Anh Sẽ Cưới Em Thêm Nhiều Lần Nữa

Anh Sẽ Cưới Em Thêm Nhiều Lần Nữa


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 14
5 sao 5 / 5 ( 112 đánh giá )

Anh Sẽ Cưới Em Thêm Nhiều Lần Nữa - Chương 05

↓↓
Là có vừa đủ cho những bất hạnh của người đàn ông.

Là có vừa đủ cho nỗi xót xa khi thấy những đứa trẻ tội nghiệp như thế.

Nếu bạn đã từng gặp, bạn sẽ giống như tôi, cảm thấy lạnh ngắt. Cảm thấy sợ hãi. Cảm thấy bất lực.

Bình yên

bạn đang xem “Anh Sẽ Cưới Em Thêm Nhiều Lần Nữa ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hơn bao giờ hết, lúc này mong sự bình yên.

Sau mỗi cuộc vượt qua một điều gì đó quá sức, người ta vẫn mơ đến sự bình yên.

Từ bao giờ nhỉ? Có lẽ đó là năm tôi 20 tuổi. Tôi bắt đầu ký bút danh Hoài An và nghĩ về đứa con của mình. Tôi muốn đặt cho con gái của mình cái tên này: Hoàng Hoài An (hoặc sẽ thêm họ mẹ đằng sau họ bố).

Hoài An – bút danh ấy đã đi cùng tôi cho đến tận bây giờ. Hoài An: Mong sự An Bình cho con.

Bình Yên. Bình yên thường tới sau những bão lũ của đời. Nhưng với tôi, kể cả khi kòng không bão lũ, tôi vẫn mơ đến sự Bình Yên. Một giấc mơ thường trực. Vì sao lại thế? Tôi cũng không biết nữa. Chỉ thấy rằng mỗi khi có được cảm giác này, tôi đều trân trọng nó và cố gắng gìn giữ nó lâu nhất có thể. Tiếc rằng, cuộc đời không phải là một khoảng thời gian chỉ có hai chữ Bình Yên.

Có nhiều điều trong cuộc sống mang đến cho bạn cảm giác Bình Yên.

Đó là một bữa cơm chung với gia đình. Cho dù chỉ nhìn nhau ăn trong im lặng với đôi mắt ấm áp.

Đó là cảm giác ngồi một quán cà phê có view nhìn ra bên ngoài. Một khung cảnh thanh bình, nhẹ nhàng và đầy nắng.

Đó là một vòng tay ôm từ đằng sau bạn.

Đó cũng có thể chỉ là cái cầm tay đi qua đường.

Đó cũng có thể là một nụ hôn đánh thức bình minh.

Đó cũng có thể là chiều gió lộng, nghe một bản tình ca quen thuộc mà lâu rồi bạn quên nghe.

Hay đó cũng có thể là hai người ngồi nói đủ thứ chuyện mà chẳng chuyện nào ra chuyện nào, chẳng ăn nhập gì với nhau mà vẫn cảm thấy vui.

Còn nhiều nữa mà lúc này tôi chưa kịp nhớ tới.

Tựu trung, đó là một cảm giác của sự Tin Tưởng và An Toàn.

Là cảm giác của sự Đủ Đầy.

Có đôi khi, Bình Yên có giá trị tương đương hoặc thậm chí cao hơn cả Hạnh Phúc.

Và tôi luôn mong nhận về mình những giông bão để vợ và con tôi nhận được nhiều hơn sự Bình Yên.

Như chính lúc này đây.

Dành dụm yêu thương

“Yêu thương mạnh hơn những lời quát mắng.” Cuộc đời đó có bao nhiêu mà hững hờ? Chắt chiu để mà dành dụm cho mình một nơi chốn dựa cậy mai này!

Khi tất cả quay lưng lại với anh, anh sẽ thế nào?

Có người hỏi tôi câu đó.

Tôi đã trả lời mà không cần suy nghĩ: Nếu quả thực tôi đáng bị mọi người quay lưng thì chỉ có thể tôi đã phạm một tội ác trời không dung, đất không tha. Còn nếu tôi chưa đến nỗi thế thì tôi sẽ không bao giờ phải lo lắng cả. Chẳng bao giờ và chẳng có ai bị cả thế giới quay lưng lại với họ. Vì một việc làm tốt với người này thì chưa chắc đã là tốt với người kia. Xấu xa này là cái không thể tha thứ của người này nhưng lại có thể được thông cảm và thấu hiểu bởi người khác. Luôn còn những người ở bên bạn. Chỉ là bạn có thấy họ hay không mà thôi? Chỉ là bạn óc nhìn về phía họ hay không mà thôi.

Và tôi nghĩ đến những người mà tôi biết chắc họ không bao giờ quay lưng lại với tôi.

Kể cả khi tôi đã làm đau họ.

Là ai nếu không kể đến vợ tôi?

