Kyrian hắng giọng, bẽn lẽn nhìn Amanda. "Tớ ... um..." Bối rối không biết phải giải thích thế nào, mà anh lại không muốn khiến cô xấu hổ.
bạn đang xem “Night pleasure (18+) - Sherrilyn Kenyon” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Nhưng cũng không cần thiết phải thế.
"Tuyệt vời, Diarmuid Ua Duibhne," Talon gầm lên, "Cậu ngủ với cô ta và thế là cạn năng lượng, đúng không ?"
Kyrian hắng giọng lớn hơn, rồi bất lực nhận ra rằng tìm cách dấu giếm trước mặt một Kẻ Săn Đêm có khả năng tìm ra bất cứ điều gì mà anh ta muốn là một điều vô ích. "Không có chuyện gì xảy ra cho đến khi mọi thứ chấm dứt."
"Ahhhh, hiểu rồi," Talon dài giọng nói như thể đã hiểu rõ mọi chuyện. Rồi bằng cái giọng của Bác sĩ Ruth, anh ta bắt đầu hạch hỏi. "Có phải là chuyện xảy ra ngay sau khi lên tới đỉnh không ? Chắc là lúc đó cậu đã rã rời và hoàn toàn cạn kiệt đúng không ? Dám cá là vì thế mà năng lực của cậu cũng bị hút cạn theo."
Lời giải thích đó nghe khó mà thuyết phục nổi. "Cả đám các cậu đều qua đêm với cả đống phụ nữ mà có ai bị thế này đâu."
"Đúng thế, nhưng mỗi người chúng ta có điểm cực đỉnh các khau, cậu cũng thừa biết mà. Chắc là trong đầu cậu, cái điểm cực đỉnh đó và thời khắc biến cậu thành Kẻ Săn Đêm có cùng tần số với nhau. Hoặc là thế, hoặc là vì năng lực của cô ta. Có thể năng lực đó hòa hợp với năng lực của cậu và hút cạn hết."
"Thật là điên mà."
"Dù sao đi nữa thì cái trò điên rồ nào khiến cho đầu cậu bị đau đến thế cũng khiến tớ thấy khó chịu không kém. Giờ thì chuyển máy cho Amanda đi."
Kyrian làm theo. "Cậu ấy muốn nói chuyện với em." Amanda cầm máy.
"Nghe này," Talon cô. lạnh lùng bảo. "Chúng ta đang gặp một vấn đề nghiêm trọng. Kyrian phải nằm im tĩnh dưỡng cho đến khi nào phục hồi khả năng của cậu ấy."
"Bao lâu ?"
"Tôi không biết. Nhưng chắc sẽ không lâu đâu, nhưng cho đến lúc đó, cậu ta chỉ là một con người bình thường, mà cậu ta đã không còn là một người bình thường hơn hai ngàn năm rồi, cho nên bây giờ cậu ấy là một người bình thường yếu đuối. Dễ bị tổn thương."
Cô quay đầu nhìn Kyrian hốt hoảng. Anh vẫn còn đang đặt một tay lên mắt. Chỉ cần nhìn những cơ bắp đang gồng lên, cô biết anh đau đến thế nào.
"Anh ấy sẽ trở lại bình thường trước khi mặt trời lặn chứ."
"Hy vọng là thế. Nếu không thì bọn Daimon chắc chắn sẽ tìm ra cậu ấy."
Cô họng cô đắng ghét vì lo lắng. Cô không hề muốn anh vì mình mà bị bất kỳ thương tổn nào. "Anh không giúp anh ấy được sao ?"
"Không, làm thế là trái luật. Chúng tôi phải đi săn một mình. Tôi không thể bám theo Desiderius trừ khi Kyrian chết."
"Luật quái gì mà thế chứ ?" Cô rít lên.
"Quái gì thì cái luật đó cũng không làm thủng màng nhĩ của tôi," Talon rít. "Chết tiệt, phổi của cô làm bằng gì thế, chuyển hướng sang hát opera coi bộ sẽ giúp cô thành công vang dội đó."
"Chẳng vui chút nào."
"Biết rồi. Mấy cái trò này không buồn cười chút nào. Giờ thì nghe tôi đây. Chuyện này sẽ có vẻ hơi xấu hổ đó, cô chịu được chứ ?"
Giọng điệu đáng sợ của anh khiến cô nghi ngại. Anh ta định nói gì thế nhỉ ? "Chắc là được."
"Tốt. Giờ thì, tôi nghĩ vấn đề bắt đầu khi Kyrian lên tới đỉnh. Cho nên từ đây trở về sau không được để cậu ta làm thế nữa. Bởi vì có thể nó sẽ lại khiến cậu ta bị cạn năng lượng thêm lần nữa. Cô phải tránh xa cậu ta ra."
Tim Amanda đau nhói khi nghe những lời đó. Cô nhích người sang bên và chạm phải Kyrian. "Được rồi," cô thì thầm.
