cười thầm: “Cô con dâu này đúng là thú vị y hệt như những gì Tiêu Dũ nói. Nó rất giống cha mẹ nó, luôn khiến người ta tò mò ”

_ Mộc Trà, con rất giống cha mẹ con đấy? _ Tiêu Hạo cười hiền nhìn cô, sau đó nhìn Mộc Đế.

_ Chú biết cha mẹ con?

Nói đến đây, cả Mộc Đế và Tiêu Hạo đều phá lên cười.

_ Haha, thôi. Ta xin phép đi trước, chủ tịch Mộc, hẹn gặp lại.

_ Được, quản gia! Tiễn khách_ Mộc Đế cười sau đó quay trở lại với vẻ nghiêm nghị ra lệnh cho quản gia.

_ Ông à, tại sao hai người lại cười thế_ cô tò mò hỏi.

_ Thì con làm chúng ta nhớ lại chuyện quá khứ đấy mà.

_ Chuyện gì vậy ông?

_ Thật ra chuyện cũng hơn hai mươi năm rồi. Lúc đó cha con vẫn còn nổi tiếng lắm, con gái theo nó đếm không bao giờ hết. Trong số người cưa cẩm nó, có mẹ của con

_Hả!? Mẹ cưa cẩm cha ư?

_ Đúng, trong những người thi nhau tỏ tình rồi bị từ chối bởi cha con thì mẹ con được xem là đứa bướng bỉnh lì lợm nhất! Nó không bao giờ chịu tỏ tình vậy mà cứ đeo theo Mộc Bá quậy phá mãi thôi.

_ Thế rồi sao nữa hả ông?

_ Cha con vì cảm thấy phiền phức khi nói mãi mà mẹ con vẫn không từ bỏ ý định yêu cha con, suốt ngày cứ đi theo dính sát như keo dính chuột nên đã nhờ bạn học của mình giúp để đuổi được mẹ con

_ Mẹ con lì lợm lắm hả ông?

_ Haha, không đâu, chỉ với Mộc Bá thôi. Chứ Hứa Lam lúc ấy nổi tiếng lạnh lùng, thông minh, xinh đẹp và tài năng thì thiếu gì người theo. Chỉ vì sa phải lưới tình của cha con mà người nào cũng từ chối.

” Chà, mẹ chung tình thật” cô cười thầm.

_ Người bạn học mà Mộc Bá nhờ giúp đỡ đã giả thành bạn gái của cha con và thông báo với mọi người rằng hai người đang quen nhau.

_ Chắc mẹ buồn vì cô bạn gái của cha lắm ông nhỉ?

_ Haha, lúc đó là lúc mẹ con vui nhất đấy

_ Vui?_ cô ngạc nhiên

_ Người mà Mộc Bá nhờ…chính là Tiêu Hạo!

!!!??

_ Thế có nghĩa….

_ Đúng, cha con đã nói dối là mình bị lưỡng tính. Thế là các cô gái theo đuổi cha con lần lượt từ bỏ.

“Cha thông minh thật”

_ Nhưng tại sao mẹ lại vui?_ cô thắc mắc hỏi

_ Vì mẹ con có đôi mắt thần

_ Hửm?

_ Hứa Lam có đôi mắt có thể nhìn thấy được ai thích ai.

_ Có loại mắt đó sao ông?

_ Haha, ta không biết nhưng mẹ con đã làm cầu nối bí mật cho rất nhiều cặp đôi đấy.

_ Nếu thế thì mẹ biết chú Hạo và cha không thích nhau rồi.

_ Giỏi lắm, không những thế mẹ con còn biết hai người đó thích ai nữa.

_ Thật sao?

_ Ừ, sau đó mẹ con lên một kế hoạch bí mật và “độc đáo” để lật đổ cả Tiêu Hạo và cha con. Đó là chuyển đối tượng sang Tiêu Hạo.

_ Thế còn cha? Cha chắc bất ngờ lắm.

_ Bất ngờ? Dĩ nhiên! Cha con không chỉ bất ngờ mà còn hối hận nữa.

_ Tại sao lại hối hận? Cha chắc phải mừng lắm khi mẹ chuyển đối tượng mà. Hay là hối hận vì đã làm chú Hạo liên lụy?_ cô cứ luôn miệng hỏi ông không ngừng. Chuyện giữa cha mẹ, tất nhiên cô rất tò mò.

_ Vì lúc đó, cha con nhận ra rằng mình đã yêu mẹ con.

!! Hả!?

_ Cái con bé này, bệnh mới tỉnh sao có sức quát lớn như thế? Muốn giết ta sao?

_ Ông mau kể tiếp đi!_ cô cau mày, nhéo nhẹ tay ông hối thúc.

_ Ơ, còn nhéo ông nữa à!