Tôi biết và tin tuyệt đối nơi nàng.

Kể cả khi tôi thất cơ lỡ vận.

Kể cả khi tôi có làm đau nàng.

Thì nàng vẫn luôn ở bên tôi.

Vì nàng là thế.

Nàng là người đốt không cháy, bẻ không gãy, ném không vỡ, nung không chảy. Nàng rõ ràng và rành mạch. Nàng kiên định và thủy chung. Và niềm tin của tôi chính là chất nuôi dưỡng tình cảm của nàng dành cho tôi.

Là ai nếu không kể đến những người bạn từ hồi nhỏ xíu?

Kẻ sẵn sàng 2h sáng chạy đến đón tôi đi bất cứ đâu tôi muốn.

Kẻ mà đã nhắn tôi cái tin ứa nước mắt: Tớ say quá rồi. Nếu bạn muốn đi chơi vì nhớ tớ thì để mai. Còn nếu bạn muốn đi chơi vì có tâm sự thì tớ sẽ đến ngay nhà bạn.

Là ai nếu không kể đến bố mẹ tôi?

Người có thể tin rằng mặt trời mọc ở hướng Tây và lặn ở hướng Đông nếu như điều đó do con mình nói ra.

Người có thể quên hết chính bản thân mình để tôi lớn khôn.

Và sau này, sẽ có một người đàn ông nữa, sẵn sàng oánh nhau với lũ bạn nếu chúng kêu tên tôi ra réo như tôi đã từng sẵn sàng oánh nhau khi lũ bạn nói tên ông Nội của người đàn ông đó.

Có nguyên một thế giới không bao giờ quay lưng với bạn.

Vậy thì sao bạn lại không dành cho những con người đó tất cả những gì bạn có?

Những gì bạn có là những gì nếu bạn không dành dụm, chắt chiu mỗi ngày?

Là “yêu thương mạnh hơn mọi lời quát mắng” như biểu ngữ – khẩu hiệu của Ủy Ban Chăm Sóc và Bảo Vệ Trẻ Em đang treo trên đường phố.

Là chắt chiu để dành dụm từng chút yêu thương ngay khi có thể cho những ai đang yêu thương bạn.

Để bạn sẽ nửa đêm ôm vợ mình và bỗng sợ hãi tuổi già vì những bất trắc có thể làm rời xa nhau vĩnh viễn.

Để bạn có thể thấy những lấp lánh trong đôi mắt người bạn hằng yêu thương sự tin cậy vào bạn.

Dành dụm yêu thương.

Bốn chữ này thật ngọt ngào và say đắm.

Dành dụm nụ cười hạnh phúc nhất cho người bạn yêu thương.

Dành dụm những lo lắng cho nét buồn trên mặt họ.

Dành dụm những xót xa khi thấy họ mệt.

Dành dụm những giọt nước mắt cho những nỗi đau họ gặp.

Tôi thích cảm giác này.

Cảm giác tôi đang yêu – luôn yêu.

Vì tôi có những người để tôi yêu.

Những người để tôi yêu hàng ngày, hàng giờ, mỗi ngày, mọi ngày và mãi mãi.

Để rồi khi ngoảnh lại, ngày hôm nay kết tinh bằng yêu thương.

Để rồi thấy hôm nay lòng còn được yêu mải miết những ai đó quanh mình.

Để rồi mai này, khi ngã xuống, bạn còn biết rằng có một thế giới không bao giờ quay lưng lại với bạn.

Tất nhiên, nếu bạn đừng hoang phí yêu thương cho những điều ngỡ tưởng của mình mà quên rằng bạn còn một thế giới không bao giờ quay lưng với bạn.

Bao giờ cho đến ngày xưa?

Tại sao ngày xưa luôn đẹp đến mê hồn nhiều người? Sức hấp dẫn của ngày xưa đôi khi khiến người nay không còn muốn đi tiếp. Ngày xưa xa lắc hay ngày xưa rất gần? Ừ, hôm nay rồi sẽ trở thành hôm qua, hôm kia, hôm kìa... hôm xưa. Rồi cũng trở thành xưa cũ cả mà thôi!

Khi gặp một vấn đề trong hiện tại, bạn sẽ lại ao ước về ngày xưa. Đó là tâm lý rất bình thường. Đơn giản vì ngày xưa là những điều bạn đã biết, bạn có thể kiểm soát được nó, nó an toàn. Ngày xưa là những điều bạn chắc chắn được còn hiện tại và tương lai luôn là thứ khó nắm chắc. Sức hấp dẫn của ngày xưa chính là vì nó an toàn. Khi càng không hiểu hiện tại, bị hoang mang với hiện tại và tương lai, bạn sẽ cầu viện cái ngày xưa đã xa (hoặc rất xa).

Tôi có nhiều người bạn sùng bái ngày xưa.

