Polaroid
Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến

Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 88
5 sao 5 / 5 ( 92 đánh giá )

Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến - Chương 74

↓↓
Nhưng hiện giờ, anh ta vốn không biết được, mãi đến sau khi vụ án kết thúc, anh ta mới thật sự hiểu nguyên nhân và hàm ý tại sao giờ phút này Phó Tử Ngộ lại đột nhiên rơi nước mắt.

bạn đang xem “Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Mà cùng lúc này, khách sạn Marriott trong trung tâm thành phố, tại căn phòng trên tầng cao nhất.

Bạc Cận Ngôn đã thay đổi một bộ vest đen từ đầu đến chân, bóng dáng cô đơn đứng thẳng ở trướng cửa sổ pha lê. Bên ngoài cửa sổ, ánh chiều tà hoàng hôn trải ánh sáng ảm đạm lên mặt anh, anh nắm chặt di động, đôi mắt đen dài nhìn xuống thành phố dưới chân. Trên gương mặt anh tuấn như ngọc, chỉ còn lại vẻ tĩnh lặng lạnh băng.

***

Lúc Giản Dao tỉnh lại lần nữa, phát hiện mình đang nằm sấp trên một cái giá sắt lạnh lẽo. Quần áo vẫn còn, nhưng sau lưng lại lộ ra trong không khí lạnh giá, tay chân cô vẫn bị xích sắt khóa chặt, không thể động đậy.

Tình hình này khiến cô khiếp sợ. Cô ngước mắt nhìn ánh đèn sáng dìu dịu xung quanh, cô đã bị đẩy khỏi lồng giam, đặt trên một khoảng đất trống, giống như một con cá nằm trên thớt.

Cô dùng sức cắn mạnh vào môi dưới đang nứt nẻ, cơn đau kịch liệt truyền đến.

Đại não vẫn còn rất chậm chạp, nhưng ý thức, tầm nhìn và thính giác của cô đều tỉnh táo. Hắn đã dừng tiêm thuốc cho cô, là bởi vì hứng thú của hắn đã chuyển từ quất roi truy đuổi… sang lột da rồi sao?

Khóe mắt Giản Dao từ từ ẩm ướt, nhưng cô vẫn cố gắng kìm nén, không để bản thân phát ra tiếng nức nở quá lớn. Có điều một chút âm thanh này, làm sao có thể thoát khỏi đôi mắt và lỗ tai của người đó… Phía sau lưng cô bỗng truyền đến động tĩnh, có người đứng dậy từ trên sô pha, ngâm nga một khúc ca cất bước đi qua.

“Cuối cùng cũng tỉnh rồi.” Hắn đứng bên cạnh cô, trên tay cầm một thứ gì đó, khẽ va chạm vào nhau phát ra tiếng kim loại thanh thúy. Cho dù Giản Dao không thấy, nhưng cũng đoán ra đó là một con dao giải phẫu.

Đầu ngón tay lạnh ngắt, lại lần nữa dọc theo theo tấm lưng trần thon đẹp của cô, từ từ mơn trớn.

“Tôi sắp bắt đầu rồi.” Hắn cúi đầu nói khẽ bên tai cô: “Chỉ là, tôi còn chuẩn bị cho cô thêm chút gia vị, như vậy… có lẽ cô và tôi đều sẽ hưng phấn và vui vẻ hơn.”

Hai tay của Giản Dao bị trói ở hai bên giá sắt, cô khẽ nắm chặt lấy thanh ngang, sau lưng cũng bị một cơn ớn lạnh quét qua.

Nhưng điều cô không ngờ là, ‘gia vị’ mà Tạ Hàm nói tới, lại là hình ảnh có liên quan đến Bạc Cận Ngôn.

Tạ Hàm cầm lấy hai con dao nhỏ sắc bén tinh xảo, thong thả đi đến trước tầm mắt của cô. Không biết hắn ấn vào chỗ nào, một cái LCD treo giữa không trung đột ngột bật sáng lên.

Là tin tức. Nữ phát thanh viên đang dùng ngữ điệu lưu loát trình bày: “Tiểu thư Giản Dao, bạn gái của chuyên gia tâm lý tội phạm nổi tiếng người Hoa Bạc Cận Ngôn, đã bị tên biến thái ăn thịt người ‘hoa tươi’ số một bắt cóc được bốn ngày. Phía cảnh sát thông báo, đang toàn lực lục soát tung tích của kẻ tình nghi Tạ Hàm. Mà theo chúng tôi quan sát, đây đã là ngày thứ tư, Giáo sư Bạc Cận Ngôn vẫn còn ở trong phòng khách sạn như cũ, cự tuyệt bất cứ sự giao tiếp nào với bên ngoài…”

Lòng Giản Dao đau thắt lại, cô thấy trên màn hình lướt qua cảnh bên ngoài khách sạn bọn họ ngủ lại lúc trước. Toàn bộ tường pha lê của tòa nhà đang phản chiếu ánh sáng của buổi chiều tà, huy hoàng lộng lẫy nhưng cũng hoàn toàn yên tĩnh.

Lệ nơi khóe mắt Giản Dao, bỗng chốc ào ạt rơi xuống.

Mà phản ứng này hiển nhiên đã lấy được lòng Tạ Hàm. Hắn khẽ mỉm cười đi đến bên cạnh cô, ngẩng đầu cùng xem tin tức với cô, hắn cất giọng tràn đầy tán thưởng: “Đàn ông càng là thiên tài thì lại càng kiêu ngạo, gặp phải người mà bọn họ không có khả năng chiến thắng, gặp phải trắc trở không thể nào chấp nhận được, sẽ ngã càng đau.”

