Bà Xã Ô Sin

Bà Xã Ô Sin


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 25
5 sao 5 / 5 ( 142 đánh giá )

Bà Xã Ô Sin - Chương 20

↓↓
Hắn trầm mặt, thoáng buồn biết chắc hậu quả sẽ như thế này, không giỡn mặt với nó được nữa, đành dùng biện pháp ‘mật ngọt chết ruồi’, là biện pháp mạnh đó nha…

Từ lúc đó hắn cứ lảy nhảy hết lần này đến lần khác,không ép nó ăn cháo thì cũng ép nó uống sữa… nhưng tất cả … tất cả mọi thứ đó đều nằm cả trên người hắn.

-“Cố ăn một chút thôi, em còn phải nuôi con của mình đấy”

-“Chỉ mới mấy tuần thôi mà anh điên nhiều thế cơ à”

bạn đang xem “Bà Xã Ô Sin ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

-“Em muốn nói sao cũng được hết, cố ăn một chút thôi, từ sáng giờ em đã có gì trong bụng đâu”

-“Đã bảo tôi không ăn mà, đem ra hết đi”

Nó một mực không ăn lại còn hất ngay tô cháo nóng vào người hắn, đây là lần thứ 4 thôi à..

Khiến ai đó phát khùng, cuối cùng hắn chẳng còn kiên nhẫn, chỉ thẳng vào người đối diện, ai đó tức điên nhấn mạnh từng chữ..

-“Được, tôi cóc cần em có tha thứ hay không, em không chấp nhận hay không quan tâm tới cảm nhận của tôi cũng được. Nhưng hôm nay tôi nói rõ ràng cho em biết nhé, từ giờ em và con là của tôi, không ai được quyền quyết định những gì tôi muốn, kể cả em”

Nói xong hắn không thèm đôi co với cái người cứng đầu cứng cổ trước mặt nữa, lấy ngay 1 tô cháo khác múc 1 muỗng cháo, tay còn lại bóp miệng nó…

Cứ thế mà làm, nó chẳng kịp làm gì, cháo vào miệng là cứ nuốt… cũng may là cháo thịt bầm chớ có xương là toi mạng con nhỏ…

Thế là 5p thôi cháo đầy cả bụng người kia… Ai đó bực nhăn nhó..

-“Tôi… nhịn anh”

-“Nhịn anh sao?”

-“Nhịn… nhịn không phải là nhục, mà là gom lại 1 cục tôi DỤC VÀO MẶT ANH ĐÓ”

Cục tức này nó nuốt không nổi mà, mặt ầm ầm sát khí, nếu như nó có ‘súng nước’ chắc cũng dám bắn cái người trước mặt à, thật đáng ghét mà…

Ai đó quăng 1 lèo cho người kia đứng họng…

-“HẢ”

-“Ọe… tức chết đi được” – nó ôm bụng cứ muốn nôn ra hết những gì đã nuốt vào

-“Em không sao chứ, ốm nghén sao? Để … để anh gọi bác sĩ”

-“Anh gọi bác sĩ ngay đi, nhanh đi tôi sắp chịu hết nổi rồi”

-“Được… được anh đi ngay”

Hắn nhanh chóng cong chân lên mà chạy… 1p30s sau bác sĩ đã có mặt…

-“Đâu?… đâu? Ai bị làm sao?” –ông bác sĩ thở hổn hển hỏi

Nó bực dọc chỉ tay về người đứng cạnh ông ấy, quát to:

-“ANH TA ĐANG ỐM NGHÉN ĐẤY, ÔNG KHÁM NGAY CHO ANH TA ĐI”

-“HẢAAAAAAA”

Cả 3 đồng thanh trừ nó, vị bác sĩ ngơ ngác ngó ngang ngó dọc, chẳng hiểu chuyện gì nữa…

-“Là cô ấy đang không khỏe” –hắn cố bình tĩnh lấy lại cú sốc lúc nãy, trầm giọng nói…

-“Tôi không có thai mà cứ bảo tôi có thai, ông cứ khám cho anh ta biết đâu có ‘vật thể lạ’ trong bụng anh ta thì sao”

