XtGem Forum catalog
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 48
5 sao 5 / 5 ( 34 đánh giá )

Âm Mưu Thay Não - Chương 32

↓↓
Hà Phan chạy xe tuk- tuk đến ngã ba cây xăng thì thấy một chiếc xe bán tải hiệu Toyota màu sữa đỗ bên hè hệt một chiếc taxi dù đang đón khách. Nhận đúng đặc điểm, anh chạy lại gần gõ cửa. Gã lái xe trẻ tuổi thò đầu qua ô kính nhìn từ đầu đến chân vị khách rồi nháy mắt làm hiệu cho Hà Phan lên ghế trên.

- Tên? - Hắn hỏi cộc lốc.

- Nguyễn Hà Phan. Còn anh?

- Chan Davy.

bạn đang xem “Âm Mưu Thay Não ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hà Phan ngồi vào xe rồi đặt va li lên đùi. Anh quay sang cậu thanh niên có mái tóc hoe vàng hệt một quý tử ham chơi hơn là một tài xế taxi rồi tươi cười.

- Cám ơn anh, chúng ta phải chạy gấp!

- Đương nhiên. - Anh ta ngoái đầu lùi xe ra đường.

Hà Phan nói thêm.

- B

ây giờ chạy ra đường 6 rồi về Siem Reap. Đến thẳng chỗ Trần Phách đang đợi tôi.

- Vâng, tôi biết đi thế nào.

Chiếc xe trườn nhẹ ra lòng đường, vừa tăng tốc đã miết một vòng cung sang trái rồi lao như bay trên con phố nhỏ đông người.

Hà Phan ngoái đầu lại nhìn, dưới ánh hoàng hôn vàng nhạt soi rõ từng đầu xe đi cùng chiều. Anh giật mình khi nhận ra một chiếc SUV màu đen hiệu Mercury đang tăng tốc bứt lên. Hà Phan buột kên:

- Nhanh lên, có người đuổi theo ta.

Cậu thanh niên nhìn qua gương chiếu hậu, mép khẽ nhếch vẻ khinh thường. Cậu ta vào số rồi hất hàm sang Hà Phan:

- Anh thắt dây an toàn chưa đấy?

Hà Phan bấm tách đai dù ngang người.

Chiếc Toyota hilux rồ máy vụt lên phía trước bất chấp con đường hai chiều sẫm bóng hoàng hôn. Đồng hồ tốc độ nhích dần lên số 125km/h. Bất thình lình một chiếc xe tải ngược chiều xuất hiện phía trước, chiếc Toyota rạch một vệt phanh cháy đường. Nửa bánh trước ăn ra ngoài vỉa ba-toa. Chiếc xe máy cùng chiều nảy lên khiếp đảm rồi lao vút xuống ruộng mang theo cả chủ nhân của nó.

- Không được ẩu! – Hà Phan kinh hãi rít lên.

Người thanh niên lại nhếch mép lạnh lùng. Hà Phan trong thoáng chốc nhận ra mình đang ngồi nhầm xe của một tay đua tuổi teen. Mắt cậu ta vẫn căng lên phía trước như muốn tìm nạn nhân tiếp theo. Khốn thay, chiếc SUV phía sau trở thành một chất kích thích để dòng máu yêng hùng của hắn có lí do để bốc cao. Hắn đắc chí đáp:

- Anh yên tâm, Shumakher về đây gặp em cũng chỉ hít khói.

Chiếc xe lạng lách xuyên qua đám đông đang dừng đèn đỏ trước một ngã tư. Hà Phan quay lại nhìn thì quả thực chiếc SUV kia đã mất dạng hoàn toàn phía sau. Anh thở phào như trút được gánh nặng rồi mở chiếc va li ra xem xét. Màn hình đã tắt. Anh bật nó lên nhưng đèn tín hiệu báo pin đã cạn kiệt.

Đang loay hoay tìm cáp xạc pin trong va li thì chiếc xe phanh kít lại. Anh nhìn lên phía trước rồi lại nhìn vào gương chiếu hậu tối om hỏi:

- Sao lại dừng?

- Anh khỏi lo, thằng này có mẹo hết rồi.

Thanh niên khmer này tắt hết đèn pha rồi lao xe xuống cánh ruộng hoang nhấp nhô các ổ voi đầy nước. Chiếc xe như một con bò mộng hung hãn trên thảo nguyên.

