XtGem Forum catalog
Người tình kỳ ảo - Sherrilyn Kenyon

Người tình kỳ ảo - Sherrilyn Kenyon


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 18
5 sao 5 / 5 ( 1 đánh giá )

Người tình kỳ ảo - Sherrilyn Kenyon - Chương XIII

↓↓

Một trong những lý do chủ yếu của những cuộc chia tay là thiếu vắng một nền tảng chung được xây dựng giữa hai con người chỉ đến với nhau vì vẻ hấp dẫn bề ngoài.

bạn đang xem “Người tình kỳ ảo - Sherrilyn Kenyon” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Cô và Julian là hai con người quá khác nhau. Cô là một người giản dị, một nhà tâm lý học của thế kỷ 21, còn anh là một nguyên soái Macedon đẹp trai của thế kỷ thứ 2 trước công nghuyên. Nói về mối quan hệ của họ chả khác gì nói về một con cá và một con chim đang tìm một nơi có thể sống chung!


Hai con người khác xa nhau và bị số phận run rủi cho gặp nhau.


Ngay lúc này đây, cả hai còn được sưởi ấm nhờ sự mới mẻ của mối quan hệ. Nhưng họ không thực sự hiểu nhau đến thế. Nếu trong vòng 1 năm nữa họ không còn yêu nhau nữa thì sao?


Nói đến chuyện đó, nhỡ sau khi thoát khỏi lời nguyền, anh trở nên thay đổi thì sao?


Julian đã từng kể với cô rằng, hồi còn ở Macedon anh ấy là một con người hoàn toàn khác. Nếu một phần của sự quyến rũ hay quan tâm của anh đến cô lúc này là do lời nguyền thì sao? Theo như Cupid, lời nguyền khiến Julian cảm thấy bị hút về phía cô.


Nếu sau khi họ phá bỏ lời nguyền, anh trở thành một con người hoàn toàn khác thì sao? Một người không hề thích cô nữa?


Nếu vậy thì sao?


Một khi đã từ chối cơ hội để trở về, cô chắc rằng anh sẽ không bao giờ có cơ hội nào khác.


Grace cố hít thở khi nhận ra rằng cô thậm chí còn không thể nói với anh rắng "hãy cứ thử và chờ xem điều gì sẽ sảy ra". Bởi vì một khi anh đã quyết định , sẽ không bao giờ có cơ hội thứ hai.


Grace nuốt khan, thầm ước giá như cô có thể nhìn thấu tương lai như Selena. Nhưng thật ra, kể cả Selena đôi khi cũng sai mà. Vì cuộc sống Julian, Grace không thể phạm sai lầm được.


Không, sẽ chỉ có một lý do duy nhất có thể giữ anh ở lại. Anh sẽ phải yêu cô nhiều như cô yêu anh.


Và điều đó nghe như trời chuẩn bị đổ sập xuống đầu cô trong vòng mười phút nữa.


Grace nhắm mắt, rùng mình trước sự thật. Anh không bao giờ có thể là của cô. Dù thế nào cô cũng phải để cho anh ra đi.


Và điều đó sẽ giết chết cô.


Julian thở một cách khó nhọc và buông tay khỏi chân giường. Anh nhìn cô mỉm cười yếu ớt. "Đau quá!" - Anh nói.


"Em có thể thấy rõ điều đó". Cô đưa tay chạm vào anh, nhưng anh lùi lại như thể một người chuẩn bị phải sờ vào con rắn.


Grace buông thõng tay. "Em đi chuẩn bị bữa tối đây".


Julian nhìn theo bóng cô rời khỏi căn phòng. Anh muốn đi theo cô đến nổi gần như không thể kìm chế nổi. Nhưng rồi anh lại không dám.


Anh cần thêm một chút thời gian đẻ chấn chỉnh bản thân. Và cần thêm thời gian để chế ngự ngọn lửa đang thiêu đốt từ bên trong, đe dọa sẽ bùng cháy và thiêu rụi anh.


