XtGem Forum catalog
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 17 đánh giá )

Cổ Cồn Trắng - Chương 12

↓↓
- Cậu ấy có hỏi tôi là tại sao không cho bắn tên Tám, chỉ có vậy thôi. Thực hiện lệnh của anh Đắc từ hôm qua, tôi đã bố trí cơ sở giám sát hoàn toàn các hoạt động của S1. Lãnh đạo Bộ cũng đã đồng ý cho giám sát điện thoại của S1. Cơ sở mới cho biết là Nguyễn Thị Lệ, vợ Sl mới đi Ngân hàng rút toàn bộ số tiền tiết kiệm của ba sổ ra, trong đó có một sổ ngoại tệ. Số tiền gửi là mười ngàn euro, còn hai sổ tiết kiệm tiền Việt thì mỗi sổ có hơn bảy trăm triệu.

bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Chồng là cán bộ nhà nước, vợ thì nghỉ mất sức, nuôi hai đứa con, lại phải thường xuyên chu cấp cho bố mẹ, vậy mà có số tiền khổng lồ như vậy, quả là đáng đặt dấu hỏi - Trần Phúc trầm ngâm thốt lên.

- Chị ta vẫn khoe là giữ tiền cho cậu em đang làm ăn rất phát tài ở Đức - Tường nói và lắc đầu vẻ mỉa mai.

Lặng đi một lúc, Trần Phúc nói thong thả:

- Hôm qua, lãnh đạo tỉnh yêu cầu ba ngành phải sớm có ý kiến dứt khoát về trường hợp của Li Cheng. Nếu chưa đủ chứng cứ về việc ông ta cùng Lê Minh tẩy rửa tiền thì phải có cách tạo điều kiện cho doanh nghiệp Phát Lộc phát triển ở Việt Nam. Trước mắt, tìm đối tác khác để cùng Phát Lộc thực hiện khu du lịch Hòn Ngọc. Về việc này, các đồng chí có ý kiến gì mới không?

Vũ Văn Đắc lắc đầu:

- Cũng không có gì mới anh ạ. Tất cả các biện pháp nghiệp vụ mà chúng ta đã áp dụng với những đối tượng có quan hệ với Li Cheng đều không thu được kết quả gì. Văn phòng Interpol cũng đã liên hệ với Cảnh sát Đài Loan, nhưng họ cũng không cung cấp được thông tin nào có giá trị. Hiện nay Cheng đã về Đài Loan, ba tháng rồi chưa sang.

Tôi biết, việc điều hành ở đây ông ta giao cho vợ cậu. Phải công nhận là Hạnh rất có đầu óc quản lý. Cô ấy là người có tài kinh doanh đấy.

- Báo cáo anh, Hạnh đang đề nghị mua lại Công ty Tường An - Tường nói rụt rè - Tôi cũng chưa biết giải quyết thế nào cả. Nhân đây, xin ý kiến hai anh luôn.

Vũ Văn Đắc nói:

- Bỏ thì cũng tiếc. Công ty đang làm ăn được. Vả lại nếu giải tán, mấy chục người đang có nguồn sống, nay dựa vào đâu?

- Tôi đã nghĩ đến điều này. Đồng thí Chủ tịch tỉnh đã yêu cầu Tổng công ty xuất nhập khẩu điện máy số 1 sẽ mua lại công ty. Số nhân viên đang thuộc diện chế độ chính sách sẽ không mất việc đâu.

- Thế thì may quá - Tường thốt lên.

- Việc của gia đình cậu, cũng nên tìm cách thu xếp cho ổn thỏa. Tôi đã nói chuyện với Hạnh, cô ấy ân hận lắm.

Tường nhìn Trần Phúc bằng cặp mắt biết ơn:

- Cũng phải có thời gian cho quên bớt anh ạ.

- Dĩ nhiên là như vậy, nhưng mình là đàn ông, phải độ lượng.

Sân bay Nội Bài vào tầm gần trưa là lúc nhộn nhịp nhất bởi liên tục có các chuyến bay đi thành phố Hồ Chí Minh, Đà Nẵng, Điện Biên, Huế, ngoài ra còn có các chuyến bay đi Xinhgapo, Thái Lan.

