Old school Easter eggs.
Night pleasure (18+) - Sherrilyn Kenyon

Night pleasure (18+) - Sherrilyn Kenyon


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 18
5 sao 5 / 5 ( 72 đánh giá )

Night pleasure (18+) - Sherrilyn Kenyon - Chương 12

↓↓

"Để chị gọi xe cứu thương," Esmeralda nói, nhấc điện thoại phía cuối bàn.

bạn đang xem “Night pleasure (18+) - Sherrilyn Kenyon” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nick dằn lấy điện thoại trong tay cô. "Đừng."


-----------


Lời người dịch : hơi ngắn vì ngay đoạn hấp dẫn, không để mọi người hồi hộp lâu, vừa dịch mà vừa run cho anh Kyrian dù biết rõ mười mươi là không thể có chuyện gì xảy ra cho Kyrian hết.


Giờ phải về nhà rồi, tối dịch tiếp, nếu kịp sẽ post bổ sung nhé, chương 12 tạm chia làm 3 phần.


Chỉ còn 6 chương nữa thôi.


Cố lên !!!


Ánh mắt Esmeralda có thể chế ngự bất cứ người đàn ông nào nhưng Nick chỉ nhìn trừng trừng cô không chút nao núng.


"Được rồi, Essie," Amanda nài nỉ. "Chúng ta không thể đưa anh ấy đến bệnh viện được đâu."


"Nếu không làm thế anh ta sẽ chết đó."


"Không," Nick nói, "anh ta sẽ không sao đâu."


Esmeralda nghiêng đầu hoài nghi.


Amanda giải thích. "Anh ấy không phải là người."


Esmeralda nhíu mày ngờ vực. "Vậy anh ta là cái gì ?"


"Ma cà rồng."


Mặt cô bừng bừng giận dữ, suốt ngần ấy năm cô luôn tìm cách săn đuổi bọn ma cà rồng. "Em đem một con ma cà rồng đến nhà chị sao ? Sau tất cả những chuyện đã xảy ra cho Tabitha ? Chúa ơi, Amanda, em mất trí à ?"


"Anh ấy sẽ không làm tổn thương chị đâu," Amanda khẳng định.


"Em điên rồi. Chị sẽ gọi –"


Nick đứng lên ngăn giữa Esmeralda và máy điện thoại. "Nếu cô còn gọi cho ai thì tôi sẽ kéo điện thoại ra khỏi tường đó."


"Chàng trai," Essie đe dọa, "đừng cho rằng chỉ trong hai giây là cậu –"


"Thôi đi !" Amanda la lên. "Kyrian cần sự giúp đỡ của chị, Esmeralda, và với tư cách là em gái chị, em van chị đấy."


"Em có –"


"Essie, làm ơn đi mà."


Cô thấy sự do dự trong mắt Essie và cô biết chị ấy đang nghĩ gì. Một mặt, Esmeralda hoàn toàn không muốn giúp những kẻ xấu xa, nhưng cô không thể nói không với em gái mình."


"Làm ơn đi, Es, có bao giờ em xin chị điều gì đâu."


"Không đúng. Em đã mượn cái áo len mà chị thích nhất hồi học trung học để đến xem trận bóng của Bobby Daniels."


"Es !"


"Được rồi," cô nhượng bộ, "Nhưng nếu hắn cắn ai trong nhà này, chị sẽ thiêu sống hắn đó."


Kyrian nằm im trong khi Esmeralda và Amanda cởi bỏ bộ quần áo dính đầy máu của anh ra, anh bị thương nặng đến nỗi gần như không thở được. Anh cứ không ngừng thấy hình ảnh bọn Daimon tấn công mình. Anh muốn máu trả bằng máu.


"Để mặt trời giải quyết phần còn lại," giọng nói giễu cợt của Desiderius vang lên bên tai anh.


Thằng khốn đó sẽ phải trả giá. Kyrian quyết tâm phải trả thù.