Lại bị sốc lần 2… mọi người suýt chết ngất… vì câu nói bá đạo của nó…

Hắn tức điên, cứng cả họng, đi ngay về chỗ nó vén nhẹ cái áo ngang bụng đặt tay vào đó…

-“Là con tôi trong này, hôm trước bác sĩ nói như thế”

-“A… anh làm cái quái gì thế”

Ông bác sĩ có chút ngạc nhiên, mặt đổi sắc nhìn sang chiếc giường bên cạnh, người ngồi trên đó từ nãy đến giờ đã méc mặt, hơi run run…

-“Tôi cứ tưởng cô này mới là vợ cậu”

-“HẢ”

Sốc lần 3 à nha… lần này tiêu rồi… Tố liên bắt đầu thấysợ, ánh mắt nhắm nghiền lại ụp mặt vào 2 đầu gối, nước mắt cô rơi lả chả nhưng chẳng ai thấy…

Thật sự… bây giờ cô trống rỗng.

-“Bác sĩ nói vậy là sao? Chẳng nhẽ…” –nó căng tròn mắt to hết cỡ cố hỏi..

-“Đúng… người có thai hôm trước tôi nói là cô ấy”

Nói xong ông bác sĩ kia đi ngay ra khỏi phòng, để lại không gian cho 3 người, không khí bây giờ căng thẳng đến khó thở …

-“Mày bày cái trò gì thế hả con kia?” – hắn tức phát điên trước lời nói của ông bác sĩ lúc nãy, tay cung thành nấm đấm, ánh mắt bừng bừng như một con hổ dữ sắp xé sát con mồi…

-“…”

-“Nó là con của ai”

-“…”

-“Tao nói mày có nghe không hả? Thằng đó là thằng nào?”

-“…”

Mặt kệ những gì anh nói, Tố Liên từ đầu đến cuối vẫn lặng yên không ngốc đầu lên, đến khi nghe 1 tiếng “Xoảng” giờ lúc này cô mới giật mình ngước lên nhìn anh, anh thật đáng sợ mà… đây cũng là lí do mà cô luôn sợ anh…

Anh hất tung những gì trên bàn xuống đất, mọi thứ đều vỡ ra … anh nhìn cô ánh mắt như bốc hỏa…

Cô sợ… sợ đến lấm tấm mồ hôi trên trán..

“Bốp”

Anh đánh mạnh vào mặt Tố Liên làm cô sợ đến phát khóc, cô khóc nức nở

-“Lâm Tố Liên tao thật sự thất vọng về mày, mày không có tư cách làm em tao, mấy lần trước mày cặp hết thằng cha này đến thằng cha kia, tao bỏ qua hết, nhưng hôm nay mày gây ra hậu quả này, tao để coi ba dạy mày như thế nào”

-“Hai… đừng nói… đừng… đừng nói cho ba biết, ông ấy giết em chết” –Tố Liên nước mắt ngắn nước mắt dài năn nỉ, van xin anh

-“Chết tiệt”

Hắn bực dọc chửi thề 1 tiếng…

Ngay lúc này nó chạy đến trước mặt hắn, ánh mắt lạnh lùng, giọng nói chua xót…

-“Anh cũng chẳng có tư cách gì mà nói em mình như vậy đâu. Đời con gái anh biết nó quan trọng như thế nào không hả? Tố Liên nó bị như vậy anh là anh 2 mà không biết an ủi lấy 1 tiếng ngược lại anh mắng nó, anh đã từng chăm sóc, quan tâm, bảo vệ nó chưa? Anh là anh 2 thế hả? Đồ tồi”

-“Em là đang lấy 2 chuyện gộp lại 1 đó sao?”

-“Đúng thì sao”

-“Em … khá lắm”

Nó nhìn hắn… nhìn sâu trong mắt hắn, hận … hận và hận…

Vài tuần trước…

Một ngày mưa, gió phất làm lạnh lòng người

-“Bà ơi, con xin lỗi vì dọn đi quá đột ngột không nói trước”

-“Sao vậy con, con có chuyện gì sao?”