"Tốt. Mới hơn bảy giờ một chút. Cô có thể giúp tôi chăm sóc cậu ấy cho đến khi Nick tới chứ."
"Tôi sẽ làm thế,"
Talon nói tạm biệt, cô gác máy và đặt nó trở lại trên bàn.
Kyrian ngước mắt nhìn cô, nỗi đau trong đôi mắt đó thật xé lòng. "Em chỉ muốn anh thấy tốt hơn. Em không hề muốn anh bị tổn thương thế này."
Anh dịu dàng nắm chặt tay cô, "anh biết
Anh kéo cô, giữ chặt trong lòng mình, nhưng cô vẫn cảm nhận được anh cử động rất là không thoải mái.
"Em khiến anh thấy tốt hơn, Amanda," anh thì thầm bên tai cô. "Đừng vì mặc cảm tội lỗi mà lại xóa sạch điều đó."
"Em có thể làm gì nữa không ?"
"Chỉ cần để anh ôm em thêm chút nữa."
Lời nói đó như đánh mạnh vào tim cô. Cô nằm gọn trong lòng anh, cảm nhận hơi thở ấm áp mơn man nơi cổ họng.
Kyrian dấu mặt trong tóc cô, tận hưởng hương thơm dịu ngọt tỏa ra từ cơ thể. Chưa bao giờ anh cảm thấy bản thân yếu ớt thế này, nhưng sự có mặt của cô lại khiến anh cảm thấy mạnh mẽ hơn.
"Cậu đã tìm được giải pháp của chính mình," tiếng nói của Talon vang vang trong đầu. Một khi Kẻ Săn Đêm tìm được cách tiêu trừ hoàn toàn năng lực bất tử, anh ta có thể lấy lại được linh hồn. Đó là điều mà từ trước đến giờ anh chưa hề nghĩ đến, thậm chí không dám mơ đến.
Sẽ có lúc anh được trở lạ thành người.
Vĩnh viễn.
Nhưng để làm gì ? Anh đang có thứ mà anh muốn. Một chiến binh vĩnh cửu. Anh yêu cuộc sống hiện tại. Anh yêu tự do và năng lực mà nó mang đến cho anh.
Nhưng mà, khi Amanda nằm đó, nép mình trong vòng tay anh, da thịt trần trụi của họ ép sát vào nhau, anh bắt đầu nghĩ đến những chuyện từ đâu đã trôi vào quên lãng. Những thứ anh đã chôn vùi vào tận nơi sâu thẳm nhất của trái tim.
Anh nhắm mắt lại, trước mắt là hình ảnh cô đang bế Niklos. Cô nhất định sẽ có thể trở thành một người mẹ tốt. Và khi dần chìm vào trong giấc ngủ, một phần nào đó trong anh biết rõ cô cũng sẽ là một người vợ tuyệt vời.
Amanda giật mình tỉnh giấc khi cảm thấy ai đó đang chậm chạp vẽ những đường trôn ốc xoắn lấy ngực cô. Cô mở to mắt nhìn xuống, đôi tay Kyrian dịu dàng nhào nặn khuôn ngực đầy đặn. Đùi anh chìm giữa hai đùi cô.
Tim cô đập rộn khi bàn tay anh hạ dần xuống, dần xuống, vuốt ve vòng bụng phẳng lì trong khi hàm răng dài nhọn tìm đến nơi cổ cô.
"Anh định cắn em sao ?" cô hỏi.
Anh cười rung rung trên cổ cô. "Không đâu, em yêu, anh chỉ muốn nuốt sống em thôi."
Cô xoay người, nhìn lên, mắt anh càng xanh hơn lúc nãy. Đó là một thứ màu xanh lá nhạt màu rực rỡ. Cô ngồi dậy, đưa ngón tay vuốt ve bên mắt phải của anh. "Tại sao lại đổi màu rồi ?"
"Khi anh mất đi năng lực của Kẻ Săn Đêm, mắt anh sẽ chuyển sang màu mắt trước đây khi anh còn là con người."
Cô lo lắng nhìn anh mơ hồ nhớ lại màu mắt cô đã nhìn thấy trong mơ. "Đây là màu mắt trước khi anh mất linh hồn sao ?"
Anh gật đầu, rồi cúi đầu xuống, nút mạnh cổ cô.
"Có nên làm thế này không ?" cô hỏi trong khi đưa tay mơn man xương sống anh. "Talon nói anh cần được nghỉ ngơi."
"Thì anh đang nghỉ ngơi đây."
Hơi thở cô trở nên dồn dập khi anh tách phần thịt mềm mại giữa hai đùi cô và thích thú vuốt ve vùng nhạy cảm đó bằng những ngón tay thon dài. "Anh đâu có nghỉ ngơi, anh đang chơi đùa."
Mắt anh dò tìm khắp người cô. "Anh muốn chơi với em."
"Nhưng như thế sẽ khiến anh yếu hơn."
"Chưa hẳn."
"Nhưng nếu như-"
Anh chặn lời cô bằng một nụ hôn nồng cháy. Tất cả tư tưởng của Amanda vụt bay biến.
