Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 10
5 sao 5 / 5 ( 10 đánh giá )

Adeline Bên Sợi Dây Đàn - Chương 10

↓↓
Nỗi nhớ phương xa! Hiểu Tranh không kìm được thở dài: Mình nên sớm đoán ra mới phải.

bạn đang xem “Adeline Bên Sợi Dây Đàn ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

“Vì sao lại là “Nỗi nhớ phương xa”?”. Hiểu Tranh nhìn anh. Tuy câu trả lời rõ ràng như thế nhưng vẫn muốn nghe chính anh nói.

Joon Ho mỉm cười thở dài. Sao anh lại không hiểu tâm trạng của Hiểu Tranh cơ chứ?

“Hiểu Tranh, anh luôn nhớ tới em”. Ánh mắt của Joon Ho ẩn chứa tình cảm chứa chan: “Anh luôn yêu em, chưa bao giờ thay đổi. Bản nhạc chẳng phải cũng biểu đạt sức mạnh tình yêu sao? Nếu em coi Ade­line là kỳ tích của tình yêu, vậy thì Hiểu Tranh, em biết không em chính là Ade­line của anh”. Không muốn hai người có bất kỳ hiểu lầm nào nữa vì thế anh bày tỏ hết những tâm tư của mình.

Cảm giác ngây ngất kỳ diệu trào dâng trong lòng. Hiểu Tranh mỉm cười, ngả vào lòng anh, lắng nghe nhịp đập trái tim anh.

“Hiểu Tranh, em có yêu anh không?”. Joon Ho nhìn cô trìu mến, nói lời mà bấy lâu nay anh đã ấp ủ trong lòng. Chỉ có điều… lần này dù câu trả lời của Hiểu Tranh là gì thì anh cũng sẽ không từ bỏ.

Hiểu Tranh nhìn anh, hai mắt cô sáng long lanh: “Thực sự lúc đầu em không biết, nhưng sau khi anh đi em bắt đầu cảm thấy hụt hẫng, cảm thấy đau khổ. Trái tim em như tan nát. Cuối cùng em đã hiểu được trái tim của mình”. Cô hít một hơi thật sâu rồi kiên định nói: “Em yêu anh! Em yêu anh thật sự! Không phải vì hiểu lầm anh là người tài trợ của mình nên mới hẹn hò với anh. Em yêu anh nên mới hẹn hò với anh”.

Trời ơi! Còn lời nói nào hay hơn thế này không? Niềm hạnh phúc ngọt ngào trào dâng trong lòng Joon Ho. Anh siết chặt vòng tay, ôm cô vào lòng, trao cho cô nụ hôn bằng tất cả trái tim…

Trên bầu trời, vầng trăng đã chạy trốn, lấp sau đám mây, những ngôi sao nghịch ngợm cũng chớp mắt mỉm cười…

Hàn Âm Ái ngắm nhìn hai người ôm nhau hạnh phúc từ phía xa, khuôn mặt nở nụ cười rạng rỡ. Tình yêu của hai người thật ngọt ngào và đẹp đẽ khiến mình như được trở lại với hồi còn trẻ. Lúc ấy mình cũng từng có tình yêu lãng mạn như thế này…

Quả thực không nỡ làm phiền giây phút ngọt ngào của đôi tình nhân này, nhưng vẫn còn có chuyện hạnh phúc hơn đang chờ Hiểu Tranh…

Cảm nhận được sự xuất hiện của giáo sư Hàn, Hiểu Tranh thẹn thùng rời xa vòng tay của Joon Ho, nhưng Joon Ho vẫn nắm chặt tay cô không rời.

Hàn Âm Ái vờ như không nhìn thấy cái nắm tay ấy. Cô nhìn Hiểu Tranh và Joon Ho, mỉm cười nói: “Bây giờ đang rất hạnh phúc đúng không? Nhưng cô muốn nói cho hai em biết một chuyện hạnh phúc hơn”.

Hiểu Tranh ngạc nhiên nhìn cô giáo. Thời gi­an này có quá nhiều may mắn đến với Hiểu Tranh. Quả thực cô không thể nghĩ ra còn có chuyện gì hạnh phúc hơn nữa.

“Trong số những người nghe em biểu diễn có mấy người là giáo sư Học viện Âm nhạc trung ương Trung Quốc. Sau khi nghe Hiểu Tranh biểu diễn, họ thấy Hiểu Tranh rất có triển vọng nên quyết định đợi sau khi Hiểu Tranh về nước sẽ cử đi học ở Học viện Âm nhạc trung ương, hơn nữa miễn toàn bộ học phí”.