Chuyến bay mang số hiệu 227 đường bay Hà Nội - Thành phố Hồ Chí Minh cất cánh lúc llg30 đã gần hết giờ làm thủ tục. Tại cửa số 6 chỉ còn vài ba người khách. Đúng lúc đó thì có một chiếc tai lao vùn vụt trên cầu vượt và khi đến cửa thì phanh dúi dụi. Từ trên xe nhảy xuống hai người. Một người đi tay không, còn một người chỉ xách mỗi chiếc túi du lịch nhỏ. Hai người đi như chạy vào cửa số 6. Người mang túi du lịch có dáng người thấp, đậm và trên nét mặt toát ra sự lo lắng đến căng thẳng. Anh ta xách chiếc túi đứng ngoài, còn người đi cùng chạy vào hỏi cô nhân viên:

- Chị ơi, buổi sáng chúng tôi đã giữ chỗ cho người mang tên Hoàng Ngọc Quả. Người bán vé bảo chứng tôi ra sân bay lấy vé đi ngay. Chị xem hộ...?

Cô nhân viên cười nhã nhặn:

- Anh chờ cho tý chút.

Cô làm xong thủ tục cho một hành khách khác rồi tra trong máy tính. Không đầy nửa phút sau, cô bảo:

- Đúng là đại lý của chúng tôi có giữ chỗ cho hành khách Hoàng Ngọc Quả. anh ra quầy vé nộp tiền lấy vé.

Gã thanh niên nọ quay ngoắt ra bảo người tên là Hoàng Ngọc Quả:

- Anh đưa chứng minh thư cho tôi.

Quả luống cuống móc chứng minh trong túi ngực đưa cho anh ta, rồi lại ngơ ngác nhìn lên trần nhà ga. Khoảng năm phút sau, anh ta cầm vé chạy lại và đưa cho nhân viên:

- Anh có hành lý gửi không?

Quả giật mình khi nghe cô gái hỏi.

- Không... không.

- Thẻ lên máy bay của anh đây. Anh vào phòng chờ đi.

Quả vơ vội vé, chứng minh thư và xách chiếc túi du lịch nhăn nhúm đi vào cửa. Anh ta luống cuống, vấp phải vai của một người khách nước ngoài và ngã lăn ra. Hành khách đang xếp hàng cười oà lên.

Gã thanh niên đi cùng túm áo Quả kéo lại:

- Làm cái gì mà hốt hoảng thế. Bình tĩnh đi. Cầm thêm ít tiền này.

Nói rồi anh ta đưa cho Quả một phong bì khá dày:

- Mười triệu đó. ông dặn anh, vào Sài Gòn rồi anh thuê xe đi ngay lên Đắc Lắc và đến huyện Easúp. Anh tới nông trường cà phê Eaba và gặp tay Bão, lái máy cày ở nông trường, nó sẽ lo cho anh mọi chuyện. Ông sẽ có liên lạc với anh sau. Tuyệt đối không được gọi điện thoại, viết thư về nhà.

- Tôi nhớ. Quả nói vậy rồi vào phòng chờ nhưng rồi lại đứng nép vào một góc nhìn ra. Khi thấy gã nọ vẫn đứng ngoài cửa thì hắn cười nhạt. Cho đến lúc nghe thấy loa thông báo "Mời hành khách đi thành phố Hồ Chí Minh chuyến bay 227, có thẻ lên máy bay màu xanh chuẩn bị ra cửa số 5 để khởi hành...". Quả nhìn ra và thấy gã đi cùng chạy ra chiếc taxi. Chiếc xe lại lao vọt đi như ăn cướp, lúc đó Quả mới gật gù và thong thả ra bảo một nhân viên an ninh hàng không:

- Anh ơi, tôi có một việc đột xuất ở nhà, bây giờ mới nhớ ra. Tôi muốn hoãn chuyến bay... anh giúp tôi với.

- Anh có gửi hành lý không?

- Không ạ. Chỉ có mỗi túi xách này.

Anh nhân viên hàng không đưa Quả ra quầy thủ tục. Quả xin hoãn lại, bay vào ngày hôm sau, chuyến muộn nhất. Giải quyết thủ tục xong, Quả ra cửa và gọi một chiếc taxi đi về Hà Nội. Ngồi trên xe, Quả thở hắt ra và đến bây giờ hắn mới cảm thấy nhẹ nhõm. Quả rất hiểu tính ông trùm của mình trong việc xử lý những tình huống mà nếu không cẩn trọng thì sẽ gây rắc rối với cảnh sát.

Ông ta đã từng bảo cho Quả biết là trong buôn bán ma túy, nếu thấy nguy cơ lộ mắt xích nào thì phải biết chặt trước mắt xích đó.

Quả tưởng tượng ra cảnh hắn sẽ gặp một gã nào đó tên là Bão ở Easúp. Gã đưa Quả vào rừng và lạnh lùng bắn Quả rồi hất xác xuống một lòng suối đang mùa lũ chảy ào ào...

