XtGem Forum catalog
Anh Sẽ Cưới Em Thêm Nhiều Lần Nữa

Anh Sẽ Cưới Em Thêm Nhiều Lần Nữa


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 49 đánh giá )

Anh Sẽ Cưới Em Thêm Nhiều Lần Nữa - Chương 11

↓↓
Vì con người sinh ra là để yêu nhau chứ không phải để xô nhau.

bạn đang xem “Anh Sẽ Cưới Em Thêm Nhiều Lần Nữa ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Có đôi lúc, họ cũng xô nhau song họ lại bao so với 87 triệu dân, bảy tỷ dân trên Trái Đất này?

Vì con người có thất tình lục dục – hỉ - nộ - ái - ố. Chỉ có con người mới đặc quyền sở hữu CẢM XÚC.

Vậy thì ĐỨNG DẬY có nghĩa là...

Lòng tin không rơi lại không xuống nơi vừa ngã.

Đời thêm một kinh nghiệm quý giá.

Chính ta lại thêm LỚN – KHÔN!

Vấp ngã, cứ vấp ngã đi!

Đứng dậy để vụt lớn!

Giá trị của nỗi buồn

Cơm ăn, nước uống khiến cơ thể lớn lên. Học hành, hiểu biết khiến trí tuệ lớn lên. Yêu thương và bao dung khiến trái tim lớn lên. Một cơ thể lớn khoẻ, một trí tuệ lớn khôn, một trái tim lớn lao. Nhưng chưa đủ!

Cơ thể lớn khoẻ nhấc bổng được rất nhiều thứ song không thể nhấc bổng được nỗi buồn. Một khi nó đè nặng lên tâm trạng ta.

Trí tuệ lớn khôn có thể giải quyết hàng vạn rắc rối song không thể tiễu trừ nỗi buồn trong ta. Một khi nỗi buồn ấy không thể giải quyết bằng sự khôn ngoan.

Trái tim lớn lao bao nhiêu cũng không thể khoả lấp được nỗi buồn. Thậm chí, nó còn khiến nỗi buồn trở nên sâu sắc hơn, thấm thía hơn.

Nỗi buồn. Bản thân nó là một giá trị.

Một giá trị trưởng thành.

Nỗi buồn khiến người nhận nó lớn khôn thêm.

Nỗi buồn khiến người nhận nó sâu sắc hơn.

Nỗi buồn tạo thành giá trị cho niềm vui. Chỉ khi trải qua nỗi buồn mới thấy niềm vui có giá trị thế nào?

Nỗi buồn không hẳn sinh ra từ mất mát.

Nỗi buồn không hẳn sinh ra từ sự cô độc.

Nỗi buồn không hẳn sinh ra từ những sụp đổ.

Nỗi buồn không hẳn sinh ra từ những đau đớn.

Nỗi buồn không hẳn sinh ra từ những yêu thương không đến được trái tim.

Nỗi buồn còn đến từ cả những nhận thức, khám phá!

Khi nhận ra rằng mình quá nhỏ bé trước vũ trụ và quá xa lạ với cả những điều tưởng chừng như đã quá đỗi thân quen.

Như đứng chờ đèn xanh bật giữa ngã tư đông đúc.

Như đối diện với những mảnh đời lạc lõng, những giọt mồ hôi mưu sinh khổ cực.

Như đi qua những trắng đen cuộc đời.

Như khi giật mình toát mồ hôi bởi mình đi chậm quá!

Con yêu!

Khi con thấy buồn, bố xin chúc mừng con, vì con bắt đầu lớn.

Con buồn.

Bố đã hỏi: Vì sao Pi buồn?

Phải chăng vì con đã nhận ra cuộc đời ngổn ngang lắm nỗi.

Phải chăng con sợ hãi vì những suy nghĩ bắt đầu đa chiều chứ không chỉ một chiều như con hằng nghĩ?

Hay phải chăng con đã thấy đôi tay bố mẹ không đủ dài rộng để luôn giữ hờ con, để luôn với kịp mỗi khi con sắp ngã?

