Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng


Tác giả:
Đăng ngày: 19-07-2016
Số chương: 23
5 sao 5 / 5 ( 64 đánh giá )

Thông Điệp Cuối Cùng - Chương 20

↓↓
Chợt nhận ra điều gì đó. Anh bật dậy tìm cây bút chì đang để trên bàn. Rồi nhẩm nhẩm tính toán gì đó anh ghi lại trong tờ giấy rồi bật máy tính vào trang google dịch. Để chế độ phát hiện ngôn ngữ, anh tìm chữ “Mani”. Rồi anh chạy lại bàn tiếp tục ghi chép. Anh lôi hết đống giấy tờ lại cái máy tính rồi tiếp tục công việc.

bạn đang xem “Thông Điệp Cuối Cùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Sau mấy tiếng mệt mỏi, anh nhấc điện thoại lên gọi cho Sơn.

- A lô, Sơn nghe đây. –Giọng nói bình thản phát ra từ đầu dây bên kia.

Phát nằm dài ra chiếc ghế trưởng kỉ trong phòng khách. – Tôi đã giải ra đoạn mật mã rồi.

- Thật sao, là gì vậy?

- Anh đang ở đâu? –Phát nói.

- Ở nhà, mật mã là gì? –Sơn nói.

- Anh ở đó tôi sẽ xuống ngay. Nhớ đừng báo cho ai.

Nói đoạn Phát tắt máy rồi bước về phòng lấy cái áo khoác. Khoác vội cái áo, Phát chạy như bay ra ga ra rồi ngồi lên chiếc roll-royce. Anh rút điện thoại ra rồi gọi cho một người khác nữa.

***

Cùng lúc đó.

Kì đang ngồi một mình trong quán “Opportunità”, hôm nay nó định rủ Liêm đến đây cùng với nó nhưng anh nói là có việc bận phải đi Vũng Tàu, thế là giờ này nó phải ngồi một mình với cái máy tính và đống giấy vụn đang vươn vãi đầy bàn. Li cà phê thứ hai mà nó gọi cũng đã cạn đi hơn một nữa.

Đống giấy trên bàn còn ghi lại các dòng chữ.

1010.5.99A.XXX.99.77A

3.A.99A.X.X.1010.A

66A.A.77.9

4.9.JJ.(…)

Rồi những biến tướng của nó. Cả quyển vở đều ngoằn ngèo các kí tự mà nó giải được.

Đang suy nghĩ bỗng điện thoại của nó vang lên. Màn hình hiện lên dòng chữ “chín cò”.

“Chín cò” vốn là một thằng bạn của nó hồi trước hay lôi kéo nó vào mấy trò cờ bạc và thuốc lắc. Thấy số thằng này nó bấm ngay nút tắt.

Đang tập trung giải mã bổng điện thoại lại reo vang. Nhìn màn hình điện thoại nó thấy vẫn hiện lên chữ “chín cò”.

Tức tối, nó chụp ngay cái điện thoại định chửi thằng bạn nhưng thằng bạn nó còn nhanh nhạy hơn cả nó.

Bạn nó cướp lời. –Mười ba lá(1) ăn tiền không mày?

- Mười ba lá cái con khỉ, tao đang bận.

Chưa kịp để cho bạn nó nói thêm câu nữa, nó nói ngay. –Im mồm và đừng gọi cho tao.

Rồi tắt máy.

Kì tập trung vào mấy tờ giấy trước mặt rồi tiếp tục ghi chép, bổng nó suy nghĩ đến những con bài, đến những gì mà thằng bạn nó mới nói. -13 lá ư. –Nó thầm nghĩ.

Một loạt những suy nghĩ thoáng qua trong đầu KÌ. Sự tương quan giữa bộ bài và bảng chữ cái anphabet đầy đủ. 13 quân bài và 26 chữ cái.

Nó bắt đầu đếm A, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, J, Q, K.

Đủ 13 quân bài và chia thành 4 nước cơ, rô, tép, bích.

Bảng chữ cái A, B, C, D, E, F, G, H, I, J, K, L, M, N, O, P, Q, R, S, T, U, V, W, X, Y, Z.

Đủ 26 chữ cái.

- Đúng là rất có liên quan.

Nói đoạn nó bắt đầu ghi chép lại ra giấy rồi lại nhẩm nhẩm cái gì đó. Nó ghi ra giấy

TES. .RO

CA. . . TA

MANI

DIV….

Kì nhập vào cái máy tính xách tay trên bàn những dòng chữ đó, rồi nó lẩm nhẩm. – Không phải tiếng anh.

Nó bắt đầu suy nghĩ tiếp. Gần tới kết quả cuối cùng rồi mà lại gặp phải thêm chướng ngại vật.