Hắn quay đầu nhìn cô: “Cô đối với hắn rất quan trọng. Tôi nghĩ đợi hắn nhận được tấm da của cô, trò chơi này sẽ càng trở nên vui vẻ. Cô nói xem, hắn có phải sẽ càng thêm tự trách đau khổ, không có cách nào tha thứ cho bản thân mình?”

Giản Dao cắn chặt môi, toàn thân bắt đầu run lên nhè nhẹ. Ngay lúc này, một cánh tay của Tạ Hàm khẽ ấn lên ót cô, đè nén sự run rẩy của cô; một cánh tay khác lại từ từ trượt xuống. Giản Dao cảm nhận được con dao lạnh lẽo, khẽ khàng chạm lên làn da mình…

Cận Ngôn… cứu em.

“Tin tức nóng hổi!” Giọng nói trong trẻo của nữ phát thanh viên, đột nhiên cắt ngang cảm xúc dường như đã chìm nghỉm của Giản Dao, cũng cắt ngang động tác trong tay Tạ Hàm. Hai người đồng thời ngẩng đầu, lại chỉ thấy màn hình đang dao động, cảnh sát từ trong bụi cỏ cầm súng chạy như điên.

Sắc mặt Tạ Hàm khẽ trầm ngâm, đứng thẳng nhìn chằm chằm vào màn hình. Giọng nói của phát thanh viên tỏ vẻ khẩn cấp truyền tới: “… Chúng tôi vừa mới nhận được tin tức, tên sát thủ biến thái ăn thịt người ‘hoa tươi’ số hai Tommy, khoảng mười tám tiếng đồng hồ trước, đã vượt ngục khỏi nhà giam Pelican Bay. Trước mắt phía giám ngục và FBI đều cự tuyệt phát biểu bình luận về chuyện này. Cục Cảnh sát bang và Cục Điều tra liên bang đã cùng phái một số lượng lớn cảnh sát, truy tìm theo dấu vết trốn chạy của hắn…”

Màn hình chuyển đến phòng phát thanh, vẻ mặt phát thanh viên nữ rất nghiêm trọng: “… Nghe nói, Tommy dùng máu tươi để lại hai chữ ‘báo thù’ trên tường của ngục giam. ‘Báo thù’ của hắn là ám chỉ ai? Có phải là người vừa mất đi người yêu, giáo sư Bạc Cận Ngôn không? Trước mắt, hai tên ăn thịt người ‘hoa tươi’ đều đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, bọn họ có phải lại bắt tay nhau lần nữa, tạo ra những vụ án mới không…”

Giản Dao ngơ ngẩn nhìn màn hình, Tạ Hàm lại đặt dao giải phẫu sang bàn bên cạnh, phát ra âm thanh thanh thúy.

“Oh… shit!” Hắn nhìn chằm chằm màn hình, trên mặt từ từ hiện lên một nụ cười mang ý tứ hàm xúc, cũng không thèm liếc nhìn Giản Dao, quay người bước nhanh vào bóng tối.

Một mình Giản Dao nằm sấp trên giá, xung quanh lại hồi phục sự yên tĩnh như tuyệt vọng. Cô vẫn luôn ngẩng đầu nhìn màn hình, nội tâm dấy lên hy vọng đã lâu không còn, nhưng lại đan xen sự tuyệt vọng bất lực sâu sắc.

Là anh sao?

Là anh đã ra một hiểm chiêu ‘xuất kỳ bất ý’ (*), lợi dụng Tommy làm mồi nhử, muốn dụ bắt Tạ Hàm?

(*) Bất thình lình, thừa lúc người ta không ngờ, làm cho không kịp đối phó.

Hay là Tommy đã thật sự vượt ngục để báo thù, anh hai mặt giáp địch sẽ càng thêm khó khăn gian nan? Mà bọn họ sẽ càng khó có ngày gặp lại?

Cô nhìn mãi nhìn mãi, đến khi trên tivi không còn bất cứ tin tức gì liên quan đến Bạc Cận Ngôn. Cô mới cúi đầu, mặt dán vào giá sắt lạnh băng, nước mắt lăn xuống từng giọt.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Người Đẹp Trả Thù

Người Đẹp Trả Thù

Lòng hận thù của con người rồi cũng đến lúc kết thúc, tình yêu đã giúp Tiểu Nê

20-07-2016 28 chương
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Đề Thi Đẫm Máu

Đề Thi Đẫm Máu

Tên truyện: Đề Thi Đẫm MáuTác giả: Lôi MễThể loại: Truyện Ngôn TìnhTình

20-07-2016 43 chương
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Truy Đuổi

Truy Đuổi

Tên truyên: Truy ĐuổiTác giả: Nhan Tiểu NgônChuyển ngữ: Lạc Dương (QT, google,

20-07-2016 74 chương
Dư âm

Dư âm

Tình yêu là một thứ không thể hỏi tại sao khi nó đến với người này thì lại dịu

30-06-2016
Trăng lạnh (Phần 2)

Trăng lạnh (Phần 2)

Cháu sợ bà già đó không còn là người nữa rồi, cháu thường nghe người ta kể về

24-06-2016
Đồi Lâm Hinh

Đồi Lâm Hinh

Cuộc sống vốn có nhiều việc tốn công vô ích... *** "Ù uôi, Hạ gì mà mát

24-06-2016
Lạc đường

Lạc đường

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") "Cà phê làm

27-06-2016
Mưa, em... và nhớ

Mưa, em... và nhớ

Trong hắn, Nhóc vẫn là cô gái nhỏ dễ thương và chưa có người yêu. Nhóc đã

24-06-2016