Ring ring
Đứa Trẻ Giấy

Đứa Trẻ Giấy


Tác giả:
Đăng ngày: 19-07-2016
Số chương: 38
5 sao 5 / 5 ( 121 đánh giá )

Đứa Trẻ Giấy - Chương 25

↓↓
Song lúc này, thu hút sự chú ý của tôi lại là hai chiếc xe cảnh sát cùng chiếc mô tô chuyên dụng đang đỗ trước cổng tòa án.

Lúc tôi đứng lại nhìn về phía mấy chiếc xe thì cửa chiếc xe đi trước bật mở, cảnh sát trưởng Vương bước ra ngoài.

“Anh dừng xe ngay chỗ này không sợ đánh rắn động cỏ sao?” – Tôi hỏi.

Cảnh sát trưởng Vương nhăn nhó cười: “Tôi muốn nó thấy kinh động rồi bỏ đi luôn ấy chứ, nếu có chuyện xảy ra ở tòa, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Nguồn tin của anh đáng tín không thế?”

bạn đang xem “Đứa Trẻ Giấy ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Đây chẳng phải là lần đầu anh ta hỏi tôi; về phần mình, tôi đành phải lặp lại rằng: “Tôi đã thuật lại y nguyên toàn bộ điều tôi nghe thấy tối qua cho anh. Nếu phiên tòa kết thúc mà không có chuyện gì xảy ra, và cái gọi là “thần tích” không xuất hiện, thì chẳng những tên phóng viên tôi đây sẽ không trở thành tín đồ, mà ngay cả những tín đồ cũ cũng sẽ vô cùng thất vọng. Nếu không chắc chắn phần nào, tôi nghĩ chúng chẳng dám mạnh miệng tuyên bố vậy đâu”.

“Hi vọng không có chuyện gì xảy ra!” – Cảnh sát trưởng Vương thở dài nói.

“Công việc chuẩn bị ở đây, anh bố trí vẹn toàn rồi chứ?”

“Vẹn toàn ấy hả? Làm quái gì có thứ gọi là vẹn toàn, huống chi bọn tôi và tòa án là hai hệ thống khác nhau, thời gian lại quá gấp, tính từ lúc anh gọi tôi tối hôm qua đến giờ mới chỉ mấy tiếng đồng hồ!” – Cảnh sát trưởng khẽ trách tôi.

“Chúng tôi đã báo bên tòa án, đề nghị họ tăng cường phòng bị, đồng thời bên tôi thì như anh thấy đấy, hai xe cảnh sát và một mô tô đặc chủng luôn trong tình trạng sẵn sàng nhận lệnh. Thực ra mạng lưới tuần tra ở khu vực quanh đây cũng đã được bố trí. Đó là toàn bộ những việc tôi có thể thu xếp trong ngần ấy thời gian. Ngoài ra, khắp bốn phía xung quanh tòa án đều được rà soát, không có vật gây cháy nổ, tôi còn chọn mấy trinh sát tinh mắt vào ngồi ở hàng ghế phía dưới, để đề phòng biến động lúc phiên tòa diễn ra. Thành thực mà nói, tôi thấy khó có thể tưởng tượng là bọn chúng sẽ chuẩn bị thực hiện thần tích này như thế nào. Trừ khi chúng tìm được một nhóm người trực tiếp xông vào tòa án tấn công”.

“Chắc không đến mức ngang nhiên như vậy!” – Lúc tôi đang nói, chiếc xe chở tội phạm đã hú còi đi vào tòa án qua lối cổng chính.

“Cậu ta ở trong à?”, tôi hỏi.

“Ừ”.

“Hai hôm nay cậu ấy thế nào? Có gì khác không?”

Cảnh sát trưởng lắc đầu: “Vẫn vậy thôi. Mấy ngày gần đây hắn không tiếp xúc người ngoài, nếu Thánh Nữ giáo có kế hoạch gì, chắc hắn cũng chẳng biết”.

“Vậy tôi vào trong trước, mong là đừng xảy ra chuyện gì”.

