Insane
Bác Sĩ Bảo Cưới

Bác Sĩ Bảo Cưới


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 15
5 sao 5 / 5 ( 85 đánh giá )

Bác Sĩ Bảo Cưới - Chương 14

↓↓
-Nhưng tôi không có! – Cô phủ nhận, bởi Tử Lâm chưa bao giờ đưa cho cô cái gì liên quan đến súng hay thuốc.

bạn đang xem “Bác Sĩ Bảo Cưới ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

-Sao lại chỉ có một viên! Còn Vu Chính thì sao? – Hạo Thiên chạy vào.

Minh Ngọc ngạc nhiên nhìn Hạo Thiên rồi lại lắc đầu, nước mắt bắt đầu chảy từng dòng.

-Vậy loại độc đó có tác dụng gì? – Minh Ngọc hỏi trong nước mắt.

Đản một lần nữa thở dài :

-Theo tôi biết, chất độc này sẽ ngấm ngầm hủy hoại cơ thể người nhiễm độc trong vòng 64 tiếng, sau 64 tiếng, người nhiễm độc sẽ tự phân hủy. Quá trình phân hủy chỉ kéo dài 24 phút và người nhiễm độc sẽ bốc hơi hoàn toàn.

Thật kinh khủng. Không ngờ cũng có loại độc như thế này. Đầu óc của tên Tử Lâm này cũng không phải dạng vừa đâu nhỉ, ghê gớm ra phết.

Hạo Thiên bỗng nhiên phát hoảng, quỳ gối cầu xin Minh Ngọc :

-Minh Ngọc, cầu xin cậu, xin cậu hãy cứu anh Vu Chính!

Minh Ngọc cố kéo Hạo Thiên dậy, nhưng không được :

-Nhưng… còn… còn anh Lâm!

-Đúng, còn đại ca ta nữa! – Đản xen vào và thấy Hạo Thiên thật trơ trẽn.

Minh Ngọc chợt lấy lại tinh thần.

-Phải tìm thuốc giải thôi!

Nói rồi tất cả lấy lại được tinh thần, cùng nhau đi tìm thuốc giải tại nhà Minh Ngọc ( căn nhà mà Tử Lâm đã mua để sống chung với cô trong mấy tuần hay mấy tháng).

Nhà Minh Ngọc.

-Không thấy! – Đản nhăn nhó nói.

Minh Ngọc cũng đi từ trong phòng sách ra, buồn bã lắc đầu.

Hạo Thiên cùng lúc đó cũng bước ra từ phòng ngủ của Tử Lâm. Cậu ta chỉ trả lời một câu xáo rỗng :

-Xin lỗi!

-Không còn sớm nữa, mau trở về bệnh viện! – Đản nhấn mạnh.

Họ lại vội lên xe trở về bệnh viện.

Trên xe trở về bệnh viện.

-À! Đống đồ đạc của đại ca ở căn biệt thự Sa Pa!!! – Đản phá lên khi nhớ ra điều tuyệt đối quan trọng.

Đản quay đầu xe, tiến thẳng đến căn biệt thự. Nhưng đây cũng là một vấn đề, đến Sa Pa là một quãng được rất xa và tốn thời gian. Đến Tử Lâm trước đây khi đi Hà Nội từ sáng mà đến tối mịt với về đến nơi. Còn trưa kể thời gian cả đi lẫn về. Còn chưa biết có tìm thấy thuốc giải không.

Nhưng họ vẫn muốn thử.

Quả thật là không thấy.

Khi họ trở về bệnh viện thì cũng chỉ còn hơn 14 giờ nữa.

Minh Ngọc ngồi cạnh Tử Lâm trên giường bệnh. Cô thấy hối hận vô cùng, hối hận vì đã bắn Tử Lâm. Nhưng cô cũng thấy hắn thật quá đáng. Rất quá đáng. Tử Lâm bây giờ trước mặt cô rất khác, xanh xao và yêu đuối vô cùng.

Chẳng hiểu sao mắt cô lại mờ đi, không nhìn rõ thứ gì. Rồi những gọi nước mặt lăng lăn dài. Cô cũng chẳng buồn lau chúng đi.

Ngay lúc ấy, Đản chạy vào, vẻ mặt vô cùng giận dữ :

-Chết tiệt! Chắc chắn là có kẻ trộm mất viên thuốc giải!