Quả cười nhạt, lấy trong túi ngực ra một tập đô la nhồi cả vào phong bì tiền vừa mới nhận, hắn ngắm nghía và gật gù mãn nguyện.

Trong lúc Quả ở sân bay thì trên Lục Sơn, tốp cảnh sát đặc nhiệm do Đức chỉ huy và Cảnh sát Hình sự tỉnh Bắc Giang đã tìm ra tung tích Hoàng Ngọc Quả. Cả tốp cảnh sát hình sự đi trên hai xe U oát lao thẳng đến một khu chợ buôn bán hàng Trung Quốc. Một cảnh sát hình sự của tỉnh túm lấy người lái xe vốn quen biết từ lâu.

- Anh có biết thằng Quả đi đâu không?

- Chiều hôm qua còn thấy nó ở đây - Anh ta nhìn quanh rồi khẽ reo lên - Kìa kìa, xe của nó vẫn để đó.

Các trinh sát nhìn theo tay anh ta chỉ. Đó là một chiếc xe tải nhẹ, loại 2, 5 tấn, nhãn hiệu Daihatsu của Hàn Quốc. Xe còn khá mới.

- Từ sáng đến giờ không thấy nó đâu. Chắc hôm qua rúc vào sòng bạc nào bây giờ vẫn còn ngủ.

- Nó hay đi đánh bạc lắm à?

- Lái xe đường dài, thi thoảng đánh quả tắc quả tùng, chở cơm đen, hàng trắng, tiền kiếm được không đánh bạc thì bao gái... Đó là chuyện thường ngày. Có thằng lái xe nào mà buôn lậu rồi đem tiền gửi tiết kiệm đâu.

- Nó không dám buôn ma túy đâu. Tôi biết, thằng này nhát như cáy - Một cảnh sát hình sự đưa đẩy. Anh lái xe kia bĩu môi:

- Nó chạy hàng từ Lào về từ ngày còn ở Công ty Ngọc Thảo... Mà thôi, các anh đi mà tìm nó.

Một lái xe khác đứng ngoài lắng nghe liền chen vào:

- Nó về Hà Nội từ lúc tám giờ sáng. xách Chiếc túi du lịch màu đen.

- Anh có biết nó về Hà Nội làm gì không?

- Không. Nhưng nó đi vội lắm. Nó có con bồ bán vải trong chợ, tên là Thúy. Các anh hỏi nó thế nào cũng ra chuyện. Mà này, các ông anh tìm nó, chắc là nghi nó buôn ma túy phải không?

- Chỉ được cái "bói nhầm" - Một trinh sát đùa, giọng ngất ngưởng - đang nghi nó uống rượu gây tai nạn ở trên Đồng Đăng.

- Các bác đừng lừa em. Thằng này cũng hân hạnh được các bác cho nhập "kho" ba năm rồi nên cũng có chút hiểu biết về nghiệp vụ công an. Làm gì có chuyện vì tai nạn giao thông mà lại Cảnh sátnh sự, Cảnh sát Đặc nhiệm đi điều tra?

- Ai bảo cậu bọn tôi là đặc nhiệm?

- Ối giời ơi, ông anh này - Anh ta chỉ vào một cảnh sát đặc nhiệm to con và cười sằng sặc - Ông anh này mới lên ti vi, chương trình "Vì cuộc sống bình yên" tuần trước phải không? Em nhận ra ngay. ông anh có tật là khi nói chuyện, vào lúc khó nghĩ mắt cứ nháy...

Anh cảnh sát đặc nhiệm bật cười và rồi nghiêm ngay nét mặt:

- Chú mày giỏi lắm. Đúng là các anh đây đang lùng hắn vì một vụ án quan trọng. Chú giúp anh được chứ?

Gã nọ đảo mắt nhìn quanh. Chợt thấy ở một chiếc xe đằng xa có người đang chăm chú theo dõi, gã chột dạ nói to:

- Nói đùa thế thôi, thằng em chả biết gì cả. Chào các ông nhé?

Nói rồi hắn đi luôn. Ngang qua Đức, anh ta bỗng hạ giọng:

- Tối nay, đến quán thịt chó Tư "xồm", em sẽ cho các anh biết.

