Pair of Vintage Old School Fru
Đông Hà Nội

Đông Hà Nội


Tác giả:
Đăng ngày: 24-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 149 đánh giá )

Đông Hà Nội

↓↓
Đông Hà Nội lạnh quá.


Lạnh từ cái thời tiết cho đến trái tim của con người vậy.


***





Nó đang đứng chờ xe bus để đi về nhà, trong lòng đầy những suy nghĩ.

bạn đang xem “Đông Hà Nội” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tuy là nó nông cạn như cái thằng trẻ con lớp 3 nhưng mà nó lại hay nghĩ.


Mà nghĩ cái gì không nghĩ toàn nghĩ những chuyện to lớn. Nào là cuộc đời, khoa học, chính trị,..


Nhưng mà thế cũng phải thôi.


Lớn rồi, lớp 12 rồi chứ ít gì. Cũng phải biết lo đi chứ.


Thế mà cũng đã 12. Nó còn tưởng mình đang lớp 10.


Thời gian qua nhanh thật. Chẳng mấy nữa mà thi đại học, tốt nghiệp đại học rồi đi làm.


Nó cảm thấy nuối tiếc cho cái quãng thời gian mà mình đã lãng phí. Cứ phải cho đến những cái lúc thế này con người ta mới biết quý trọng mọi thứ.


Cũng như những người sắp chết mới biết quý trọng cuộc sống, những người nghèo biết quý trọng đồng tiền,...


Chắc chắn là nó không sắp chết rồi.


Còn nó có nghèo không?


Chắc cũng không.


Nó vẫn có nhà để về mỗi tối, ngày vẫn 3 bữa cơm, vẫn có tiền tiêu.


Thế mà suốt ngày than nghèo với chả khổ.


Lạ đời.


Cơn gió thổi qua khiến nó rùng mình. Mới tuần trước còn nắng như đổ lửa mà sao giờ đã lạnh thế. Lạnh buốt, lạnh thấu cả xương.


Nó nhìn quanh 1 lượt xem xe bus đã đến chưa.


Một bà cụ bán hàng dạo mời nó mua đồ.


Một hình ảnh không hiếm gặp ở cái Thủ đô này.


Nó từ chối ngay lập tức như 1 thói quen.


Bà cụ lại tiếp tục mời những người khác ở đó bằng chất giọng yếu ớt, khản đặc của 1 người đã có tuồi, bị át hẳn đi bới tiếng nói chuyện của mọi người, tiếng xe cộ trên đường,... Nhưng tất cả những gì bà nhận được là những câu từ chối.


Việc đó như kiểu đã trở thành 1 thông lệ.


Ai cũng tỏ ra mình đang vội vàng, bận rộn lắm để không phải mua những phong kẹo cao su, những gói tăm, những thứ bé nhỏ không đáng giá quá 1 phần bữa ăn hằng ngày của họ. Hay là họ chỉ muốn đuổi bà cụ đói rách kia đi, để đỡ phải trông thấy con người rách rưới ấy, để đỡ cảm thấy bị làm phiền?


Nó lại ngó quanh 1 lần nữa.


Nó để ý thấy bóng dáng gầy gò, ốm yếu ấy lại tiếp tục đi.


Đi đâu? Đi đến nơi có người mua hàng cho bà ư? Đi đến nơi mà bà không phải chịu khổ cực, không phải đói nghèo, giá rét nữa ư?


Nó không biết.


Và, như vừa nhận ra điều gì, nó rời chỗ đứng của mình, chạy theo bà, bỏ lại sau lưng hàng người, hàng xe cộ cứ đi. Đi về nơi nào thật xa.


...


Đông Hà Nội lạnh quá.


Lạnh từ cái thời tiết cho đến trái tim của con người vậy.


 


↑↑
Xà phòng

Xà phòng

Chúng tôi tham dự một số cuộc thi và được giải là 4 con cá vàng tuyệt đẹp! Đây

01-07-2016
Đen

Đen

Có những chuyến trở về, để mà đi mãi mãi…   *** Không còn ai nói với tôi về

29-06-2016
Sinh viên bây giờ

Sinh viên bây giờ

Sinh viên bây giờ ai chả nói tiếng Anh thành thạo... *** Tình cờ trên chuyến bay từ

24-06-2016
Em đồng nát khả kính

Em đồng nát khả kính

"Này bào nhiêu?" Tôi chợt hỏi. "Hết giá là 300k chú ạ!" Em trả lời. "300k sao, rẻ

23-06-2016
Chí Phèo xuất hiện

Chí Phèo xuất hiện

"Chí Phèo của Nguyễn Đức Mậu thì mất tích, còn Chí Phèo của nhà này thì xuất

30-06-2016
Gõ cửa trái tim

Gõ cửa trái tim

Phần hai của "Hiểu nhầm trái tim". (khotruyenhay.gq) Sau những "hiểu nhầm", nơi trái tim ai

27-06-2016
Kẻ cắp giấc mơ

Kẻ cắp giấc mơ

Mấy bữa nó mon men lại gần mẹ, muốn ỉ ôi xin mẹ cho nó thi, rồi lại chùn chân ôm

24-06-2016
Bố...!!!

Bố...!!!

Nhìn trên tay bố còn mấy chục ngàn tiền lẻ, con không lấy trả lại cho bố, bố cũng

29-06-2016
Như cách của chúng ta

Như cách của chúng ta

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016