Sau khi cúp điện thoại, Hứa Hủ thầm rà soát một lượt nhiệm vụ Quý Bạch vừa giao phó. Cô ngẩng đầu liền bắt gặp Hứa Tuyển nhìn cô chăm chú.
bạn đang xem “Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!“Đó là cấp trên của em, sao em không biết lấy lòng người ta?” Hứa Tuyển phê bình em gái.
Tâm trạng của Hứa Hủ tương đối vui vẻ, cô nhẫn nại giải thích: “Anh có biết tại sao em muốn thực tập với người này hay không?”
“Em nói rồi, anh ta có tỷ lệ phá án cao nhất đội.”
“Ừ, một người có tỷ lệ phá án cao, sẽ không dễ dàng để nhân tố khác ảnh hưởng đến phán đoán của anh ta về con người và sự việc. Nói một cách khác, làm việc với anh ta, em sẽ không cần nịnh nọt lấy lòng, không cần nhìn sắc mặt, không cần phỏng đoán tâm tư. Em có thể bỏ tất cả tinh lực vào công việc. Em có thể sống một cách thoải mái tự tại.”
Bắt gặp tia sáng vụt qua đáy mắt em gái, tâm trạng của Hứa Tuyển cũng trở nên vui vẻ. Sau đó, nhân lúc em gái phấn khởi, Hứa Tuyển chuyển sang đề tài anh quan tâm hơn: “Sang năm em chính thức tốt nghiệp, công việc cũng ổn định. Cục Cảnh sát còn nhiều đàn ông chưa có bạn gái không? Em định lúc nào tìm bạn trai?”
Hứa Hủ nhìn anh trai bằng ánh mắt kỳ lạ: “Điều này liên quan gì đến anh?”
Hứa Tuyển không khỏi nản lòng, anh biết em gái không phải tranh cãi với anh, cô thật sự cảm thấy chuyện tình cảm của cô không liên quan đến anh.
Hứa Tuyển chán nản giơ tay vò mái tóc ngắn của Hứa Hủ loạn xạ. Hứa Hủ biết không thể né tránh, đành để mặc anh vò tóc. Cho đến khi anh thu tay về, cô mới quay đầu nhìn anh.
Đầu tóc cô rối bù như tổ quạ, nhưng thần sắc cô bình tĩnh, trong đôi mắt đen láy ẩn hiện ý cười nhàn nhạt.
Bắt gặp bộ dạng này của cô, Hứa Tuyển mềm lòng: “Năm nay em hai mươi bốn tuổi rồi. Tuy tuổi tác không phải lớn nhưng em chưa yêu bao giờ, lại gần như không có hứng thú với người khác giới... Em bảo hai người đàn ông ở nhà sao có thể yên tâm?”
Hứa Hủ trầm mặc. Sau đó cô đột nhiên ngồi thẳng người, nói nghiêm túc: “Em xin lỗi. Không phải em không có hứng thú, sau này em sẽ cố gắng.”
Năm Hứa Tuyển năm tuổi, Hứa Hủ hai tuổi, mẹ bọn họ bệnh nặng qua đời.
Bà Hứa là người hoạt động kinh doanh, để lại một văn phòng kế toán không lớn không nhỏ, giao cho cậu ruột quản lý. Sau khi tốt nghiệp đại học, Hứa Tuyển tiếp quản văn phòng của mẹ anh, bây giờ đã phát triển thành công ty có tiếng trong nghề. Bố của hai anh em là giáo sư đại học, sau khi vợ qua đời, ông một tay nuôi dạy con trai và con gái lớn khôn, không đi bước nữa.
Tính cách Hứa Tuyển trầm ổn thạo đời, là tổng hợp tính cách của bố mẹ anh. Chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, anh đã có chỗ đứng vững chắc ở thành phố Lâm. Tuy nhiên, anh thay bạn gái nhanh hơn thay áo, tính cách trăng hoa không biết giống ai?
Hứa Hủ thì nghiêm túc giống người mẹ mạnh mẽ của cô. Lớn từng tuổi này, người xung quanh đều cảm thấy cô rất xuất sắc, nhưng không biết cách đối nhân xử thế, là trường hợp có IQ cao, EQ thấp điển hình.
Hứa Tuyển ngược lại cho rằng, em gái anh không phải không biết cách đối nhân xử thế, không phải có EQ thấp.
Cô chỉ là chẳng bận tâm mà thôi.
***
“Em không muốn bạn trai làm cảnh sát.” Hứa Hủ đột nhiên lên tiếng.
“Tại sao?”
“Không thích hợp. Công việc của em có tính chất nguy hiểm nhất định, thời gian làm việc và nghỉ ngơi không ổn định. Vì vậy, đối phương cần có công việc ổn định, kết cấu gia đình mới có thể cân bằng bổ sung cho nhau.”
Hứa Tuyển cũng không muốn em gái yêu cảnh sát. Trên thực tế, anh không yên tâm em gái tự đi tìm bạn trai, dù cô là chuyên gia tâm lý.
“Hay là vậy đi, để anh giới thiệu đối tượng cho em.” Hứa Tuyển nói.
Hứa Hủ trầm tư trong giây lát. Cô cảm thấy đề nghị của anh trai không tồi: “Được thôi. Em muốn tìm người làm nghề kỹ thuật. Nghiên cứu khoa học, IT, xây dựng, hóa chất... đều được.”
Hứa Tuyển vui vẻ hỏi: “Tại sao?”
Hứa Hủ trả lời: “Đàn ông làm kỹ thuật, lái xe ổn định hơn.”
Hứa Tuyển bật cười ha hả.
Chương trước | Chương sau