Vào phòng xét xử án hình sự, tôi chọn một ghế ngay phía trên rồi ngồi xuống. Xung quanh, người đến dự phiên tòa xét xử cũng chẳng phải là ít, tôi đảo mắt một vòng tìm kiếm, chưa thấy Viên Cát đâu. Giờ này chắc anh ta vẫn đang trong ca làm ở trạm tàu điện ngầm. Song tôi đoán, nhất định một vài tín đồ Thánh Nữ giáo sẽ đến xem, làm chứng cho thần tích của họ. Hoàng Chức chẳng còn ai thân thích nên chắc thôn sẽ cử người đến tham dự, dù tôi không biết ông ấy là ai.

Một lúc nữa phiên tòa mới bắt đầu mà phòng xét xử đã rất yên ắng, những người đang chuyện trò đều hạ thấp giọng hết mức có thể. Những phiên tòa xét xử, không rõ đã bao lần được tiến hành ngay trong gian phòng này, đã để lại một vẻ tĩnh mịch, thâm nghiêm cho bầu không khí nơi đây, khiến cho mọi người không dám ăn nói hồ đồ.

Dọc theo bốn bức tường quanh phòng xét xử có rất nhiều cảnh sát có vũ trang, không rõ vốn dĩ phải vậy hay là do bên công an yêu cầu nên họ mới được tăng cường thêm.

Đợi thêm lúc nữa, cánh cửa ngách phòng xử được mở ra, những người thuộc bên kiểm soát và tòa án như công tố viên, thư kí phiên tòa bắt đầu bước ra, đến đứng ở vị trí của mình. Tiếp đó là Lã Vãn Cường với sự áp tải của hai cảnh sát tòa án.

Cậu ta trông gầy gò, xanh xao hơn hôm tôi gặp ở chỗ tạm giam đôi chút, bộ quần áo tù trên người cậu ta có vẻ hơi quá khổ so với vóc dáng. Đầu cậu ta hơi cúi, nhưng không hiểu sao tôi không cảm thấy đó là dáng vẻ của kẻ hối lỗi, mà chỉ toát lên sự thờ ơ, bất cần.

Người vào sau cùng là vị thẩm phán chủ tọa phiên tòa xét xử hôm nay, đó là một người đàn bà trung niên đeo kính. Bà ta ngồi xuống ghế chủ tọa phiên tòa, đưa mắt nhìn đồng hồ, chờ thêm một lát, rồi tuyên bố phiên tòa bắt đầu.

Tôi hít một hơi thật sâu, tiếp theo liệu sẽ có chuyện gì xảy ra đây?

Mở màn là bản cáo trạng dài được vị công tố viên của bên kiểm soát tuyên đọc trong hai mươi mấy phút. Tôi thầm thắc thỏm, mắt nhìn ngược nhìn xuôi, tai dỏng lên nghe ngóng cho tới khi ông ta đọc xong, đến lúc Lã Vãn Cường khai báo nhận tội, mới hơi thả lỏng. Không chi tiết nào trong những điều Lã Vãn Cường khai báo làm tôi ngạc nhiên, tất cả vẫn hệt như những gì cậu ta đã trả lời hôm tôi vào nhà tạm giam phỏng vấn.

Trông thấy Hoàng Chức ngoài đường lúc đi dạo phố, động lòng háo sắc, lại cũng muốn kiếm chút tiền tiêu, nên đã bám theo cô ấy về chỗ nhà trọ. Chưa dám động thủ ngay, phải qua một đêm đấu tranh tư tưởng đến sáng sớm hôm sau nghi phạm mới quay lại chỗ Hoàng Chức trọ, lừa cô ấy ra mở cửa rồi giết chết. Do hoảng loạn nên sau đó nghi phạm đã bỏ trốn mà không dám làm gì.

