Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng


Tác giả:
Đăng ngày: 19-07-2016
Số chương: 23
5 sao 5 / 5 ( 94 đánh giá )

Thông Điệp Cuối Cùng - Chương 14

↓↓
Mắt trái là sáu sau A chấm A chấm bảy bảy chấm chín. Hàng này không có kí tự bị thiếu.

bạn đang xem “Thông Điệp Cuối Cùng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hàng dưới là 4 chấm chín chấm JJ và một loạt kí tự bị mất tôi không thể xác định được là bao nhiêu kí tự, anh có thể kí hiệu là ba chữ X liền trong dấu ngoạc đơn nhé.

- Còn nữa không? –Sơn hỏi.

- Tất cả đó.

Sơn suy ngẫm một hồi lâu rồi nói. Tại sao ông tôi có thể tạo ra những kí tự mà phải dùng đến kính hiển vi điện tử mới có thể phát hiện ra được nhỉ, bằng cách nào vậy?

- Tôi chịu, tôi vẫn chưa tìm được câu trả lời nhưng ông ấy đúng là một thiên tài.

- Cậu đã tìm ra lời giải chưa. –Sơn hỏi.

- Tôi đang suy nghĩ. Chưa có manh mối gì cả. Chắc phải nhờ bên anh Liêm.

Sơn ngã người ra ghế. –Cậu đã báo với Liêm chưa?

- Tôi định báo với anh trước rồi…

Sơn ngăn lại. - Chuyện đó hãy để tôi, nếu phát hiện được gì hãy báo cho tôi trước nhé.

- Ờ…Vậy cũng được.

Tút tút tút. Sơn cúp máy, anh vội vàng nhìn lại những thành quả mà mình đã làm rồi mỉm cười. Một nụ cười bí hiểm như nàng Mona Lisa lại xuất hiện trên môi anh.

Sơn lần tìm vào danh bạ rồi nhấn số Liêm, anh bấm nút gọi. Sau vài giây chờ đợi nhưng tổng đã đã báo không lien lạc được. –Chắc cậu ta hết pin.

Sơn bấm nút tắt, màn hình chính bổng hiện ra hình một cô gái trẻ. Nét mặt ngây ngô đang đứng trước trường Đại học cảnh sát nhân dân. Người đó không ai khác chính là Hồng Vân. Anh bổng nhớ lại những tháng ngày trước đây mà anh không sao quên được.

“Tối nay cậu đến chổ cũ nhé, Hồng Vân muốn mời hai chúng ta ăn tối”

Tiếng nói của Liêm phát ra từ điện thoại. Sơn đồng ý rồi tắt máy đi tắm vì anh đã nghe Vân nhắc đến hôm qua nên không cần hỏi lại nhiều.

Vốn dĩ sau cuộc gặp mặt đầu tiên Sơn đã chủ động chat với Hồng Vân và sau đó cả hai đã có những cuộc gặp mặt khác, tất nhiên là còn có Liêm nữa. Từ đó cả ba trở thành những người bạn thân.

Sau khi tắm xong, Sơn bổng nhớ đến ca phẫu thuật ở bệnh viện mà anh hẹn với bác sĩ ở bệnh viện Chợ Rẫy là sẽ đến để được bác sĩ hướng dẫn vào tối nay. Sơn nhìn đồng hồ trên tường. Đã 3h30 phút, ca mổ sẽ bắt đầu vào lúc 5h chiều.

Sơn định gọi điện hủy cuộc hẹn vừa rồi nhưng anh nghĩ có lẽ ca mổ sẽ kết thúc sớm nên anh nhắn tin hẹn hai người cứ ăn trước rồi mình đến sau.

Tối đó vì sức khỏe bệnh nhân quá yếu nên ca mổ kéo dài lâu hơn thường lệ.

Sơn bước ra khỏi phòng mổ rồi xin phép bác sĩ để ra về. Anh liếc qua cái đồng hồ trước mặt đã 9 giờ. Sơn vội vã về phòng thay đồ rồi đi ngay đến điểm hẹn. Đó là một nhà hàng ẩm thực Singapore khá sang trọng nằm trên quận Tân Bình. Sơn nhớ lần trước khi Liêm ra trường anh cũng mời mình và Vân cùng đến đây để ăn mừng. Đúng một năm sau, Vân lại ra trường và mời cả hai đến đây một lần nữa. Hôm nay Vân vừa mới nhận bằng tốt nghiệp nên đã mời chúng tôi tới đây. Việc này Vân đã nói nhiều lần nên sáng nay Liêm chỉ cần nói chổ cũ là Sơn đã hiểu.

