Chị/Cô! Anh yêu em!

Chị/Cô! Anh yêu em!


Tác giả:
Đăng ngày: 23-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 129 đánh giá )

Chị/Cô! Anh yêu em!

↓↓

Đã có lúc anh mong tim mình bé lại Để nỗi nhớ em không thể nào thêm nữa Đã có lúc anh mong ngừng thời gian trôi Để những dấu yêu sẽ không phai mờ....

bạn đang xem “Chị/Cô! Anh yêu em!” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


.....


Nếu không hát lên nặng lòng da diết Nếu không nói ra làm sao biết Anh thương em Anh sẽ nói em nghe những điều chưa bao giờ Bình minh khuất lấp sau màn đêm như nỗi lòng anh Chất chứa lâu nay em đâu nào hay biết Hoàng hôn tắt nắng hay vì anh không hiểu được em Dập tan bao yêu dấu lụi tàn ...


Tiếng hát từ căn phòng bên cạnh vọng sang cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi. Bài hát này, giọng hát này thực sự rất quen. Tôi đã từng nghe ở đâu đó, một giọng hát da diết như dốc hết tâm can của người hát... Không nén được tò mò tôi bước sang phòng bên. Trên sân khấu, cậu nhóc đó, đúng là cậu nhóc đó. Như một cuốn băng quay chậm về quá khứ của mấy tháng trước. Lần đó tôi cãi nhau với đồng nghiệp, tôi bức xúc trước sự bất công phải chịu. Tối đó tôi đã ngồi ở hành lang văn phòng và khóc rất lâu. Trong góc tối có một giọng hát vang lên, chính là giọng hát này, chính là bài hát này.


...


Vì anh câm nín chôn sâu yêu thương anh trao đến em, Lặng nhìn em lướt qua bên đời. Một mai ai biết cơn mê đưa em vào vòng tay mới. Anh sẽ chờ phía sau giấc mơ của em Anh sẽ chờ để nói những điều chưa bao giờ


....


- Chào!


- Sao cậu lại ở đây?


- Người đó bảo em đang ở đây.


- Em? Người đó?


- Mối tình đầu của em. À, cô.


...


- Cô muốn một chai Ken chứ? Cuộc nói chuyện của chúng ta còn chưa kết thúc.


- Tôi uống Cafe.


- Vậy em sẽ uống Ken. Và từ bây giờ trước mặt cô không phải là một cậu Sinh viên, một đàn em ít tuổi mà là một người đàn ông với người con gái anh ta theo đuổi.


- Say à?


- Ừ, say em.


Bốp.


Tôi tát cậu ta, lần đầu tiên trong đời tôi tát một người và đó lại là cậu Sinh viên tôi từng yêu quý. Tôi đi thẳng ra khỏi ngõ, bất chợt bị một lực kéo lại. Tôi đang nằm trong vòng tay cậu ta, gọn gàng như một con mèo không lối thoát.


Bốp.


Tiếp tục thêm một cái tát ngay khi cậu ta buông tay. Tay tôi đau rát nhưng cậu ta vẫn nhơn nhơn tiếp tục giữ tay tôi lại.


- Em hãy nói chuyện với anh. Hãy lắng nghe anh một lần này thôi.


- Tôi không có gì để nói với cậu. Đừng quên cậu là sinh viên. Dù cậu không học tôi cậu vẫn là Sinh viên – Một cậu sinh viên kém tôi 5 tuổi.


- Sinh viên rồi sẽ ra trường, rồi sẽ lớn, vẫn là đàn ông. Chẳng có luật lệ nào cấm tôi yêu em cả.


- Yêu ư? Cậu vắt mũi còn chưa sạch mà đòi nói chuyện yêu.


- Em hãy nhìn vào mắt tôi và nói xem, ba tháng qua có lần nào em nghĩ đến tôi? Em có dám chắc em không nhớ tôi? Có đủ tự tin nói em không luyến tiếc thành phố đó? Em đủ tự tin gạt bỏ tất cả một năm qua? Em đủ tự tin từ bỏ công việc em yêu thích? Ừ thì em chưa yêu tôi. Tôi chấp nhận. Nhưng còn công việc? Em định từ bỏ chỉ vì chút khó khăn em gọi là vênh ư? Em đã quên em phải cố gắng thế nào để có được nó?