Cô lau nước mắt, quay lại nhìn Đản :

-Sao cậu lại nói vậy?

-Thì thằng Vu Chính đấy! Nó tỉnh lại rồi!

Cô ngạc nhiên, đứng phắt dậy, ngay khi nghe thấy tên Vu Chính cô lại nhớ về những chuyện trước đây, cô đã vô thức yêu hắn ta. Và làm những điều đáng xấu hổ. Mặt cô bỗng đỏ lên :

-Sao lại thế! Vu Chính cũng trúng độc như anh Lâm mà!

Đản tức tối, nắm chặt tay :

-Thì đấy! Rõ ràng là có kẻ cho hắn thuốc giải.

Không nói thì cũng biết là ai rồi nhỉ. Nhưng lại có nhiều không biết đấy chứ.

-Vậy nếu mất rồi thì anh Lâm sẽ ra sao?

Đản thở dài ngồi phích xuống ghế cạnh đó.

-Chắc chỉ có trời.

Thế rồi không khí u ám lại bám víu lấy nơi đây. Không ai nói lấy một lời.

Bỗng, cô công chúa nhỏ Lâm Minh Ngọc lên tiếng khi đôi mắt đỏ vẫn hướng về Tử Lâm:

-Vậy, liệu cô gái 4 năm trước có không?!

Đản nghe thế liền đứng phắt dậy, thốt lên :

-Cô đúng là thiên tài! Chắc chắn! Chắc chắn cô gái 4 năm trước phải có chứ!!!

-Vậy cậu đã gặp cô gái ấy bao giờ chưa?

-Chưa! – Đản trả lời rất thành thức.

Còn 4 tiếng.

Đản cố lục tìm chiếc điện thoại Tử Lâm. Khi tìm ra thì đã có hơn 114 cuộc gọi nhỡ. Người gọi có tên là “ Mụ phù thủy già”.

Điện thoại là reo.

Đản biết là không được phép nghe điện thoại của đại ca mình, đây là cấm nhưng vì cái tên người gọi ngộ quá nên hắn đã cả gan nghe.

-Alo!

“ Tử Lâm, cám ơn cậu nhé!”

-À… tôi không phải là đại ca Lâm, tôi là đàn em của anh ấy. Hiện anh ấy…

Đản đang đề phòng, đây có thể là kẻ thù của Tử Lâm.

“ Đang bệnh sao? Kẻ đó mà biết bệnh!”

-Cô là ai vậy! – Đản biết đây là phụ nữ.

“Ha ha! Tôi là ai không quan trọng, nhưng hình như Lâm toàn gọi tôi là “cô gái 4 năm trước” thì phải!”

-Là cô gái 4 năm trước sao? Vậy thì tốt quá!!! – Đản mừng rỡ. Bên cạnh còn có Minh Ngọc, cô cũng có vẻ mừng nhưng lại thấy không vui vì cô gái 4 năm trước này.

“ Chuyện tốt sao? Tử Lâm chưa bao giờ thấy tôi là chuyện tốt cả! Ha ha!”

-Xin phép vào chủ đề chính! Cô có thuốc giải độc “Thiên thần trở về từ địa ngục” không ạ!?

“ Có!”

-Vậy! Vậy! Cô có thể đem đến bệnh viện Thiên thần áo trắng ngay được không ạ! – Đản hồi hộp.

“ Thật là ngại quá, Tử Lâm không thích nhìn mặt tôi đâu”

-Nhưng chuyện này liên quan đến tính mạng!!! – Minh Ngọc nói xen vào vì quá sốt ruột.

“ Được rồi, nhưng hiện tại tôi không đến được, hay là để mẹ Tử Lâm đến đưa thay nhé!”

Mẹ của Tử Lâm ư? Điên rồ!

Pd.con Trai Của Triệu Tử Lâm.



Còn 1 phút là chuyển sang quá trình tự phân hủy 24 phút. Tử Lâm sẽ đi đời, nhanh thôi.

-Làm ơn nhanh lên!!! – Minh Ngọc chấp tay cầu xin người “mẹ” của Tử Lâm đến thật nhanh, thật nhanh để cứu hắn.