Sơn rút điện thoại ra định gọi cho hai người họ nhưng anh thấy màn hình tối đen. –Khỉ thật, hết pin rồi.

Sơn cho cái điện thoại vào trong túi và suy nghĩ đến lúc mở máy ra chắc sẽ có cả chục cuộc gọi nhỡ từ hai người họ. Lúc này đã 9 giờ 30 đêm. Họ ăn tối lúc 7 giờ có lẽ giờ đã ra về rồi cũng nên.

Nghĩ đến cái bụng đang đói cồn cào vì ca mổ kéo dài Sơn tấp xe vào ngay một quán ăn ven đường ăn tạm bát phở rồi ghé qua mấy cửa hàng bán đồ lưu niệm. Anh chọn ngay cho mình một con gấu bông thật lớn để tặng Vân.

Sơn biết rằng dù có là một nữ cảnh sát dũng mãnh đi chăng nữa thì Vân vẫn giống như bao cô gái khác, vẫn thích làm nũng, vẫn thích gấu bông.

Anh chạy xe đến trước cửa nhà Vân rồi dừng lại. Căn nhà trọ này cô vừa mới thuê để tiện việc sinh hoạt và đến cơ quan.

Nhà cô đã khóa cửa bên ngoài. Sơn đứng chờ trong giây lát rồi bước lên ô tô. Anh nhìn sang con gấu bông ở ghế bên cạnh mỉm cười. Rồi anh nghĩ đến tháng những tháng này năm sau có lẽ cũng là lúc anh hoàn thành khóa học 6 năm trời của mình, kết thúc quãng đời sinh viên ngắn ngủi và cũng sẽ ăn mừng tại nhà hàng đó với hai người bạn của mình. Cái nhà hàng sang trọng mà cả ba người đều yêu thích các món ăn và phong cách phục vụ của nó.

Đang lim dim chìm vào giấc ngủ, Sơn chợt tỉnh giấc, anh xoa mắt rồi nhìn vào đồng hồ led trong ô tô chỉ 22h26’.

Nhìn về phía trước nhà Vân vẫn trống trơn không có người, Sơn khởi động ô tô rồi đi khỏi, đi được một đoạn Sơn nhìn qua gương chiếu hậu bên ngoài anh thấy Vân và Liêm đang đi lại phía mình.

Sơn thắng xe dừng lại, cả hai người họ vẫn chưa để ý thấy anh. Sơn hạ cửa kính ô tô xuống để nghe họ nói chuyện cho rõ hơn. Anh không định xuất hiện lúc này, anh muốn để cho Liêm ra về rồi anh mới gặp Vân.

Sự xuất hiện của Liêm lúc này làm cho Sơn bắt đầu thấy gen tị. Anh không biết họ đã làm gì trong khoảng thời gian ấy.

- Em vào nhà đi, anh về đây!

Tiếng nói của hai người họ vọng vào trong xe cắt ngang dòng suy nghĩ của Sơn. Vốn nơi đây chẳng có mấy người qua lại nên Sơn nghe khá rõ giọng họ.

Sơn ngước đầu lên nhìn, anh thấy Vân im lặng không nói. Liêm quay lưng bước đi và có tiếng gọi lại. Liêm bắt đầu quay lại.

- Gì thế? –Liêm hỏi.

Vân tỏ vẻ ngại ngùng rồi phát lên thành tiếng.

- Thật ra hôm chúng ta gặp mặt lần đầu tiên... em có thể suy luận như vậy thật ra là vì em đã biết anh từ trước đó rồi. Chứ không phải em suy luận giỏi như vậy đâu.

Liêm ngượng ngùng gãi đầu. –Thật ra lúc đó anh đã nghĩ như vậy rồi.

Vân như không có phản ứng trước câu nói của Liêm. Cô tiến gần về phía anh hơn. –Vậy anh có nghĩ ra là em thích anh không?

Liêm đứng im không đáp, thấy vậy Vân càng tiến sát hơn. – Em thích anh, Thật đấy.

Vân tiếp tục. –Những lúc học ở trường anh được tuyên dương là một học viên xuất sắc em đã để ý tới anh rồi. Và sau lần gặp gỡ đầu tiên ấy em càng thích anh hơn.

Nói rồi Vân tiến sát lại và ôm chầm lấy Liêm, cô nói. –Em rất yêu anh.

Liêm dường như không có phản ứng gì trước những lời nói ngọt ngào của cô, anh nhẹ nhàng đẩy tay cô ra khỏi người mình, khẽ cất tiếng nói.