Hiểu Tranh không thể tin được là mình lại may mắn như vậy. Quá nhiều nỗi ngạc nhiên vui mừng cùng đến một lúc khiến trái tim của cô không chứa hết được…

Joon Ho nhìn Hiểu Tranh. Dĩ nhiên anh cũng rất vui mừng. Chỉ có điều, Hiểu Tranh sắp phải về Trung Quốc sao? Vừa mới gặp nhau, giờ lại phải xa cách!

Hiểu Tranh cảm nhận được ánh mắt của Joon Ho, hiểu tâm sự của anh. Nỗi buồn thương khi phải chia ly trào dâng trong lòng.

“Xa nhau chỉ là tạm thời thôi, sau này sẽ gặp lại, chẳng phải sao? Nhưng cơ hội này chỉ có một”. Giáo sư Hàn nghiêm túc nói.

“Anh sẽ ở Hàn Quốc đợi em”, Joon Ho hít một hơi thật sâu, mỉm cười nói, “sau này, dù em biểu diễn ở sân khấu nào trên thế giới thì anh vẫn sẽ mãi chờ đợi em”. Hiểu Tranh vốn thuộc về sân khấu, chẳng phải sao? Nhưng không sao, anh sẽ chờ đợi cô mãi mãi.

Hiểu Tranh nắm tay Joon Ho, những giọt nước mắt hạnh phúc dâng trên khóe mi. Những lời nói sâu đậm như thế làm sao mà không cảm động được chứ?

Joon Ho khẽ ôm cô vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô…

Giáo sư Hàn đã rời đi. Dưới gốc cây ngô đồng ngát hương, chỉ có hai người đang ôm nhau da diết…

Hồi kết

Nghĩa trang Thiên Đường.

Mưa bụi bay bay, kết thành những giọt sương nhỏ bé trên lá cây, nhánh cỏ. Những giọt sương nhỏ bé dần dần tích tụ lại với nhau, đến khi lá cây không thể chứa đựng hết được thì rơi xuống mắt đất, tan chảy, trở về với đất mẹ bao la.

Trên con đường buổi sớm, chốc chốc lại có tốp người đi tảo mộ.

Hiểu Tranh và Joon Ho che chung một chiếc ô. Đây là việc đầu tiên hai người muốn làm sau khi trở về Hàn Quốc. Họ muốn đến chỗ Joon Ha, kể cho anh nghe tất cả mọi chuyện và niềm hạnh phúc hiện tại của họ.

Hiểu Tranh bùi ngùi xúc động.

Cô không ngờ rằng chuyến đi Hàn Quốc này lại xảy ra nhiều chuyện như vậy. Cuối cùng đã tìm thấy người tài trợ của mình, nhưng lại phát hiện ân nhân đã không còn trên cõi đời này. Theo học đàn tranh của giáo sư nổi tiếng, được tham gia rất nhiều cuộc thi, thậm chí còn được giới âm nhạc quốc tế công nhận. Gặp được rất nhiều người bạn chân thành, Da Woo, Chul Kang và người yêu của mình… Nghĩ đến đấy, Hiểu Tranh lại quay sang nhìn Joon Ho. Joon Ho cảm nhận được ánh mắt của cô, lặng lẽ nhìn cô rồi nắm chặt tay như muốn an ủi cô. Hiểu Tranh mỉm cười giống như giọt sương thuần khiết nhất của buổi sớm ban mai. Cô đang nói với Joon Ho mình không sao cả.

Hiểu Tranh và Joon Ho nắm tay nhau đứng trước mộ của Joon Ha. Trên tấm bia mộ, hình ảnh Joon Ha nho nhã, cao quý mỉm cười nhìn họ.

“Anh Joon Ha, chúng em đến thăm anh đây. Anh vẫn nhớ cô ấy chứ, cô gái mà anh đã tài trợ ấy. Bây giờ cô ấy đến Hàn Quốc rồi, hơn nữa đã trở thành bạn gái của em. Anh, gần đây đã xảy ra rất nhiều chuyện. Trước đây anh đã nói với em, ‘Joon Ho, thế giới này rất tuyệt vời. Mỗi người sẽ tìm thấy vị trí của mình và người mà mình yêu. Chắc chắn em cũng vậy’. Cuối cùng em đã tìm thấy rồi. Anh, tuy sự bướng bỉnh của em đã khiến anh phải lên thiên đường, nhưng anh sẽ tha thứ cho em, đúng không? Thực ra em luôn biết rằng anh là người anh trai tốt nhất thế gi­an”, Joon Ho nghẹn ngào nói.