- Ri ta cho em thêm li cà phê nữa.

Nó nói vọng tới đầu kia. Cô gái có mái tóc bạch kim quay lại nhìn nó rồi nói. –Có ngay.

Cô lẩm bẩm bằng giọng trọ trẹ. – Ba li rồi đấy, không biết có sao không?

Đang mải suy nghĩ về các kí tự thì Ri-ta bưng li cà phê lên.

- Nhóc làm gì uống nhiều vậy?

Em đang đau đầu đây. –Nó trả lời.

- Đôi tay.

- Chị nói gì thế?

Kì ngước mặt lên thấy Rita đang nhìn vào tờ giấy của nó. Cô nói tiếp. –Mani là đôi tay.

Kì mỉm cười, nó vội kéo Rita ngồi xuống xuống cái ghế và tiếp tục những mảnh ghép còn thiếu.

***

Tôi phóng đi như bay trên quốc lộ, tôi không còn biết cảm giác gió tạt vào mặt là gì nữa. Từng luồng gió như muốn bốc tan từng lớp da mặt tôi.

Cuối cùng anh cũng về tới Sài Thành. Chiếc xe vẫn bon bon chạy với tốc độ rất nhanh lạng lách đánh võng trên nhiều cung đường bất kể dòng người tấp nập.

Tôi bắt đầu nhớ lại từng lời lẽ trong bức thư. Những thông điệp cuối cùng mà vợ tôi cố gắng gửi đến cho tôi trong sợ hãi.

“Gửi anh, chồng của em.

Anh à, em biết khi anh đang đọc bức thư này thì em đã không còn trên cõi đời này nữa. Anh đã tìm đến tận nơi đây thì em nghĩ chắc anh cũng biết tất cả rồi.

Không biết em có cần giải thích với anh gì nữa không nhưng em thật sự là một thành viên của hội Tứ Hải với vai trò là một tình báo.

Mọi thông tin liên quan đều do em và một người bạn nữa cung cấp cho hội. Chúng em là một cặp hoạt động cùng nhau với vai trò như nhau.

Người đứng trên dẫn dắt chúng em vào hội được chúng em gọi là “cha”.

Vì anh, em đã bỏ hết tất cả, sẵn sàng hi sinh mạng sống của mình để rút khỏi hội. Một hành động thật xứng đáng với tình yêu của chúng mình phải không anh.

Và chính hành động ấy đã biến em thành con mồi bị truy sát bởi một gã thợ săn có tên “Sứ giả của tội ác”. Trong những ngày ấy em biết rằng mình sắp phải xa anh, sắp phải đi về nơi mà đáng lẽ ra em phải ở đó. Nơi dành cho em đó phải là địa ngục. Với một đứa tham gia vào một tổ chức buôn ma túy với quy mô lớn như em đáng lẽ ra phải ở đó lâu rồi.

Nhưng trước khi chết em còn để lại một thứ nữa, thứ tố cáo tội ác cho những kẻ đã giết em.

Có lẽ anh sẽ thầm hỏi rằng tại sao em lại không trao thứ đó cho người nuôi dạy em mà lại là bức thư này. Đơn giản vì như vậy sẽ đưa sơ vào vòng nguy hiểm.

Thứ mà anh đang tìm kiếm không đâu xa mà ở chính trong ngôi nhà của chúng ta.

Dưới cái tủ đựng đồ trang điểm của em trong phòng ngủ, thứ mà anh không bao giờ đụng đến có một viên gạch men có thể nhấc lên được và bên dưới hoàn toàn trống rống. Nó được thiết kế riêng để có thể nhét vừa tập tài liệu đó. Tập tài liệu tố cáo mọi hoạt động làm ăn phi pháp, các giấy tờ và một số chứng cứ đủ để đưa bọn chúng ra vành móng ngựa. Đồng thời còn một thứ quan trọng nữa đó chính là tập hồ sơ ghi rõ tên bốn vị thiên vương của tổ chức. Bốn ông trùm hàng đầu của hội.

Mong rằng những thứ em để lại sẽ giúp ích cho anh.

Xin lỗi vì đã giấu anh nhiều chuyện như vậy.

Thương anh.”

Đứng trong thang máy của chung cư. Cảm giác thang máy đang chậm chạp nhấc lên từng bước một làm tôi muốn đập tan nó rồi ra đi thang bộ. Thế nhưng lúc này đây tôi cần phải bình tĩnh. Bình tĩnh hơn bao giờ hết.