Quả thực không phải ngẫu nhiên mà các chiến binh Taliban lại chọn dòng bán tải này dùng cho vùng đồi núi và sa mạc của chúng. Loại xe dã chiến này đã không phụ lòng những người bỏ tiền ra để có nó. Dưới ánh trăng hạ tuần mờ ảo, anh quay lại nhìn những thớ ruộng ngậm đầy phù sa bị băm nát đang sục sùi như bị một chiếc máy bừa lao qua. Băm bổ qua cánh rừng thưa, chiếc xe lại gặp một con đường lớn rồi bò lên chạy theo chiều ngược với tuyến lúc đầu. Gã lái xe chỉ lên nắp ca- pô phủ đầy bùn đất và hãnh diện n

- Bây giờ chúng ta đã có môt chiếc xe màu đen.

Hà Phan phải thừa nhận tay lái xe này không tồi và khá láu cá. Nếu anh nhớ không nhầm thì đây là con đường 5 vừa mới nâng cấp. Từ sisophon chạy theo hướng đông nam sẽ về đến Battambang. Thế nhưng trước mặt là ánh trăng, mà trăng sắp lặn nằm phía trước thì hướng này là tây bắc, đi thẳng sẽ là Sisophon. Anh hoài nghi và quay sang hỏi.

- Mình đang quay lại Sisophon sao?

- Đúng vậy, chúng ta đang trên quốc lộ 5, chốc nữa qua cầu xong rẽ phải sẽ ra đường 6 để về Siem Reap. Tôi đang chạy vòng để cắt đuôi khỏi bọn chúng.

Hà Phan giật mình.

- Quay lại ngay, chạy về Sisophon là tự sát. Quay lại ngay!

- Anh yên tâm, qua cầu ta sẽ rẽ.

Người thanh niên cụt hứng khi sáng tạo của mình bị gạt bay và hắn chỉ còn cách đi thẳng tìm chỗ rẽ. Bỗng dưng điện thoại Hà Phan rung lên. Chỉ có hai người biết số mới này của anh, Trần Phách và Duch mà gã xe ôm thì đã chết. Hà Phan ấn phím rồi đưa lên tai nhưng âm thanh phát ra làm anh rủn người.

- Nguyễn Hà Phan. Anh không còn coi ai ra gì!

Anh đưa máy ra nhìn có đúng là của Samdech hay không rồi lại ốp lên thái dương, chưa kịp hỏi vì sao ông ta lại có số này thì giọng nói khàn đục vung ra một tràng làm anh bối rối:

- Trong khi tôi đang dốc bao công thương lượng với chúng để đạt được chút lợi thế thì anh lại chen ngang. Hành động cướp giật của anh đã đạp đổ bàn đàm phán vốn đã mong manh mà tôi mất bao công sức nâng niu, giờ đây anh đừng hi vọng Tôn Thất Sắc sẽ bình an. Và, nếu ông ta lâm vào cảnh xấu nhất thì lỗi là của anh.

Hà Phan lạnh buốt sống lưng.

- Thưa giáo sư, tôi đã gây cho ông bao rắc rối nhưng thực tình bọn sát thủ kia không cho tôi sự lựa chọn nào khác.

- Anh vẫn ngoan cố lắm, nghe đây, không những anh đang đẩy Tôn Thất Sắc vào chỗ đường cùng mà chính anh đang cõng thần chết trên người. Vứt vali ngay!

Hà Phan chột dạ nhìn xuống chiếc vali sắt đang đè chặt trên đùi. Một khối thuốc nổ chăng. Chỉ cần 300g TNT cài trong va li đủ để biến chiếc Toyota này thành đống sắt vụn. Thật kì lạ là mọi lời cảnh báo của Samdech đều diễn ra đúng như vậy và anh thực sự ghê sợ con người này. Rất tiếc, anh không muốn mắc lừa ai trong thời khắc quan trọng này, cái ông ta muốn chính là cái bọn sát thủ muốn. Không có lí do gì để anh buông chiếc vali quý báu này hết.

Anh cố lấy can đảm tắt máy bất chấp Samdech đang gào thét trong chiếc Nokia.

Chiếc xe chậm dần rồi thình lình một chiếc cầu sắt hiện lên. Lúc này gã lái xe cũng không giấu nổi vẻ ngạc nhiên khi nhận ra chiếc cầu hình như được bắc không đúng chỗ. Lẽ ra còn phải đi thêm vài cây nữa.

Hắn ngơ ngác cho chiếc xe dừng hẳn rồi quay sang Hà Phan:

- Trước đây em đi Sisophon toàn đi đường này nhưng hồi đó chưa có cây cầu này thì phải?

- Hồi đó là bao giờ?

- Gần... bảy năm rồi ạ!

- Trời ạ, bây giờ khác rồi, khác lắm rồi anh ạ! - Hà Phan xổ một tràng đầy thất vọng.

- Thế ta cứ băng qua anh nhé?