Toàn bộ câu chuyện được cậu ta tường thuật lại với vẻ lạnh nhạt, thậm chí ung dung. Khi cậu ta gần dứt lời thì một người đàn ông trung niên đến dự phiên tòa xét xử ném mạnh một chai nước ngọt về phía nghi phạm, miệng lầu bầu câu phương ngôn mà tôi nghe không hiểu, dáng điệu đầy vẻ đau đớn phẫn uất. Cảnh sát giữ trật tự trong phiên tòa nhanh chóng tiến đến, nhưng họ không đuổi ông ta ra khỏi phòng xét xử, mà chỉ yêu cầu ông này ngồi xuống. Tôi đoán đó là cha đẻ của Lã Vãn Cường.

Lã Vãn Cường đưa mắt nhìn về phía cha mình một cái, rồi lại cúi đầu.

Ánh mắt đó của cậu ta như nhìn vào người mình không hề quen biết.

Tôi thấy hơi bất ngờ, hội Thánh Nữ giáo này có thể tẩy não tín đồ đến mức sẵn sàng xả thân quên mình vì giáo hội, mà ngay cả đến tình thân ruột thịt cũng bất chấp thì quả là đáng sợ

Sau phút biến động, phiên tòa lại tiếp tục. Sang phần biện hộ trước tòa, thực tế chẳng có mấy điều gì để nói, Lã Vãn Cường đã thừa nhận tội lỗi của bản thân, nên luật sư biện hộ - mà tòa chỉ định cho cậu ta, cũng chỉ có thể nói vài câu chung chung kiểu: “Thái độ nhận tội của bị cáo tương đối thành khẩn, nên đề nghị tòa lượng xét khi quyết định hình phạt”.

Vị chủ tọa phiên tòa khá có trách nhiệm, trong quá trình thẩm vấn trước tòa bà ta có hỏi Lã Vãn Cường về mấy vấn đề mà bên công an đã tìm ra trong quá trình điều tra, nhưng đã bị bên công tố bỏ qua, như: tại sao trong bản tường trình khai báo của Thôi Hành Kiện, người này nói anh ta bám theo Hoàng Chức lên tầng trên mà khi đi xuống lại không thấy Lã Vãn Cường? Thì Lã Vãn Cường trả lời rằng: “Cầu thang tối, tôi lại nép vào một bên nên anh ta không để ý”. Tóm lại, cậu ta hoàn toàn không định khai báo ẩn tình để chối tội cho bản thân.

Sau hơn một tiếng rưỡi đồng hồ, chủ tọa phiên tòa tuyên bố tạm nghỉ mười lăm phút.

Khi phiên tòa tiếp tục sau giờ nghỉ, chắc sẽ chuyển sang phần tuyên án. Đối với vụ án giết người, tốc độ xử án như trong phiên tòa này có thể xem là nhanh. Bị cáo không hề phản đối gì, định sẽ ngoan ngoãn thi hành án, bên kiểm sát được phen thảnh thơi nhàn nhã, thế sao lại chẳng nhanh?

Tôi nhìn Lã Vãn Cường đang được cảnh sát tòa án áp giải vào trong, thầm nghĩ, đến khi cậu ta lại được dẫn giải ra e sẽ có vài chuyện xảy ra.

Cho tới lúc này mọi việc vẫn đang sóng yên biển lặng, nếu không có chuyện gì xảy ra trong chút thời gian ngắn ngủi còn lại thì chẳng phải sẽ khiến những tín đồ đến theo dõi phiên tòa xét xử này thất vọng sao? Điều hôm qua Viên Cát nói: tòa án loài người tuyên bố Lã Vãn Cường có tội, song Thiên Tôn của họ lại tuyên bố Lã Vãn Cường vô tội, thì thế nào mọi chuyện cũng sẽ được làm rõ ngay vào lúc này đây.

Tôi không vào nhà vệ sinh, chỉ ngồi lặng yên tại chỗ.

Từng phút giây chậm chạp trôi qua trong sự chờ đợi đầy khắc khoải.

Mười lăm phút sắp sửa kết thúc.