Bố đã hỏi con bằng những âu lo của một ông bố chưa sẵn sàng đối diện nỗi buồn của con.

Phải, bố chưa sẵn sàng đối diện với nỗi buồn của con.

Nhưng.

Bố chỉ khéo lo.

Vì Pi bảo Pi buồn chỉ vì bắt chước mẹ. Vì mẹ hay bảo Pi: Pi ơi, mẹ buồn Pi lắm đấy! Mỗi khi Pi lười ăn, lười uống.

Bố khéo lo.

Nhưng bố biết, mình chẳng phải là lo xa quá đâu.

Vì thời gian kia chẳng chậm chạp.

Vì cũng là sắp đến. Nỗi buồn thứ nhất mà con sẽ phải vượt qua.

Vậy thì chầm chậm nhé!

Để bố học cách sẵn sàng cùng con đối diện và vượt qua nó.

Phải, bố cần học cách cùng con đối diện và vượt qua nó.

Thì hôm nay, một bài viết cho con về nỗi buồn...

Gượng nhẹ với trái tim

BỞI TRÁI TIM NGƯỜI MONG MANH LẮM!

Cho một tuần mới thêm nhiều nữa những hy vọng bằng một bài viết về ỨNG XỬ VỚI SỰ THẬT TRẦN TRỤI.

Con thân mến!

Bố đã nói với con chưa về trái tim của con người? Đó là bộ phận kỳ diệu nhất trong cơ thể chúng ta. Không chỉ vì nó bơm máu nuôi chúng ta sống mà nó còn là biểu tượng tinh thần. Là tình yêu, là sự thương cảm, là nhiệt huyết, là sự trung thực, là niềm tin... Người ta vẫn dùng trái tim để yêu nhau, để thương từng điều nhỏ bé, để rung động với cuộc sống, để đốt lửa, để thắp những niềm tin và hy vọng, để tha thứ, để cảm thông, để chia sẻ, để gửi gắm, để bảo bọc, để gìn giữ... Trái tim vì thế mà kỳ diệu. Một người có trái tim mà không để sử dụng gì ngoài việc bơm máu nuôi sống mình thì đó là một trái tim thực vật.

Con yêu!

Bố cũng đã nói với con chưa về những điều trái tim thổ lộ? Trái tim biết nói những điều mà chúng ta không thể diễn đạt bằng lời. Người ta yêu nhau bằng sự thôi thúc của trái tim. Đó là khi đặt tay lên ngực trái của mình. Người ta tin nhau cũng bằng cảm giác của trái tim mách bảo. Chia sẻ nhau cũng bằng trái tim trước nhất. Tha thứ nhau cũng vì trái tim muốn thế. Và muốn cống hiến cũng bởi khi trái tim lộn ngược đầu để thắp lên ngọn lửa. Trái tim nói rất nhiều điều. Không có đúng sai trong những lời trái tim nói. Chỉ có nên hay không nên làm, cần hay không cần. Và xác tín bằng nhịp đập của trái tim. Nhịp đập ấy không biết nói dối. Nếu ai không biết nghe, không nghe thấy trái tim nói thì người đó thật bất hạnh và thiệt thòi. Vì cuộc sống không phải chỉ có hai cực đúng/sai, tốt,xấu, cuộc sống còn biết bao điều hoang hoải giữa ranh giới đúng/sai, giữa hai bờ tốt/xấu. Nếu chỉ dùng lý trí để phân định, con sẽ không bao giờ tìm ra câu trả lời chính xác. Và nếu chỉ dùng lý trí, tương lai sẽ trả lời con bằng những tiếc nuối, hối hận và cả những xót xa. Vì lý trí đôi khi vô trách nhiệm với tương lai. Vì lý trí tuỳ thuộc vào kiến văn và hiểu biết. Mà cuộc đời, có khi nào ta biết tất cả mọi điều? Còn trái tim, trái tim không quảng bác được bằng lý trí nhưng trái tim biết điều gì cần cho ta. Trái tim biết con là ai và con muốn là ai?