Cách cửa bất mở, một người phụ nữ xinh đẹp, sang trọng bước vào. Bà có một vẻ đẹp lão kì lạ. Trên người phụ nữ này toát lên một vẻ cao sang quý phái với bộ đồ lông hồ ly trắng nõn. Thực ra là không phải hồ ly, bà già đó thích gọi thế vì bà thích thế. Già rồi mà lằm chiêu.

Minh Ngọc đứng phắt dậy, cúi chào bà ta, người đàn bà độc ác.

-Cô là kẻ bám theo con trai tôi đấy à?

Bám theo? Bà điên à! Là con trai bà bám lấy người ta đấy chứ!

-Cháu xin lỗi, nhưng, thuốc giải!

Bà ta tiến tới gần Tử Lâm, mắt nhìn đăm chiêu hồi lâu. Chỉ còn hơn 10 phút nữa là hắn tiêu tan.

-Ba! Ba! Ba!!!

Bỗng, một thằng bé đột nhiên chạy vào, thằng bé này nhìn đáng yêu cực kì lại thêm phần bảnh bao trước tuổi. Rất thông minh, nhanh nhẹn, dễ thương, hiền lành, nhân từ, đức độ, hiểu biết, hiểu chuyện…

Đứa bé này chỉ mới 3 tuổi, tên thường gọi là Phong Nhi, và Phong Nhi cũng là đứa bé được Tử Lâm cứu trong căn nhà hoang 2 ngày trước.

-Con chào cô( chào Minh Ngọc), con chào chú( chào Đản), con chào ba( chào Tử Lâm) – Chẳng phải là thằng bé lễ phép quá sao!

Phong Nhi ngay khi chào hỏi xong liền chạy lại giường bệnh Tử Lâm nằm, đứa bé đáng yêu này cố gắng chèo lên giường không được đành dùng ánh mắt long lanh cầu khẩn bà nội. Bà ta cũng chỉ biết thở dài và nhấc Phong Nhi lên.

Ngay khi vừa thấy rõ bản mặt ngủ say( thực ra là bất tỉnh) của ba mình. Phong Nhi cứ cười mãi, cố gọi: “ ba! Ba! Ba” để gọi hắn dậy chơi với Phong Nhi.

-Cháu xin lỗi, nhưng thuốc giải!

Bà nội của Phong Nhi nghe vậy chỉ cười và chỉ vào Phong Nhi.

-Thuốc giải đấy!

Cả Minh Ngọc và Đản đều kinh ngạc. Một đứa bé sao? Đứa bé là thuốc giải sao.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nụ Hôn Đầu Tiên

Nụ Hôn Đầu Tiên

Tên truyện: Nụ Hôn Đầu TiênTác giả: Baby Hip - HopThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 10 chương
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Lạc Lối Mê Cung

Lạc Lối Mê Cung

Đây là một truyện teen thuộc thể loại Twilight Saga đồng nhân, xuyên không, huyền

21-07-2016 12 chương
Đôi Cánh Mang Tên Anh

Đôi Cánh Mang Tên Anh

Đôi Cánh Mang Tên Anh là một truyện teen được đăng tải miễn phí tại web đọc truyện

21-07-2016 16 chương
Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em? là một truyện teen có nội dung xoay quanh cô nàng Tường Vy, ngây

21-07-2016 20 chương
Lời Ước Hẹn

Lời Ước Hẹn

Tên truyện: Lời Ước HẹnTác giả: Gakuen AliceThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 17 chương
Love bus

Love bus

Hạnh phúc đôi khi như cơn gió, nếu ta không nắm giữ sẽ bay đi rất nhanh. *** 1. Hạnh

26-06-2016
Lặng yêu

Lặng yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Ai

27-06-2016
Rồi trái tim sẽ ổn

Rồi trái tim sẽ ổn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không") Tôi

25-06-2016
Nghề nào cũng chán

Nghề nào cũng chán

Đó là câu trả lời của ch. khi đi phỏng vấn việc làm. Người ta hỏi có khi nào chán

23-06-2016
Buông tay là hết

Buông tay là hết

Buông tay là hết, hết hẹn hò, hết trách cứ vu vơ, hết những yêu ghét luôn biết đâu

29-06-2016
Bắt gian

Bắt gian

Tình hình là rất tình hình. Cái Lan nháy mắt với Hoa, Hồng, Thảo. Mấy đứa ngồi lại

27-06-2016