Teya Salat
Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 77
5 sao 5 / 5 ( 31 đánh giá )

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu - Chương 29

↓↓
Ngày nghỉ phép thứ nhất.

Trời đêm mát mẻ, ánh sao lung linh. Quý Bạch thư thái ngồi ở ban công nhà mình, thưởng thức nước trà mới pha thơm ngát, anh rút điện thoại gọi cho Triệu Hàn.

“Sếp, có việc à?” Nhận được điện thoại của Quý Bạch, Triệu Hàn theo thói quen nghiêm túc chờ đợi.

Quý Bạch: “Chẳng có việc gì, hai ngày nghỉ này muốn cùng chú ăn bữa cơm.”

bạn đang xem “Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

“Vâng.” Ngữ khí Triệu Hàn nhẹ nhõm hẳn: “Ngày mai được không ạ?”

Quý Bạch: “... Ngày kia thì sao?”

“Ngày kia buổi tối em mới rảnh. Buổi sáng, Hứa Hủ hẹn em đi tập bắn, sau đó cùng cô ấy ăn trưa.”

Khóe miệng Quý Bạch hơi cong lên: “Không được rồi, buổi tối tôi có việc.”

“Vậy...”

“Thế thì buổi trưa đi, thêm Hứa Hủ cũng không sao.” Quý Bạch nói rất tùy ý: “Tới lúc đó tôi sẽ lái xe đến phòng tập bắn đón hai người.”

“Được ạ!” Triệu Hàn trả lời vô tư.

Quý Bạch lập tức chuyển đề tài: “Đúng rồi, tôi còn chưa gặp bạn gái của chú, nếu cô bé đó rảnh thì hẹn luôn đến đó, tôi mời hai người ăn cơm.”

Triệu Hàn: “Hả?... Hì hì... Được ạ.”

Quý Bạch đột nhiên bật cười: “Cám ơn người anh em, tạm biệt.”

Sau khi cúp điện thoại, Triệu Hàn vẫn chưa có phản ứng. Sếp cám ơn mình làm gì nhỉ? Sếp đúng là bận rộn đến mức đầu óc lú lẫn rồi.

***

Ông mai là một cầu nối giao tiếp, mà chức năng của cầu nối thường là song phương.

Lúc này, Triệu Hàn không hề hay biết, ở trong lòng Hứa Hủ, anh cũng có ý nghĩa chiến lược chưa từng thấy.

Sau khi phát hiện bản thân có cảm tình đặc biệt với Quý Bạch, nhiệm vụ đầu tiên của Hứa Hủ là tìm hiểu sâu hơn về con người anh, mới quyết định nên theo đuổi hay buông tay.

Bởi vì trải qua kinh nghiệm thất bại trong hành động theo đuổi vị sư đệ thanh tú mấy năm trước, Hứa Hủ cũng hiểu rõ, nhiều lúc tình yêu không tuân theo lý trí, cô càng phân tích, càng có khả năng nhìn nhầm người. Tuy nhiên, một ví dụ sinh động về biểu hiện trong công việc và cuộc sống hoàn toàn khác biệt chính là Hứa Tuyển. Lúc quản lý công ty, anh rất mạnh mẽ vững vàng, công tư phân minh, không bao giờ để ý đến đám thư ký xinh đẹp. Nhưng sau khi tan sở vào quán bar, anh trở thành tay chơi thu hút đám ong bướm, đêm đêm hoan lạc.

Cho đến bây giờ, hiểu biết của Hứa Hủ về Quý Bạch chỉ giới hạn trong công việc, cô cần tìm hiểu thói quen cuộc sống của anh.

Ngoài ra, Quý Bạch độc thân nhiều năm, không bạn gái cũng không tin đồn tình cảm. Có khả năng anh giữ mình trong sạch, yêu cầu cao. Nhưng không thể loại trừ khả năng anh là gay, chức năng tình dục có vấn đề hay quan hệ bừa bãi.

