Snack's 1967
Bình thường à! Chúc cậu may mắn!

Bình thường à! Chúc cậu may mắn!


Tác giả:
Đăng ngày: 24-06-2016
5 sao 5 / 5 ( 138 đánh giá )

Bình thường à! Chúc cậu may mắn!

↓↓
Đừng bao giờ rời xa tôi nhé! Hứa nhé! Tôi với cậu cùng sống cuộc đời bình thường sáng đi tối về, cùng chăm cái vườn cây, cùng nuôi hai đứa con nên người, lúc về già thì bế cháu nữa là xong nhiệm vụ cuộc đời rồi...


 


***


Lớp 7

bạn đang xem “Bình thường à! Chúc cậu may mắn!” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thứ 2 đầu tuần, Chi đi bộ trên con đường đến ngôi trường nó mới chuyển đến. Hôm nay là ngày đầu nó đến học ở trường mới. Bước chân vào cánh cổng lạ lẫm, nhìn những gương mặt xa lạ, nó có vẻ bối rối không biết nên làm gì. Chi sáng nay dậy rất sớm, đến trường cũng rất sớm, trong sân trường chỉ thưa thớt học sinh. Nó đảo mắt một vòng, lấm lét tiến lại ngồi dưới một bồn cây như mấy học sinh trong sân trường. Từ cổng trường bước vào một bạn nam có thể nói là không có gì đặc biệt: quần áo đồng phục, đầu tóc hơi rối, đi giày thể thao, đeo cặp đen viền đỏ, dáng người cao cao, gầy. Chi chỉ khẽ liếc một cái rồi nhìn chỗ khác. Cậu bạn đó đi thẳng vào canteen, thậm chí còn chẳng nhìn Chi lấy một cái.





Lần đầu tiên gặp nhau...có lẽ chỉ cần bình thường thế thôi.


Chi mới vào lớp, thân nhất là con bạn hàng xóm cùng lớp. Tên Giang, tính như con trai, rất tốt tính. Giờ ra chơi, Chi đứng một bên nhìn Giang đánh nhau với bọn con trai, khẽ cười vui vẻ.


- Á...


Tiếng Giang kêu lên. Một quả bóng da đáp thẳng vào mũi nó, làm nó lui ra sau mấy bước. Chi hoảng hốt vội chạy ra đỡ Giang, thấy mũi bạn chảy máu, nó cứ ngây ra, luống cuống không biết làm gì cho phải.


- Chi! Đưa Giang xuống y tế với tớ nhanh nào.


Một bạn khác trong lớp giục Chi, bây giờ nó mới bừng tỉnh.


- A...Ừ ừ...đi nào Giang.


Giang mũi đút bông nằm trong phòng y tế, Chi ngồi cạnh. Cô chủ nhiệm thì đứng trước cửa phòng y tế hỏi tội bọn con trai.


- Tóm lại là anh nào mà nghịch dại thế hả? Không quy củ phép tắc gì nữa rồi!


Cô gằn giọng.


- Nó...


- Thằng Long ạ...


- Nó cô...


Cả bọn chỉ vào cậu con trai có đôi lông mày xếch vẻ nghịch ngợm.


- À...Anh Nguyễn Hoàng Long hả? Giỏi quá rồi đấy!


Cô nghiêm khắc. Ánh mắt lạnh lùng của Chi quét qua khuôn mặt của tên thủ phạm.


- Ơ...Em có cố ý đâu? Tại mặt nó thò ra đấy chứ.


- Anh lại còn cãi à? Con nhà người ta như thế kia anh đã xin lỗi được câu nào chưa? Chỉ giỏi cãi thôi! Anh vào xin lỗi bạn đi!


Cô kéo kéo cánh tay Long, muốn cậu ta xin lỗi Giang.


- Xin lỗi!


Long bĩu môi, giọng dài thượt làm như miễn cưỡng lắm.


Chi khó chịu quay ngoắt lại lườm Long, cậu ta hơi ngạc nhiên nhưng cũng tự nhiên trừng mắt lại, nhìn rất muốn cho ăn đạp.


- Thôi ngay! Cái thằng này!


Cô đập nhẹ vài đầu Long.


- Được chưa cô?


Long giở giọng kèo nhèo . Cô chủ nhiệm tuy mắng thế nhưng lại rất hiền, rất chiều học sinh.


- Thôi được rồi! Thế là hòa nhé!


Cô nhìn Giang mong đợi.


- Vâng!


Giang rất là dễ tính.


- Không đền bù được người ta một bữa sáng hay sao?


Chi nói giọng khinh khỉnh.


- Này! Tôi cứ tưởng bà hiền lành cơ! Gì mà chanh chua thế hả?


Long bực mình nhảy dựng lên.


- Tôi...hiền lành lúc nào?


Chi hờ hững nhìn Long. Nó hiền lành? Chẳng qua là chưa trải nghiệm thôi!


- Giang lợn! Mai tao mua bánh mì cho.


Cậu là cái thứ gì thế hả? Ngứa mắt!


Tan học, Chi đi bộ về nhà. Vác trên vai cái cặp to đùng, nó đang vô cùng bức bối.


- A...


Đầu nó bị người ta đập một phát từ đằng sau, đau điếng.


- Ê cái đồ ghê gớm!


- Này, ông bị sao thế hả?


Nó bực mình trừng mắt với Long. Cậu ta thong thả đạp xe chậm chạp đi song song Chi.


- Chả sao hết! Tại tôi ghét cái loại chanh chua ghê gớm.


