- Hôm nay có tiết học buổi chiều nên chị làm biếng về quá, nên chị ở đây sẵn làm bài luôn
bạn đang xem “Em sẽ cưa chị” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Vậy chị không đói bụng sao
- Không chị không đói
Ọc..ọc tiếng kêu phát ra từ bụng chị
- Chị không đói mà bụng chị đói rồi kìa hihi
- Cái bụng phản chủ quá đi- chị nói rồi nhăn mặt
- Em có mua bánh mì cho chị nè
- Thôi được rồi nhóc ăn đi
- Em ăn cơm ở nhà rồi, chị ăn cho có sức chiều nay còn học tiếp
Tôi nói rồi để bánh mì và nước uống lên bàn, một hồi chị cầm ổ bánh mì lên nhưng vẫn chần chừ mà không ăn
- Sao chị không ăn
Chị phân vâng một hồi rồi bẻ đôi ổ bánh mì ra, chị đưa tôi rồi nói:
- Chị với nhóc mỗi người ăn phân nữa hé
- Nhưng em ăn rồi mà
- Ăn đi,ăn với chị cho vui, chị ăn một mình buồn lắm
Nghe chị nói vậy nên tôi đồng ý thế là tôi ngồi xuống ăn với chị, vừa ăn tôi vừa trò chuyện với chị vui vẻ, tiếp xúc với chị tôi mới biết chị là một người hòa đồng và vui vẻ:
- À nhóc có bạn gái chưa- câu hỏi khiến tôi bất ngờ
- Dạ chưa đâu chị, em không đẹp trai học cũng không có giỏi ai mà yêu em
- Nhưng mà nhóc lại biết quan tâm người khác ví dụ như nhóc quan tâm chị vậy nè, tại nhóc không muốn đó chứ nhóc muốn là có cả khối đứa đổ vì nhóc
Sao chị lại nói trúng tim đen của em vậy nè, tôi cũng muốn lắm, muốn chị là người yêu em mà đâu có được đâu, chị ơi làm sao em có thể thổ lộ bây giờ
- Suy nghĩ gì vậy nhóc bị chị nói trúng bốc phải không- chị nói với vẻ đắc ý
Câu nói của chị cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi
- Nếu em nói rằng em thích chị và em sẽ cưa chị thì sao???
Tôi nói vừa dứt câu thì chị như bị sặc, phải lấy tay che miệng lại, tôi liền đưa nước cho chị
- Cưng nói cái gì vậy nhóc
Nhìn chị một hồi tôi phá cười:
- Haha chị bị lừa rồi em nói đùa đó
- Nhóc đùa hay quá há chuyện tình cảm không thể đùa được đâu biết chưa
- Dạ em biết rồi ạ
Ngồi chơi với chị một hồi thì tôi đi về lớp của mình không thì mấy đứa khác vào thấy cái đồn này đồn bạ nữa, chị à chị đâu biết được những câu nói vu vơ đó là thật lòng của em , thật sự tình cảm của em dành cho chị hơn những gì lúc đầu em tưởng, mỗi ngày được nhìn thấy chị được trò chuyện cùng chị là niềm hạnh phúc của em rồi, bỏ qua những suy nghĩ vu vơ đó tôi tập trung vào việc học của mình. Buổi chiều hôm đó trời mưa tầm tả, nhưng tôi lại không đeo áo mưa, định phóng xe về mà ngặt nổi mới ra khỏi cổng trường chút xíu thì mưa càng lớn nên tôi phóng đại vô phía sát vách tường của trường mà trú, nói là trú mưa nhưng tôi vẫn ướt bình thường, tôi hy sinh dùng thân mình để che cho cặp sách khỏi bị ướt, mưa lớn như thế này không biết đến bao giờ mới tạnh, tôi đang đứng thì bỗng nhiên không còn bị mưa rơi ướt nữa nhưng ngoài trời vẫn còn mưa tôi ngước lên thì thấy ai đang che ô cho tôi xoay lại thì
- Là chị hả- gặp chị tôi hơi bất ngơ
- Ừm là chị, cưng bất ngờ à
- Dạ không tại lúc nảy lúc ra về em không thấy chị em cứ tưởng là hôm nay chị không có ở lại trường
- Ừm lúc nảy chị có vô mà trời mưa chị đi vào trú, đợi mãi mà mưa không dứt nên chị tính về ra đây thì gặp nhóc nè
- Dạ hì
Tôi và chị đứng đó một lát hai người đứng đợi mưa tạnh rồi về, giữa trời mưa lãng mạn như thế này mà tôi và chị im lặng chẳng nói chuyện gì cả tôi nhìn chị đang lấy tay nghịch những hạt mưa, trông có vẻ rất thích thú, tôi thì lại thích nhìn chị như vậy, trong chị cứ như một cô bé ngây thơ và hôn nhiên chứ không phải như một người đang học lớp 12.
- Chị thích mưa lắm phải không
- Ừm chị thích mưa lắm, nhìn mưa rơi đôi khi có thể trút được những muộn phiền trong cuộc sống
- Chị như nói chuyện như...
