Ánh Hồng Hạnh Phúc

Ánh Hồng Hạnh Phúc


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 23
5 sao 5 / 5 ( 147 đánh giá )

Ánh Hồng Hạnh Phúc - Chương 01

↓↓
*!!!*

bạn đang xem “Ánh Hồng Hạnh Phúc ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Vừa ngồi xuống ghế, Hoa Phượng đã bị Thanh Trà nhào đến khều:

-Sao? Ổng có “giảng mo-cau” gì không?

-Không.

-Vậy đâu có gì. Sao mặt mày chù ụ vậy?

-Tại “quê”.

-Sao lại “quê”?

Hoa Phượng im lặng một hồi rồi quay sang hỏi nhỏ:

-Nè, nãy giờ mày có vô trong đó không?

-Có.

-Mày có thấy người đàn ông đang ngồi nói chuyện với Giám đốc ở trổng không?

-Thấy. Sao?

Hoa Phượng hậm hực:

-Thằng cha thấy ghét! May là ông Thịnh chỉ nói sơ sơ mấy câu với tao thôi, vậy mà hắn cũng ráng nhe ba mươi sáu cái răng ra để cười chọc quê tao.

-Mày đếm được răng của hắn à? (hahaha…đọc tới đây thấy mắc cười quá)

-Không, hắn lấy tay che rồi.

-Vậy sao mày nói hắn nhe răng? (oh my, cô này làm tui cừ chết được)

Thanh Trà bắt bẻ khiến Hoa Phượng tức tối:

-Thôi đi công nương, chướng vừa vừa thôi. Hôm nay mày đi trể, rồi sờ sờ ra đó, mà còn làm như có người ức hiếp mày không bằng.

Hoa Phượng sực nhớ, la lên:

- Đúng rồi.

- Đúng gì? – Thanh Trà ngạc nhiên.

Hoa Phượng mím môi:

-Trăm sự cũng tại thằng cha đánh trái cầu.

-Trời đất! Lại còn thằng cha nào nữa đây? – Thanh Trà kêu lên.

Hoa Phượng vội kéo tay Thanh Trà lại gần mình:

-Mày ngồi xuống đây, tao kể cho nghe. Hồi sáng, lúc tao mới dắt xe ra đi làm thì có một thằng cha đánh trái cầu…

Thanh Trà nhăn mặt rồi ngắt lời:

-Mày làm ơn nói năng lịch sự một chút đi. Ai, mày cũng “thằng cha” hết, nghe kỳ quá.

-Vậy chứ kêu bằng gì?

-Ờ…thì…nếu lớn tuổi thì là “một người đàn ông”, nếu còn trẻ thì “một chàng thanh niên”.

-Ối trời ơi! - Hoa Phượng ré lên cười – Mày học cải lương hồi nào vậy?

-Không thèm nói chuyện với mày nữa – Thanh Trà giận dỗi.

-Thôi mà – Hoa Phượng vội vàng nói - Để tao kể tiếp cho nghe.

-Ừ. Sao?

-A…- Hoa Phượng nhíu mày – Tao kể đến đâu rồi nhỉ?

-THì….có một người đánh trái cầu – Thanh Trà bực dọc nhắc.

-Ừ. Nhớ rồi.

Thanh Trà giơ tay ngắt lời:

-Khoan đã.

-Chuyện gì?

-Người này lớn tuôi? hay nhỏ tuổi?

-KHông lớn, không nhỏ, mà là trẻ. Nói chính xác là một gã thanh niên.

-Rồi, tiếp đi.

-Hắn chơi ba xí ba tú sao không biết, mà trái cầu bay ra khỏi sân, rơi vào đầu tao.

-THiệt không?

-Ai xạo làm chi.

-Rồi mày làm sao? – Thanh Trà tròn mắt.

-“Chửi” chứ sao.

-Rồi hắn có…chửi lại không?

Hoa Phượng nghênh mặt:

-Làm sao dám. Hắn đứng im chịu trận. Tại trể giờ quá rồi nên tao mới thạ Ai dè vô đây lại gặp thêm một gã khó ưa nữa. Nói tóm lại, ngày hôm nay có hai gã đàn ông làm tao bực mình.

Từ bàn bên kia, Anh Quốc lên tiếng:

-Bàn tính xong chưa hai cô nương? Bây giờ, ai lãnh phần thu tiền mua quà đi chứ.

Hoa Phượng ngạc nhiên nhìn Thanh Trà:

-Ông nói cái gì vậy?

-TRời đất? – AQ la lên - Vậy chứ nãy giờ hai cô rù rì cả tiếng đồng hồ về chuyện gì?

Tụi em tâm sự chứ bộ.

Thanh Trà cười, đánh vào vai Hoa Phượng:

-Tại lo nghe mày kể chuyện nên tao quên. Tính qua đây bàn với mày về vụ sinh nhật.

Hoa Phượng nhướng mắt hỏi:

-Sinh nhật ai vậy?

-Giám đốc.

-Thật không?

-Ai mà dám đem ông ấy ra đùa với mày. kỳ này ổng đãi tiệc lớn lắm à nghen, mừng họ sáu mươi tuổi mà.

-Ở đâu?

-Ở nhà ổng.