Anh lắc đầu. Làm sao mỗi cái chạm nhẹ của cô cũng có thể đem đến cho anh nguồn sức mạnh vô song cũng có thể cùng lúc khiến anh yếu đuối đến vậy?


Khi Julian bước vào bếp thì Grace cũng vừa chuẩn bị xong món súp đóng hộp và mấy cái bánh sandwich.


"Anh thấy đỡ hơn chưa?".


"Đỡ hơn rồi." - Anh vừa nói vừa ngồi xuống bàn ăn.


Grace dùng thìa ngoáy bát súp ngồi ngắm anh ăn. Những tia nắng chiều cuối cùng đang rọi lên tóc anh khiến chúng ánh lên. Anh khồi thẳng trên chiếc ghế dáng ngồi hoàn hảo và mỗi cử động của anh đều khiến cô mê mệt. Cô có thể ngắm nhìn anh cả ngày không biết chán.


Tệ hơn, điều cô thực sự muốn bây giờ là đứng dậy, tiến lại gần và ngồi lên đùi anh. Để rồi vuốt mái tóc quăn vàng óng và để hôn cho anh tối tăm mặt mũi.


Dừng lại ngay ! Nếu cô không tự kiềm chế bản thân, cô sẽ chết vì ham muốn đó mất!


"Anh à." - Cô ngập ngừng nói. "Em đang nghĩ là nếu anh ở lại đây thì thế nào nhỉ? Sống ở thời đại này có quá tệ không?"


Ánh mắt anh khiến cô cụt hứng. " Chúng ta đã thảo luận chuyện này rồi mà. Anh không thuộc về nơi này. Anh không hiểu thế giới của em, những tập quán ở trong đó. Anh cảm thấy lúng túng và anh ghét điều đó".


Grace hắng giọng. Tốt thôi, thế thì cô sẽ không bao giờ nhắc lại chuyện này nữa.


Cô thở dài cầm miếng sandwich lên ăn, mặc dù trong thâm tâm cô đang tất muốn tranh cãi.


Sau khi ăn xong, Julian giúp cô dọn dẹp.


"Anh có muốn nghe em đọc sách không?" - Cô hỏi.


"Chắc chắn rồi." - Anh nói, nhưng cô có thể cảm thấy có cái gì đó không ổn. Anh cảnh giác và gần như lạnh lùng với cô.


Cô chưa từng thấy anh thế này, kể từ lúc anh bắt đầu xuất hiện.


Grace lên gác lấy cuốn "Peter Pan" mới và mang xuống. Julian đã ngồi sẵn trên sàn nhà xếp gối ngay ngắn.


Cô ngồi xuống, nằm vuông góc với anh, đầu tựa vào một bên bụng anh. Giở trang thứ nhất, cô bắt đầu cất giọng đọc.


Julian lắng nghe giọng đọc mượt mà, trong trẻo của Grace còn mắt chăm chú nhìn cô. Khi cô đọc những dòng chữ thì anh ngắm nhìn đôi mắt cô nhảy múa trên những trang sách.


Anh tự hứa với bản thân là sẽ không chạm vào người cô, nhưng ngược lại ý chí của anh, anh thấy mình đang đưa ta vuốt tóc cô. Sự đụng chạm đó làm da anh nóng bỏng lên, khiến tứng thớ thịt trong anh co thắt lại vì muốn có được cô.


Trong khi những lọn tóc mềm như lụa của cô mơn trớn những ngón tay anh, anh để mặc cho giọng đọc của cô đưa anh thoát khỏi nơi này. Tới một nơi thật dễ chịu, gần giống như ngôi nhà mơ ước mà anh đã tìm kiếm suốt đời.


Một nơi chỉ có hai người. Không có thần thánh, không có lời nguyền.


Chỉ có họ thôi.