Vì trong nhiều tổn thương, tổn thương trái tim luôn khiến chúng ta đau đớn nhất.

Bố cũng đã từng không thể bảo vệ được trái tim mình trước những sự thật đau đớn.

Bởi trái tim thì rất mong manh và cũng rất nhạy cảm.

Giá như bố cũng được chia sẻ về những điều này từ trước đó. Có lẽ bố đã không cố một thời muốn quỵ xuống như thế.

Chàng trai của bố ạ, con sẽ khác phải không?

Khó để phân định rạch ròi giữa hôm qua và hôm nay ở cùng một con người mà ta đã khắc ghi trong tim. Nó giống như là một. Nhưng nó lại là hai.

Trái tim cần gượng nhẹ.

Để đau đớn không làm biến dạng trái tim.

Một khi ta yêu thương trái tim mình, bảo vệ trái tim ấy bằng những điều tốt đẹp nhất mà ta từng có.

Phải! Chỉ có sự bảo vệ đó mới đủ sức mạnh để bảo toàn trái tim.

Chỉ có những điều tốt đẹp nhất trong quá khứ và những ước muốn tốt đẹp nhất cho tương lai mới bảo vệ được trái tim.

Vì cuộc sống luôn tồn tại không chỉ một màu hồng. Cuộc sống là rất nhiều mảng màu ghép lại. Thế nên, những mảng màu tối cũng chỉ là những mảng màu chứ không phải là tất cả. Gượng nhẹ với trái tim không phải là tô hồng cuộc sống. Mà gượng nhẹ với trái tim tức là tránh để trái tim tức là tránh để trái tim chìm trong những mảng màu tối sẫm.

Và nữa, cũng đừng làm trái tim người khác bị đau bởi những sự thật ta biết. Cũng không phải là che giấu sự thật đó với họ. Mà là bằng cách khác, cho người ấy biết trái tim họ còn nhiều điều tươi đẹp bên cạnh sự thật đớn đau kia. Đó chẳng phải là sự khôn khéo của ta mà là sự yêu thương của ta. Con không dùng ngoa ngôn hay lời lừa mị. Con hãy dùng sự chân thành, chia sẻ và sự sẵn sàng bảo vệ họ để xua đi đám mây đen kịt mà sự thật kia mang lại cho họ.

Nó không phức tạp như bố đang chia sẻ với con đây.

Một khi con yêu trái tim họ như chính trái tim mình.

Những lời khen chứa một phần xấu xí

Bố không muốn con là một chàng trai HƯ nhưng bố cũng không muốn con là một chàng trai NGOAN. Vì một chàng trai HƯ rất dễ HỎNG và một chàng trai NGOAN thì rõ ràng là đã HỎNG.

Một bài TRÒ CHUYỆN ĐẦU TUẦN của bác Huynh mà bố rất thích. Khi các cô gái vẫn thường kêu gào đòi Bình – Đẳng – Giới nhưng lại rất dễ chấp nhận sự bất bình đẳng chỉ vì một câu khen.

NHỮNG LỜI KHEN CHỨA MỘT PHẦN XẤU XÍ

Đoàn Công Lê Huy

Năm 1859, một phụ nữ bỗng ngã lăn ra chết hai ngày sau đêm khiêu vũ. Trong đêm này bà ta được ca tụng là người có tấm lưng ong đẹp nhất. Mổ khám nghiệm tử thi mới hay bà ta bị dập ba chiếc xương sườn, xương đâm vào lá gan gây ra tử vong. Thủ phạm là chiếc áo nịt ngực thắt quá chặt.

Một tư liệu phương Tây đã dẫn nguồn tin đáng tin cậy. Thì còn ai lạ gì chuyện ấy, khi cô nàng Scarlett trong Cuốn theo chiều gió phải nghiến răng kìm tiếng rên đau đớn để cho bà vú mạnh tay siết chặt eo chiếc váy khi nàng chuẩn bị đi dự dạ hội khiêu vũ ở trang trại Mười hai cây sồi. Khổ chưa, cái giá phải trả thật là khốn khổ để được cánh đàn ông khen đẹp!