Triệu Hàn và Quý Bạch có mối quan hệ thân thiết, anh ta lại là người thật thà và nhiệt tình, tự nhiên trở thành một trong những con đường tìm hiểu Quý Bạch. Hứa Hủ bình thường tuy không quan tâm cũng không giỏi quan hệ giao tiếp, nhưng nếu cô đã thật sự để bụng, cô vẫn có thể tiến hành nhịp nhàng ăn khớp và vô cùng kín kẽ.

***

Sáng sớm ngày hôm nay, phòng tập bắn rất vắng vẻ. Lúc Hứa Hủ đến nơi, chỉ có Triệu Hàn và một người cảnh sát trẻ tuổi đang đứng ở vị trí ngắm bắn.

Triệu Hàn tận tâm chỉ bảo Hứa Hủ một hồi, cô học rất nghiêm túc. Một lúc sau, hai người dừng lại nghỉ ngơi, Hứa Hủ nhìn bia đạn ở phía trước, mỉm cười: “Thầy em nói kỹ thuật bắn súng của anh rất tốt, quả là danh bất hư truyền.”

Triệu Hàn cười: “Anh cũng bình thường thôi. Kỹ thuật của sếp mới gọi là giỏi. Trong cuộc thi bắn súng toàn khu vực Tây Nam năm ngoái, sếp đã đoạt giải quán quân.”

Hứa Hủ chuyển đề tài sang Quý Bạch một cách tự nhiên: “Nói như vậy, anh ấy phương diện nào cũng xuất sắc, từ tư duy, đến bắn súng, thể năng... Để được như anh ấy, có lẽ thời gian nghỉ ngơi cũng vùi đầu vào công việc, rất cần mẫn.”

Triệu Hàn trả lời: “Nghe nói mấy năm đầu mới gia nhập đội hình cảnh, sếp đúng là như vậy, 365 ngày bán mạng làm việc không ngừng nghỉ. Mấy năm nay đỡ hơn rồi, bọn anh thường cùng nhau ăn cơm, cùng nhau đi chơi.”

“Ờ.” Hứa Hủ đưa chai nước cho Triệu Hàn: “Các anh thường chơi trò gì?”

Triệu Hàn vừa uống vừa trả lời: “Đánh bida, chơi bowling, có lúc ở nhà sếp xem bóng đá, chơi bài gì đó.”

Ờ, rất tốt, đều là sở thích lành mạnh nam tính hóa. Hứa Hủ đang định dẫn dắt sang đề tài khác, cô đột nhiên bắt gặp Triệu Hàn nhìn chằm chằm phía sau lưng cô.

“Sếp, đến sớm thật đấy.” Triệu Hàn cười ngoác miệng.

Quý Bạch hôm nay mặc bộ đồ thoải mái, thân hình cao lớn và trẻ trung. Anh rất tự nhiên đặt tay lên thành ghế sau lưng Hứa Hủ, mỉm cười với Triệu Hàn: “Chẳng phải tôi hẹn chú buổi trưa hay sao? Buổi sáng không bận nên tôi đến đây xem thế nào.”

Hứa Hủ quay đầu mỉm cười với Quý Bạch: “Chào thầy.”

“Ờ.” Quý Bạch liếc gương mặt hơi ửng đỏ của cô: “Hai người vừa nói chuyện gì vậy?”

Triệu Hàn buột miệng đáp: “Nói về sếp.” Hứa Hủ lập tức chữa lại: “Chúng em bàn về sở thích.”

Triệu Hàn gật đầu phụ họa, đúng là như vậy.

***

Ngồi thêm một lúc, Hứa Hủ nói với Triệu Hàn: “Chúng ta đi tập đi.”

Triệu Hàn gật đầu, quay sang nhìn Quý Bạch, thuận miệng lên tiếng: “Hay là để sếp hướng dẫn em, cơ hội rất hiếm có.”

Quý Bạch và Hứa Hủ đưa mắt nhìn nhau.

Sau giây phút im lặng ngắn ngủi, Hứa Hủ rời ánh mắt sang chỗ khác: “Tạm thời không cần làm phiền đến thầy, anh cứ dạy em kỹ thuật cơ bản trước đi.”