Nghe thế Chi tảng lờ cậu ta luôn. Nó rất ghét con trai chấp nhặt.


- Tôi hỏi thật nhé sao bà cứ chĩa mũi vào chuyện người khác thế? Liên quan gì đến bà đâu?


- Liên quan!


Chi khẳng định.


- Không thấy liên quan tí nào luôn.


- Rồi ông sẽ thấy!


Sáng hôm sau, Chi ngon lành gặm bánh mì còn Giang ngồi cạnh thì bụng rỗng.


- Ngon nhỉ?


Giang nhìn nó.


- Ừ ngon!


Nó gật đầu. Lại cắn thêm một miếng bánh.


- Rõ ràng tớ mới là người bị hại cơ mà. Sao Chi lại được ăn bánh?


Giang ấm ức bất bình. Sao Chi có thể ăn bánh của Giang một cách ngon lành như thế mà không thấy áy náy nhỉ? Giang nhăn mặt, giơ tay cướp lại cái bánh mì chỉ còn một nửa.


- Ơ? Tớ đang ăn mà Giang. Giang trả tớ đây!


Với vẻ mặt hết sức vô tội, Chi đoạt lại cái bánh từ tay Giang. Đồng thời nó liếc ánh mắt đắc ý về khuôn mặt có đôi lông mày xếch của Long.


"Biết rồi! Biết rồi! Tôi thấy liên quan rồi!" Long nghĩ.


Chi cười tươi.


- Này! Cho Giang cắn một miếng thôi nhé!


- Không! Trả tớ chứ!


Giang mặc cả. Thật là không còn lí lẽ gì để nói với con bạn này.


- Không! Thế bây giờ cậu có cắn một miếng không?


- Nhưng đây là thằng Long đền bù cho tớ mà.


- Hả? Ai cơ?


Chi ngớ ra.


- Tớ!


Giang chỉ vào mũi mình, nhấn mạnh.


- Không!


Chi xua tay ý bảo không phải.


- Người đền bù cho cậu...tên là gì?


Chi ngây ngô hỏi. Đằng sau có người ngã từ trên ghế xuống đất.


- Nó là Long!


Mặt Giang là biểu hiện nản toàn tập. Đúng là bó tay!


Long! Thì ra tên cậu là Long à? Nguyễn Hoàng Long! Cái tên sao cũng bình thường y như lần đầu gặp cậu thế?Mà cậu thì...sao bất thường hơn lần đầu gặp nhiều thế? Đồ khó ưa!


***


Lớp 8


Nó không nhận ra cái đồ khó ưa kia có gì đặc biệt. Cậu ta xuất hiện trong đời nó hoàn toàn bình thường. Ờ! Bình thường quá nên cũng chẳng để tâm. Bây giờ nó đang để tâm...





- Tuấn Linh ơi! Ông học Sinh chưa?


Tuấn Linh là một bạn nam học giỏi, khuôn mặt ưa nhìn, lớp 7 cùng học đội tuyển Toán với Chi, năm lớp 8 lại cùng học đội tuyển Sinh. Nhưng nó để tâm tới Linh vì ấn tượng ban đầu về cậu bạn này nó khá là khó quên. Tiết học đầu tiên nó học ở ngôi trường này, cô dạy Văn đã:

↑↑
Đông về ấm áp

Đông về ấm áp

Chẳng lẽ Mi quên thật, năm tháng và những người bạn mới đã làm Mi cho nó vào dĩ

26-06-2016
Hồi chuông thứ bảy

Hồi chuông thứ bảy

Tôi biết Nguyên đã cố nói cho tồi điều này. Rằng Nguyên chỉ xem tôi chỉ một con

24-06-2016
Tháng ngày đã mất

Tháng ngày đã mất

Tôi khác Viễn, tôi thích đắm mình trong những điều đã vụn vỡ, còn Viễn thì vứt

23-06-2016
Hoa hồng đỏ

Hoa hồng đỏ

"- Chị em thích anh lắm! Em nghe chị ấy nói thế. Chị ấy muốn anh mua hoa hồng tặng

29-06-2016
Khung cửa sổ lá rơi

Khung cửa sổ lá rơi

Dành tình cảm cho một người đâu phải là điều đáng xấu hổ, cũng chẳng có lý do gì

23-06-2016
Chúng mình có duyên

Chúng mình có duyên

Nhiều người cho rằng tình yêu vốn dĩ phải rất cao thượng, phải hy sinh cái này, đánh

24-06-2016
Cái gọi là "Ông xã"

Cái gọi là "Ông xã"

Cái gọi là "ông xã" đó chính là tiếng chuông điện thoại trong nhà vang lên thì sẽ la

25-06-2016
Thần tượng

Thần tượng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Và sẽ

25-06-2016
Lời nguyện cầu

Lời nguyện cầu

Một con tàu đang lênh đênh trên biển thì gặp bão to và bị đắm. Chỉ có hai trong số

01-07-2016
Những cơn mưa rửa lá

Những cơn mưa rửa lá

Trong thâm tâm, tôi bâng khuâng không rõ những cơn mưa trở buồn hay vui vẻ, chỉ biết

24-06-2016
Mùa thu Sài Gòn

Mùa thu Sài Gòn

Tôi đến Sài Gòn vào những ngày mùa Thu đậm sắc vàng. Những cơn gió khe khẽ thổi làm

25-06-2016
Miền ký ức

Miền ký ức

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?') - Nun,

25-06-2016