Hà Phan nhô người lên quan sát và nhận ra trên cầu có mấy bóng đen.

- Chúng ta đã bị phục kích rồi. – Hà Phan khẽ thốt lên.

Gã lái xe mặt cắt không còn hột máu:

- Thưa anh... chúng ta không thể quay lại, biết đâu chúng đang bám phía sau.

- Rẽ sang đây ngay. - Hà Phan đồng tình với hắn và chỉ sang con đường nhỏ hơn song song với con sông hẹp.

Họ đã không nhầm, mấy bóng đen trên cầu bắt đầu đổ xuống nhằm thẳng chiếc xe.

- Chạy nhanh! – Hà Phan cuống cuồng chỉ sang phải.

Gã lái xe mau lẹ bẻ đầu rồi lao như ma đuổi bất chấp tầm nhìn đang thu hẹp vì tối. Chiếc xe tăng tốc lao trên còn đường đất đắp một bên là ruộng lúa một bên là con sông đào đang cuồn cuộn vào đầu mùa mưa. Tuy nhiên chạy dăm cây số, môt vệt đèn pha sáng trắng cắt hướng vuông góc với chiếc Toyota.

Hà phan và gã lái xe không ai nói với ai nhưng đều cùng một suy nghĩ. Chiếc Mercury.

Không còn đường lùi, gã lái xe căn vận tốc và khoảng cách mà hai xe có thể chạm nhau. Với kĩ năng và sự liều lĩnh của một quái xế, hắn tự tin để cho chiếc xe kia hít khói. Bình tĩnh dìm sâu chân ga, hắn giương mắt như phóng những chùm tia hồng ngoại vào khoảng không đen kịt phía trước.

Chiếc xe lao như xé gió, mỗi lúc hai chiếc xe lại gần nhau hơn. Không hiểu hắn tính sai hay chiếc xe kia đi nhanh hơn lúc đầu mà có vẻ như chúng sắp đâm nhau. Đã thế, một loạt ổ gà mọc lên làm chiếc Toyota không thể duy trì vận tốc ban đầu. Hà Phan lo ngại khi nhận ra hình thù một chiếc xe SUV trong ánh sao mờ đang lao ra cắt ngang phía trước. Bao giờ cũng vậy, nếu anh linh cảm điều gì xấu thì y rằng nó sẽ xảy ra.

- Nhanh lên! - Hà Phan hét lên trong khi cầu trời chiếc SUV không liều mạng chặn ngang đầu. Tiếc thay, cả anh và gã lái xe đều nhầm.

Bất chấp chiếc bán tải đang đâm sầm nhưng chiếc SUV vẫn liều lĩnh phi thân tới ngã ba làm bia chắn. Một tiếng phanh ghê rợn rít lên, chiếc SUV khự lại khi cả hai bánh trước treo ra mép sông, đầu chúc xuống. Thân xe chắn ngang đường.

Gã lái xe khmer cũng gần như tức thì đạp phanh cứu thân trước khi quá muộn. Một tiếng rít nữa vang lên ghìm chết chiếc bán tải giữa đường, hai bánh sau vạt ngang do quán tính. Hai chiếc xe nằm trong tư thế gần song song với nhau giữa ngã ba.

Hà Phan ngồi như chết lặng trong xe, bây giờ anh đã hiểu tại sao chiếc xe SUV luôn bám theo anh như hình với bóng. Không phải ngẫu nhiên mà bọn chúng lại định vị ra tọa độ của anh chính xác như vậy. Tất cả đều có lí do của nó và anh chỉ biết trách mình không đủ tỉnh táo để khắc chế từ trước. Chiếc va li máy tính.

Một thiết bị định vị nữa dành cho chiếc va li tuyệt mật mà chúng đã cài sẵn chip GPS tracking chống mất cắp. Một lần nữa cho thấy chiếc máy tính có ý nghĩ sống còn với bọn chúng. Nhưng cái làm anh sửng sốt là Samdech, một lần nữa, ông ta lại cảnh báo đúng.

Qua tấm kính chắn gió, Hà Phan thấy rõ hai bóng đen trên xe nhảy xuống với súng ngắn trong tay.

Gã lái xe khmer thở dốc, y vội vã tắt máy rồi quay sang nói khẽ:

- Anh xuống trốn ngay đi. Tôi sẽ đối phó với chúng.

- Cậu đừng làm liều, nếu có cơ hội là chạy ngay, mặc kệ kệ tôi. - Hà Phan moi chiếc tuốc-nơ-vít trong cốp, một tay kẹp chặt chiếc laptop vào hông, tay kia móc khẩu Glock lên đạn rồi mở cửa bên lẻn xuống.