Anh không ngừng nhấm nháp môi cô, đôi mắt xah của anh khiến cô thấy nao nao. "Anh không biết em đang nghĩ gì Amanda. Chỉ cần em nói không muốn, anh sẽ để em đi."
"Em muốn anh, Kyrian." Chỉ một lời nhưng thể hiện biết bao điều.
Anh mỉm cười nhìn cô, và rồi đưa mình vào sâu trong cô.
Amanda rên rỉ khi cảm nhận cả sức mạnh của anh đang ngập tràn trong cô.
Đầu Kyrian như bừng lên cảm nhận cô đang ở bên dưới mình. Dường như lúc này đây, cảm giác còn tuyệt vời hơn lúc nãy rất rất nhiều lần.
Anh say mê ngắm nhìn gương mặt cô và thỏa thích ngập lặn trong đôi mắt đầy mê dại. Đôi má ửng hồng quyến rũ. Cô quá là xinh đẹp.
Khát khao sở hữu cơ thể đó như một con sóng trào lên mạnh mẽ. Cái thứ cảm giác mãnh liệt đó anh đã từng một lần cảm thấy và đã nhấn chìm vào quên lãng.
Không thể hiểu từ đâu khát khao đó lại trở về, nhưng nó thực sự đã khiến anh rung động.
Nó như nhạo báng những cảm giác mà anh từng có với Theone.
Anh không hiểu nhưng sự thực là anh không dám tìm hiểu. Kinh nghiệm cho thấy cứ mỗi khi muốn tìm hiểu cảm giác của chính mình, đổi lại ngoài tổn thương cũng chỉ là tổn thương mà thôi.
Amanda vòng chân ôm chặt lấy anh trong khi thầm tận hưởng từng chút, từng chút một phần cơ thể anh chìm sâu trong cô. Chưa bao giờ cô lại nghĩ làm tình lại có thể có được cái thứ khoái cảm này. Chưa bao giờ cô dám mơ đến cái cảm giác thỏa mãn này.
Khi dòng khí trong cơ thể được giải phóng, cô hét to hạnh phúc.
Kyrian lập tức dùng môi chặn lại tiếng la đó và sau khi nhấn mạnh thêm ba lần nữa, anh hòa vào tiếng hét đầy thỏa mãn.
Anh hào hển, mê đắm ngắm cô. "Anh nghĩ anh đã nghiện em mất rồi."
Cô chỉ mỉm cười, nhưng nụ cười đó đủ khiên tim anh rộn lên.
"Hey, Kyrian !"
Kyrian hầu như không có thời gian để kéo tấm khăn trải giường choàng lên cả hai người trước khi cửa phòng ngủ bật mở, một người đàn ông cao to, đẹp trai khoảng độ hai lăm đứng ngay trước cửa.
"Nick," anh gầm lên, "cút ra ngay."
"Được rồi, nhưng tôi có tin về Desiderius mà chắc chắn là ngài muốn nghe. Sao không mau mặc đồ vào đi, vài phút nữa vào văn phòng gặp tôi nha ?" Nick quét cái nhìn không chút nao núng và đầy châm chọc về phía chúng tôi rồi thong dong bước ra khỏi phòng.
"Nhớ nhắc anh, anh chắc chắn sẽ giết chết cậu ta."
Amanda bật cười, nhưng kịp ngừng lại khi bắt gặp ánh mắt anh. "Khi mắt màu xanh lá trông anh khác hẳn," cô thì thầm, đặt tay lên má anh.
Anh nhanh chóng trả lời cô bằng một nụ hôn thiêu đốt. Lưỡi anh trêu đùa,vấn vít lấy lưỡi cô đầy chiếm hữu khiến cô như ngừng thở. "Tại sao anh lại không thể cưỡng lại được em thế ?"
"Chắc là do sự hấp dẫn thuộc về bản chất đó ?" cô châm chọc.
Anh bật cười, hôn nhẹ lên mũi cô. Amanda nhìn anh bước ra khỏi giường. Ánh mắt cô không thể rời khỏi tấm lưng trần khi anh băng qua phòng, bước đến phòng tắm.
Trong khi anh tắm rửa, cô cuộn mìn trên giường, nhớ lại cảm giác của anh trong vòng tay mình. Mùi hương của anh vẫn còn phảng phất đâu đây. Nó khiến cô cảm thấy bản thân thuộc về anh nhưng cô biết đó là điều không thể.
Anh là Kẻ Săn Đêm còn cô chỉ là một nhân viên kế toán. Bọn họ sinh ra đã định là thuộc về hai thế giới khác biệt hoàn toàn. Nhưng trái tim cô không biết nghe lời. Một phần nào đo trong cô muốn có anh theo cái cách mà chưa bao giờ cô từng cảm thấy.
Sâu thẳm trong tâm trí, cô tự hỏi làm thế nào mới có thể giải phóng anh khỏi lời tuyên thệ của một Kẻ Săn Đêm.
Chương trước | Chương sau