_ Thôi thôi, ông mau kể hết cho con, đừng mắng nữa.

_ E hèm! Sau đó Mộc Bá đau lòng khi thấy mẹ con quấn lấy Tiêu Hạo. Mà Tiêu Hạo tuy được tả tính tình như cục Băng không tan nhưng lại đối xử rất tốt với mẹ con. Điều đó là cha con thấy tệ hơn vì cha con chưa bao giờ làm mẹ con vui cả.

_ Đừng nói với con là chú Hạo thích mẹ con a

_ Không! Mộc Trà, đừng đoán mò, để ông nói hết đã.

_ Dạ…

_ Cha con đã rất buồn. Mỗi khi nhìn thấy Hứa Lam vui vẻ với Tiêu Hạo, Mộc Bá luôn thấy lòng mình thắt lại. Đau nhất là khi thấy Hứa Lam xem nó như người xa lạ, một câu chào hỏi Hứa Lam cũng không nói với nó.

“Tội cha quá..”

_ Rồi đến một ngày, cha con nhìn thấy mẹ con ngủ ngon lành trên cành cây. Cha con cũng trèo lên cành trên ngắm mẹ con và phát hiện một giọt nước mắt còn đọng lại trên khóe mi của con bé. Thế là cha con đi tìm Tiêu Hạo đấm cho một trận “không ra gì” vì nghĩ chính Tiêu Hạo làm mẹ con khóc. Cha con còn nói “Nếu nó biết trước thì đã không để vụt mất trái tim của Hứa Lam vào tay một tên khốn như Tiêu Hạo. Tiêu Hạo đừng tưởng cha con im lặng là cậu ta có thể làm Lam khóc! Cha con còn nói to rằng lý do im lặng là vì cha con muốn nhìn thấy nụ cười của mẹ con mỗi ngày, muốn cô ấy không đau vì cha con và mong Tiêu Hạo có thể bảo vệ Lam. Tất cả những điều đó Mộc Bá làm cũng vì nó Yêu Hứa Lam nhưng nhận ra quá trễ. ”

_ Ông ơi, từ từ thôi. Uống nước đi_ thấy ông nói xong thở hổn hển cô cũng hoảng. Ông làm như ông là người trải qua những chuyện này vậy, ông kể và diễn đạt rất tốt, biểu cảm cũng rất tốt. Thật là khâm phục ông quá đi.

_ Mộc Trà con biết không? Lúc đó mẹ con đã nghe được tất cả và mẹ con đã chạy đến vòng tay ôm từ sau lưng cha con thật chặt và nói nó cũng yêu cha con. Haha, con không biết mặt cha con lúc đó hài thế nào đâu. Ngay cả Tiêu Hạo cũng ngạc nhiên khi nghe mẹ con nói vậy.

_ …..Mẹ nói vậy thật sao? Cả con cũng ngạc nhiên nữa đấy.

_ Ta cũng vậy. Vì ta cứ ngỡ là Hứa Lam đã thích Tiêu Hạo.

_ Thế thì tại sao..

Chương trước | Chương sau

↑↑
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Hận Thù

Hận Thù

Truyện teen Hận Thù là câu chuyện xoay quanh Hoàng Anh Tuấn - thiếu gia tập đoàn Hoàng Gia

22-07-2016 16 chương
Hận Thù

Hận Thù

Truyện teen Hận Thù là câu chuyện xoay quanh Hoàng Anh Tuấn - thiếu gia tập đoàn Hoàng Gia

22-07-2016 16 chương
Hôn Ước Quý Tộc

Hôn Ước Quý Tộc

Tên truyện: Hôn Ước Quý TộcTác giả: BambooThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 40 chương
Kế Hoạch Phá Hoại

Kế Hoạch Phá Hoại

Kế Hoạch Phá Hoại là truyện teen của tác giả Himasu Rin mình thấy rất hay nên giới

21-07-2016 25 chương
Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong

23-07-2016 45 chương
Sống Như Tiểu Cường

Sống Như Tiểu Cường

Tiểu Cường là một chàng trai sống đầy bản năng, với cái xấu có sẵn trong máu: Để

23-07-2016 44 chương
Cho đi và nhận lại

Cho đi và nhận lại

Thật bất hạnh cho ai cả cuộc đời chỉ biết giữ cho riêng mình. *** Con người bản

24-06-2016
Thuỵ khúc tháng 2

Thuỵ khúc tháng 2

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Một thời Yahoo

Một thời Yahoo

Nhớ yahoo, nhớ cả một chặng đường đời của mình gắn với nó... *** 1. Nhớ nhất

23-06-2016
Mình yêu nhau đi chị!

Mình yêu nhau đi chị!

  (khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Sống khác để yêu em

Sống khác để yêu em

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016