Trái tim Amanda giật thốc khi nhìn thấy những vết thương trên cơ thể Kyrian.


Cánh tay và bàn tay Kyrian lỗ chỗ những lỗ đinh ghim.


Trong cuộc đời mình, chưa bao giờ cô căm ghét một ai, nhưng giờ thì cô căm ghét Desiderius đến độ, nếu hắn đứng trước mặt cô, cô sẽ xông lên, xé xác hắn bằng chính đôi tay mình.


Cô chỉ rời Kyrian một lúc để gọi điện thoại cho ba mẹ và hỏi thăm tình trạng Tabitha.


Trong khi Essie băng bó vết thương cho Kyrian, Nick cứ đi tới đi lui không ngừng.


"Anh muốn tôi giải quyết tên Desiderius đó thế nào ?" Nick hỏi Kyrian.


"Tránh xa hắn ra."


"Nhưng nhìn anh mà xem"


"Tôi là kẻ bất tử. Tôi sẽ sống. Còn cậu thì không."


"Vậy sao, nếu bọn tôi tới trễ chừng ba phút thôi, anh vẫn sống được sao."


"Nick," Amanda cảnh cáo. "Anh không giúp gì cả. Anh ấy cần được nghỉ ngơi."


"Tôi xin lỗi," anh nói, chùi đôi tay lo lắng vào mớ tóc nau rối bù. "Khi lo lắng tôi thường hơi quá khích. Chỉ là một cơ chế tự vệ thôi."


"Được rồi, Nick," Kyrian nói. "Về nhà, ngủ chút đi."


Quai hàm anh đanh lại nhưng Nick vẫn gật đầu. Anh nhìn Amanda. "Gọi tôi nếu có chuyện gì."


"Được rồi."


Ngay khi anh đi khỏi, Esmeralda đã băng bó cho Kyrian xong xuôi. "Anh bị thương nặng đó. Chuyện gì xảy ra vậy ?"


"Tôi là một thằng ngốc."


"OK, thằng ngốc," Esmeralda châm chọc. "Chân của anh cần được băng bó nhưng tôi không có nẹp chân."


"Tôi mượn điện thoại được chứ ?" Kyrian hỏi.


Esmeralda nhướng mày đưa điện thoại cho anh.


Amanda cẩn thận lau sạch vết máu trên mặt trong khi anh bấm số. "Sao anh vẫn còn tỉnh táo vậy ? Mấy vết thương này nhất định là đau lắm."


"Anh đã bị bọn La Mã tra tấn cả tháng trời, Amanda. Tin anh đi, mấy vết thương này không à gì cả."


Dù vậy, nó vẫn khiến cô đau nhói. Làm sao anh có thể chịu đựng nỗi chứ ?


Cô lắng nghe anh nói trong điện thoại.


"Ok, biết rồi. Hẹn gặp lại."


Amanda cầm lấy điện thoại trong tay anh.


Kyrian nhắm mắt nghỉ ngơi trong khi Esmeralda đi vào bếp.


"Giờ thì chị cần một lời giải thích. Tại làm sao lại có một con ma cà rồng thương tích đầy mình nằm trên ghế nhà chị ?"


"Anh ấy đã cứu mạng em, em chỉ trả ơn thôi."


Esmerada nhìn cô chằm chằm. "Em có biết Tabitha sẽ phản ứng thế nào khi nó biết chuyện này không ?"


"Em biết nhưng em không thể để anh ta chết được. Anh ta là người tốt, Es."


Má cô nhợt nhạt hẳn đi, nó khiến Esmeralda há hốc kinh ngạc. "Đừng, không phải gương mặt đó nữa chứ."


"Gương mặt nào."


"Chính là gương mặt muốn khóc của Brendan Fraser trên truyền hình đó."


"Sao chứ ?" Amanda chống chế.


"Em đang mê tít anh ta."


Amanda cảm thấy mặt mình đỏ bừng.


"Mandy ! Em mất trí rồi hả ?"