Hoa Phượng ngập ngừng:

-Nhưng mà…ông ấy đâu có mời tao.

-Xời ơi! Mỗi người một cái thiệp nè bà chằn.

Thanh Trà vừa nói, vừa gõ gõ xuống bàn. Lúc đó, Hoa Phượng mới nhìn thấy tấm thiệp mời nằm sờ sờ ngay trước mặt mình. Từ nảy giờ mãi lo nói chuyện, không chịu để ý nên cô không biết.

Cô nhìn xung quanh, hỏi ý kiến:

-Vậy bây giờ mọi người tính sao?

Có tiếng chị Mai nói vào:

- Định lá tất cả cùng góp tiền lại để mua món quà có giá trị một chút, Phượng thấy sao?

-Anh xin nói thêm cho rõ – AQ lên tiếng – Thanh Trà với Hoa Phượng ngoài việc góp tiền, còn phải góp thêm công sức đi mua quà nữa nhé. Bởi vì tụi anh là đàn ông, không rành việc mua sắm. Còn chị Mai thì bận bịu con cái, không rảnh bằng hai cô, nên cả phòng nhất trí giao cho hai cô muốn mua gì thì muạ OK?

Hoa Phượng nhìn Thanh Trà:

-Vậy chừng nào mình đi chợ?

-Chiều nay tan sở, mình đi luôn – Thanh Trà trả lời.

-Ê, nhưng tao không biết nhà ông Giám Đốc.

-Ủa! Mày chưa tới đó lần nào hả?

-Chưa. – Hoa Phượng lắc đầu.

Thanh Trà thở dài:

-Thôi được rồi. Vậy chiều chủ nhật, tao tới nhà chở mày. Nhớ thay đồ sẳn nghen, tao ngán cái tính chậm chạp của mày lắm.

-Ừa, cũng được – Hoa Phượng cười hí hửng.

Ăn cơm tối xong, Hoa Phượng đi ra sân ngồi một mình trên chiếc ghế xích đụ Tối nào cũng vậy, cô hay ra đây ngồi một chút cho mát. Thằng Hoàng dắt chiếc xe đạp, vừa đi vừa nói:

-Chị Phượng ơi! Em lại nhà thằng bạn mốt chút nha.

-Ừ - Hoa Phượng trả lời - Nhớ về sớm đó.

Đạ.

Nói xong, nó thót lên xe, cắm cúi đạp một mạch. Có tiếng anh Huy – anh trai cô – thò đầu ra cửa sổ gọi:

Chương sau

↑↑
Hoa Hồng Là Em

Hoa Hồng Là Em

Vũ Hoàng Bảo Anh: (nó) 16 tuổi mang một tính cách lạnh lùng, tàn ác . Sở hữu đôi mắt

22-07-2016 21 chương
Thành Phố Mùa Tuyết Tan

Thành Phố Mùa Tuyết Tan

Đây là một truyện teen nói về cuộc sống và con đường tìm kiếm tình yêu của Liễu

22-07-2016 20 chương
Sống Như Tiểu Cường

Sống Như Tiểu Cường

Tiểu Cường là một chàng trai sống đầy bản năng, với cái xấu có sẵn trong máu: Để

23-07-2016 44 chương
Tao Ghét Mày

Tao Ghét Mày

Vậy là Huy đã thành công hôm đầu tiên. Kế hoạch đã triển khai thành công. Sáng hôm

21-07-2016 18 chương
Ép Yêu

Ép Yêu

Những nhân vật chính trong truyện!Văn Thanh Thu: là một cô gái dễ thương, xinh đẹp họ

23-07-2016 46 chương
Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào là một truyện teen không chỉ có chút hài hước mà vô cùng, vô

24-07-2016 3 chương
Thành Phố Mùa Tuyết Tan

Thành Phố Mùa Tuyết Tan

Đây là một truyện teen nói về cuộc sống và con đường tìm kiếm tình yêu của Liễu

22-07-2016 20 chương
Câu chuyện bát mì

Câu chuyện bát mì

Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một

01-07-2016
Ngày gió trở về

Ngày gió trở về

Những người đã từng là một phần trong cuộc sống của ta, sẽ mãi mãi giữ những

24-06-2016
Đánh đổi

Đánh đổi

Anh dùng chú chó nhỏ màu trắng đổi lấy nụ cười của cô. Còn cô dùng cả một đời

24-06-2016
Mắc kẹt tâm lý

Mắc kẹt tâm lý

VÌ SAO CHÚNG TA THƯỜNG CHO RẰNG: MÌNH KHÔNG THỂ LÀM ĐƯỢC VIỆC GÌ ĐÓ, CHỈ VÌ BẢN

24-06-2016
Chưa bao giờ kết thúc!

Chưa bao giờ kết thúc!

Em cũng bình thản đi bên tôi suốt khoảng thời gian hai năm ấy như một người bạn,

30-06-2016
Gia đình là số 1

Gia đình là số 1

Kỉ niệm đáng nhớ nhất của bạn với gia đình mình là gì? *** 1. Hồi bé có ông

23-06-2016
Điều em muốn...

Điều em muốn...

14.00 Anh biết không, hạnh phúc với em đơn giản là thế.... *** Anh, khi

24-06-2016

Polaroid