Ánh Hồng Hạnh Phúc

Ánh Hồng Hạnh Phúc


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 23
5 sao 5 / 5 ( 112 đánh giá )

Ánh Hồng Hạnh Phúc - Chương 06

↓↓
Từ sáng đến giờ, Hoa Phượng miệt mài cắm cúi bên cái máy đánh chữ, không hề nghỉ taỵ Tiếng gõ lóc cóc vẫn vang lên đều đều trong phòng. MỌi người đã ra ngoài ăn cơm trưa, chỉ còn một mình cô ngồi lại chăm chỉ làm việc.

Lúc nãy, trước khi đi, Thanh Trà và Quốc đã đến tận bàn níu kéo:

-Nghĩ một chút đi. Ăn cơm xong rồi vào làm tiếp, không ai giành hết việc đâu mà sợ.

Nhưng cô đã từ chối:

bạn đang xem “Ánh Hồng Hạnh Phúc ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

-Thôi, mọi người đi đi. Tui không thấy đói.

Thanh Trà trợn mắt la lên:

-Gì mà không đói? Từ sáng đến giờ mày có ăn gì đâu.

-Không đói thật mà.

Chị Mai bước lại gần, cười với Hoa Phượng:

-Chắc tại công việc nhiều quá nên Phượng cảm thấy no ngang phải không?

Đạ, chắc là vậy.

Cô ngẫm nghĩ một chút, rồi quay sang Thanh Trà, dặn dò:

-Mày với anh Quốc đi ăn đi, rồi mua về cho tao một khúc bánh mì kẹp thịt là được rồi.

-Nhất định không đi hả?

-Ừa.

-Ăn bánh mì trừ cơm?

-Ừa.

-Thôi kệ nó, mình đi.

Khi mọi người kéo nhau đi ra hết, căn phòng trở nên vắng lặng. H P lại tiếp tục làm việc, mắt cứ dán vào tờ giấy, tay gõ đều. Cô chăm chỉ đến mức không thấy một người vừa đẩy cửa bước vào, tiến thằng đến bàn cô, kéo ghế ngồi. Cô nói mà không nhìn lên:

-Ăn gì mà lẹ vậy? Có nhớ mua cho tui không?

-Em muốn mua gì?

Hoa Phượng ngẩng phắt lên. Công Dinh đang ngồi trước mặt cô, cười:

-Anh Dinh! Anh về hồi nào?

-Vừa về, anh tới đây ngaỵ – Dinh nhìn quanh - Mọi người đâu hết rồi?

-Họ đi ăn com trưa rồi.

-Em ăn chưa?

Hoa Phượng lắc đầu:

-Em còn nhièu việc phải làm nên không đi, nhưng em có nhờ Thanh Trà mua bánh mì giùm rồi.

Công Dinh làm như không nghe, anh khoát tay:

-Vậy đi ăn với anh. Anh cũng đang đói.

-Nhưng….

-KHông nhưng nhị gì cả. À! Ba anh đâu?

-Em không biết, hinh nhu vẫn còn ở trong đó.

Công Dinh đứng lênd, đi về phiá phòng Giám đốc, gõ cửa. Có tiếng ông Thịnh vọng ra:

-Vô di.

Công Dinh ở cửa bước vào:

-Chào ba.

-Ủa! Con mới về hả? Có chuyên gì không? Vào đây.

Đạ không – Công Dinh hoi ngập ngừng – Con tới rủ Hoa Phượng đi an trưa.

-Chà…..

Ông Thịnh gật gù nhìn Dinh, khiến anh tấy lúng túng:

-Ba di ăn với con luôn nhé.

-thôi – Ông khoát tay – Ba không ăn đâu. Ờ, con bảo Hoa Phượng di ăn là đúng đó. Từ sáng đến giờ, cô ấy không nghỉ tay tí nào.

-Vậy con đi nghe ba.

-Ừ, đi đi.

Khép cửa phòng cho ông Thịnh xong, Công Dinh quay sang, nhướng mắt cười với Hoa Phượng:

-Mình đi được chưa em?

Đạ được.

Đẩy cái dĩa không qua một bên, Hoa Phượng mỉm cười, nhìn Dinh ăn tiếp dĩa cơm thứ hai.

-Em ăn nữa không?

Cô lắc đầu, le lưỡi:

-Eo ui! Em no lắm rồi.

-Vậy thì uống nước đi, dợi anh ăn xong dĩa này nữa đã.

Hoa Phượng gật đầu, vừa khuấy ly nước đá chanh, vừa hỏi:

-Việc thành lập chi nhanh ở Vũng Tàu sắp xong chưa anh?

-Sắp xong rồi – Dinh gật đầu, đáp.

Thấy Hoa Phượng có ve nghĩ ngợi, Dinh hỏi:

-Có gì không em?

-Không. – Cô cười, lắc đầu.

- Đừng giấu nhé. Anh thấy em đang suy nghĩ chuyện gì đó mà.