***

Thật ra suy nghĩ của Hứa Hủ rất đơn giản, hôm nay ngoài việc học bắn súng, mục đích quan trọng nhất là dò hỏi tin tức từ Triệu Hàn. Cứ suốt ngày ở bên cạnh Quý Bạch, cô sẽ không có cơ hội tìm hiểu anh.

Quý Bạch ngồi nguyên một chỗ, quan sát Hứa Hủ và Triệu Hàn vai kề vai đứng trước bia tập bắn nói chuyện, anh nhếch miệng cười bất lực. Ở Cục Cảnh sát có biết bao người mời anh đi hướng dẫn kỹ thuật bắn súng, nhưng do công việc bận rộn nên anh đều từ chối. Chỉ có cô gái nhỏ này nhất định làm theo tuần tự, gạt anh sang một bên.

Lúc này, mọi người bắt đầu lục tục kéo đến phòng tập bắn, một cảnh sát trẻ tuổi tiến lại gần, hy vọng Quý Bạch hướng dẫn cho anh ta. Quý Bạch đứng dậy đi theo người đó, không tiếp tục để ý đến Triệu Hàn và Hứa Hủ nữa.

Hướng dẫn một lúc, Quý Bạch quay đầu, liền nhìn thấy một cô gái trẻ đứng ngó nghiêng ở cửa phòng tập bắn. Anh dõi theo ánh mắt cô gái, bắt gặp Triệu Hàn cúp điện thoại, quay sang nói câu gì đó với Hứa Hủ rồi đi về phía cô gái.

“Sếp, đây là Mạn Mạn, bạn gái của em.” Triệu Hàn giới thiệu cô gái với Quý Bạch.

Quý Bạch mỉm cười với cô gái: “Chào cô. Cám ơn cô đã ủng hộ công việc của Triệu Triệu.”

Hàn huyên vài câu, cô gái tỏ ra hiếu kỳ: “Đây chính là nơi các anh tập bắn súng?”

Có cơ hội giới thiệu thành tích và môi trường làm việc của mình với người con gái yêu thương, Triệu Hàn đương nhiên sẵn lòng. Bên này còn có Quý Bạch, anh không cần lo cho Hứa Hủ. Thế là anh gật đầu: “Được, lát nữa tìm hai người ăn cơm.”

Hứa Hủ một mình đứng trước bia tập bắn, thần sắc vô cùng chuyên tâm. Cô hồi tưởng lại lời chỉ dẫn của Triệu Hàn, bắn liên tục mấy phát đạn. Khi dừng lại nghỉ ngơi, Hứa Hủ đột nhiên cảm thấy đằng sau có người.

Hứa Hủ tưởng là Triệu Hàn, cô lên tiếng mà không quay đầu: “Anh nói sức lực ở ngón tay em khi bóp cò không đều, vấn đề này cần tập luyện thế nào?”

“Bắn một phát cho tôi xem nào?” Giọng nói trầm thấp từ tốn vang lên.

Bàn tay cầm súng của Hứa Hủ run nhẹ, cô quay đầu nhìn Quý Bạch: “Thầy.”

Quý Bạch chắp hai tay sau lưng đứng bên cạnh cô, sắc mặt thản nhiên: “Bạn gái Triệu Hàn đến đây nên cậu ấy phải chăm sóc bạn gái. Em tiếp tục luyện đi.”

Hứa Hủ gật đầu, giơ tay nhằm thẳng khẩu súng về phía trước. Chỉ nhìn qua tư thế của cô, Quý Bạch đã biết vấn đề của cô nằm ở đâu.

“Hai chân dạng ra thêm một chút.” Quý Bạch đá nhẹ vào gót chân Hứa Hủ.

Hứa Hủ nghe lời động đậy người. Thấy đã hòm hòm, ánh mắt Quý Bạch dừng lại ở phần eo Hứa Hủ: “Thắt lưng em cứng quá, sức mạnh cần tập trung, nhưng cũng cần thả lỏng.”