Sau hơn ba tháng về cố hương, Cheng lại từ Đài Loan trở về Công ty Phát Lộc. Trong những ngày Cheng đi xa, mọi việc điều hành Cheng giao tất cả cho Hạnh. Qua theo dõi công việc, Cheng thầm phục Hạnh là người rất giỏi trong công tác quản lý, tỏ ra có năng khiếu đặc biệt trong kinh doanh. Mặc dù công ty trong lúc sóng gió, nhưng lời đồn đại về mối quan hệ mờ ám giữa Cheng và Lê Minh đồn thổi khắp trong giới kinh doanh, gây ảnh hưởng không nhỏ tới uy tín của công ty nhưng Hạnh tỏ ra vững vàng, không chút bối rối. Cô điều hành công việc với tất cả nhiệt tình và trách nhiệm như thể chính cô mới là người chủ thực sự của công ty. Các hợp đồng kinh tế lớn thì không có nhưng Hạnh đã đôn đốc được hơn chục công ty phải trả nợ cho Phát Lộc và ký được một số hợp đồng nhỏ.

Điều Cheng ngạc nhiên là Hạnh hầu như không điện thoại báo cáo, xin ý kiến của Cheng mà mọi việc cần trao đổi, cô đều viết thư điện tử hoặc gửi fax. Lời lẽ trong thư cũng hết sức nghiêm cẩn theo đúng nghĩa cấp dưới với cấp trên. Duy nhất có hai lần cô viết thư đề nghị Cheng sớm quay lại Việt Nam, vì sự vắng mặt lâu của Cheng chỉ càng làm tăng thêm mối nghi ngờ của chính quyền. Hạnh Cũng nói rõ là cơ hội cho Cheng đầu tư vào khu Hòn Ngọc còn rất lớn Và lãnh đạo tỉnh vẫn sẵn sàng tạo điều kiện cho Phát Lộc đầu tư. Cheng biết Hạnh nói điều đó rất thật lòng nhưng vẫn chờ cho phiên tòa xử Lê Minh xong và khi biết Lê Minh không kháng án thì Cheng yên tâm. Thực ra, việc Lê Minh không kháng án là do chính Cheng yêu cầu, thông qua một cơ sở nằm trong ủy ban nhân dân tỉnh. Để truyền đạt được yêu cầu này đến Lê Minh, Cheng đã phải chi hơn một ngàn đô la

Chuyến bay Đài Bắc - Hà Nội hạ cánh chậm hơn một giờ so với dự kiến. Ra đón Cheng tại sân bay có Hạnh và ba nhân viên nữa. Cheng để ý thái độ của Hạnh và nhận thấy cô đã có thay đổi trong tình cảm đối với mình. Khoảng cách đó mong manh, mơ hồ nhưng với người từng trải như Cheng thì nhận ra điều đó không khó.

Ba ngày sau khi trở lại Việt Nam, Li Cheng được mời đến UBND tỉnh để bàn về khu vui chơi giải trí Hòn Ngọc. Phó chủ tịch Lê Văn Chi tiếp rất niềm nở khiến Cheng và Hạnh phải ngạc nhiên.

- Ông Cheng ạ, biết ông vừa trở lại, chúng tôi mời ông đến trao đổi với ông vài việc.

- Tôi xin nghe - Cheng nói với vẻ lo lắng mặc dù được thông báo trước nội dung cuộc gặp.

- Chắc cô Hạnh đây cũng đã nói với ông về mọi chuyện vừa xảy ra. Việc ông Lê Minh bị bắt khiến cho dự án xây dựng khu du lịch Hòn Ngọc đình lại. Nếu ông chưa có ý định từ bỏ, chúng tôi xin được giới thiệu với ông một đối tác mới.

Cheng cười nhẹ nhõm:

- Thú thật với ông Phó chủ tịch, tôi rất xúc động trước sự quan tâm của ông và tỉnh nhà. Tôi đã làm ăn ở Việt Nam sáu năm, vì vậy tôi muốn được coi Việt Nam như một quê hương thứ hai của tôi. Thực lòng mà nói, khi ông Lê Minh bị bắt, tôi cũng lo. Các ông nào có lạ gì mối quan hệ của tôi và ông Minh... Tôi chỉ lo, ngộ nhỡ ông ấy không giữ được bản lĩnh, khai lung tung để lấy lòng Cơ quan Điều tra thì chưa biết chừng, tôi lại là kẻ đồng lõa trong một vài thương vụ nào đó.

- Thưa ông, cơ quan điều tra luôn làm việc công tâm. Cũng có một vài lời khai về ông, nhưng chúng tôi đã yêu cầu công an phải xác minh kỹ, quan điểm là không được để lọt kẻ gian, không được làm oan người ngay. Nói tóm lại, ông cứ yên tâm làm ăn ở Việt Nam. Đó là lời nói của tôi, một phó chủ tịch tỉnh.