- Nhưng Sơn rất thích em.

- Thì đã sao.

Liêm đẩy tay cô ra xa hơn,mắt nhìn đi hướng khác để tránh đối diện với cô. –Anh không thích em, vậy nhé, anh về đây.

Nói rồi Liêm quay lại đi ra phía con đường lớn.

Vân đứng đó lặng thinh không nói nước mắt bắt đầu chảy dài.

Sơn ngồi trong xe chứng kiến toàn bộ mọi chuyện, anh cũng không muốn xuất hiện lúc này nữa. Anh nhìn qua con gấu bông bên cạnh đã được gói kĩ càng nhẹ nhàng ôm nó.

Bổng Hồng Vân chạy nhanh qua xe anh, Sơn giật mình ngước lên thấy cô cua qua ngã ba trước mặt. Rồi một tiếng động lớn phát ra. Sơn thấy Hồng Vân bị hất văng ra xa rồi bị một chiếc xe tải chèn qua. Chiếc xe thắng gấp trong đêm tối. Tài xế nhảy xuống xe nhìn người mình mới chèn phải rồi sợ hãi biến mất.

Sơn vội mở cửa xe rồi phóng về hướng ấy. Anh chưa biết làm gì thì Liêm cũng chạy nhào tới kéo Vân ra. Cả hai nhanh chóng đưa cô đến bệnh viện. Một tiếng đồng hồ trôi qua trong phòng mổ. Một bác sĩ mặc đồ trắng lại bước ra lắc đầu. Sơn thất vọng nhìn ông ta, khuôn mặt ấy chẳng khác nào người bác sĩ từng lắc đầu với chú anh khi mẹ anh được đưa ra khỏi phòng mổ sau tai nạn ngày hôm ấy.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Hòe Viên

Hòe Viên

Tên truyện: Hòe ViênTác giả: Tổng Công Đại NhânThể loại:Truyện trinh thámTình trạng:

20-07-2016 53 chương
Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Câu truyện rất logic và hợp lí, miêu tả sâu sắc tâm lí nhân vật nhất là những

19-07-2016 38 chương
Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Một tiểu thuyết ngôn tình kết hợp với trinh thám hấp dẫn của Đinh Mặc, tuy

20-07-2016 77 chương
Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Câu truyện rất logic và hợp lí, miêu tả sâu sắc tâm lí nhân vật nhất là những

19-07-2016 38 chương
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng

Đây là cuốn tiểu thuyết điều tra hình sự viết về chiến công của những người

20-07-2016 20 chương
Tokyo Hoàng Đạo Án

Tokyo Hoàng Đạo Án

Hãy tới đây, hạ giới và vòm trời BombôTa sẽ giết các con và cháu taCắt thân thể

20-07-2016 29 chương
Chuyến Tàu Địa Ngục

Chuyến Tàu Địa Ngục

Nửa đêm, hướng về phía nhà ga Manhattan, một chuyến tàu chở tất cả các loại yêu ma

19-07-2016 29 chương
Đứa Trẻ Giấy

Đứa Trẻ Giấy

Câu chuyện bắt đầu bằng mẩu tin có thật được công bố trên Thông tấn xã liên hợp

19-07-2016 38 chương
Chuyến Tàu Địa Ngục

Chuyến Tàu Địa Ngục

Nửa đêm, hướng về phía nhà ga Manhattan, một chuyến tàu chở tất cả các loại yêu ma

19-07-2016 29 chương
Chị à!

Chị à!

Rồi một hôm chị hỏi sao tôi muốn gặp chị vậy, tôi giật mình mà chẳng biết nói

29-06-2016
Cà rốt, trứng và cafe

Cà rốt, trứng và cafe

Cô con gái than phiền với ba về cuộc sống của mình và mọi việc thật khó khăn đối

24-06-2016
Những ngày mưa bay

Những ngày mưa bay

Tiếng đàn ấy luôn phát ra từ cửa sổ tầng hai nơi phòng nhạc. *** Dành tặng tôi và

28-06-2016
Chiếc cầu

Chiếc cầu

(khotruyenhay.gq) Không biết ông nói gì mà kể từ giờ phút đó bố mẹ không trò chuyện,

28-06-2016
Có khi nào mẹ quên con?

Có khi nào mẹ quên con?

"Bệnh nhân mắc chứng suy giảm trí nhớ sẽ mất dần khả năng định hướng không gian,

01-07-2016
Lưu bút mùa ấy

Lưu bút mùa ấy

(khotruyenhay.gq - Viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tình yêu học trò

27-06-2016

Polly po-cket