- Như gì- chị nhìn tôi
- Như bà cụ non vậy- tôi nói rồi bật cười
Chị vỗ tôi vài cái rồi nói
- Nhóc dám kêu chị là bà cụ non hả, chị cho nhóc biết tay nè
Tôi và chị giỡn qua giỡn lại như vậy đến một khi hết mưa
- Tạnh mưa rồi chị về nha nhóc
- Dạ à mà khoan em đưa chị về nha
- Như vậy sẽ phiền em thôi chị tự về được rồi
- Dạ mình cũng đường mà , để em chở chị về nha, chị đồng ý nha
- Thôi được rồi, vậy cho chị cám ơn nha
Sau đó tôi chở chị về nhà chị cũng gần trường thôi quẹo qua hai con hẻm là tới, được chở chị mà lòng tôi thấy vui lắm, ước gì ngày nào cũng được như vậy thì hay biết mấy
- Nhóc dừng ở đây thôi- chị nói tay lắc vào hông tôi
- Tới nhà chị rồi hả
- Chưa mà nhóc dừng ở đây được rồi
- Dạ
- Chị vào nhà cám ơn nhóc nhiều lắm
Nhờ buổi chiều hôm đó mà tôi và chị thân hơn rất nhiều, chị nói chuyện cởi mở hơn với tôi và tin nhắn của tôi và chị mỗi tối ngày càng nhiều hơn, do dạo này chị học suốt để ôn thi nên tôi và chỉ cũng ít gặp nhau hơn, đa phần chỉ nhắn tin qua fb hoặc điện thoại, những ngày đó tôi ở nhà ôn bài và làm món quà đặc biệt tặng chị đó là một tấm thiệp nhỏ tặng chị . Thế là ngày thi của tôi và chị cũng đến, trước ngày thi một ngày tôi hẹn chị đi chơi và chị đồng ý, tôi nói qua rước chị mà chị không chịu chị cứ đòi đi một mình.
- Nhóc đợi chị lâu chưa- vừa đạp xe tới chị đã hỏi
- Chị tới muộn quá à
- Chị xin lỗi nha đã để nhóc phải đợi
- Có gì đâu em nói giỡn đó em cũng mới đến à
Thế là chúng tôi bắt đầu lần đi chơi đầu tiên của mình, nhưng ăn vẫn là chính nên tôi rủ chị đi ăn trước, ăn no nê rồi chúng tôi đi ăn kem
- Nhóc ăn kem gì- chị hỏi
- Em ăn kem dâu
Vậy chị cho em hai cây kem dâu
- Con trai cũng ăn kem dâu nữa à- chị hỏi tôi
- Vậy sao chị lại ăn kem dâu
- Thì tại chị thích
- Thì tại chị thích nên em mơi thích – tôi trêu chị
Sau đó chắc do câu nói đó nên tôi và chị im lặng không ai nói với nhau một lời nào, lâu lâu tôi lại nhìn chị, nhìn chị lúc ăn, nhìn chị bôi rối điều mà trước giờ tôi chưa từng làm với người con gái nào, chị xinh nhưng không phải là hotgirl và tôi lại cang không quan trọng những điều đó vì tình yêu không thể có chỉ qua vẻ bề ngoài được, đều tôi thích ở chị là sự hồn nhiên và tính cách đôi lúc như trẻ con vậy ở bên chị tôi thấy mình thanh thản và có thể giải tỏa đi những căng thẳng trong cuộc sống, chị ơi em ước gì em có thể nói
- Này nhóc suy nghĩ gì mà ngồi đừ ra vậy
Câu nói của chị làm cắt dòng suy nghĩ của tôi
- Dạ không có gì hihi
Ăn kem rồi tôi và chị gủi xe đi dạo quanh hồ lớn ở đây thật mát về đêm tôi cũng không biết gọi tên nó là gì chỉ biết từ khi có nó thì mọi người ở đây có thể đi dạo chơi hay tập thể dục vào ban đêm. Tôi và chị ghé qua mua hai ly trà chanh rồi đi dạo, mặt hồ phẳng lặng không một gơn sóng tôi và chị đi cùng nhau mà không biết nói thêm lời nào đi một hồi bỗng chị dừng lại, tôi thấy lạ nên quay lại hỏi:
- Sao vậy chị
- Dép chị bị đứt rồi huhu
- Vậy phải làm sao bây giờ
- Thì chị phải đi chân không về thôi chú biết sao bây giờ
- Chị lấy dép của em đi nè- tôi nói rồi để dép ra
- Thôi thôi em mang đí, chị đi chân không được rồi
- Vậy em sẽ đi chân không cùng chị - tôi nói rồi tháo dép của mình ra
- Nhóc này thật là
Nói rồi chị bước qua đường mà không chú ý có một chiếc xe đang lao tới, lúc đó theo phản xạ tự nhiên tôi kéo tay chị lại về phía mình, và đó lần đầu tiên tôi và chị ở sát nhau, và không biết tôi lúc đây như thế nào mà lại lấy tay ôm chị và chị do sợ quá nên cứ quiu vào tôi một hồi chị bình tĩnh hơn thì vội đẩy tôi ra
- Chị có sao không- tôi hỏi
- Không cũng may là có nhóc không thì ...
- Thôi chị đừng nói vậy nữa , bây giờ mình về nha
Nói rồi tôi và chị về những chị vừa nhích lên thì :
- Chân chị đau quá nhóc, chắc hồi nảy nhóc kéo chị nhanh quá nên chân chị bị trật rồi
- Đâu chị đưa em coi
Nói rồi tôi cúi xuống kiểm tra chân chị
- May quá chắc chỉ bị bong gân nhẹ thôi chứ không phải trật xương đâu