The Soda Pop
Những đứa con của tự do - Marc Levy

Những đứa con của tự do - Marc Levy


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 41
5 sao 5 / 5 ( 83 đánh giá )

Những đứa con của tự do - Marc Levy - Chương 31

↓↓
Ngày 4 tháng Bảy


Các cánh cửa lại đóng và cái nóng tăng lên tức khắc. Đoàn tàu khởi hành. Trong toa, mọi người nằm xuống sàn. Chúng tôi, các chiến hữu trong đội, ngồi dựa lưng vào thành toa trong cùng. Nhìn chúng tôi như vậy, có thể ngỡ chúng tôi là con cái những người ka, ấy thế mà, thế mà...


Chúng tôi bàn về hành trình. Jacques đánh cuộc là Angoulême, Claude mơ Paris, Marc tin chắc chúng tôi đang đi về Poitiers, số đông đồng ý là Compiègne. Ở đó, có một trại chuyển tiếp dùng làm ga thông tàu. Tất cả chúng tôi đều biết là cuộc chiến đang tiếp diễn ở Normandie, hình như có đánh nhau ở miền Tours. Các đạo quân Đồng minh đang tiến về phía chúng tôi, còn chúng tôi đang tiến về phía cái chết. Thằng em tôi nói:


- Anh biết đấy, em cho rằng chúng mình là con tin nhiều hơn là tù nhân. Có thể chúng sẽ thả chúng mình ở biên giới. Tất cả lũ Đức kia đều muốn về nhà chúng, và nếu tàu không đi được đến Đức, thì Schuster và quân của hắn sẽ bị bắt. Thực ra, chúng sợ lực lượng Kháng chiến gây cho chúng quá nhiều chậm trễ bằng cách làm nổ đường sắt. Chính vì thế mà tàu không tiến lên. Schuster cố lách giữa các mắt lưới. Một mặt, hắn bị kẹp bởi gọng kìm của bạn bè chúng ta ở các chiến khu, còn mặt khác, hắn sợ chết khiếp một trận ném bom của không quân Anh.

bạn đang xem “Những đứa con của tự do - Marc Levy” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Em lấy ở đâu ra ý tưởng ấy? Em tự nghĩ một mình ư?


- Không, nó thú nhận. Trong khi ta đi tiểu trên đường tàu. Meyer đã nghe thấy hai thằng lính nói với nhau.


- Thế Meyer hiểu tiếng Đức sao? Jacques chất vấn.


- Cậu ấy nói tiếng yiddish...


- Thế bây giờ Meyer ở đâu?


- Ở toa bên cạnh, Claude trả lời.


Và nó vừa nói hết câu là tàu lại dừng. Claude trườn lên cửa sổ. Xa xa, nhìn thấy một nhà ga nhỏ, đó là Parcoul-Médillac.


Lúc ấy là mười giờ sáng, không bóng dáng một hành khách, cũng chẳng thấy một nhân viên hỏa xa. Thinh lặng bao trùm vùng quê lân cận. Ngày kéo dài trong cái nóng không kham nổi. Chúng tôi ngạt thở. Để giúp chúng tôi trụ được, Jacques kể một câu chuyện, François Francois ngồi bên nghe anh, chìm trong suy nghĩ. Một người rên rỉ ở cuối toa, anh ngất đi. Ba chúng tôi khiêng anh về phía cửa sổ. Ở đấy có một chút gió. Một người khác xoay tròn, hình như anh chớm phát điên, anh bắt đầu hét lên, tiếng anh than nhức nhối và đến lượt anh gục xuống. Ngày trôi qua như thế, cách nhà ga nhỏ vài mét, một ngày mồng 4 tháng Bảy, ở Parcoul-Médiallic.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Đố kỵ

Đố kỵ

Hoàng cực kỳ ghét cái thằng hàng xóm sát vách bên cạnh. Nó đi là đi, về là về,

25-06-2016
Vai kịch cuối cùng

Vai kịch cuối cùng

Không gì đau lòng bằng việc thấy một em bé thất vọng, đừng để trẻ con mất lòng

30-06-2016
Người đàn bà trong anh

Người đàn bà trong anh

(khotruyenhay.gq - tham gia viết bài cho tập truyện ngắn: "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Một nghìn viên bi

Một nghìn viên bi

"Không thể tin được một người trẻ tuổi như anh lại cứ quần quật làm việc mỗi

30-06-2016
Ông Tóng bản Rôn

Ông Tóng bản Rôn

Tôi sinh ra và lớn lên ở bản Rôn. Bố tôi là người Kinh, từ hồi còn thanh niên ông

24-06-2016
Một câu trả lời

Một câu trả lời

Một hôm, chú Gà Con cứ bám riết lấy anh Gà Trống to tướng mà hỏi. – Tại sao mỏ

24-06-2016