-À! Em đang nghĩ…Không biết khi lo công việc xong xuôi rồi, anh có nhớ lời hứa không nhỉ?

Đang lau miệng, chợt Công Dinh ngừng tay, nhìn cô lom lom. Anh nhíu mày cố suy nghĩ, rồi bỗng nhớ ra, anh cười:

-A! Anh nhớ rồi. Anh có hứa là sẽ đưa em di chơi ở Vũng Tàu phải không?

Từ nãy giờ cứ hồi hộp ợ anh quên, bây giờ nghe anh nói thế, Hoa Phượng cười tươi mãn nguyện.

-Thì ra anh vẫn còn nhớ.

-Ừ. Nhưng nếu lỡ anh quên thì sao? Em có nhắc không?

-Không.

-Tại sao?

-Em không thích nhắc. Vì như vậy hoá ra mình đời hỏi hay sao? Anh đã hứa thì anh phải nhớ chứ.

Công Dinh phì cười:

-Chà! Em khó tính quá.

Trên đường về công ty, Dinh im lặng lái xe. Mặc dù trời nắng gắt, nhưng thỉnh thoảng có những cơn gió nhẹ cũng đủ làm Hoa Phượng thấy dễ chịu.

Áp tay vào má, cô nhớ đến ánh mắt của Công Dinh lúc anh nhìn cô mà lòng tràn ngập niềm vui. Cô muốn tặng cho mình một nụ cười, nhưng sợ Dinh thấy lại tưởng mình khùng nên thôi.

Công Dinh lái xe ngừng trước cổng. Anh hỏi, khi Hoa Phượng vừa bước xuống:

-Phượng à! Tối nay mình đi chơi nhé.

Hoa Phượng nhoẻn miệng cười, gật đầu.

-Tan sở, em về với Thanh Trà hả?

Đạ.

-Vậy khoảng bảy giờ, anh đến nhà đón em được không?

Đĩ nhiên là được.

-Ừ. Vậy em vô đi.

Cô khẽ gật đầu rồi đẩy cửa bước vào. Cố lấy vẻ thản nhiên, Hoa Phượng đi đến bàn của mình trước bao nhiêu cặp mắt đang nhìn chăm chú. Vừa ngồi xuống, cô đã thấy một khúc bánh mì kẹp thịt nằm chình ình trước mặt. Hướng cái nhìn về phiá Thanh Trà, cô nở nụ cười cầu tài với nó.

Thanh Trà dường như chỉ chờ có vậy, lập tức phóng đến:

-No ròi phải không?

Hoa Phượng cười hiền lành, gật đầu:

-Ừa.

-Ghê nha! Hèn gì không thèm đi ăn với tụi này. Đã hẹn nhau trước rồi phải không?

Hoa Phượng lật đật phân trần:

- Đâu có hẹn hò gì. Tự nhiên ảnh tới rủ đi chứ bộ.

Thanh Trà cứ cười cười, mắt nheo nheo nhìn cô:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cặp Đôi Băng Tuyết

Cặp Đôi Băng Tuyết

Tên truyện: Cặp Đôi Băng TuyếtTác giả: K.GThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 23 chương
Em Đã Là Thiên Thần

Em Đã Là Thiên Thần

Tên truyện: Em Đã Là Thiên ThầnTác giả: mrxau (vozer)Thể loại: Truyện Teen, VOZTình

22-07-2016 22 chương
Trinh Nữ Báo Thù

Trinh Nữ Báo Thù

Mùa Xuân tháng 4 năm 1962 tại Cần Thơ, lúc bấy giờ Cần Thơ là một trong sáu tỉnh nhỏ

22-07-2016 30 chương
Hận Thù

Hận Thù

Truyện teen Hận Thù là câu chuyện xoay quanh Hoàng Anh Tuấn - thiếu gia tập đoàn Hoàng Gia

22-07-2016 16 chương
Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Tên truyện: Nhật Ký Mang Thai Khi 17Tác giả: Võ Anh ThơThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 45 chương
Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại

Khoảng Trời Thơ Dại là một truyện teen của tác giả Việt Nam Dạ Hương.Trích

22-07-2016 10 chương
Uống trà và Thôi khóc

Uống trà và Thôi khóc

"Khi em yêu Minh, anh bỗng cô độc kinh khủng. Thật sự quãng thời gian qua không dễ dàng

26-06-2016
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Cỏ dại

Cỏ dại

Thôi. Anh không cần nói gì nữa đâu. Em hiểu hết. Anh cũng phải nghĩ gì cả. Em tôn

29-06-2016
Những ngày mưa bay

Những ngày mưa bay

Tiếng đàn ấy luôn phát ra từ cửa sổ tầng hai nơi phòng nhạc. *** Dành tặng tôi và

28-06-2016
Bạn trai tôi là Sói

Bạn trai tôi là Sói

P/s: Với sự trở lại, truyện ngắn của tớ nhân vật nam luôn có tên là Ju, nữ luôn

28-06-2016

XtGem Forum catalog