-“Không có gì đâu bà ơi, thời gian qua con cảm ơn bà rất nhiều”

-“Con dọn đi sớm quá bà không có quà gì cho con hết”

-“Dạ thôi con biết ơn bà nhiều lắm rồi”

-“Con ngốc này, khi nào có thời gian thì ghé chơi với ông bà nghe con, con đi đột ngột như vầy, bà nhớ con lắm”

-“Con cũng nhớ bà lắm…” – sau câu nói đó là những giọt nước mắt ngậm ngùi, 2 bà cháu họ ôm nhau cảm động…

………………

Sài gòn mưa rồi, lòng người cũng lạnh lắm rồi, cuộc sống là vậy, không ai tô vẽ chúng bằng những gam màu hồng mãi được…

Nhạt…

Cuộc đời nó chứa đựng những phiền muộn, lo âu, vùi dập… chẳng bao giờ tự nhiên cho ta một cảm giác bình yên bao giờ…

Nó đã từng yêu, từng tin, từng mơ mộng đến một cuộc sống chỉ có hoàng tử và công chúa, có những giấc mơ lãng mạn, họ yêu nhau, yêu say đắm…

Nhưng…

Bây giờ khác rồi đó mãi chỉ là những hình ảnh do nó tự vẽ ra, không bao giờ có thật… niềm tin mất rồi hy vọng còn đâu…

Những suy nghĩ đó cùng với tiếng ‘uỳnh uỳnh’ của từng toa tàu chạy xa… xa … xa mãi cái Sài Gòn đau lòng người đó về lại quê hương, một nơi nó cũng từng có biết bao kỉ niệm …

…………………………

“Tíng….Tong”

2 tiếng chuông kéo dài, cánh cổng mở ra, bao cảm xúc cứ trào về…

Ai đó mừng đến phát khóc…

-“Hạ”

-“Cái Lan… bà… đúng bà rồi… trời ạ, tôi nhớ bà lắm đó”

-“Tôi cũng nhớ bà và cái Duyên lắm đó đa”

-“Về mà không báo trước à, tôi ghét bà lắm đây này”

-“Ai vừa mới nói nhớ tôi mà”

-“Cóc thèm giỡn với bà”

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lạc Lối Mê Cung

Lạc Lối Mê Cung

Đây là một truyện teen thuộc thể loại Twilight Saga đồng nhân, xuyên không, huyền

21-07-2016 12 chương
Giữa Cơn Gió Lốc

Giữa Cơn Gió Lốc

Duy ngửng lên, buông thõng hai tay và buồn bã quay sang ngó vợ, người vợ nắm lấy tay

22-07-2016 20 chương
Phong Lưu Gặp Kẻ Đa Tình

Phong Lưu Gặp Kẻ Đa Tình

Tên truyện: Phong Lưu Gặp Kẻ Đa TìnhTác giả: Miss SunThể loại: Truyện TeenTình trạng:

22-07-2016 18 chương
Cáo Sa Bẫy Cáo

Cáo Sa Bẫy Cáo

Tên truyện: Cáo Sa Bẫy CáoTác giả: SâuThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhCông

23-07-2016 29 chương
Em Vẫn Chờ Anh

Em Vẫn Chờ Anh

Truyện xoay quanh cô gái Lệ Na 16 tuổi, cô sống trong sự giàu sang và phù phiếm, gặp gỡ

22-07-2016 34 chương
Một chỗ nương tựa

Một chỗ nương tựa

Bà mẹ kể rằng lúc bà qua Hàn Quốc giữ cháu cho con gái đi làm, thấy nó thường xuyên

24-06-2016
Màu nước mắt

Màu nước mắt

"Vì đời vui được mấy đâu, con người ta thò đầu ra đã khóc rồi, những đứa không

24-06-2016
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Tiệc Báo Thù

Tiệc Báo Thù

Nếu bạn đã từng đọc Kỳ Án Ánh Trăng của tác giả Quý Cổ Nữ thì sẽ biết tác

19-07-2016 40 chương

Old school Swatch Watches