Lông mày tôi hơi nhíu lại, tim càng lúc càng đập nhanh hơn, chẳng phải do đã có chuyện xảy ra mà ngược lại, là vì chưa có gì xảy ra.

Thế này là thế nào, đã hết mười lăm phút nghỉ giải lao sao phiên tòa còn chưa được tiếp tục?

Không, tôi nhìn đồng hồ, đã mười tám phút hơn rồi.

Chủ tọa phiên tòa đã bước vào phòng xử án, người khác còn lại cũng nối đuôi nhau quay trở lại chỗ ngồi, riêng chỗ bị cáo thì vẫn trống trơn.

Những người đến dự phiên tòa phía dưới đã bắt đầu xì xầm bàn tán, song nhìn vẻ mặt của những người bên kiểm sát và phía tòa án, thì hình như họ cũng không biết có chuyện gì xảy ra.

Lại thêm mấy phút nữa trôi qua, rồi một người vóc dáng thấp nhỏ đã chạy đến bên vị chủ tọa phiên tòa qua lối cửa ngách, nghiêng người ghé sát tai bà ta thì thầm một câu.

Nét mặt chủ tọa phiên tòa lập tức thay đổi, bà mở to mắt, sững sờ nhìn người kia.

Chợt có ai đó đập nhẹ vai tôi một cái, tôi quay đầu lại, là cảnh sát trưởng Vương.

Mồ hôi ròng ròng chảy hai bên má mà anh ta chẳng hề để ý, anh hạ giọng bảo tôi: “Theo tôi ra ngoài, có chuyện xảy ra rồi!”.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Hòe Viên

Hòe Viên

Tên truyện: Hòe ViênTác giả: Tổng Công Đại NhânThể loại:Truyện trinh thámTình trạng:

20-07-2016 53 chương
Chuyến Tàu Địa Ngục

Chuyến Tàu Địa Ngục

Nửa đêm, hướng về phía nhà ga Manhattan, một chuyến tàu chở tất cả các loại yêu ma

19-07-2016 29 chương
Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng là tác phẩm xoay quanh câu chuyện giữa hai người bạn thân Dương

19-07-2016 23 chương
Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Câu truyện rất logic và hợp lí, miêu tả sâu sắc tâm lí nhân vật nhất là những

19-07-2016 38 chương
Đứa Trẻ Giấy

Đứa Trẻ Giấy

Câu chuyện bắt đầu bằng mẩu tin có thật được công bố trên Thông tấn xã liên hợp

19-07-2016 38 chương
Tiệc Báo Thù

Tiệc Báo Thù

Nếu bạn đã từng đọc Kỳ Án Ánh Trăng của tác giả Quý Cổ Nữ thì sẽ biết tác

19-07-2016 40 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Mật Mã Tây Tạng

Mật Mã Tây Tạng

Tên truyện: Mật Mã Tây TạngTác giả: Hà MãThể loại: Trinh Thám - Phưu Lưu - Truy Tìm Kho

19-07-2016 233 chương
Mật Mã Tây Tạng

Mật Mã Tây Tạng

Tên truyện: Mật Mã Tây TạngTác giả: Hà MãThể loại: Trinh Thám - Phưu Lưu - Truy Tìm Kho

19-07-2016 233 chương
Tiếng giao mùa

Tiếng giao mùa

Bạn đã bao giờ cảm thấy xót xa chưa? Hoặc thấy áy náy? Hoặc thấy mình sống ở trên

25-06-2016
Chồng của chị tôi

Chồng của chị tôi

"Anh hai mày thanh thản trong cuộc sống đầy ắp bon chen này, lắm lúc cũng hay." *** Ở

24-06-2016
Chưa bao giờ kết thúc!

Chưa bao giờ kết thúc!

Em cũng bình thản đi bên tôi suốt khoảng thời gian hai năm ấy như một người bạn,

30-06-2016
Kết thúc hoàn hảo

Kết thúc hoàn hảo

(khotruyenhay.gq) Hắn đứng trầm ngâm nhìn chàng trai tội nghiệp đang nằm sõng soài trên

01-07-2016