Hiểu Tranh đặt bó hoa bách hợp trước mộ Joon Ha, “Anh Joon Ha, em là Hiểu Tranh. Từ trước tới nay em đều muốn tìm người đã tài trợ cho mình. Không ngờ chúng ta đã biết nhau từ rất lâu rồi. Cảm ơn anh! Anh Joon Ha, chính sự tốt bụng của anh đã giúp em có thể tiếp tục chơi đàn tranh. Tuy anh đã lên thiên đường rồi nhưng em sẽ tiếp tục con đường âm nhạc của mình. Anh Joon Ha, anh hãy ở trên trời dõi theo em nhé!”. Hiểu Tranh khẽ nói. Tuy chưa bao giờ chính thức gặp mặt Joon Ha nhưng trong lòng Hiểu Tranh, anh ấy chính là anh trai của mình, là người anh mà mình có thể nương tựa.

Hiểu Tranh nói mãi nói mãi, hai mắt bắt đầu đỏ hoe. Joon Ho nắm tay Hiểu Tranh, lặng lẽ khích lệ và ủng hộ cô.

Hiểu Tranh cúi đầu, một lúc sau cô ngẩng đầu lên, nụ cười cùng với giọt nước mắt nở trên môi cô.

Đột nhiên, cô vui mừng nói, “Joon Ho, tạnh mưa rồi”.

Joon Ho cụp ô xuống. Mưa đã tạnh, không khí thật trong lành, tươi mát. Chim chóc rộn ràng hát ca. Hai người đứng trên đỉnh núi nhìn mặt trời lấp ló sau rặng núi. Ánh mặt trời vàng óng chiếu rọi xuống mặt đất, mọi thứ thật rực rỡ, tràn đầy sức sống bất tận.

Hiểu Tranh quay đầu, hướng ánh nhìn về phía Joon Ho đang mỉm cười đợi mình.

“Chúng mình xuống núi thôi”.

“Ừ”, Joon Ho nhìn khuôn mặt thanh tú của Hiểu Tranh.

Đột nhiên anh nói: “Anh yêu em!”.

Hiểu Tranh dừng bước, nhìn khuôn mặt rạng rỡ trong ánh mặt trời của Joon Ho rồi mỉm cười: “Em cũng yêu anh”. Joon Ho không kìm nén được, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi gợi cảm của Hiểu Tranh.

Hiểu Tranh khẽ thở dài, nhắm mắt, cảm nhận nụ hôn chất chứa tình yêu nồng cháy.

Trên sân bay rộng lớn, chiếc máy bay bay về Bắc Kinh cất cánh bay lên bầu trời…

Nó đưa Hiểu Tranh cùng với giấc mơ của cô về quê hương – đất nước Trung Quốc xinh đẹp.

Hết

Chương trước

↑↑
Lạc Lối Mê Cung

Lạc Lối Mê Cung

Đây là một truyện teen thuộc thể loại Twilight Saga đồng nhân, xuyên không, huyền

21-07-2016 12 chương
Lời Ước Hẹn

Lời Ước Hẹn

Tên truyện: Lời Ước HẹnTác giả: Gakuen AliceThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 17 chương
Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi là một truyện teen mình mới sưu tầm được muốn chia sẻ với các

23-07-2016 36 chương
Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Tên truyện: Gặp Anh Trong Chiều MưaTác giả: Himasu RinThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 25 chương
Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Tên truyện: Gặp Anh Trong Chiều MưaTác giả: Himasu RinThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 25 chương
Sống Như Tiểu Cường

Sống Như Tiểu Cường

Tiểu Cường là một chàng trai sống đầy bản năng, với cái xấu có sẵn trong máu: Để

23-07-2016 44 chương
Dì Nhỏ Của Tôi

Dì Nhỏ Của Tôi

Tên truyện: Dì Nhỏ Của TôiTác giả: Nguyễn Bích Hồng (Caycodai)Thể loại: Truyện

26-07-2016 26 chương
Bức tranh không màu

Bức tranh không màu

Được 1 tháng, tin động trời nữa. Công ty của bố phá sản. Bố nợ chồng chất. Mẹ

30-06-2016
Chưa bao giờ kết thúc!

Chưa bao giờ kết thúc!

Em cũng bình thản đi bên tôi suốt khoảng thời gian hai năm ấy như một người bạn,

30-06-2016
Biết chết liền

Biết chết liền

Muốn sign out trên YM chỉ cần bấm tổ hợp phím Ctrl+ D nhưng muốn sign out ra khỏi tình

30-06-2016
Hoa vàng mấy độ

Hoa vàng mấy độ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Just brother

Just brother

Thật khó để chấp nhận sự thật nhưng khi đã muốn làm người yêu của Trang anh cũng

23-06-2016
Đời game thủ

Đời game thủ

Đời game thủ thật lắm "chuyện's" để nói, nói rôm rả cả ngày không hết, đọc ra

27-06-2016
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Quả táo của Jules

Quả táo của Jules

"Trong tình yêu, duyên số luôn có cách giúp ta tìm lại nhau. Đôi khi, chỉ cần đến một

30-06-2016

XtGem Forum catalog