Và nơi đó thật tuyệt vời.


Grace nhướng mày khi thấy Julian bỏ tay ra khỏi tóc cô và lần đến chiếc khuy trên cùng của chiếc áo cô đang mặc. Cô nín thở chờ đợi trong hy vọng nhưng cũng lại do dự.


"Anh đang...".


"Em đọc tiếp đi" - Anh nói khi tháo chiếc cúc ra khỏi lỗ khuyết.


Thân thể cô bắt đầu nóng lên, cô đọc sang chương tiếp theo. Anh cởi chiếc cúc tiếp theo.


"Julian..."


"Đọc tiếp đi mà".


Cô đọc thêm một chương nữa khi bàn tay anh lần tìm chiếc cúc tiếp theo. Hành độc của anh khiến cô phát điên, cô thở dồn dập còn tim thì đập thình thịch.


Cô ngước lên nhìn ánh mắt đầy thèm khát trong mắt anh. "Cái gì thế này? Chương trình đọc sách thoát y à? Em cứ đọc hết một chương, anh lại cởi một chiếc cúc áo ra?".


Anh trả lời cô bằng cách đặt bàn tay ấm nóng lên áo lót của cô, nhẹ nhàng bóp bầu ngực cô. Grace rên lên vì sung sướng khi anh coa bóp cô qua lần vài sa tanh. Hơi ấm từ bàn tay anh tỏa xuống da cô khiến cả hai cánh tay cô nổi da gà.


"Em đọc đi" - Anh lại ra lệnh.


"À, vâng, làm sao em có thể đọc được trong khi anh...".


Anh tháo chiếc móc đằng trước của chiếc áo lót, rồi nhẹ nhàng chụp tay lên hai bầu ngực của cô.


"Julian!".


"Đọc cho anh nghe đi, Grace. Xin em đấy".


Làm sao cô có thể đọc được!


Nhưng sự tha thiết trong giọng nói của anh khiến trái tim cô rung động. cô cố gắng tập trung vào cuốn sách trong khi Julian đưa tay mơn trớn là da trần của cô.


Bàn tay anh thật dịu dàng, thật nhẹ nhàng. Tuyệt đỉnh. Đó không phải là sự mơn trớn nồng nhiệt anh dùng để quyến rũ và kích thích cô, mà nó là cái gì đó thật toàn diện. nó vượt qua cả nơi sâu thẳm của da thịt cô, nó tiến thẳng vào trái tim cô.


Sau một lát, cô đã quen với những vòng tròn nhỏ mà anh dùng ngón tay vẽ lên ngực rồi xuống bụng cô. Cô hoàn toàn đắm mình vào khoảng khắc này, vào trong cảm giác gần gũi với anh.


Khi cô đọc xong cuốn sách cũng đã gần 10 giờ.


"Ngực em rất đẹp".


"Em rất mừng vì anh nghĩ vậy". Cô nghe tiếng bụng anh réo sôi dưới tai cô. "Nghe như anh đói bụng à?".


"Cái mà anh đói thì thực phẩm không thể giải quyết được".


Mặt cô đỏ bừng lên.


"Lạ thật!" - Anh nói. " nụ hôn của em khiến anh như bị đẩy đến bờ vực".


"Anh nói gì cơ?".


Anh đặt tay lên bụng cô. "Anh yêu thích cái cảm giác da em chạm vào da anh. Sự mềm mại của da thịt em dưới tay anh" - Anh lặng lẽ nói. "Nhưng chỉ đến khi môi em chạm vào môi anh mới là lúc anh cảm thấy sự tự tiết chế của mình trôi đi đâu mất sạch. Em có biết vì sao không?".


"Em không biết."


Chuông điện thoại reo lên.


Julian nguyền rủa. "Anh thực sự ghét những thứ này".


"Em cũng bắt đầu cảm thấy như vậy đấy".