Hai bóng đen lừng lững tiến sát chiếc xe bán tải đang nằm ì trên đường. Mọi thứ vắng vẻ đến lạ, một bên là con kênh đang rào rào chảy xiết, bên kia là cánh đồng hoang trống trải. Tên thủ lĩnh tin tưởng lần này con mồi muốn thoát chỉ có cách là chui xuống đất.- Cẩn thận, hắn có súng! – Một giọng phụ nữ khẽ thốt lên.

Tên thủ lĩnh hai tay bóp chặt khẩu Kel-tec, cố nói to lên vừa trấn an đồng bọn vừa đe dọa kẻ thù:

- Người của chúng ta cũng sắp đến, hắn có chạy đằng trời.

Ngồi im trong xe, Chan Devy thấy một bóng đen lớn như con tinh tinh đang lững lững lại gần. Hắn chưa biết phải làm gì thì một tiếng rầm làm chiếc xe rung chuyển.

- Mở cửa ra!

- Ông là ai? – Chan phát hãi khi thấy một gã to con đứng sát vách kính.

- Thằng kia đâu?

Chan lập cập hé cửa đáp.

- Thằng nào? Anh hỏi gì tôi không hiểu.

- Mẹ mày, trên xe còn ai không?

- Tôi đi xe không về Siem Reap lấy hàng.

- Mé kom-puch(8)! Mày chối hả? – Tên thủ lĩnh thò tay tóm lấy cổ áo gã giật mạnh làm bung cánh cửa. Hắn lôi Chan xuống thúc mạnh gối vào bụng làm gã hự lên rồi sụm xuống thều thào.

- Xin ông...tha chết...

- Lục soát! – Hắn hất hàm về người phụ nữ.

Chan gượng đau rên lên:

- Tôi đã nói là...

Tên thủ lĩnh xòe bàn tay hệt một con nhện khổng lồ tóm lấy đầu Chan nhấc bổng, tay kia hắn tấn khẩu kel- tex vào trán làm Chan dán người lên sườn xe.

- Khai ra không tao bắn bỏ, thằng kia trốn ở đâu?

Chan oằn người như con giun bị dẫm, miệng lắp bắp.

- Tôi chạy xe không... không tin ông cứ...

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
Tokyo Hoàng Đạo Án

Tokyo Hoàng Đạo Án

Hãy tới đây, hạ giới và vòm trời BombôTa sẽ giết các con và cháu taCắt thân thể

20-07-2016 29 chương
Mùi Hương Trầm

Mùi Hương Trầm

"Mùi hương trầm" là ký sự du hành tại Ấn Độ, Trung Quốc và Tây Tạng của tác giả

20-07-2016 29 chương
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
27 Nhát Dao Bí Ẩn

27 Nhát Dao Bí Ẩn

Tháng năm tươi đẹp, tiết xuân còn chưa đi hết, mùa hè đã nhanh chóng kéo đến, thời

20-07-2016 6 chương
Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Một tiểu thuyết ngôn tình kết hợp với trinh thám hấp dẫn của Đinh Mặc, tuy

20-07-2016 77 chương
Mật Mã Tây Tạng

Mật Mã Tây Tạng

Tên truyện: Mật Mã Tây TạngTác giả: Hà MãThể loại: Trinh Thám - Phưu Lưu - Truy Tìm Kho

19-07-2016 233 chương
Hòe Viên

Hòe Viên

Tên truyện: Hòe ViênTác giả: Tổng Công Đại NhânThể loại:Truyện trinh thámTình trạng:

20-07-2016 53 chương
Sắc

Sắc

(khotruyenhay.gq) Trong tình yêu, luôn có hai người hạnh phúc. Ở thế giới yêu thương đó,

28-06-2016
Chờ ngày nắng lên

Chờ ngày nắng lên

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Long truy cập

27-06-2016
Bản tình ca màu nắng

Bản tình ca màu nắng

Họ đã xa nhau sáu năm. Cứ ngỡ rằng khoảng cách sẽ dập tắt tình yêu nhưng đối với

23-06-2016
Yêu ư, để sau!

Yêu ư, để sau!

"- Trời, đã sáu tháng kể từ lúc biết mày, tao chỉ thấy mày đưa hột cho người khác

28-06-2016
Chuyến bus số 26

Chuyến bus số 26

(Giải Nhì - Cuộc thi Viết truyện Kinh dị) - Bảo An là sinh viên năm 1 của một trường

24-06-2016
Sợi nắng

Sợi nắng

Chẳng ai thích một cái nắng gắng gỏt như muốn đốt cháy mọi thứ giữa trưa hè.

24-06-2016