Tầng 13 hiện ra. Tôi chạy thật nhanh về phía nhà mình rồi mở cửa. Tôi chạy thẳng vào phòng ngủ, tiến về phía cái tủ đựng đồ nữ trang của vợ, nơi mà tôi chẳng bao giờ đụng đến cả còn chẳng buồn dẹp đi khi vợ tôi mất vì tôi không muốn nghĩ rằng cô đã chết.

Kéo mạnh cái tủ nhỏ ra, tôi thả nó nằm ngổn ngang dưới đất. Tôi lấy tay gõ nhẹ vào một viên gạch dưới đất.

Không có gì.

Tôi gõ vào viên gạch tiếp theo, tiếng “cộp cộp” vang lên. Âm thanh của nó khác hẳn với mấy viên gạch còn lại. Nhìn bề ngoài tôi không hề biết rằng nó là nắp đậy của một cái hầm nhỏ. Nó được ngụy trang khá hoàn hảo.

Không biết làm cách nào để mở nó. Tôi chạy nhay xuống bếp lục lọi trong đống vật dụng gia đình rồi lấy ra một cái búa. Tôi chạy vào lại phòng ngủ rồi dừng trước viên gạch. Tôi đập nhẹ nhưng viên gạch không vỡ. Tôi cố lấy hết sức đập mạnh xuống viên gạch vỡ ra làm nhiều mảnh.

Tôi lấy tay phủi nhẹ mấy mảnh vụn của viên gạch men ra rồi lấy lên một tập giấy. Bên ngoài tập giấy có kí hiệu của hội Tứ Hải. Tôi giở ra từng trang một, sau đó lật nhanh đến các trang tiếp theo. Khuôn mặt từng người một hiện ra.

Tôi rút cái điện thoại ra gọi ngay cho Uyên.

Trong giây lát đầu giây bên kia trả lời.

- Tôi nghe đây.

Vừa nói tôi vừa tiến ra phòng khách. –Cô chuẩn bị tập hợp toàn đội đi, chúng ta có manh mối mới.

- Manh mối gì?

- Tôi đã có được những bằng chứng buộc tội hội Tứ Hải và nhân thân của 4 tên đứng đầu.

- Anh không đùa đấy chứ? –Tiếng Uyên đùa cợt qua điện thoại.

- Cô có nhớ tập tài liệu mà tên sát thủ đang tìm không? –Vừa nói tôi vừa ngồi xuống cái ghế sa lon rồi lật ra tiếp. –Vợ tôi cất nó dưới nền nhà và tôi mới tìm ra. Tôi nhớ là cô nói chiều nay Tony Trần về nước phải không?

- Đúng vậy.

- Ông ta là một trong tứ đại thiên vương, ba người tiếp theo là Phạm Khải, Trần Thành và Dương Thành Văn.

- Dương Thành Văn có lẽ là chú của Sơn nhưng Trần Thành, ông ta đang ở đâu? Uyên hỏi.

- Cô cứ bắt hai người còn lại, tên Trần Thành còn một tập tài liệu khác nữa, tôi đã từng nghe qua tên này, có lẽ Sơn biết được hắn ta ở đâu.

- Được rồi. Tôi sẽ thông báo cho sân bay…

Có tiếng bíp bíp vang lên trong điện thoại, tôi thấy một cuộc gọi chờ đang hiện lên. Tôi nghe máy.

- A lô em đây.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Câu truyện rất logic và hợp lí, miêu tả sâu sắc tâm lí nhân vật nhất là những

19-07-2016 38 chương
Đứa Trẻ Giấy

Đứa Trẻ Giấy

Câu chuyện bắt đầu bằng mẩu tin có thật được công bố trên Thông tấn xã liên hợp

19-07-2016 38 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não

Và có lẽ nhiều bạn đọc đang băn khoăn không hiểu cuộc sống của nhân vật Hà Phan

20-07-2016 48 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
27 Nhát Dao Bí Ẩn

27 Nhát Dao Bí Ẩn

Tháng năm tươi đẹp, tiết xuân còn chưa đi hết, mùa hè đã nhanh chóng kéo đến, thời

20-07-2016 6 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Đứa Trẻ Giấy

Đứa Trẻ Giấy

Câu chuyện bắt đầu bằng mẩu tin có thật được công bố trên Thông tấn xã liên hợp

19-07-2016 38 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Nhưng tôi không yêu em...

Nhưng tôi không yêu em...

Người đến và đi vốn dĩ là quy luật. Cảm xúc với từng người là duy nhất. Lúc còn

29-06-2016
Ngày sinh nhật

Ngày sinh nhật

Từ khi nó sinh ra đã không có ngày sinh nhật. Kể cả trong giấy khai sinh. Lúc nhỏ nó

01-07-2016

Duck hunt