Anh bỏ tay khỏi người cô để cô có thể đứng dậy. Nhưng Grace nắm lấy tay anh và đặt lại nó lên ngực cô. "Để mặc kệ chuông reo".


Anh mỉm cười rồi dụi đầu vào đầu cô. Môi kề môi, cô có thể cảm thấy cả hơi thở anh phả lên mặt mình. Đột nhiên, anh ngẩng đầu lên một cách dứt khoát.


Cô nhìn thấy sự buồn bã, khao khát hiện ra trong mắt anh ngay trước khi anh kịp nhắm mắt lại và cắn chặt răng như đang tự chiến đấu với bản thân.


"Em ra trả lời điện thoại đi" - Anh thì thầm và buông cô ra.


Grace đứng dậy, đôi chân run rẩy bước qua phòng đến chỗ đặt chiếc điện thoại không dây, vừa đi cô vừa kéo hai vạt áo để che ngực.


"Chào Selena".


Julian lắng nghe cô nói chuyện, lòng nặng trĩu khi phải cố dập tắt ngọn lửa đang gào xé trong anh.


Anh không muốn rời khỏi nơi này. Trước khi gặp Grace, cuộc đời anh chưa bao giờ được những giờ phút vui vẻ như vậy. và giờ đây, anh muốn độc chiếm từng giây trong cuộc sống của cô.


"Chờ một lát, để mình hỏi đã". Grace đến bên anh nói: " Selena và Bill rủ mình cùng đi chơi với họ thứ 7 tuần này có được không?".


"Cái đó tùy em" - Anh nói nhưng thâm tâm chỉ mong cô từ chối.


Cô mỉm cười và đưa điện thoại lên nói tiếp "Nghe tuyệt đấy Selena ạ. Chắc sẽ rất vui... Được, hẹn gặp lại cậu".


Cô đặt điện thoại xuống. "Em lên gác tắm qua một cái trước khi đi ngủ nhé?".


Julian gật đầu. Anh nhìn theo cô bước lên cầu thang. Hơn bao giờ hết, anh ước mình lại là một người bình thường.


Anh sẵn sàng đánh đổi bất cứ thứ gì để được theo cô lên gác, đặt cô nằm xuống giường và...


Anh túm chặt tóc. Không hiểu anh còn có thể chịu đựng sự tra tấn này thêm bao nhiêu ngày nữa?


Mặc dù vậy, anh vẫn muốn chiến đấu chống lại nó. Anh từ chối đầu hàng thậm chí chỉ một giây trước khi định mệnh bắt anh phải vậy.


Grace cảm thấy sự có mặt của Julian. Quay đầu lại cô thấy anh đứng ngay ngoài phòng tắm, hoàn toàn khỏa thân.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Em ở đâu - Marc Levy

Em ở đâu - Marc Levy

Giới thiệu: Thủa niên thiếu, họ luôn ở bên nhau. Với niềm lạc quan của tuổi trẻ,

15-07-2016 10 chương
Hang động

Hang động

"Chỉ lạ đôi khi em nghe thèm một tiếng người…" *** Nhìn vào bản vẽ nhà con gái

24-06-2016
Tuổi thơ tôi

Tuổi thơ tôi

Tuổi thơ tôi là thế đấy! Thèm lắm được một lần quay trở lại tuổi

29-06-2016
Nụ hôn ngược nắng

Nụ hôn ngược nắng

Có những người, suốt đời chỉ đi tìm một nụ hôn... *** Có những con người suốt

29-06-2016
Cô nàng mạnh mẽ

Cô nàng mạnh mẽ

Thôi thì từ nay nàng ở nhà cho nó lành, chỉ cần nàng mạnh mẽ với mỗi tôi là đủ

25-06-2016
Độc chiêu kiếm vợ

Độc chiêu kiếm vợ

Đều đặn suốt nửa năm, tuần nào hắn cũng "đổ" 2 chỉ. Không biết bà chủ nói gì,

28-06-2016