Sùng bái đến độ họ luôn chọn cách đi giật lùi. Để luôn nhìn thấy ngày xưa của họ. Ngày hôm qua của họ. Tôi không chờ đợi họ sẽ ngã nhưng tôi biết, sẽ đến một ngày, họ sẽ ngã nếu như họ vẫn cứ chọn cách đi giật lùi như vậy.

Ngày xưa mụ mị ta bằng những điều đẹp đẽ, lung linh. Là bởi khi đó, lòng ta rộng rãi hơn bây giờ. Ta có thể tha thứ, bỏ qua và bao dung nhiều hơn bây giờ. Vì khi đó, ta ít tha thứ để mất hơn bây giờ, ít thứ để sợ mất hơn bây giờ. Vì khi đó, sự phân biệt đúng sai đơn giản hơn bây giờ nhiều. Vì khi đó, ta chưa bị thói phân tích khiến cuộc sống lẽ ra rất đơn giản song lại trở thành phức tạp đến kinh khủng chỉ bởi thói quen phân tích, toan tính, nhìn trước, ngó sau. Khi đó, nỗi sợ hãi chỉ dừng lại ở những điều thấy được, sờ vào được, cầm lên được thay vì sợ hãi những điều vô hình như bây giờ. Ngày xưa, ta nghĩ về ma chỉ đơn giản là người không có bóng hắt xuống đường. Ma chỉ đơn giản là le cái lưỡi đỏ quạch, mắt lồi ra. Còn bây giờ, ma giống hệt người, ma sống cùng người, ma mãnh, ma quái, ma cô... Bởi vì càng lớn, càng hiểu biết, ta sẽ càng có cảm giác mất an toàn.

Những ngày xưa ấy.

Lung linh lắm! Huyền hoặc lắm!

Như mối tình đầu trong veo.

Như những buổi chiều mướt mồ hôi chạy nhảy.

Như những buổi cà phê đẹp đến mê hồn vì những câu chuyện bè bạn chưa dính mùi cơm áo gạo tiền.

Cho dẫu sau này, bây giờ, đôi khi giật mình khi vô tình gặp lại mối tình đầu bụng lùm lùm già đau già đớn. Lòng cứ nghe đổ vỡ gì đâu.

Cho dẫu sau này, bây giờ, gặp lại những buổi chiều mướt mải mồ hôi thì ta lại trách mắng con ta nghịch ngợm quá.

Cho dẫu có buổi cà phê nào đó có vui đến mấy vẫn lẩn khuất đâu đó những tiếng thở dài, những ánh ămts bất thần và cả sự vội vã đứng dậy ra về.

Ngày xưa ấy.

Là hôm nay của ngày mai chứ nào đâu có xa?

Ngày xưa ấy.

Có tình yêu chết chỉ vì những tự ái nhỏ bé.

Có tình bạn chết chỉ vì những cố chấp vụn vặt.

Có những niềm tin vĩnh viễn ra đi chỉ vì lòng khép cửa.

Có những nỗi buồn trở thành đặc quánh và ăn mòn ta chỉ bởi ta không cho chính mình cơ hội sửa chữa.

Ngày xưa ấy hay chính hôm nay để ngày mai nghĩ ta mà thở hắt thắt ruột?

Có phải cứ để mất đi rồi mới nhận ra giá trị?

Có phải cứ ốm đau rồi mới thấy phải chăm sóc cho nhau?

Có phải cứ sai lầm đi rồi mới thấy hối tiếc?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bác Sĩ Bảo Cưới

Bác Sĩ Bảo Cưới

Trích đoạn:Giống như bất cứ lần nào khác trong đời. Anh biết khi có một con người

21-07-2016 15 chương
Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng nói về nó: Hà Minh Thư, gương mặt thanh tú, làn da trắng như

21-07-2016 42 chương
Điệu Slow Trong Thang Máy

Điệu Slow Trong Thang Máy

Với Điệu Slow trong thang máy đã thoát ly khỏi các tiểu thuyết ngôn tình hàng loạt

26-07-2016 1 chương
Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Tên truyện: Em Là Cô Ấy Thứ HaiTác giả: KemThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

26-07-2016 24 chương
Siết tay

Siết tay

Đã sáu năm cô và anh không gặp nhau. Cô không thích anh như trước nữa. Nhưng cũng không

27-06-2016
Lạnh...

Lạnh...

Có lẽ trong suốt cuộc đời một con người, cơ hội để làm được điều gì đó tốt

24-06-2016
Nụ hôn thoáng qua

Nụ hôn thoáng qua

Lâm Hạ Vy đang trong chuyến dã ngoại cùng với lớp đại học. Năm nay cô đã là sinh

23-06-2016
Đời cười

Đời cười

(khotruyenhay.gq) Trong tôi lại hiện về kí ức của một sân khấu chật kín người, đứa

26-06-2016

Lamborghini Huracán LP 610-4 t