Khi người Trung Quốc khen phụ nữ có gót sen nhỏ nhắn cũng là khi người phụ nữ xứ họ phải chịu cực hình trong tục bó chân tàn bạo, mỗi đôi chân là một sự tàn phế man dại.

Khi người Nhật khen người phụ nữ xinh đẹp trong chiếc áo Kimono cũng là khi người phụ nữ Nhật phải chịu làm hình nộm cứng đơ, đau nhức các khớp xương gần như là mạn tính.

Khi người đàn ông khen chiếc áo dài Việt cũng là khi rất có thể họ đang hả hê thưởng thức hai miếng phó mát ở hai bên eo bạn, là khi họ đắc thắng ngâm thơ: “Áo em trắng quá nhìn thâu da”, hay “Trời Sài Gòn anh đi mà chợt “thấy”.../ Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông.” Thấy hết, và kệ cái nóng 35 độ trong bó cứng của xứ Huế hay cái lạnh 10 đô trong phong phanh của trời Hà Nội.

Khi giới chính trị đàn ông khen người phụ nữ “tòng phu” thì cũng là khi họ vì họ, vì muốn giữ giọt máu, nguồn gien của chính họ trong một xã hội cha truyền con nối.

Khi người đàn ông khen người phụ nữ “tiết hạnh”, chồng chết mà vẫn “tòng tử” theo con thì cũng là khi họ muốn giữ mảnh ruộng của dòng tộc họ không về tay kẻ khác, mặc cho thân phận người phụ nữ có thể úa tàn.

Khi họ muốn người phụ nữ phải hội đủ công dung ngôn hạnh, cũng rất có thể là khi họ bày tỏ lòng tham không đáy, muốn có cả bốn phương trong bàn tay mình, muốn có cả bốn mùa trong một ngày, muốn cả bốn cung bậc chỉ trong một nốt nhạc, mặc cho người phụ nữ phải loay hoay xoay xở hàng thiên niên kỷ trong một cổ bốn tròng.

Thế đấy bạn gái ạ, trong những lời khen đôi khi có chứa vài sự thật đắng cay.

Cũng như khi người đàn ông khen người phụ nữ thắt đáy lưng ong là khi họ mong muốn một người khéo chiều chồng và khéo nuôi con. Đúng thế, chắc chắn chỉ có những người làm nhiều và ăn ít, thức khuya dậy sớm thì mới thắt đáy lưng ong ở trong cái xã hội không có aerobic cũng như thể dục thẩm mỹ, chạy bộ, lắc vòng...

Nên chi, bạn ạ, bạn phải coi chừng những lời khen.

Đôi khi họ khen mình là nữ tính để họ dễ bề thôn tính cả không gian và âm thanh, khi bạn thu mình lại và ăn nói nhỏ nhẹ trước họ. Khen bạn dịu dàng là để bạn không bộc lộ trí thông minh hơn họ: Không cãi lại họ và họ dễ dàng áp đặt.

Họ khen bạn là phái đẹp để bạn đừng làm hơn những gì của một bông hoa.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Chuyện Tình Hoàng Gia

Chuyện Tình Hoàng Gia

Tên truyện: Chuyện Tình Hoàng GiaTác giả: Du HuyễnThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 6 chương
Cô Nàng Hổ Báo

Cô Nàng Hổ Báo

Truyện này đem lại cho mình rất nhiều tiếng cười, nó không có những tình tiết rắc

23-07-2016 32 chương
Kết thúc bất ngờ

Kết thúc bất ngờ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Hai chiều yêu thương

Hai chiều yêu thương

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Chạy đâu cho hết nắng

Chạy đâu cho hết nắng

Vắt lên vai quá nhiều mối tình, chẳng phải anh là người lăng nhăng hay đào hoa, mà là

24-06-2016
Hoa hồng đỏ

Hoa hồng đỏ

"- Chị em thích anh lắm! Em nghe chị ấy nói thế. Chị ấy muốn anh mua hoa hồng tặng

29-06-2016
Thiên sứ của mẹ

Thiên sứ của mẹ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016