....


- Anh ta, à, mối tình đầu của em đã kể rồi. Nghe nói anh ta sắp sang Mỹ học. Hai người chắc là không sinh ra để dành cho nhau. Anh ta yêu em, tôi chắc chắn như vậy.


...


- Lúc trước, anh thường hay cúp học để qua bên phòng nhìn em. Sau cuộc nói chuyện đó anh không qua nữa nhưng bốn tuần sau không chịu nổi. Anh đi tìm nhưng nghe nói em lên Hà Nội. Anh đã nghĩ em đi hẳn. Thời điểm đó anh đã nhận ra anh yêu em, anh không thể để em rời xa được. Anh đã đi tìm em rất lâu nhưng anh cũng không biết hỏi ai. Bí bách quá anh gửi tin nhắn facebook cho mối tình đầu của em, may mắn anh ta trả lời.


...


- Anh ta lo cho em, anh không biết vì lí do gì nhưng anh nghĩ hai người có duyên nhưng không phận. Nếu thực sự sinh ra để dành cho nhau thì bảy năm qua thừa cơ hội cho hai người rồi. Em nên từ bỏ, điều đó tốt cho cả em và anh ta. Anh ta bảo anh kéo em về, bảo rằng hãy cho em biết dù thành phố đó có đáng ghét đến mấy vẫn có một người cần em – và người đó là anh...


- Tôi mệt rồi.


- Anh sẽ đưa em về.


- Không cần.


Tôi không biết bằng cách nào tôi đã rời Cuối Ngõ. Trong cơn quay cuồng tôi đến nhà anh. Tất cả đồ đạc đã được đóng thùng gọn ghẽ. Anh đang ngồi đó xếp những món thừa vào thùng rác.


- Anh sẽ đi Mỹ ư?


- Ừ, hai ngày nữa anh bay.


- Bao lâu?


- Ít thì ba năm và có thể anh không về Việt Nam nữa.


- Ba tháng qua anh không gặp em một lần, anh bảo bận, là bận chuyện này sao?


- Anh xin lỗi, anh sợ nói với em rồi anh không quyết tâm đi được.


- Tất cả mọi người đều biết chỉ trừ em ư?


- ...


- Anh xin lỗi.


- Bây giờ anh xin lỗi còn có ý nghĩa gì chứ. Bao năm qua anh biết thừa em yêu anh. Ừ em yêu anh đấy, yêu rất nhiều vậy mà anh thậm chí không coi em như một món đồ thừa kia ư? Đến một lời tạm biệt anh cũng không định nói. Em nhầm. Em đã nhìn nhầm người, đã yêu nhầm người rồi.


.....


Tôi đã bỏ về trong nước mắt... hai ngày sau anh bay... Tuần công tác cuối cùng tại Hà Nội với tôi thực sự khó khăn. Công việc đã hoàn thành nhưng trong lòng lại rối ren. Tôi quyết định quay lại nhà anh một lần. Tôi biết anh hay để chìa khóa dưới gốc cây ngoài cổng và bây giờ khi anh đi tôi vẫn lần được chìa khóa ở đó.


Căn nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ, đến một chút mùi hương cũ của anh cũng không còn. Nhưng trên giường có một chiếc hộp được bọc cẩn thận.


"From: Cafe... to: My little girl"


Cafe là tên tôi vẫn gọi anh – một thứ thức uống giúp người ta tỉnh táo nhưng lại gây nghiện, cũng giống như việc anh đã làm tôi nghiện anh vậy. Tôi đã tự ý bóc chiếc hộp đó ra dù chẳng chắc chắn nó được gửi cho mình.


...


...


Chiếc hộp đó lưu giữ tất cả những bức thư tôi gửi cho anh bảy năm qua, cả những bức thư anh gửi cho tôi. Trước khi rời Hà Nội tôi đã trả lại anh, coi như một lời tuyên bố vĩnh biệt tình yêu dành cho anh.