- Rất cảm ơn ông. Từ đáy lòng, tôi không biết phải cảm ơn ông thế nào cho phải. Cô Hạnh đây sẽ giúp tôi thể hiện tấm lòng của tôi với ông và với các cộng sự của ông.

- Ông không cần phải khách khí. Chúng tôi muốn giới thiệu cho ông đối tác mới, đó là Tổng công ty Tư vấn Đầu tư bất động sản Thành Đạt.

- A, Công ty Thành Đạt, tôi có biết về người giám đốc trẻ này. Anh ta từng đoạt giải nhì cuộc thi Tài năng tin học trẻ toàn quốc năm 1997. Hình như anh ta tên là... tên là Tiến. Tôi cũng đang định lần này sẽ bàn với anh ta sản xuất một vài chương trình phần mềm cho công tác quản lý kinh doanh.

- Nếu vậy thì càng hay. Tôi muốn là ngày mai, ông có mặt tại bữa cơm do Sở Kế hoạch và Đầu tư của tỉnh tổ chức. Tôi sẽ giới thiệu Tiến với ông...

- Rất cảm ơn ông Phó chủ tịch.Tôi rất mong được sớm gặp họ.

- Còn việc thứ hai. Cô Hạnh cho chúng tôi biết là Công ty Phát Lộc đang muốn tăng cường nhập hàng nông sản của chúng tôi, mà cụ thể là vải thiều, nhãn lồng, chuối tiêu và dứa hộp. Ông biết đấy, tỉnh chúng tôi, thiên nhiên ưu đãi cho những loại cây trái này vì vậy rất muốn được ông tham gia đầu tư và bao tiêu sản phẩm cho hai huyện vùng bán sơn địa là Lục Sơn và Lục Thủy. Dĩ nhiên là chúng tôi sẽ có những điều kiện hết sức ưu đãi.

Cheng đứng dậy, tỏ vẻ xúc động:

- Việc mở rộng sang kinh doanh hàng nông sản là từ sáng kiến của cô Hạnh. Chúng tôi rất mong được sự hợp tác vì đôi bên cùng có lợi của quý tỉnh.

Khi trở về, ngồi trên ôtô, Cheng rất vui, hỏi Hạnh:

- Anh bất ngờ quá. Cứ nghĩ lần này sang đây, không khéo lại được ông chồng của em mời vào trại giam để thẩm vấn.

Hạnh bấm nhẹ vào tay Cheng, ra hiệu im lặng rồi cô bảo người lái xe:

- Anh mở băng-nhạc Hoa mới mua đi.

Người lái xe mở nhạc và cho to quá mức bình thường. Lúc đó, Hạnh mới ghé tai Cheng nói nhỏ:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Một tiểu thuyết ngôn tình kết hợp với trinh thám hấp dẫn của Đinh Mặc, tuy

20-07-2016 77 chương
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não

Và có lẽ nhiều bạn đọc đang băn khoăn không hiểu cuộc sống của nhân vật Hà Phan

20-07-2016 48 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Thiên Tỏa

Thiên Tỏa

Thiên Tỏa được sáng tác dựa trên những tình tiết có thật trong quá trình phá án của

27-07-2016 34 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Đứa Trẻ Giấy

Đứa Trẻ Giấy

Câu chuyện bắt đầu bằng mẩu tin có thật được công bố trên Thông tấn xã liên hợp

19-07-2016 38 chương
Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Một tiểu thuyết ngôn tình kết hợp với trinh thám hấp dẫn của Đinh Mặc, tuy

20-07-2016 77 chương
27 Nhát Dao Bí Ẩn

27 Nhát Dao Bí Ẩn

Tháng năm tươi đẹp, tiết xuân còn chưa đi hết, mùa hè đã nhanh chóng kéo đến, thời

20-07-2016 6 chương
Nâng cấp vợ

Nâng cấp vợ

Chuyện kể rằng ở một thế giới kia, nơi đó chỉ toàn đàn ông với nhau, người ta

28-06-2016
Không thể bỏ lỡ

Không thể bỏ lỡ

"Tớ rất quý cậu, tớ muốn cảm ơn cậu về tất cả mọi thứ. Nhưng có lẽ tớ và

26-06-2016
Thu không anh

Thu không anh

"Chào em nhé, anh sắp bay rồi, em ở lại học giỏi, mạnh khỏe và phải luôn hạnh phúc

01-07-2016
Cẩm Dạ Lai Phủ

Cẩm Dạ Lai Phủ

Truyện ngôn tình của Huyền Mật luôn mang lại cho độc giả những cái nhìn đầy chân

26-07-2016 1 chương
Chuyện tình thư viện

Chuyện tình thư viện

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016