“Vâng ạ.” Hứa Hủ hít một hơi sâu, nhẹ nhàng lắc lắc eo.

Quý Bạch trầm mặc trong giây lát, Hứa Hủ hỏi: “Còn gì nữa không ạ?”

Lúc này, ánh mắt Quý Bạch mới rời khỏi thắt lưng mảnh mai của Hứa Hủ, dừng lại ở ngón tay đang đặt trên cò súng của cô.

“Ngón tay móc chặt quá. Em đừng làm một cách máy móc theo bài giảng ở trường, em hãy nắm lấy khẩu súng bằng tư thế tự nhiên nhất.” Quý Bạch nói từ tốn.

Hứa Hủ điều chỉnh tư thế, nhưng có lẽ do hôm nay tập quá lâu, ngón tay cô hơi cứng đờ, tư thế cũng không tự nhiên. Cô vừa định mở miệng hỏi, đột nhiên có một cánh tay dài từ phía sau thò ra đằng trước, nắm bàn tay cầm súng của Hứa Hủ.

Hứa Hủ ngẩn ngơ.

Từ đầu ngón tay truyền đến cảm giác tê tê. Quý Bạch đang dùng ngón tay tràn đầy sức mạnh của anh nhẹ nhàng điều chỉnh ngón tay trắng muốt của cô. Sau đó, mười đầu ngón tay đan vào nhau, cùng đặt trên cò súng màu đen lạnh lẽo. Hơi thở của anh rất gần, phảng phất ngay bên tai cô.

Vài giây sau, Quý Bạch cất giọng trầm trầm: “Được rồi, em nổ súng đi.”

“Pằng.” Hứa Hủ gần như lập tức bóp cò.

Viên đạn bay sượt khỏi hồng tâm.

Hứa Hủ nhanh chóng trấn tĩnh.

Bàn tay được Quý Bạch trực tiếp chỉ dẫn lại bắn thêm mấy phát, thành tích ngày càng tốt hơn. Tuy nhiên, gương mặt cô từ đầu đến cuối nóng ran.

May mà Quý Bạch đã buông lỏng người cô, sắc mặt anh trầm tĩnh như nước: “Em hãy giữ nguyên tư thế này.” Nói xong, anh liền đi sang bia tập bắn khác.

Hứa Hủ luyện thêm một lúc, đưa mắt về phía Quý Bạch, anh đang đứng bên cạnh một người cảnh sát, bình thản chỉ dẫn động tác cầm súng của anh chàng đó.

Hứa Hủ thầm nghĩ: ‘Rất tốt, từ trong tiềm thức, anh ấy không bài xích, thậm chí quen việc đụng chạm thân thể với người khác giới là mình. Đây là một khởi đầu không tồi.’

Quý Bạch nhìn anh chàng vạm vỡ nhễ nhại mồ hôi trước mặt, khoang mũi anh phảng phất vẫn lưu lại mùi hương tươi mát của Hứa Hủ, đầu ngón tay tựa hồ vẫn còn xúc cảm của ngón tay mềm mại nhỏ nhắn đó. Điều này khiến trong lòng anh hơi hỗn loạn, nhưng cũng rất thư thái, dễ chịu.

Tuần sau trực tiếp bảo tên nhóc Triệu Hàn không cần đến mới được. Quý Bạch nghĩ thầm.

***

Một lúc sau, Triệu Hàn và bạn gái quay về. Gần buổi trưa, bốn người rời khỏi phòng tập bắn, đi tới khu phố dành cho người đi bộ ở gần đó ăn cơm.

Bạn gái của Triệu Hàn là cô gái xinh đẹp dịu dàng có tính cách cởi mở, Quý Bạch và Triệu Hàn biết cách ăn nói. Còn Hứa Hủ có ý tìm hiểu Quý Bạch, ngữ điệu tự nhiên hơn bình thường. Do đó, không khí của bữa cơm rất vui vẻ.