"Hà Nội, Ngày... tháng... năm.


Gửi em! Ngày mai anh bay, anh thực sự muốn tạm biệt em một lần cuối nhưng anh lại sợ, sợ nhìn thấy em khóc anh sẽ mềm lòng, anh sẽ không thể cất bước đi.


Anh chưa bao giờ nói yêu em, và có lẽ em đã luôn tự ti về bản thân mình nên không nhận ra tình yêu ấy. Sự thật là anh yêu em. Yêu ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy em bước vào lớp học. Yêu từ lúc em vênh mặt trước lời đề nghị làm quen của anh. Yêu khi em đã ở bên anh mọi lúc, khi anh thành công hay khi thất bại. Anh đã rất hạnh phúc khi em bảo rằng dù anh có đi đâu em cũng vẫn chờ anh.


Cuộc sống của anh quá mệt mỏi với những bon chen và đấu đá nên với anh, em như một bóng cây mát để trú. Anh sợ, sợ em bị cuộc sống của anh thay đổi, sợ em ưu phiền, sợ em đau khổ, vì thế suốt bao năm qua anh đã im lặng để em nghĩ rằng anh không yêu em.


Anh đã rất buồn mỗi lần em có người mới. Anh đã ích kỷ cầu mong em chóng chia tay. Anh đã rất hạnh phúc, tự hào khi em được làm những gì em muốn. Anh tin em sẽ vượt qua khó khăn và tiếp tục đi trên con đường em đã chọn. Hãy mở lòng và đó nhận tình yêu. Sẽ có những người tốt yêu thương, sát cánh bên em đến suốt cuộc đời. Còn anh, anh xin giữ tình yêu của em như một món quà quý giá của tuổi thanh xuân.


Anh yêu em!"


V. Kết thúc một chặng đường.


Bốn năm đã trôi qua, tôi 30 tuổi. Tôi đã trở lại. Anh chưa quay về. Cậu nhóc đó tốt nghiệp và tiếp tục học thạc sĩ ở Anh. Bốn năm gắn bó, tôi đã quen thuộc từng ngõ ngách của thành phố này. Mở lòng mình ra có thêm bạn bè, thêm nhiều mối quan hệ nhưng tôi vẫn không yêu ai, không kết hôn và tôi hạnh phúc với cuộc sống đó.


Một sáng đầu tuần tôi bị đánh thức sớm bởi tiếng chuông điện thoại:


"Alo cô à! À. Chị à, anh đang về. Em sẽ đón anh chứ! ...Anh yêu em."


.....


HS2P


↑↑
Mình chia tay đi!

Mình chia tay đi!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") "Lý do

25-06-2016
Khúc nhạc dịu êm

Khúc nhạc dịu êm

Giữa năm học lớp 12, tôi theo gia đình chuyển tới căn hộ nhỏ ở phố S. Con phố này

23-06-2016
Ai tặng em salem

Ai tặng em salem

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Chắc là cậu

27-06-2016
Hoa hồng vàng

Hoa hồng vàng

Tôi không còn nghe nàng nói gì nữa, bởi trước mắt tôi chỉ toàn một màu vàng của

25-06-2016
Vì vợ rồi lại vì con

Vì vợ rồi lại vì con

(khotruyenhay.gq) Tôi không biết mình nên cảm ơn hay oán ghét Thanh Hải vô thượng sư, vì

30-06-2016
Cô hàng xóm

Cô hàng xóm

Một cô hàng xóm phiền tóai, ồn ào. Đó là những gì tôi nghĩ về cô trong hai tuẩn

25-06-2016
Tình đầu!!!

Tình đầu!!!

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Những điều chưa nói

Những điều chưa nói

 Đối diện với bộ mặt đang cau có của tôi là một nụ cười rạng rỡ.

24-06-2016
Bà Ngoại của tớ

Bà Ngoại của tớ

(khotruyenhay.gq)Bà tớ có cái quán nhỏ lắm, gọi là quán cho oai chứ thật ra chỉ có cái

28-06-2016

Polly po-cket