Cô nhìn về phía chỗ Kyrian đang nằm, lẩn tránh ánh mắt bà chị gái. "Nghe này, Essie, em không phải một con ngốc, cũng không phải một đứa trẻ. Em biết giữa bọn em là không thể nào."


"Nhưng ?"


"Nhưng gì chứ ?"


"Em nói cứ như sẽ có phần nhưng tiếp theo sau vậy."


"Ay... không đâu," Amanda dịu dàng đẩy bà chị gái lên lầu. "Giờ quay lại giường ngủ tiếp đi."


"Được thôi. Nhưng canh chừng đừng để quý ngài ma cà rồng của em lấy bọn chị làm món ăn vặt trong lúc chị ngủ đó."


"Anh ấy không hút máu."


"Làm sao em biết ?"


"Anh ta đã nói thế mà."


Essie vòng tay trước ngực giận dữ nhìn cô em gái. "À, ra là nó còn được tuyên bố công khai nữa cơ đấy"


"Chị có thôi đi không ?"


"Thôi nào, Mandy," cô nói, huơ tay về phía cái ghế bành. "Người đàn ông này là một tên giết người."


"Chị đâu biết gì về anh ấy đâu."


"Chị cũng đâu có biết gì về bọn cá sấu, nhưng chị dám chắc là không bao giờ chị để cá sấu trong nhà mình. Em không thể thay đổi thú tính bẩm sinh đâu."


"Anh ấy đâu phải là quái vật đâu."


"Em chắc chứ ?"


"Chắc."


Dù vậy, cô vẫn nhìn ra sự hoài nghi trong mắt chị gái. "Tốt nhất là em nên chắc, em gái bé bỏng ạ, nếu không chúng ta phải trả giá đắt đó."


Trong khi Esmeralda thay đồ chuẩn bị đi làm, Amanda chuẩn bị điểm tâm nhanh cho Kyrian. "Anh cảm ơn nhưng anh không đói." Anh dịu dàng nói.


Cô đặt đĩa thức ăn lên bàn. Dịu dàng chạm vào miếng vải băng vết thương trên tay anh, máu đã rịn cả ra ngoài. "Phải chi anh chịu nghe em mà ở nhà."


"Anh không thể làm thế được, Amanda. Anh còn lời tuyên thệ, còn trách nhiệm phải hoàn thành."

Chương trước | Chương sau

↑↑
Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Giới thiệu: Trong khi đang công tác ở Pari, nhà biểu tượng học của trường Đại học

15-07-2016 106 chương
Em ở đâu - Marc Levy

Em ở đâu - Marc Levy

Giới thiệu: Thủa niên thiếu, họ luôn ở bên nhau. Với niềm lạc quan của tuổi trẻ,

15-07-2016 10 chương
Hàng xóm ở Seatle

Hàng xóm ở Seatle

Bên kia hồ là Đại học Tổng hợp Washington. Tôi thuê một căn nhà gỗ bập bềnh mặt

28-06-2016
Lạc đường

Lạc đường

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") "Cà phê làm

27-06-2016
Đông Hà Nội

Đông Hà Nội

Đông Hà Nội lạnh quá. Lạnh từ cái thời tiết cho đến trái tim của con người

24-06-2016
Nha Trang! Em yêu anh

Nha Trang! Em yêu anh

Hai mươi tuổi, trái tim tôi bắt đầu biết tổn thương trước một người, và nó đã

25-06-2016
Chú hề

Chú hề

Người ta nói rằng người lạc quan là người cô độc vì họ lúc nào cũng tỏ ra vui

28-06-2016
Mình yêu nhau đi chị!

Mình yêu nhau đi chị!

  (khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Bến xe cuối đường

Bến xe cuối đường

(khotruyenhay.gq)...Hình như Hương thích anh. Chuyện đó thật là lạ! *** “Này cô, cô

28-06-2016
Cách sống...

Cách sống...

Một ngày nào đó, khi nhìn lại bạn sẽ nhận ra rằng đấy mới chính là những khoảnh

23-06-2016