Rời khỏi quán ăn, Triệu Hàn dắt tay bạn gái: “Buổi chiều hai người có kế hoạch gì không? Mạn Mạn muốn đi cắt tóc.”

Quý Bạch gật đầu, anh vừa định nói: ‘Hai người cứ bận việc của hai người.’ Hứa Hủ đã mở miệng trước: “Tôi cũng muốn cắt tóc.”

Ba người đều nhìn chằm chằm vào mái tóc ngắn đến mang tai của cô, Hứa Hủ tỏ ra thản nhiên: “Tôi muốn sửa lại một chút, thầy có đi không ạ?”

Quý Bạch: “... Được, tôi đi cùng mọi người.”

***

Thật ra Hứa Hủ không phải muốn cắt tóc, cô chỉ hy vọng có nhiều thời gian quan sát Quý Bạch trong cuộc sống thường ngày. Nhưng cô không hề nghĩ đến chuyện ‘cô nam quả nữ có thể bồi dưỡng tình cảm’, vì vậy mới đề xuất cùng đi cắt tóc.

Mạn Mạn dẫn bọn họ tới một tiệm cắt tóc thời thượng cao cấp. Triệu Hàn đương nhiên đứng bên cạnh Mạn Mạn, nghe cô đưa ra yêu cầu với thợ cắt tóc. Còn Hứa Hủ ngồi trên chiếc ghế cao, vừa vặn nhìn thấy Quý Bạch đang cầm quyển tạp chí, ngồi đợi ở ghế sofa da màu đen qua chiếc gương trước mặt.

Tiệm cắt tóc cao cấp phục vụ rất chu đáo. Quý Bạch vừa ngồi xuống, một nữ nhân viên xinh đẹp lập tức mang cốc trà nóng cho anh: “Tiên sinh, có cần bóp đầu không ạ?”

Quý Bạch không ngẩng đầu: “Không cần, cám ơn.”

Cô nhân viên tươi cười: “Massage miễn phí đấy ạ. Bạn anh đang cắt tóc, anh phải chờ một lúc.”

Chương trước | Chương sau

↑↑
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Mùi Hương Trầm

Mùi Hương Trầm

"Mùi hương trầm" là ký sự du hành tại Ấn Độ, Trung Quốc và Tây Tạng của tác giả

20-07-2016 29 chương
Mật Mã Tây Tạng

Mật Mã Tây Tạng

Tên truyện: Mật Mã Tây TạngTác giả: Hà MãThể loại: Trinh Thám - Phưu Lưu - Truy Tìm Kho

19-07-2016 233 chương
Chuyến Tàu Địa Ngục

Chuyến Tàu Địa Ngục

Nửa đêm, hướng về phía nhà ga Manhattan, một chuyến tàu chở tất cả các loại yêu ma

19-07-2016 29 chương
Truy Đuổi

Truy Đuổi

Tên truyên: Truy ĐuổiTác giả: Nhan Tiểu NgônChuyển ngữ: Lạc Dương (QT, google,

20-07-2016 74 chương
Hòe Viên

Hòe Viên

Tên truyện: Hòe ViênTác giả: Tổng Công Đại NhânThể loại:Truyện trinh thámTình trạng:

20-07-2016 53 chương
Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Một tiểu thuyết ngôn tình kết hợp với trinh thám hấp dẫn của Đinh Mặc, tuy

20-07-2016 77 chương
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não

Và có lẽ nhiều bạn đọc đang băn khoăn không hiểu cuộc sống của nhân vật Hà Phan

20-07-2016 48 chương
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Sài Gòn trong tôi

Sài Gòn trong tôi

Thời gian vội vã trôi, con người tấp nập với trăm công ngàn việc. Đó là

23-06-2016
Luyến tình

Luyến tình

Tôi vừa đưa chân bước lên bậc thềm thứ ba thì trong nhà cũng vọng ra những tiếng

23-06-2016
Sinh viên ký truyện

Sinh viên ký truyện

Mỗi năm, cứ vào dịp đầu thu, cho dù cuộc sống có bận rốn thế nào thì ba đứa hắn

24-06-2016